Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2701: Cửu Chuyển Kim Đan

Hồng Phấn đến từ nơi nào?

Thánh vực!

Trong tộc còn có người siêu thoát. Sau lần ly biện này cũng chưa chắc đã có thể gặp, nếu vậy vì sao lại không dọa dẫm một phen chứ?

Hồng Phấn trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi không cảm thấy ngươi quá vô sỉ sao?

- Viêm Hoàng tông không giống như gia tộc các ngươi, ở trong Thánh vực không có người nào dám trêu chọc vào.

Diệp Hạo khe khẽ lắc đầu.

- Ta chỉ có bắt lấy tất cả kỳ ngộ có thể bắt lấy, như vậy mới không chết được.

- Ngươi không phải là người của Thời Gian chi chủ sao?

Hồng Phấn kinh ngạc hỏi.

- Thời Gian chi chủ sẽ quan tâm sống chết của ta, thế nhưng sống chết của tộc ta hắn lại không quan tâm.

Diệp Hạo nhìn Hồng Phấn nhẹ nhàng nói.

- Ta nói như vậy ngươi hiểu không?

- Ta cũng đã hiểu đôi chút.

Hồng Phấn nghĩ một hồi rồi mới đưa cho Diệp Hạo một bình ngọc nói.

- Trong ngày có một viên Cửu Chuyển Kim Đan.

- Cửu Chuyển Kim Đan?

Diệp Hạo giật mình nói.

- Ta nghe nói muốn luyện chế Cửu Chuyển Kim Đan cần phải có chín loại thiên địa linh túy trân quý.

- Đúng vậy, Cửu Chuyển Kim Đan dù là ở Thánh vực chúng ta cũng thuộc loại có tiền cũng không thể mua được.

Hồng Phấn hết sức nghiêm túc nói.

- Lấy thân phận của ngươi trên ngươi chắc cũng không chỉ có một viên Cửu Chuyển Kim Đan nhỉ?

Diệp Hạo nhìn Hồng Phấn từ trên xuống dưới nói.

- Một viên Cửu Chuyển Kim Đan đủ khiến cho một thế lực Hoàng cấp phá sản rồi.

Nghe vậy Hồng Phấn bĩu môi nói.

- Sợ rằng tộc của ta cũng phải cần mười năm mới có thể có thêm một viên.

- Thân phận của ngươi là gì?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi chính là tiểu công chúa đấy.

- Ngươi đừng nịnh nọt ta?

Hồng Phấn lắc đầu nói.

- Một viên này là ta giữ lại để chuẩn bị dùng ở Thần Hoàng cảnh đấy.

- Được rồi.

Nghe Hồng Phấn nói như vậy Diệp Hạo cũng không ép buộc nữa. Nói thực Hồng Phấn cũng đã nể mặt hắn lắm rồi. Bằng không dù ở trước mặt Cẩu Tôn nàng vẫn không hề cố kỵ gì.

Cẩu Tôn vung tay lên bao bọc Diệp Hạo và Hồng Phấn ở bên trong, không biết là vô tình hay cố ý mà không gian Cẩn Tôn tạo ra bọc hai người Diệp Hạo ở trong lại vô cùng hẹp.

Hồng Phấn gắt lên.

- Vô sỉ.

- Chuyện này không liên quan gì tới ta.

Diệp Hạo ủy khuất hô.

Việc này thực sự không liên quan gì tới Diệp Hạo.

- Ai mà tin chứ?

Thân thể của Hồng Phấn dựa sát vào người Diệp Hạo, nàng thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi nóng từ miệng Diệp Hạo thở ra. Cũng may trạng thái này không kéo dài quá lâu, rất nhanh hai người đã xuất hiện ở phía ngoài Cơ Giới thế giới.

- Ngươi theo chúng ta đi hay ở lại nơi này?

Bản tôn Cẩu Tôn nhìn Hồng Phấn nói.

Hồng Phấn chỉnh sửa nếp nhăn trên y phục xong mới nói.

- Các ngươi không cần để ý đến ta.

Trên người Hồng Phấn cũng có chiến hạm nửa bước cấm kỵ, muốn ép nàng trừ phi là cấm kị bằng không cũng không có ai có thể ngăn được nàng.

- Cáo từ.

Diệp Hạo nhìn Hồng Phấn nói khẽ.

- Sau này ngươi sẽ đến Thánh vực tìm ta sao?

Không biết vì sao Hồng Phấn lại hỏi câu này.

- Vẫn là thôi đi, dù gì đây cũng là địa bàn của ngươi.

Diệp Hạo suy nghĩ một cuối cùng cũng từ chối.

- Thỏ đế.

Hồng Phấn trừng mắt nhìn Diệp Hạo một cái.

- Cho ta tọa độ của Thánh vực các ngươi.

Diệp Hạo tức ruột.

Nói ai sợ chứ?

Hồng Phấn cười khanh khách lên.

- Đổi ý nhanh thật.

- Nào có người nào như ngươi chứ?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Ta mơ hồ cảm thấy tương lai ngươi rất có thể siêu thoát được.

Hồng Phấn nhìn Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Bởi vậy càng không thể cho ngươi biết tọa độ của Thánh vực được.

- Nói cứ như tương lai ngươi sẽ không thể siêu thoát được vậy.

Diệp Hạo thấy rõ tiềm lực của Hồng Phấn. Không nói những thứ khác, chỉ riêng mỗi Cửu Chuyển Kim Đan. Loại thần đan cấp bậc này Diệp Hạo còn chưa từng nhìn thấy qua. Nhưng Hồng Phấn lại thiếu những thần đan đỉnh cấp như vậy sao?

Sẽ không!

Hơn nữa thế lực phía sau Hồng Phấn khẳng định trút tài nguyên xuống Hồng Phấn vượt xa hắn.

Nếu nàng không thể siêu thoát, vậy ai còn có thể siêu thoát được đây?

- Lão tổ từ nói thực lực của Thời Gian chi chủ cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là lão tổ cũng không chắc có thể chiến thắng.

Lời nói của Hồng Phấn khiến Diệp Hạo giật mình.

- Đến lúc đó hai người các ngươi cùng nhau đi tới Thánh vực, Thánh vực chúng ta chưa chắc đã đỡ nổi.

- Ngươi không có lòng tin với mình đến vậy sao?

- Đây không phải là vấn đề có lòng tin hay không, thật sự là do giá phải trả khi thất bại quá lớn.

Hồng Phấn nói đến đây lại móc ra một bình ngọc nói.

- Cái này cho ngươi.

- Cửu Chuyển Kim Đan?

Diệp Hạo kinh ngạc.

- Không phải ngươi nói trên người ngươi chỉ có một viên thôi sao?

- Trên người của ta đúng thật là chỉ có một viên, nhưng sủng vật của ta lại có một viên.

Hồng Phấn cười khanh khách nói.

- Sủng vật của ngươi?

- Đúng vậy, là nó.

Hồng Phấn nói xong liền xách một con tằm mập mạp ra.

- Thần Tằm?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Ở Thần vực, Thần Tằm có rất nhiều. Bàn về giá trị cũng không thể cao được.

- Đây không phải là Thần Tằm thông thường.

Hồng Phấn khẽ lắc đầu nói.

- Đây là Tổ Tằm.

- Tổ Tằm?

Diệp Hạo nhìn con tằm nhỏ kia, sắc mặt không khỏi thay đổi.

- Sinh vật này không phải đã tuyệt chủng từ lâu rồi sao?

- Ta cũng là do may mắn mới lấy được.

Hồng Phấn vừa nói vừa đùa nghịch với con tằm trong tay.

- Tiểu tử, tiềm lực của Tổ Tằm cực kỳ kinh người, hơn nữa Hồng Phấn nhiều năm chăn nuôi, thành tựu tương lai của Tổ Tằm này…

Cẩu Tôn vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Có việc có thể làm, có việc không thể làm.

- Cổ hủ.

Cẩu Tôn hừ lạnh một tiếng nói.

Diệp Hạo lại cười cười truyền âm nói.

- Hồng Phấn có ân với ta, ta không thể làm chuyện lấy oán trả ân được.

Cẩu Tôn nhìn Diệp Hao một hồi, cuối cùng vẫn không nói tiếp nữa.

- Sau này hữu duyên gặp lại.

Hồng Phấn nói khẽ.

- Được.

- Lão tổ gia tộc ta từng nói một trận đại kiếp chẳng mấy chốc sẽ quét sạch toàn bộ thiên địa, đến lúc đó chúng ta có lẽ sẽ có cơ hội gặp lại.

Hồng Phấn nhìn sâu vào Diệp Hạo rồi nhanh chóng hóa thành một vệt sáng rời khỏi.

Diệp Hạo nhìn bóng lưng của Hồng Phấn thật lâu không nói.

- Tiểu tử, nếu ngươi không đi sẽ không còn cơ hội nữa đâu.

Lúc này âm thanh Cẩu Tôn vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Cái gì?

- Nhục thân của Phượng Vũ sắp bị đánh bể, nếu ta không ra tay, Phượng Vũ có lẽ sẽ phải chết.

- Vậy nhanh lên.

Diệp Hạo vội nói.

Cẩu Tôn vung tay lên mang theo Diệp Hạo nhanh chóng rời xa. Cẩu Tôn biết rõ một khi hình chiếu của hắn bắt đầu ra tay, cường giả cấm kỵ của Cơ Giới thế giới sẽ truy đuổi, Cẩu Tôn còn chưa tự đại đến mức đấu với toàn bộ Cơ Giới thế giới.

Tổ địa Phượng gia!

Dù thực lực của Phượng Vũ đã là người nổi bật trong hàng ngũ cấm kỵ, nhưng dưới sự vây công của bảy, tám cường giả cấm kỵ vẫn chỉ có thể nhận cái chết.

- Ta hận.

Ngay trong nháy mắt Phượng Vũ bị một quả năng lượng pháp đánh vào trong thân thể, một tia đao quang sáng chói nhanh chóng chém xuống cổ nàng.

- Phượng Vũ.

Lão tổ Phượng gia hoảng sợ nói.

Hắn muốn tới cứu, đáng tiếc rằng bên cạnh hắn đang có ba cường giả cấm kỵ, lúc này đến bản thân hắn cũng khó bảo toàn, làm sao có cơ hội tương trợ cho Phượng Vũ được?

Mắt thấy đao quang kia chuẩn bị trảm xuống cổ Phượng Vũ, một đôi bàn tay trong suốt xuất hiện bóp nát đao quang kia.

- Các ngươi nhiều người như vậy đi khi dễ một tiểu cô nương, có thấy hơi quá đáng không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận