Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2728: Hắn Uy Hiếp Ta

Hiểu Hàm chấn động.

Bạch Linh Lung nói cái gì?

Nàng hỏi mình có hứng thú làm thị nữ của nàng không?

Hiểu Hàm cảm thấy cả trái tim như muốn nhảy ra.

- Ta…

Bạch Linh Lung đang chuẩn bị nói bỗng Diệp Hạo lại mở miệng nói.

- Có muốn làm thị nữ của ta không?

Hiểu Hàm ngây ngẩn cả người.

Bạch Linh Lung ngây ngẩn cả người.

Tu sĩ bốn phía cũng ngây ngẩn cả người.

Diệp Hạo đang đoạt thị nữ với Bạch Linh Lung?

Sao hắn lại dám?

Hắn cho rằng hắn là ai?

- Ta rất nghiêm túc.

Diệp Hạo nhìn Hiểu Hàm nói.

- Ta sẽ cho ngươi tài nguyên hàng đầu, tương lai có thể đặt chân đến nửa bước cấm kỵ hay không vẫn chưa biết, nhưng Thần Hoàng đỉnh phong lại không có vấn đề gì.

- Thần Hoàng đỉnh phong?

Trong mắt Hiểu Hàm lóe lên một tia sáng.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai?

Lúc này một thanh niên cười lạnh nói.

- Ta thấy tu vi của ngươi cũng không có gì đặc biệt, ngươi dựa vào cái gì để bồi dưỡng người ta đến Thần Hoàng đỉnh phong?

Hiểu Hàm đang định nói, bỗng nhiên phát hiện mình xuất hiện ở một mảnh thiên địa hư vô.

- Đây là nơi nào?

- Đây là không gian ý thức của ngươi.

Lúc này một âm thanh nhẹ nhàng vang lên trong đầu nàng, tiếp lấy thân ảnh của Diệp Hạo xuất hiện ở trước mặt nàng.

- Sao ngươi lại xuất hiện ở trong không gian ý thức của ta?

Hiểu Hàm không hiểu nói.

Nàng không nghĩ Diệp Hạo sẽ gây bất lợi cho nàng. Bởi vì nàng không cảm thấy nàng có giá trị gì?

- Là bởi vì ta đã sử dụng một thần thông với ngươi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Sau khi ta thi triểu thần thông với ngươi, ngươi có thể đi vào trong không gian ý thức của mình tu hành, ngươi tu hành ở đây ba năm tương đương với trong nháy mắt ở ngoại giới.

Diệp Hạo nói xong Hiểu Hàm liền kinh ngạc nói.

- Nói như vậy chẳng phải còn huyền ảo hơn cả thời gian lĩnh vực?

- Ngươi tu hành ở trong thời gian lĩnh vực, thực tế sẽ tiêu hao thọ nguyên của ngươi. Nhưng ngươi tu hành ở trong không gian ý thức, lại không cần lo âu đến vấn đề này.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ta có thể biết tên của thần thông này không?

Hiểu Hàm suy nghĩ một chút lại hỏi.

- Đại Mộng Tam Thiên Niên.

- Vì sao cho tới bây giờ ta chưa từng nghe nói qua tên thần thông này?

- Bởi vì thần thông này là do Thời Gian chi chủ sáng tạo ra, mà Thời Gian chi chủ lại không lưu truyền ra ngoài.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Vậy ngươi không phải là Tông chủ Viêm Hoàng tông đấy chứ?

Hiểu Hàm đột nhiên nhận ra.

Cũng đúng lúc này tướng mạo của Diệp Hạo cũng xảy ra biến hóa. Nhìn thấy tướng mạo quen thuộc, Hiểm Hàm trừng lớn hai mắt.

- Ngươi thật sự là Tông chủ Viêm Hoàng tông?

- Thật trăm phần trăm.

Hiểu Hàm kích động chạy đến trước mặt Diệp Hạo.

- Người đời đều nói mỗi lần Tông chủ Viêm Hoàng tông xuất hành đều sẽ không lấy khuôn mặt thật ra gặp người, không ngờ lại là thật.

- Chủ yếu là không muốn gây một vài phiền toái không cần thiết.

- Ta hiểu, thanh danh của ngươi cũng quá lớn rồi.

Hiểu Hàm nói đến đây lại dùng sức bóp khuôn mặt của mình một cái.

- Ngươi đang làm gì vậy?

Diệp Hạo khó hiểu nói.

- Ta đang xem thử ta có phải đang nằm mơ hay không?

Hiểu Hàm cười hắc hắc nói.

- Vậy đã xác định rồi chứ?

- Xác định.

Hiểu Hàm gật đầu một cái, nhưng ngay sau đó vẫn có chút không yên lòng nói.

- Ngươi có phải thực sự muốn ta làm thị nữ của ngươi?

- Loại chuyện này còn có thể lấy ra để đùa giỡn được sao?

- Ta không hiểu, vì sao ngươi lại chọn ta? Ta một không thông minh, hai không xinh đẹp, ba thiên phú cũng không cao.

Hiểu Hàm nhìn Diệp Hạo cực kỳ nghi ngờ hỏi.

- Bởi vì ngươi chính trực.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Không phải ai cũng dám đứng ra chỉ trích thị nữ của Bạch Linh Lung.

- Chuyện này.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, Hiểu Hàm ngượng ngùng nở nụ cười.

Nhưng ngay sau đó Hiểu Hàm lại nghĩ đến một vấn đề.

- Cái kia... cái kia…

- Cái nào?

- Tương lai ngươi thật sự có thể giúp ta đến Thần Hoàng đỉnh phong?

- Thật.

- Nhưng công pháp bản nguyên mà ta tu hành là Thần Vương trung giai.

- Chuyện này ngươi cứ yên tâm.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ta sẽ sử dụng Bổ Thiên chi thuật giúp ngươi nối lại công pháp.

- Bổ thiên chi thuật?

- Bổ thiên chi thuật là một loại thần thông chuyên giải quyết vấn đề nối lại công pháp.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Lúc đầu khi ta lấy được Bổn Thiên chi thuật nó chỉ mới là thần thông Thần Hoàng trung giai, mà qua những năm này đã bị ta tăng lên tới Thần Hoàng đỉnh phong chi cảnh, bởi vậy ta sẽ giúp ngươi tạo ra một công pháp Thần Hoàng đỉnh phong.

- Thật?

- Từ từ ngươi sẽ biết.

Theo tu vi Diệp Hạo tăng lên, thời gian của Đại Mộng Tam Thiên Niên cũng không ngừng mà kéo dài. Bởi vậy ngoại giới nhìn như mới trải qua trong nháy mắt, trên thực tế Diệp Hạo đã ở chung với Hiểu Hàm được ba năm.

Ba năm này Diệp Hạo đã bồi dưỡng Hiểu Hàm theo trình tự, có thể nói con đường tu hành của Hiểu Hàm đã đi lên quỹ đạo.

Trong nháy mắt thời gian dài bao nhiêu?

Cũng chỉ là trong chớp mắt.

Vấn đề là trong một cái chớp mắt này thực tế đã xảy ra rất nhiều chuyện.

- Hiểu Hàm nguyện ý đi theo công tử.

Khiến tất cả tu sĩ ở đây mở rộng tầm mắt, không ngờ Hiểu Hàm lại quỳ một gối xuống hành lễ với Diệp Hạo.

Trong mắt phượng của Bạch Linh Lung lóe lên tia không thể tin được.

Đây là nơi nào?

Là Thanh Khâu.

Bạch Linh Lung chính là vương ở đây.

Trừ phi Hiểu Hàm bị lừa đá mới có thể làm ra lựa chọn ngu xuẩn này.

- Ngươi chắc chắn ngươi đã nghĩ kỹ?

Bạch Linh Lung nhìn Hiểu Hàm trầm giọng hỏi.

- Ta đã nghĩ kỹ.

Hiểu Hàm gật đầu thật mạnh.

Tu sĩ xung quanh đều rất là kinh ngạc.

Bọn họ không hiểu vì sao Hiểu Hàm lại lựa chọn một gia hỏa không hề có danh tiếng gì?

- Có thể nói tục danh của ngươi cho ta được không?

Lúc này Bạch Linh Lung nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Không thể.

Diệp Hạo lắc đầu.

Tướng mạo của Diệp Hạo lúc này không hề giống với lúc tiến vào. Diệp Hạo tin Bạch Linh Lung sẽ không thể nào điều tra ra được hắn.

- Ngươi nói cái gì?

Một thanh niên tức giận quát lớn.

- Ngươi biết người trước mặt ngươi là ai không?

- Vậy ngươi đoán xem người mà ngươi đang nói giúp có biết ngươi là ai không?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

Thanh niên kia nhất thời ú ớ không nói lên lời.

Bạch Linh Lung làm sao có thể biết hắn?

- Vị công tử này, miệng lưỡi dẻo quẹo, tại hạ bội phục.

Lúc này một thanh niên vóng người khôi ngô từ xa đi tới. Trong tay hắn cầm một chiếc quạt xếp, nhìn qua rất giống một công tử văn nhã. Nhưng người nhận ra hắn đều biết vị này chính là một người giết người không chớp mắt.

- Ngươi nói xem, một bọ cạp như ngươi, giả làm công tử văn nhã làm cái gì chứ?

Sắc mặt người thanh niên kia lập tức âm trầm xuống.

- Ngươi biết làm ta tức giận sẽ có kết quả gì không?

- Nơi này là Thanh Khâu, ngươi muốn ra tay ở chỗ này sao?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Hơn nữa ngươi nghĩ Bạch tiểu thư chỉ để chưng bày thôi sao?

Bạch Linh Lung lập tức đen mặt lạ.

Diệp Hạo rõ ràng lôi nàng xuống nước!

- Bạch tiểu thư, ta phải vượt qua mấy đại vực để đi tới Thanh Khâu các ngươi, kết quả bây giờ lại bị người khác uy hiếp? Ngươi nên cho ta một lời giải thích chứ?

Diệp Hạo nhìn Bạch Linh Lung thản nhiên nói.

Bạch Linh Lung cực kỳ không muốn đáp lại Diệp Hạo, nhưng chuyện này nàng nhất định phải xử lý.

- Ngươi yên tâm, ở khu vực Thanh Khâu, miễn ngươi không gây chuyện, sẽ không có ai uy hiếp ngươi.

- Vừa rồi vị này còn uy hiếp ta đấy?

Diệp Hạo chỉ vào thanh niên kia nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận