Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2745: Đại Biểu Thần Vực

- Ngươi oán hận ta?

Trung niên mặc đại bào vẫn nghe ra được hàm ý trong đó.

- Ngày đó, lúc mười đại Ma tộc phủ xuống, vì sao ngươi không cứu?

Diệp Hạo nhìn trung niên mặc đại bào nói.

Trước đó Diệp Hạo không biết tu vi của trung niên mặc đại bào, thế nhưng vừa rồi Cẩu Tôn truyền âm nói cho Diệp Hạo biết, Đạo Tôn cũng chỉ cách vô địch chi cảnh còn một bước. Nhân vật mạnh mẽ như vậy làm sao lại không biết được mười đại Ma tộc giáng lâm ở Viêm Hoàng tông chứ.

- Bởi vì Viêm Hoàng tông hạn chế đến việc ngươi phát triển.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng Đạo Tôn lại thẳng thắn nói.

- Có lẽ ngươi không hề nhận ra ngươi đã hao phí rất nhiều tinh lực vào tông môn.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên.

- Ngươi không cần tín ngưỡng lực, vậy phát triển tông môn để làm gì?

Đạo Tôn chậm rãi nói.

- Mục đích ta tạo ra tông môn là để sau này tông môn có thể bảo vệ người mà ta quan tâm.

Diệp Hạo nhìn Đạo Tôn nhẹ nhàng nói.

- Nhưng ngươi phải biết Viêm Hoàng tông sau khi không có ngươi cũng sẽ không còn là Viêm Hoàng tông nữa.

- Chỉ cần bọn họ còn sống, thế là đủ.

Đạo Tôn yên lặng một hồi nói.

- Ngươi biết trong thiên hạ này có tổng cộng bao nhiêu nền văn minh không?

- Không biết. Diệp Hạo lắc đầu.

Vấn đề này dù là Cẩu Tôn cũng không biết rõ.

- Chín ngàn chín trăm chín mươi chín nền văn minh.

Diệp Hạo không ngờ rằng Đạo Tôn lại cho hắn một đáp án cực kỳ cụ thể.

- Sao ngươi biết?

Diệp Hạo chấn động.

- Trong thế gian có chín đại chúa tể, và họ muốn giảm số lượng văn minh trong thiên hạ.

Đạo Tôn lại tiếp tục tiết lộ một tin tức kinh người.

- Cái gì?

- Ta nhận được tin lần này sẽ giảm còn ba ngàn văn minh, nói cách khác sáu ngàn chín trăm chín mươi chín nền văn minh sẽ tan thành mây khói.

- Tan thành mây khói?

- Đúng vậy, toàn bộ văn minh lẫn sinh linh đều sẽ chết.

Trong lòng Diệp Hạo cũng không khỏi run lên.

- Thật quá tàn nhẫn.

- Hiện thực chính là như vậy.

- Thần vực cũng sẽ bị giảm sao?

- Vậy phải nhìn vào ngươi.

- Ta không hiểu ý ngươi.

- Dựa theo quy củ mỗi nền văn minh sẽ phái ra một cao thủ Thần Vương cấp, Thần Vương cấp của văn minh nào chết, vậy văn minh đó cũng tan thành mây khói.

- Đây có phải là trò đùa không?

- Đây là quy tắc do chín đại chúa tể chế định.

- Dựa vào cái gì?

- Dựa vào việc bọn họ là chúa tể.

- Chúa tể mạnh bao nhiêu?

- Ta có thể nói cho ngươi, mạnh hơn cả ngươi tưởng tượng.

- Đến lúc đó sẽ tới nơi nào chiến đấu?

- Chín đại chúa tể sẽ liên thủ tạo ra một không gian, trong không gian đó ngoại trừ rất nhiều nguy hiểm ra, đồng thời còn có cả cơ duyên.

Đạo Tôn nói đến đây rồi dừng một chút nói.

- Diệp Hạo, đây cũng là một cơ hội đối với ngươi.

Ánh mắt Diệp Hạo lập tức phát sáng lên.

Không gian do chín đại chúa tể liên thủ xây dựng thành. Cơ duyên trong đó chắc chắn vượt ngoài tưởng tượng.

- Lúc nào thì đi?

- Ba tháng sau.

Đạo Tôn nghiêm mặt nói.

- Bởi vậy ngươi phải thừa dịp ba tháng này mà tăng thực lực lên tới Thần Vương cực hạn, nhớ kỹ, là chân chính cực hạn, biết chưa?

- Ta đã biết.

Diệp Hạo đương nhiên biết rõ chuyện này không phải là trò đùa mà nó liên quan đến sinh tử tồn vong của toàn bộ Thần vực.

- Lúc cần thiết có thể vận dụng thời gian lĩnh vực.

Đạo Tôn nói xong liền đưa cho Diệp Hạo một hộp gấm.

- Đây là cái gì?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Kỳ Lân huyết đằng.

Diệp Hạo giật mình.

Kỳ Lân huyết đằng là một trong những thần vật có thể bổ sung sinh mạng.

Những năm này Diệp Hạo còn chưa từng gặp qua. Bởi vậy có thể tưởng tượng được Kỳ Lân huyết đằng trân quý cỡ nào.

- Đến lúc đó lỡ ta biểu hiện quá ưu tú, vậy có khiến cho chín đại cường giả chúa tể kiêng kị không?

Sau khi nhận Kỳ Lân huyết đằng, Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Có lẽ ngươi còn không biết hai chữ chúa tể đại biểu cho cái gì.

Đạo Tôn cười lớn nói.

- Sau khi ngươi đi đến chiến trường kia, ngươi biểu hiện càng ưu tú, đối với Thần vực chúng ta lại càng tốt.

- Đã biết.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Còn nữa, trên chiến trường kia không cần để ý tới nhân từ, biết chưa?

- Biết.

Đạo Tôn lại trò chuyện với Diệp Hạo một hồi rồi mới rời khỏi.

Cũng không quá lâu Cẩu Tôn đã xuất hiện ở bên người Diệp Hạo.

- Không ngờ Đạo Tôn là người phát ngôn của Thiên Đạo.

Cẩu Tôn phức tạp nói.

- Người phát ngôn của Thiên Đạo?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Ngươi cũng có thể hiểu là sứ giả của Thiên Đạo.

- Có chỗ tốt gì?

- Tu vi của hắn hiện giờ đã gần đạt tới vô địch chi cảnh, chẳng lẽ ngươi cho rằng không phải nhờ Thiên Đạo sao?

- Ngươi biết Chúa Tể chi cảnh không?

- Chúa tể có phải là một cảnh giới hay không, nói thật ta cũng không biết rõ.

Cẩu Tôn lắc đầu nói.

- Việc của ngươi bây giờ là phải tăng tu vi của mình lên, trong vòng ba tháng phải tăng tu vi lên tới cực hạn.

- Ta nghĩ cũng không cần phải tăng lên tới cực hạn.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Vì sao?

- Bây giờ tu vi của ta cách cực hạn cũng không còn bao xa, muốn tăng lên bất cứ lúc nào cũng được.

Diệp Hạo nghĩ một lát nói.

- Mà bây giờ nếu ta tăng lên đến cực hạn, vậy khi vào chiến trường lỡ gặp được đồ tốt, đến lúc đó lại không thể sử dụng.

Cẩu Tôn nghĩ một hồi cũng gật đầu nói.

- Ngươi nói cũng có lý.

- Ta nghĩ thừa dịp khoảng thời gian này nên luyện chế cho mình một vài pháp bảo quyển trục.

- Vậy ngươi tự mình xử lý.

Thời gian sau đó Diệp Hạo cũng bắt đầu chuẩn bị đầy đủ để tiến về chiến trường.

Một ngày trôi qua.

Hai ngày trôi qua.

Ba ngày trôi qua.

Ba tháng rất nhanh đã trôi qua. Mà vào ngay hôm nay một cánh cửa khổng lồ xuất hiện ở phía trên Đông Vực, Viêm Hoàng tông.

Toàn bộ Thần vực đều chấn động.

- Chuyện gì vậy?

- Vì sao phía trên Viêm Hoàng tông lại xuất hiện một cách cửa khổng lồ?

- Cánh cửa này sẽ dẫn đến nơi nào?

Cường giả các đại thế lực đều nhìn về phía cánh cửa này.

Cánh cửa khiến bọn hắn có cảm giác bất an.

- Không phải nền văn minh khác phủ xuống đấy chứ?

- Nhìn cánh cửa này cho dù là ta cũng phải run sợ. Ta xem chừng đây có thể là sản phẩm của cường giả siêu thoát cảnh.

- Siêu thoát cảnh? Đừng dọa ta.

- Không thấy nhiều cường giả cấm kỵ như vậy nhưng vẫn không có ai đi xác định thực hư sao?

Đúng lúc này thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.

- Diệp huynh, không biết cánh cửa này là...

Mộc tộc Duyên Mộc nhẹ giọng hỏi.

- Đến chiến trường do chín đai chúa tể liên thủ tạo thành.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Chín đại chúa tể?

Đám người đưa mắt nhìn nhau.

- Chisn đại chúa tể cảm thấy nền văn minh trong thiên hạ quá nhiều, bởi vậy bọn họ chuẩn bị hủy diện một lượng lớn nền văn minh.

Tin tức mà Diệp Hạo nói long trời lở đất, khiến tu sĩ ở đây đều chấn động.

- Chiến trường là chuyện gì?

Duyên Mộc hỏi vội.

- Mỗi một nền văn minh đề cử ra một Thần Vương, Thần Vương thua cuộc, văn minh hủy diệt.

Lúc này đám người mới hiểu ra Diệp Hạo muốn làm gì.

Hắn muốn đại biểu Thần vực tiến đến chinh chiến.

- Ngươi có thể đại biểu được Thần vực?

Lúc này một âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên giữa toàn trường.

Đám người nhao nhao nhìn lại.

Là một thanh niên mặc bạch y cưỡi Bạch Hổ chậm rãi đi đến.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ta nghĩ ta vẫn có thể đại biểu.

- Cuồng vọng.

Bạch y thanh niên nói xong trường thương trong tay chỉ thẳng vào Diệp Hạo nói.

- Ngươi đã hỏi trường thương trong tay ta chưa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận