Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2724: Mộc Tộc Cao Thủ

Bên trong một chiếc chiến hạm xa hoa.

Một thanh niên mặc áo trắng đứng chắp tay, ung dung nhìn phong cảnh phía xa.

- Sao vậy? Không có lòng tin sao?

Lúc này một thiếu nữ mặc áo đỏ xuất hiện ở bên người thanh niên bạch y.

Thanh niên bạch y cũng không quay đầu lại mà nói.

- Nói thật ta cũng không có nhiều lòng tin.

- Ngươi chính là thiên tài tuyệt diễm của Mộc tộc ta.

Thiếu nữ hồng y vừa cười vừa nói.

- Người khác không biết, ngươi còn không biết sao?

Nghe vậy thanh niên bạch y thu hồi ánh mắt, hắn nhìn nữ tử hồng y bên cạnh.

- Ta không phải là đối thủ của ngươi.

- Ngươi cho rằng ta không biết ngươi vẫn nhường ta sao?

Trên mặt tuyệt mỹ của thiếu nữ hồng y lộ ra một tia ranh mãnh.

- Ta thích ngươi.

Khiến nữ tử hồng y không ngờ rằng thanh niên bạch y bỗng nhiên lại nói ra câu này.

Nữ tử hồng y kinh ngạc, ngay sau đó lại nhoẻn miệng cười nói.

- Chuyện cười này không chút buồn cười nào cả.

- Ta không đùa.

Thanh niên bạch y vừa nói đến đây, nữ tử hồng y đã ngắn lời hắn.

- Ta nói rồi, chuyện cười này chả buồn cười gì cả.

Thanh niên bạch y nhẹ nhàng thở dài nói.

- Ta vẫn không hiểu vì sao chúng ta lại không thể ở chung một chỗ?

- Quan hệ giữa hai tộc chúng ta thế nào lẽ nào ngươi không biết?

Nhìn thần sắc đau đớn trên khuôn mặt thanh niên bạch y, nữ tử hồng y nhẹ nhàng nói.

- Ta không quan tâm.

Thanh niên bạch y không thèm suy nghĩ lập tức nói.

- Nhưng ta quan tâm.

Nữ tử hồng y cao giọng nói.

- Ta không tin ngươi lại quan tâm cái thứ này.

Bạch y thanh niên gào thét nói.

- Ngươi có từng nghĩ tới sẽ cản trở gia tộc chưa?

Nữ tử hồng y giúp thanh niên bạch y chỉnh sửa nếp nhăn trên y phục nhẹ nhàng nói.

- Ta đã nói rồi, ta không quan tâm.

Thanh niên bạch y mất khống chế nói.

Nữ tử hồng y yên lặng không nói.

- Ngươi nên hiểu rõ tiềm lực của chúng ta, sau này Mộc tộc là do chúng ta định đoạt.

Thanh niên bạch y nắm lấy bả vai của nữ tử hồng y nói.

- Thế nhưng ta không hề có tình cảm với ngươi.

Điều nữ tử hồng y nói khiến thanh niên bạch y cảm giác như bị sét đánh.

- Cái gì?

Thanh niên bạch y choáng váng hỏi lại.

- Ta không hề có tình cảm với ngươi.

Nữ tử hồng y nghiêm túc nói.

- Ta không tin.

Thanh niên bạch y gầm thét lên.

- Ta vẫn luôn coi ngươi là bằng hữu.

Nữ tử hồng y chân thành nói.

Con mắt của thanh niên bạch y lập tức trở nên đỏ bừng. Khổ sở nói.

- Nếu như có thể, ta mong rằng mình không biết ngươi.

Nữ tử hồng y yên lặng không nói.

Mà đúng lúc này một âm thanh bình thản vang lên ở trên chiến hạm.

- Bây giờ ta có thể nói chuyện được chưa?

Sắc mặt của nữ tử hồng y và thanh niên bạch y hoàn toàn thay đổi.

Khi bọn hắn nhìn thấy một thanh niên cách đó không xa, thần sắc trên mặt giống như gặp quỷ vậy.

- Ngươi... Ngươi sao ngươi có thể xuất hiện ở đây?

Thanh niên bạch y nghiêm túc nói.

Đây chính là một chiếc chiến hạm Vương cấp đỉnh phong.

Thanh niên trước mặt này lại yên không một tiếng động đã xuyên qua tầng tầng lớp lớp phòng hộ đi tới trước mặt bọn hắn?

Trừ phi thanh niên này có tu vi Hoàng cấp. Vấn đề là trên chiếc chiến hạm này còn có một hộ đạo giả Hoàng cấp cao cấp.

Vì sao hộ đạo giả lại không hề cảnh báo?

- Trang bị trên chiếc chiến hạm của ngươi không được tốt lắm.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ta dễ dàng là có thể vào được rồi.

- Vậy hộ đạo giả của ta đâu?

Thanh niên bạch y cảnh giác nói.

- Đi ngủ rồi.

Diệp Hạo chỉ vào một lão giả đang ở trong chiến hạm nói.

- Yên tâm, ta không hề làm thương tổn đế tính mạng của hắn.

Lấy tu vi Diệp Hạo đương nhiên không thể khiến một cường giả Hoàng cấp cao hôn mê, nhưng kim thân của Diệp Hạo lại đạt đến nửa bước cấm kỵ.

Nghe vậy thanh niên bạch y thở dài một hơi.

Nữ tử hồng y nhìn Diệp Hạo một hồi nói.

- Ngươi là ai?

- Ta là ai không quan trọng, ta tới nơi này là muốn các ngươi giúp ta một chuyện.

Diệp Hạo nhìn nữ tử hồng y nói.

- Chuyện gì?

Nữ tử hồng y cùng thanh niên bạch y liếc nhau một hồi lại hỏi.

Bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ. Phải biết hộ đạo giả của thanh niên bạch y đã hôn mê. Nói cách khác một là Diệp Hạo chính là cao thủ, hai là phía sau Diệp Hạo có một cao thủ.

Mà dù là tình huống nào, bọn họ đều không thể ứng phó được.

- Các ngươi đang tiến tới Thanh Khâu?

- Đúng vậy.

- Ta muốn giả làm hộ vệ của ngươi để đi vào.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Lấy thân phận của ngươi, muốn đi vào cũng không cân fphari lén lén lút lút làm gì.

Nữ tử hồng y không hiểu hỏi.

- Ta tra được trong khoảng thời gian này Thanh Khâu vẫn luôn tiếp xúc với tu sĩ vực ngoại.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Ta muốn xác định xem lần này Thanh Khâu có phải đang muốn làm cái chuyện quỷ quái gì không?

Nghe vậy sắc mặt của nữ tử hồng y và nam tử bạch y đều thay đổi.

Đây chính là một tin tức cự kỳ kinh động.

- Ý của ngươi là Thanh Khâu gặp nguy hiểm?

Nam tử bạch y lập tức nhận ra.

- Bây giờ ta chỉ đang hoài nghi.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Đây cũng là lý do vì sao ta lại che giấu thân phận của mình.

- Như vậy ngươi vẫn không trả lời ta ngươi rốt cuộc là người nào?

Nữ tử hồng y nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo cười không nói.

- Chuyện này ngươi không cần phải biết, sau khi đến Thanh Khâu, chúng ta mỗi người một ngả.

Nói xong câu này, Diệp Hạo liền tự đi tới nằm xuống một ghế mây.

Giống như chiếc chiến hạm này là của hắn vậy.

Nữ tử hồng y cùng thanh niên bạch y liếc nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được tia ngưng trọng.

- Làm sao bây giờ?

Thanh niên bạch y truyền âm hỏi.

- Ta cảm thấy vẫn nên dựa theo hắn nói mà làm.

Nữ tử hồng y trầm ngâm một hồi nói.

- Hắn nói cho chúng ta biết tin tức Thanh Khâu liên lạc với tu sĩ vực ngoại, ngươi nghĩ lúc này chúng ta chỉ có thể lo cho mỗi thân mình sao?

- Ngươi có ý gì?

Thanh niên bạch y biến sắc nói.

- Dù sau khi đến Thanh Khâu, ngươi nghĩ hắn không giám thị chúng ta sao?

Nữ tử hồng y nói tiếp.

- Ta có thể liên hệ nhờ lão tổ trong tộc xuất hiện.

- Một khi liên lạc cũng chính thức vạch mặt.

Nữ tử hồng y nghiêm mặt nói.

- Hơn nữa ngươi sao có thể chắc được phía sau người thanh niên này không có cường giả cấm kỵ?

- Cho dù phía sau người thanh niên này có cường giả cấm kỵ, chẳng lẽ có thể là đối thủ của hai tộc ta?

Thanh niên bạch y nói như vậy, lập tức yên lặng gọi một tiếng trong lòng. Nhưng khiến thanh niên bạch y không ngờ rằng trôi qua mười lần hô hấp, cường giả cấm kỵ của tộc hắn vẫn không hề có dấu hiện xuất hiện.

- Vì sao không thể liên lạc được?

Sắc mặt thanh niên bạch y trắng bệch nói.

- Chẳng lẽ...?

Nữ tử hồng y nghĩ ngay đến một người, nàng bất an nhìn về phía Diệp Hạo.

- Có phải các ngươi đang liên lạc với cường giả trong tộc không?

Đúng lúc này Diệp Hạo cười như không cười nhìn bọn hắn nói.

Thanh niên bạch y chấn động toàn thân.

- Không... Không có.

- Duyên Mộc, ta hi vọng đây là lần đầu tiên, đồng thời cũng là lần cuối cùng.

Lúc này Diệp Hạo vạch trần tên của thanh niên bạch y.

Duyên Mộc!

Đứng đầu trong thế hệ trẻ của Mộc tộc.

Sắc mặt Duyên Mộc lại thay đổi.

- Ngươi biết ta?

- Thiên kiêu ra từ Mộc tộc, ngươi nghĩ ta không biết sao?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận