Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2746: Tiện Tay Trấn Áp

Triệu Viễn Dương!

Đại biểu của Thiên Không thành!

Trong những năm giao thủ với cao thủ các phương, chưa từng bại một lần!

- Còn có ai bất mãn? Cũng đứng ra luôn đi.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái thản nhiên nói.

- Diệp Hạo, ngươi có ý gì?

Triệu Viễn Dương tức giận.

Diệp Hạo rõ ràng không thèm để hắn vào trong mắt!

- Ồn ào.

Diệp Hạo hất ống tay áo lên. Một luồng lực lượng vĩ đại lập tức đánh vỡ không gian xung quanh người Triệu Viễn Dương.

Sắc mặt của Triệu Viễn Dương lập tức thay đổi.

Không gian lực lượng này mang cho hắn cảm giác tử vong. Hắn hét lớn một tiếng, vũ động trường thương trong tay. Từ trường thương phóng ra thần quang vô cùng vô tận, muốn cưỡng ép khống chế lại vùng không gian này, nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện ra mình căn bản không thể nào làm dừng lại quá trình phá hủy này được, vùng không gian vẫn theo quỹ tích vốn có mà từ từ bể nát.

Bạch Hổ dưới chân hắn cũng cảm nhận được nguy cơ, nó há miệng phun ra một ánh sáng nhu hòa, nhưng ngay sau đó đã bị không gian lực lượng xé rách.

- Phá cho ta.

Triệu Viễn Dương vận dụng toàn bộ lực lượng, huy động trường thương trong tay đâm tới phía trước.

Không hề có một chút tác dụng.

Không gian phía bên kia cứng rắn khiến người ta phải giận sôi. Dù cho Triệu Viễn Dương vận dụng toàn bộ pháp lực, nhưng vẫn không thể đánh tan được lồng giam mà Diệp Hạo xây dựng. Mà lúc này, lực xoắn đã đi đến bên người Triệu Viễn Dương.

Phốc!

Phốc!

Triệu Viễn Dương cùng Bạch Hổ đồng thời phun ra một ngụm máu tươi. Toàn trường đều xôn xao.

Bọn họ đương nhiên nghĩ tới việc Triệu Viễn Dương sẽ thua, nhưng không ai ngờ được hắn lại thua nhanh như vậy.

A!

Triệu Viễn Dương bi phẫn rống to.

Trong lòng hắn phẫn nộ uất ức. Trước đó hắn rất tự tin về chính mình, hắn cảm thấy dù đánh không lại Diệp Hạo, nhưng đánh ngang tay vẫn không có vấn đề gì.

Thế nhưng Diệp Hạo chỉ phất tay vận dụng không gian chi thuật vây khống hắn.

Thật sỉ nhục!

- Có phải ngươi nghĩ Thiên Không thành chúng ta dễ bắt nạt không?

Mắt thấy Triệu Viễn Dương chuẩn bị mất mạng ở trong tay không gian của Diệp Hạo, một bóng người xinh đẹp xuất hiện ở giữa không trung lạnh lùng nói.

Diệp Hạo còn chưa nói gì, Diệp Thiên Thiên đã đứng dậy.

- Phụ thân ta cũng không phải là người mà tên a miêu a cẩu gì cũng có thể đến khiêu khích.

- Ngươi có biết ngươi đang gây hấn với Thiên Không thành ta?

Khuôn mặt tinh xảo của Thi Họa nở nụ cười lấp lóe tia lạnh lẽo.

- Khiêu khích, thì đã thế nào?

Diệp Thiên Thiên cứng chọi cứng nói.

- Ngươi biết một câu của ngươi sẽ có hậu quả gì không?

- Ngươi có phải quá đề cao Thiên Không thành rồi không?

Diệp Thiên Thiên ha ha cười nói.

- Viêm Hoàng tông không tranh đoạt với Thiên Không thành các ngươi, ngươi nghĩ rằng Viêm Hoàng tông chúng ta không bằng ngươi sao?

- Chẳng lẽ không đúng?

- Ngươi không ngại thử hỏi mẫu thân của ngươi đi.

Thi Họa nghi ngờ nhìn về phía lão giả bên người.

- Lời Diệp Thiên Thiên nói là có ý gì?

Ánh mắt lão giả có xu hướng tránh né.

- Chuyện này.

- Toàn bộ Thần vực ai cũng biết, duy chỉ có mỗi một mình ngươi là không biết. Ngươi không cảm thấy mình buồn cười sao?

Diệp Thiên Thiên ha ha cười nói.

- Diệp Thiên Thiên, ngươi đừng nhầm lẫn.

Đúng lúc này một âm thanh đạm mạc phá vỡ trời cao, một thân ảnh duy ngã độc tôn xuất hiện.

Ngoài thành chủ Thiên Không thành ra thì còn ai?

- Ngươi dám động vào một sợi tóc của Thiên Thiên, ta sẽ diệt Thiên Không thành của ngươi.

Lúc này Diệp Hạo mở miệng.

Tu sĩ toàn trường đều ngẩn ra.

Ngay sau đó bọn họ đều kích động.

Rốt cục Viêm Hoàng tông cũng va chạm với Thiên Không thành sao?

- Ngươi cũng phải có bản lãnh này đã.

Hai tròng mắt Thi Âm lóe lên một tia sắc lạnh khiếp người. Nhưng lúc ánh mắt nàng cách Diệp Hạo còn mười mét lịa bị một tầng gợn sóng chặn lại. sau một khắc một loại uy áp bao trùm cả chúng sinh tràn ngập ra vạn dặm.

Uy áp này mạnh đến mức có thể trấn áp cả vạn cổ.

Uy áp này mạnh đến mức có thể trấn áp chư thiên;

Uy áp này mạnh đến mức có thể trấn áp tất cả.

Thi Âm bị nhằm vào.

Nàng cảm thấy mình giống như mình bị một ngọn núi khổng lò đè nặng, hơn nữa lực áp bách này còn đang tiếp tục tăng lên.

Chỉ trong ngắn ngủi vào hơi thở, sắc mặt của nàng đã trắng bệch, toàn thân còn đang run rẩy.

- Diệp Hạo, ngươi dám bắt nạt mẫu thân ta?

Thi Họa thấy một màn như vậy lập tức vọt tới chỗ Diệp Hạo.

- Không được.

Thi Âm vội nói.

- Ta tới.

Diệp Thiên Thiên nhìn thấy Thi Họa vọt tới, không nói hai lời cũng vọt ra.

Diệp Hạo không ngăn cản.

Những năm này Diệp Thiên Thiên ngoại trừ phục dụng siêu hạng Tam Chuyển Kim Đan ra, còn được tẩy lễ trong mặt đất huyết mạch mà Diệp Hạo lấy được ở Cơ giới thế giới. Ngoài ra Diệp Thiên Thiên còn chiếm được bản nguyên của cường giả cấm kỵ. (Cẩu Tôn đánh trọng thương ba cường giả cấm kỵ Yêu vực)

Từ những điều đó đã giúp sức chiến đấu của Diệp Thiên Thiên tăng lên đến cấm kỵ cảnh.

- Diệp Thiên Thiên, đây là do ngươi tự tìm đường chết.

Thi Họa nói xong luân động nắm đấm đánh về phía Diệp Thiên Thiên.

Một quyền này, quân lâm thiên hạ;

Một quyền này, cao cao tại thượng;

Một quyền này, chấn nhiếp ngoại lai.

- Đế Hoàng quyền.

- Quyền thuật đứng đầu Thiên Không thành.

- Nghe đồn dù là Triệu Viễn Dương cũng không thể luyện thành công.

- Đế Hoàng quyền được xưng có thể trấn áp tất cả quyền thuật.

Khi tu sĩ bốn phía kinh hãi, Diệp Thiên Thiên bên này cũng oanh ra một quyền.

Một quyền này đánh ra, chư thiên đều nổ tung, càn khôn phá vỡ, thiên địa luân hãm.

Một quyền thuật cực kỳ kinh khủng.

Lục hợp bát hoang, từ xưa đến nay, đều đang rung động.

Tất cả mọi người đều bị uy thế của một quyền này hù dọa.

- Đây... Đây là quyền thuật gì?

- Diệp Hạo hình như cũng có môn quyền thuật này.

- Ta nhớ rồi, tên của quyền thuật này là Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền.

Mà lúc này Thi Họa và Diệp Thiên Thiên đã đụng độ vào nhau. Giống như sao hỏa đụng vào trái đất vậy. Sóng xung kích đáng sợ khiến tu sĩ bốn phía đều đồng loạt lui lại.

Thi Họa nhìn Diệp Thiên Thiên đang gần trong gang tấc mà hỏang loạn.

Vì sao?

Quyền ý của Diệp Thiên Thiên to lớn hết sức, sắp đánh xuyên qua cả quyền ý của nàng.

Nói cách khác nàng sắp không thể chịu đựng nổi nữa.

Tại sao có thể chứ?

Thi Họa lập chí muốn đánh bại Diệp Hạo cơ.

Nhưng bây giờ ngay cả Diệp Thiên Thiên còn đánh không lại.

Một lần hô hấp đi qua!

Hai lần hấp đi qua!

Ba lần hô đi qua!

Thời gian dần trôi qua, quyền ý của Thi Họa dần dần bị bào mòn. Nhưng Thi Họa dù cận đề cái chết vẫn quyết không lùi.

- Diệp Hạo.

Thi Âm trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

Lúc này Diệp Hạo mới lên tiếng nói.

- Thiên Thiên, giáo huấn nàng như vậy là đủ rồi.

Diệp Thiên Thiên oanh ra phía tước một quyền, sau đó mượn lực phản chấn lui lại phía sau.

- Thi Họa, ngươi thua.

Mà Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền không có Diệp Thiên Thiên pháp lực ủng hộ, ngay trong tức khắc bị Thi Họa đánh nát bấy.

- Ta không thua.

Thi Họa nói xong liền chuẩn bị phóng tới phía Diệp Thiên Thiên.

- Thi Họa.

Thi Âm quát lui Thi Họa.

- Ngươi thua.

- Mẫu thân.

Thi Họa dậm chân.

- Thua thì phải nhận.

Thi Âm lạnh lùng nói.

- Hơn nữa thua một lần thì đã thế nào? Sau này cố gắng lấy lại danh dự là được.

Ánh mắt Thi Họa giãy giụa một hồi, cuối cùng nhìn về phía Diệp Thiên Thiên.

- Diệp Thiên Thiên, một ngày nào đó ta sẽ đánh bại ngươi.

- Ta chờ.

Diệp Thiên Thiên vui cười nói.

Diệp Thiên Thiên chưa hề nói lời đả kích với Thi Họa. Dù sao các nàng đều là tỷ muội cùng cha khác mẹ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận