Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2703: Chế Tạo Cấm Kỵ Chiến Giáp

Bọn họ nhận ra một thời đại hoàn toàn mới lại tới. Sau này Cơ Giới thế giới sẽ do Phượng Vũ làm chủ.

Phượng Vũ bình tĩnh nhìn cường giả cấm kỵ của Cổ gia, thật lâu sau mới chậm rãi nói.

- Ta chấp nhận thần phục của các ngươi.

Thật ra lấy thực lực của Phượng Vũ bây giờ hoàn toàn không cần quan tâm đến những cường giả cấm kỵ này. Bởi vì trong cảnh giới cấm kỵ nàng dù không nói vô địch cũng không khác gì nhiều.

Những cường giả cấm kỵ này dù liên thủ cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng. Lùi một bước giảng dù cho Phượng Vũ không địch lại, chẳng lẽ nàng không thể chạy sao?

Nếu nàng chạy ai có thể đuổi kịp?

Phải biết thực lực của Phượng Vũ vẫn đang tiếp tục tăng lên. Trong trạng thái không có cường giả cấm kỵ ngăn cản, ti vi Phượng Vũ vẫn tăng lên nhanh chóng.

Một khắc đồng hồ trôi qua.

Hai khắc đồng hồ đi qua.

Ba khắc đồng hồ đi qua.

Thực lực của Phượng Vũ vẫn tăng lên như bão táp. Điều này khiến các cường giả cấm kỵ ở đây đều kinh hãi. Đương nhiên bọn họ biết siêu thoát rất mạnh, nhưng bọn họ không ngờ được chênh lệch lại lớn như vậy. Loại chênh lệch này lớn đến mức khó có thể tửng tượng được.

Rốt cục ở một thời khắc nào đó Phượng Vũ phá vỡ giam cầm, tu vi thành công đặt chân đến siêu thoát chi cảnh. Ngay khi Phượng Vũ đặt chân đến siêu thoát chi cảnh, trên người nàng tản ra hàng ngàn vạn tia sáng, chiếu khắp một một tấc đất Cơ Giới thế giới.

Giờ khắc này sông núi trở nên lung linh;

Giờ khắc này dòng sông trở nên trong vắt;

Giờ khắc này đại đạo trở nên dễ hiểu;

Chỉ trong nháy mắt Phượng Vũ đã ngộ ra, ánh mắt nàng tràn đầy trí tuệ lộng lẫy.

Xoát!

Thân ảnh Phượng Vũ lập tức biến mất, đợi đến khi xuất hiện lại lần nữa đã rời xa Cơ Giới thế giới.

- Ngươi muốn rời khỏi sao?

Phượng Vũ khẩn trương nhìn nam tử trước mặt.

- Chúc mừng ngươi.

Diệp Hạo nhìn Phượng Vũ nói khẽ.

- Loại siêu thoát của ta không phải đúng nghĩa với siêu thoát.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng Phượng Vũ lại nói lời này.

- Là có ý gì?

Diệp Hạo không hiểu.

- Thiên Đạo của Cơ Giới thế giới vì tự vệ nên đã chọn ta.

Khi nói câu này trên mặt Phượng Vũ tràn đầy bất đắc dĩ.

- Mà ngươi biết vì sao Thiên Đạo của Cơ Giới thế giới lại chọn ta không?

- Không biết.

Diệp Hạo lắc đầu.

Diệp Hạo thật sự không biết.

- Thật ra là đến từ trận so kèo của tầng cao hơn.

Phượng Vũ khổ sở nói.

- Ngươi cũng đã biết vì sao thánh chủ Thánh vực không hàng lâm?

- Chẳng lẽ bởi vì Thời Gian chi chủ?

Diệp Hạo tựa hồ nghĩ đến một vấn đề.

- Trước đó Thời Gian chi chủ đã bày ra một cấm chế ở bốn phía Cơ Giới thế giới, trên thực tế những năm này thánh chủ Thánh vực vẫn luôn suy nghĩ biện pháp phá giải.

Phượng Vũ nhìn Diệp Hạo nói.

- Mà ngay hôm nay thánh chủ Thánh vực rốt cục cũng mở cửa thành công, nói cách khác chẳng mấy chốc nữa thôi thánh chủ Thánh vực sẽ phủ xuống, lúc này Thiên Đạo của Cơ Giới thế giới chỉ có thể thỏa hiệp với Thời Gian chi chủ.

- Ta không hiểu.

Diệp Hạo lắc đầu.

Thỏa hiệp?

Thỏa hiệp với ai?

- Thời Gian chi chủ đã đoán trước được quan hệ của ta và ngươi, Thời Gian chi chủ cũng đã tính được chuyện của ngày hôm nay.

- Ý ngươi là Thời Gian chi chủ đã chọn ngươi?

Diệp Hạo kinh hãi.

- Đúng vậy.

Phượng Vũ gật đầu nói.

- Ta được Thời Gian chi chủ lựa chọn.

- Thiên Đạo của Cơ Giới thế giới đã làm gì với ngươi?

- Sau khi siêu thoát quyền thế giữa ta và Thiên Đạo ngang nhau, nhưng bởi vì ta nhờ Thiên Đạo mà tăng lên nên Thiên Đạo tiến hành một vài hạn chế với chúng ta.

Khi nói câu này trong mắt Phượng Vũ lộ ra vẻ phẫn nộ.

Siêu thoát!

Nếu siêu thoát, vì sao còn muốn hạn chế?

Sau khi bị hạn chế vẫn sẽ là siêu thoát cảnh sao?

- Thế gian này không có siêu thoát đúng nghĩa, ngươi cũng phải biết vì sao Thời Gian chi chủ vẫn luôn chinh chiến chứ? Tất cả những thứ này đều bắt nguồn từ hiệp nghị bí mật giữa hắn và Thiên Đạo.

Lúc này Cẩu Tôn chậm rãi nói.

- Ai qua cũng không dễ dàng.

- Thời Gian chi chủ cũng bị hạn chế?

Phượng Vũ giật mình.

- Đúng vậy.

Cẩu Tôn gật đầu một cái.

- Cho nên cũng đừng nghĩ việc này là một chuyện xấu, chí ít hiện tại ở Cơ Giới thế giới ngươi là vô địch.

- Nhưng mỗi khi Thiên Đạo ra lệnh, ta đều phải nghe theo.

- Chuyện này…

Cẩu Tôn không biết nên nói gì nữa, hạn chế này cũng quá lớn đi.

- Trước tiên ngươi khoan hãy rời khỏi.

Phượng Vũ hơi chút trầm ngâm nhìn Diệp Hạo nói.

- Sao vậy?

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.

- Ta sẽ chế tạo một bộ chiến giáp cấm kỵ cấp cho ngươi.

Phượng Vũ vừa nói vừa triệu hoán ra từng khối vật liệu xa hoa. Những vật liệu này tệ nhất cũng là Thần Hoàng đỉnh phong. Trong đó cũng không thiếu cấm kỵ cấp. Nhưng cũng chỉ có những vật liệu như vậy mới có tư cách chế tạo chiến giáp cấm kỵ cấp.

Sau khi trở thành siêu thoát, bất cứ lúc nào Phượng Vũ cũng có thể điều động bất kỳ tài nguên nào của Cơ Giới thế giới. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Phượng Vũ nói sẽ giúp Diệp Hạo chế tạo một bộ chiến giáp cấm kỵ cấp.

Tu vi của Phượng Vũ cỡ nào chứ?

Siêu thoát.

Chiến giáp mà nàng tự tay chế tạo chắc chắn sẽ vượt ngoài tưởng tượng. Cẩu Tôn nhìn một đống tài liệu dưới đất mà đôi mắt cũng phải trở nên nóng bỏng. Bình thường, cấm kỵ pháp bảo cũng chỉ cần cường giả cấm kỵ chế tạo, nhưng bộ chiến giáp của Diệp Hạo lại là do siêu thoát chế tạo ra, dù có dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết rõ bộc hiến giáp này đáng sợ cỡ nào.

Một ngày trôi qua.

Hai ngày trôi qua.

Ba ngày trôi qua.

Chỉ chớp mắt đã trôi qua tám mươi mốt ngày.

Mà trong lúc này Phượng Vũ đã bỏ rất nhiều tài liệu trân quý và phù văn huyền ảo vào. Dù tu vi luyện khí của Diệp Hạo đã rất cao nhưng hắn vẫn không thể xem hiểu những phù văn trên chiến giáp.

- Xong rồi.

Phượng Vũ vừa nói xong, một bộ áo giáp màu vàng óng lập tức bay qua bao phủ trên người Diệp Hạo. Bộ chiến giáp này phòng hộ mọi mặt, ngay cả ngón tay cũng được làm tinh tế.

Lúc bộ chiến giáp được mặc lên người Diệp Hạo liền tràn ra một tầng ánh sáng màu vàng kim.

- Tầng ánh sáng này màu vàng.

Cẩu Tôn ngạc nhiên nói.

- Tầng ánh sáng màu vàng này trừ phi là vô địch cấm kỵ cảnh, nếu không cũng không thể nào đánh vỡ được.

Câu nói của Phượng Vũ khiến Cẩn Tôn phải chấn động.

- Tiếc rắng chiến giáp chỉ có chức năng phòng vệ.

Ngay sau đó Cẩu Tôn lại nói.

Phượng Vũ cười cười, chiến giáp trên người Diệp Hạo liền hóa thành một chiếc chiến hạm màu vàng óng cỡ nhỏ. Uy áp tràn ra từ chiếc chiến hạm màu vàng khiến nhân vật như Cẩu Tôn cũng phải sợ hãi.

- Chiếc chiến hạm này thật mạnh.

- Chiếc chiến hạm này có ấn ký của ta, bởi vậy ở cấm kỵ cảnh có thể nói là vô địch.

Phượng Vũ giải thích nói.

- Nhưng đợi đến khi ấn ký tiêu tán, chiếc chiến hạm này cũng không còn cách nào để xưng bá ở cấm kỵ cấp nữa.

- Làm ta khó hiểu, cấm kỵ pháp bảo làm sao có thể lại mạnh như vậy cơ chứ?

Nghe vậy trong lòng Cẩu Tôn cũng bình thường trở lại. Cấm kỵ pháp bảo dù có mạnh hơn cũng không thể mạnh hơn tu sĩ được.

- Cảm tạ.

Diệp Hạo thật tâm ngỏ ý cảm ơn Phượng Vũ.

- Thật ra người cảm ơn nên là ta.

Phượng Vũ lắc đầu nói.

- Nếu không phải có ngươi, ta không thể nào thuận lợi thăng lên được.

Phượng Vũ nói đến đây liền đi tới gần Diệp Hạo. Rất nhanh khoảng cách giữa Phượng Vũ và Diệp Hạo cũng chỉ còn một khoảng nhỏ.

- Ngươi muốn làm gì?

Diệp Hạo làm nuốt nước miếng một cái nói.

Để Diệp Hạo không ngờ rằng Phượng Vũ lại trực tiếp hôn hắn.

Con mắt Diệp Hạo lập tức trừng lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận