Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2738: Trực Tiếp Đánh Tàn

Thanh niên tóc lam là ai?

Yêu tộc, Đa Diện Thú!

Đứng đầu thế hệ tuổi trẻ.

Ngoài rải rác vài người ra, ai dám bất kính với Đa Diện Thú?

Nhưng bây giờ Hiểu Hàm lại từ chối lời mua lại trâm gài tóc của Đa Diện Thú?

Trời ạ!

Nàng đang nghĩ cái quái gì thế?

Phải biết dưới loại tình huống này, Đa Diện Thú nhất định sẽ ra giá cao để mua. Hơn nữa còn bán cho Đa Diện Thú một nhân tình.

- Ở chỗ ta có một tấm pháp chỉ Hoàng cấp trung giai.

Đa Diện Thú nói xong, trong tay xuất hiện tấm pháp chỉ vàng óng ánh.

- Thế nào?

Sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Đây chính là pháp chỉ Hoàng cấp trung giai.

Cây trâm gài tóc của Hiểu Hàm dù trân quý, nhưng cũng chỉ là Vương cấp đỉnh phong mà thôi. Có thể nói Đa Diện Thú đã trả giá cực kỳ cao, nhưng Hiểu Hàm vẫn từ chối.

- Thật xin lỗi, ta không bán.

- Chỗ ta còn có một chuôi chiến kiếm Hoàng cấp trung giai.

Đa Diện Thú nói xong, một chuôi ngọc kiếm Hoàng cấp tràn ngập chấn động xuất hiện ở trước mặt Hiểu Hàm.

Nhưng Hiểu Hàm vẫn lắc đầu.

- Trâm gài tóc này là do công tử nhà ta tặng ta, dù ngươi có ra giá cao hơn, ta cũng không thể nào bán được.

Sắc mặt Đa Diện Thú lập tức trầm xuống.

Đa Diện Thú tự nhận mình đã rất nể mặt Hiểu Hàm rồi, thế nhưng nàng như ăn gàn hùm mật báo mà hết lần này đến lần khác từ chối mình?

Sao?

Thực sự coi hắn là người lương thiệt sao?

- Tiện tỳ, nếu ngươi thức thời thì ngoan ngoãn dâng trâm gài tóc lên, bằng không đừng trách lão tử lột da tróc thịt ngươi.

Lúc này một người hầu của Đa Diện Thú tiến lên một bước quát.

Hiểu Hàm lảo đảo một bước, sắc mặt trắng bệch.

- Vừa rồi ngươi gọi nàng là gì?

Lúc này Diệp Hạo đứng lên, lạnh lùng hỏi.

- Tiện tỳ.

Người hầu kia hồn nhiên không hề nhận thấy nguy hiểm đang tới gần. Người thanh niên kia nói xong, toàn thân hắn liền bị một ngọn lửa bao vây. Thanh niên kia hét thảm lên.

Hắn liều mạng giãy dụa, nhưng lại không làm nên chuyện gì.

Đa Diện Thú thấy vậy, hắn há miệng phun ra một ngụm chân thủy, nhưng khiến Đa Diện Thú khiếp sợ rằng nước hắn phu ra không thể dập tắt được đám cháy.

- Làm sao có thể?

Không những Đa Diện Thú cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thật ra nguyên một đám tu sĩ cũng trợn mắt hốc mồm.

- Đa Diện Thú phun ra không phải Thái Nhất chân thủy sao?

- Không phải Thái Nhất chân thủy là khắc tinh của hỏa diễm sao?

- Người hầu của Đa Diện Thú sắp bị thiêu chết.

Lúc này Đa Diện Thú mới giật mình tỉnh lại.

Bây giờ không phải lúc thắc mắc đây là lửa gì, mấu chốt là cứu người.

- Dập lửa nhanh lên.

Đa Diện Thú âm trần nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi đang ra lệnh ta sao?

Diệp Hạo liếc Đa Diện thú một cái chậm rãi nói.

- Đến cùng ngươi có dập tắt không hả?

Đa Diện thú nói xong lập tức động thủ.

Lúc hắn luân động quả đấm, các ngôi sao trên trời cũng phải chập chờn, hàng vạn ánh sau rủ xuống gia tăng lên quyền ý của hắn.

Trùng trùng điệp điệp, liên miên bất tuyệt.

Mắt thấy quyền ý của Đa Diện Thú chuẩn bị đánh vào trên người Diệp Hạo, bỗng từ trên thân Diệp Hạo tràn ra một kiếm ý cực kỳ kinh khủng.

Kiếm ý giống như đi ra từ vĩnh hàng.

Tuyên cổ trường tồn, vạn thế bất hủ.

Vượt mọi chông gai, quét ngang tất cả.

Kiếm đạo!

Diệp Hạo không chủ tu kiếm đạo, nhưng không có nghĩa là hắn không hiểu. Phải biết Diệp Hạo chiếm được nhiều bí tịch kiếm đạo như vậy, những bí tịch kiếm đạo này đều bị hắn hòa thành một lò.

Kiếm đạo của hắn rộng mở bao la.

Kiếm đạo của hắn vạn kiếm quy nhất.

Kiếm đạo của hắn thẳng tiến không lùi.

Sắc mặt của Đa Diện Thú hoàn toàn thay đổi.

Những năm này đương nhiên đã gặp qua không ít cao thủ kiếm đạo, nhưng kiếm ý thuần khiết, kinh khủng, to lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên hắn thấy.

Lui!

Vừa rồi hắn cũng chỉ tiện tay ra một đòn, nên không thể nào ứng phó được đạo kiếm ý này.

Đợi đến khi Đa Diện Thú lui lại mười mấy mét mới phát hiện đạo kiếm ý kia cũng lặng yên tiêu tán.

Giống như chưa từng xuất hiện vậy.

- Lại đến.

Sắc mặt Đa Diện Thú cực kỳ khó coi nói.

Hắn đường đường là Đa Diện Thú mà bị đánh lui?

Nói đùa cái gì?

Khi Đa Diện Thú đang chuẩn bị tiến lên lần nữa, ánh mắt Diệp Hạo bỗng lại rơi vào trên người hắn.

Ánh mắt ấy giống như lồng giam, giam cầm Đa Diện Thú ở trong khiến hắn không thể nào cử động được.

- Phá cho ta.

Đa Diện thú nâng quyền đánh ra.

Thế nhưng rất nhanh hắn khiếp sợ phát hiện không ngờ mình lại không thể nào đánh thủng được lồng giam này.

Thiếu niên chí tôn toàn trường đều chấn động.

Đa Diện thú là ai?

Đại biểu của Yêu vực!

Thế hệ tuổi trẻ ai dám nói có thể chiến thắng được hắn?

Nhưng bây giờ Đa Diện thú lại bị Diệp Hạo chế trụ triệt để.

- Đây mâu thuật gì?

- Có thể giam cầm được Đa Diện Thú, chí ít cũng thuộc cấp bậc mười đại mâu thuật.

- Đúng vậy, chỉ là không biết hắn ta dùng loại mâu thuật gì?

- Thật ra ta muốn biết rốt cuộc Nhân tộc này là ai hơn.

- Ta nghĩ tu sĩ toàn trường không một ai không muốn biết điều này.

Hiểu Hàm thấy một màn như vậy cũng hoảng sợ không nói ra lời.

Vừa rồi Duyên Mộc nói Hiểu Hàm hoàn toàn không hề biết gì về sự cường đại của Diệp Hạo. Lúc ấy trong đầu Hiểu Hàm cũng không có quá nhiều suy nghĩ, nhưng bây giờ khi thấy một mà này, nàng đã hiểu.

Đa Diện Thú thì đã thế nào?

Còn không phải vẫn bị nhốt sao?

- Khai Thiên chi khí.

Đúng lúc này một thanh âm nhẹ bẫng vang đội khắp toàn trường, một thân ảnh khuynh thành tuyệt thế chậm rãi rơi xuống. Dù không thấy rõ tướng mạo của thân ảnh này, nhưng chỉ mỗi nhìn dáng người thiết tha mềm mại của nàng cũng đã có thể biết được tướng mạo của nàng chắc chắn là khuynh quốc khuynh thành.

- Ngươi chắc chắn đây là Khai Thiên chi khí?

Diệp Hạo hài hước nhìn thân ảnh kia.

Bạch Linh Lung nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một cái, ngay sau đó ánh mắt rơi vào trên ngọn lửa đang thiêu cháy người hầu của Đa Diện Thú, nhìn một chút nàng biến sắc.

- Không ngờ ngươi có thể dung hợp được ba sợi Khai Thiên chi khí.

Khai Thiên chi khí hiếm thấy cỡ nào?

Người đời có thể tìm được một sợi đã là cực kỳ may mắn rồi. Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại chiếm được ba sợi Khai Thiên chi khí. Tạo hóa bậc này không thể chỉ dùng hai từ khủng bố để hình dung được.

- Có vẻ ngươi cũng có chút kiến thức.

Diệp Hạo nói xong cũng thu hồi ngọn lửa đang thiêu đốt trên người hầu của Đa Diện Thú.

Đám người đều có một loại cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Diệp Hạo nói cái gì cơ?

Hắn nói Bạch Linh Lung cũng có chút kiến thứ?

Sao hắn lại dám nói lời như vậy?

Bọn họ làm sao biết được trong khi đám gia hỏa này đang đấu tranh lẫn nhau, Diệp Hạo đã sớm ra khỏi Thần Vực. Khiến thức của hắn cản bản không phải đám người Bạch Linh Lung có thể so sánh.

Mà lúc này đám người phát hiện người hầu của Đa Diện Thú bị đốt đến mức không còn nhìn rõ được hình dáng. Nhục thân bị hủy, linh hồn tàn lụi.

Đến mức này cũng không thể nào xoay chuyển được điều gì.

- Nhờ vị công tử này thu hồi mâu thuật của ngươi.

Bạch Linh Lung nhìn Diệp Hạo nói khẽ.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, lồng giam Đa Diện thú do Thiên Nhãn hóa thành lập tức biến mất.

Xoát!

Ngay trong nháy mắt lồng giam Thiên Nhãn biến mất, thân ảnh ucar Đa Diện Thú cũng biến mất theo.

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng.

Hai con mắt của hắn ánh sáng sâu thẳm, sau một khắc liền bắt được một tàn ảnh. Thân thể hắn cũng lập tức biến mất.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Hai bóng người va chạm kịch liệt ở không gian thứ nguyên. Chỉ sau ba lần hô hấp, một tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang lên, tiếp lấy đám người nhìn thấy một màn cực kỳ rung động.

Diệp Hạo dẫn theo Đa Diện Thú toàn thân nhuốm máu đi ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận