Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2749: Phá Quân

Không gian bốn phía Diệp Hạo lập tức bị sụp đổ. Nhưng Diệp Hạo giống như một cây cột vững vàng, mặc cho không gian bốn phía bị phá hoại thế nào, nhưng hắn vẫn sừng sững bất động tại chỗ.

Ầm!

Quyền ý ngập trời hóa thành một cong sóng lớn dâng lên tiêu diệt Không Không.

Đợi đến khi quyền ý tiêu tán, Diệp Hạo mới phát hiện Không Không đã biến mất.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, hai con mắt lóe lên ánh sáng năm màu.

Truy tung!

Thiên nhãn bao hàm rất nhiều mâu thuật. Trong đó đương nhiên cũng có truy tung nhãn. Sau khi truy tung thuật phát động, rất nhanh Diệp Hạo đã tìm được thân ảnh của Không Không.

Không Không đang áp sát tới phạm vi cách Diệp Hạo mười mét.

- Trảm hồn.

Diệp Hạo lạnh giọng quát lớn.

Diệp Hạo nói xong, Diệt Hồn đao chém ra một dải lụa.

Đao ý xuyên qua toàn bộ thương khung.

Thân ảnh của Không Không lập tức bị bể nát, đợi đến khi đao mang tràn ngập về phía nơi xa, thân ảnh của hắn lại được phục hồi lại ở cách đó không xa.

- Không gian chi thể.

Diệp Hạo giật mình nói.

- Nếu biết ta là không gian chi thể, vậy ngươi cũng hiểu rằng ta không thể giết chết được.

Không Không lạnh lùng nhìn Diệp Hạo.

Không Không hận.

Bởi vì Diệp Hạo, văn minh sau lưng hắn có khả năng sẽ bị hủy diệt.

Việc duy nhất hiện giờ hắn có thể làm chính là cố gắng hết sức cứu vớt lại.

Làm sao để cứu vớt lại được đây?

Giết Diệp Hạo!

- Thế gian này cho tới bây giờ không có cái gì là tuyệt đối cả.

Diệp Hạo nói đến đây, phía trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một chuôi thần kiếm không ngừng xoay tròn. Thần kiếm tràn ra chấn động chấn thiên hám địa.

Chẳng biết tại sao Không Không cảm nhận được nguy cơ nồng nặc.

- Không tốt.

Ngay khi nhận ra được điểm ấy, bàn tay Không Khôn đánh về phía dưới một trảo, một chuôi chiến kiếm từ không gian lực lượng ngưng kết mà thành xuất hiện.

Không gian chi kiếm!

Bất đồng chính là khi chuôi không gian chi kiếm này được hình thành, một mảnh lớn không gian xung quanh đều bị vỡ nát. Giống như hiệu ứng domino, rất nhanh phương viên trăm dặm, nghìn dặm xung quanh đều bị bể nát.

Mà toàn bộ những không gian lực lượng kia đều dung nhập vào bên trong không gian chi kiếm.

- Chết đi.

Không Không gầm thét, đánh chuôi không gian chi kiếm này ra.

Tới bây giờ Diệp Hạo mới hiểu được vì sao người này lại muốn giết mình.

Nhưng đây vốn là cuộc chiến sinh tồn, Diệp Hạo làm sao có thể nhượng bộ được chứ?

- Giết.

Diệp Hạo quát lớn.

Diệt Thần kiếm đón nhận không gian chi kiếm đang đánh tới.

Khi hai thanh kiếm đụng vào nhau kéo theo tiếng va chạm mạnh kinh thiên, sóng xung kích kinh khủng khiến Không Không theo bản năng lựa chọn lui lại. Nhưng khiến hắn khiếp sợ là Diệp Hạo lại lựa chọn phóng về phía trước.

Gia hỏa này bị điên rồi sao?

Lúc này vô duyên vô cớ gì mà phải tiếp nhận sóng xung kích chứ?

Có bệnh?

Nhưng sau một khắc, Không Không hoảng sợ phát hiện thời gian nơi này đã bị đảo chiều. Ánh sáng vô ngần do không gian chi kiếm phát ra dần dần thu lại, không những thế mà còn trở lại trạng thái trước khi ngưng tụ.

- Không được.

Không Không hô lớn.

Phốc!

Cũng đúng lúc này Diệt Thần kiếm chém tới.

Diệp Thần kiếm mạnh mẽ dễ dàng đánh vỡ chuôi không gian chi kiếm này, theo đà mà tiến quân thần tốc chém vào trong cơ thể hắn.

Không Không hét thảm lên.

Thân thể hắn lập tức bị bể nát.

Diệp Hạo cau mày vọt tới về phía trước, nhưng mặc cho hắn tìm kiếm thế nào cũng không thể tìm được một chút dấu vết gì để lại.

- Chạy.

Diệp Hạo thấp giọng nói.

Diệp Hạo đã từng nghĩ qua ngưng tụ không gian chi thể. Nhưng sau đó hắn cũng từ bỏ, bởi vì thực sự quá khó khăn.

Diệp Hạo không biết Không Không làm sao có thể ngưng tụ được không gian chi thể. Nhưng qua chuyện ngày hôm nay cũng đã cảnh bảo cho Diệp Hạo, có thể đến nơi này, không ai là hạng người đơn giản cả.

- Thực lực không tệ, có hứng thú làm chiến tướng của ta không?

Đúng lúc này một thanh niên người mặc chiến giáp kim sắc từ đi tới.

Tóc dài màu lam lay động theo gió, toàn thân tràn ngập chấn động Loại chấn động này còn cường đại hơn cả Không Không.

Con mắt Diệp Hạo không khỏi híp lại.

- Ngươi là ai?

- Chí tôn của Âm Dương vực, Phá Quân.

- Âm Dương vực?

Con mắt Diệp Hạo co rụt lại.

- Âm Dương chúa tể?

- Âm Dương chúa tể là tổ sư của ta.

Thanh niên tóc lam lạnh nhạt nói.

Thần sắc Diệp Hạo lập tức trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Thiếu niên chí tôn của Âm Dương nhất mạch?

Mình là đối thủ sao?

Nhưng ngay sau đó trong mắt Diệp Hạo đã lóe lên tia sáng rực.

- Một đường ta đi những năm này, cùng giai không người nào có thể là đối thủ của ta.

Diệp Hạo nói xong mới nhìn về Phá Quân nói.

- Hôm nay ta phải xem ngươi có được không?

Nói xong Diệp Hạo luân động một đôi thiết quyền đánh tới Phá Quân.

Trên mặt Phá Quân lóe lên tia khinh thường.

- Khí thế có, nhưng uy lực không được.

Nói xong Phá Quân liền hét lớn một tiếng.

- Ta sẽ cho ngươi nhìn thấy cái gì mới là quyền pháp chân chính.

Oanh một tiếng, càn khôn nổ tung.

Một tấm âm dương đạo đồ to lớn xay tròn tràn ngập toàn bộ thiên địa, lấy tư thái quân lâm thiên hạ nghiền ép quyền ý của Diệp Hạo.

Đúng vậy.

Nghiền ép.

- Âm dương quyền.

Sắc mặt Diệp Hạo thay đổi.

Đây cũng không phải là âm dương quyền thông thường.

Đây là bản nguyên chi thuật.

Bất kỳ vật gì chỉ cần dính đến bản nguyên, đều đi đôi với hai từ cường đại.

- Tố bản hoàn nguyên.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên một cái nhanh chóng sử dụng Thời Gian thần thông.

Tấm âm dương đạo đồ kia lập tức bị dừng lại giữa không trung. Có thể nhìn thấy nó đang đối kháng với một lực lượng khác.

- Thời gian khí tức.

Phá Quân cảm thụ một chút, kinh ngạc nói.

- Nhưng Thời Gian thần thông mà ngươi nắm giữ, ngươi vẫn chưa tinh thông.

Sau một khắc trên người hắn liền tràn ra chấn động như hãn hải, pháp lực cuồn cuồn như nước thủy triều bổ sung vào trong âm dương đạo đồ.

Chỉ trong nháy mắt khí thế của âm dương đạo đồ đã tăng vọt lên gấp mấy lần.

Diệp Hạo kêu lên một tiếng đau đớn, lui lại mấy bước. Hắn ngạc nhiên nhìn Phá Quân.

- Pháp lực của ngươi sao có thể hùng hồn như vậy?

- Ngươi cho rằng bản nguyên của ngươi có thể so được với ta sao?

Phá Quân cười lớn nói.

- Trấn áp cho ta.

- Muốn trấn áp ta?

Diệp Hạo nói xong thân ảnh của hắn không ngừng phóng to.

Mười trượng!

Một trăm trượng!

Một ngàn trượng!

Khi thân ảnh của hắn cao đến vạn trượng, bên cạnh hắn liền xuất hiện thiên địa lư đồng tản ra ngàn vạn áng sáng.

- Phá cho ta.

Diệp Hạo mang theo thiên địa lư đồng đập tới âm dương đạo đồ kia.

- Tới tốt lắm.

Hai con mắt của Phá Quân lóe lên ánh sáng lộng lẫy như sao, cùng lúc đó tấm âm dương đạo đồ kia càng bự ra, chỉ trong ngắn ngủi vài hơi thở đã đạt đến mấy vạn trượng.

Đạo đồ tràn ngập chấn động tựa hồ có thể trấn áp toàn bộ thiên địa. Mà giữa đường cũng tranh chấp với thiên địa lư đồng, lúc hai bên đụng vào nhau tất cả bốn phía đều bị tiêu diệt.

Không có gì có thể tồn tại được.

Diệp Hạo chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ của mình đều lệch vị trí, sóng xung kích kinh khủng khiến hắn há miệng phun một ngụm máu tươi.

Hắn nhìn thẳng vào Phá Quân đang đần bức lui mình.

- Ngày sau tái chiến.

Nói xong Diệp Hạo quay người lập tức vọt ra xa.

- Muốn đi?

Phá Quân hừ lạnh một tiếng, trong tay của hắn xuất hiện một chuôi trường mâu ném mạnh về phía Diệp Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận