Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2771: Gia Tăng Nội Tình

Sau khi giết chết đám thiếu niên chí tôn này, nơi đây cũng khôi phục lại bình thường.

Thẳng cho đến khi đám người Diệp Hạo đều khôi khục lại trạng thái đỉnh phong vẫn không ó một thiếu niên chí tôn nào đặt chân đến.

- Xem ra thiếu niên chí tôn khu vực gần đầy đây hẳn đã hốt gọn một mẻ rồi.

Tất Xuân nhẹ nhàng nói.

- Tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?

Đan Linh nhìn Diệp Hạo hỏi.

- Bây giờ cách thời điểm kết thúc không còn mấy tháng, chuyện tiếp theo cần phải làm là ổn định điểm số.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Hiện tại chỉ sợ mấy vị kia đang ém đại chiêu,

Lê Tư lo lắng nói,

- Bây giờ ngươi đã là cái bia cho mọi người ngắm vào.

Nhân Vương vừa cười vừa nói.

- Nhất là sau khi ngươi đá bay Thanh Thiên.

- Ngươi đã từng giao thủ với Thanh Thiên rồi sao?

Trong lòng Diệp Hạo hơi động hỏi.

- Ta không phải là đối thủ của Thanh Thiên.

Nhân Vương lời ít mà ý nhiều nói.

- Dù ta vận dụng rất nhiều át chủ bài.

Sắc mặt Diệp Hạo không thay đổi.

Nhân Vương mạnh cỡ nào, Diệp Hạo biết rất rõ.

Nhưng bây giờ ngay cả Nhân Vương cũng thẳng thắn nói hắn không phải là đối thủ của Thanh Thiên.

- Sơ Thủy vực được coi là nền văn minh khởi nguyên, mà Thanh Thiên chính là người đại biểu do Sơn Thủy vực đẩy ra, thực lực của hắn có thể nói là có một không hai trong thế hệ tuổi trẻ.

Lúc này Nguyệt Hoa mở miệng nói.

- Phu quân, ngươi không cần phải giao thủ với Thanh Thiên, cái chiến trường này lớn đến như vậy, chúng ta chỉ cần tìm một chỗ giấu mình đi là được.

Tất Xuân trầm ngâm một chút nói.

- Đúng vậy, phu quân, chúng ta không cần phải cứng chọi cứng với Thanh Thiên, lỡ đụng phải chúng ta đi vòng qua không được sao?

Đan Linh cũng khuyên nhủ ở một bên.

Nhân Vương nghe Tất Xuân và Đan Linh nói như vậy không khỏi nở nụ cười.

- Diệp Hạo, nếu tránh không gặp, thành tựu đời này của ngươi cũng chỉ như vậy mà thôi.

Âm thanh của Nhân Vương vừa rơi xuống, Tất Xuân và Đan Linh đều chấn động.

- Ta sẽ không khiếp chiến, dù Thanh Thiên mạnh cỡ nào.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Nếu gặp thì chiến.

- Ta rất mong chờ lần va chạm giữa ngươi và Thanh Thiên.

Nhân Vương vỗ vỗ bả vai Diệp Hạo.

Nhân Vương rời khỏi. Mấy người Diệp Hạo cũng không tiếp tục ở lại nơi này nữa.

Không cần thiết.

Bọn họ cũng không thể mang theo thiên địa đan tương được.

Bảo vệ bọn chúng thì có ích gì?

Không bằng đi tìm cơ duyên khác.

Trong lúc đám người Diệp Hạo đi khắp nơi tìm cơ duyên khác, tu sĩ toàn bộ chiến trường đều đang thảo luận về Diệp Hạo.

- Thần vực ở đâu?

- Không biết.

- Thần vực Diệp Hạo thật là mạnh, một đường vọt tới hạng nhất.

- Ai nói không phải đây? Ngay cả Thanh Thiên cũng bị đá xuống.

- Ta nghe nói mười vị trí đầu đều muốn đối phó với Diệp Hạo.

- Ngươi không phải là nói nhảm sao? Nếu ai giết được Diệp Hạo, thành tích lập tức tăng lên hạng nhất.

- Ta nghe nói Phá Quân buông lời, hắn muốn đích thân chém đầu Diệp Hạo.

- Diệp Hạo bị Phá Quân theo dõi sao?

- Người có xếp hạng từ ba mươi đều đang nghe ngóng tin tức của Diệp Hạo.

Rất nhanh chân dung của Diệp Hạo đã được truyền ra khắp các thiếu niên chí tôn.

Kết quả cơ hồ ngày này Diệp Hạo cũng bị đánh lén.

- Đáng chết, rốt cuộc là ai tiết lộ chân dung của ngươi?

Nguyệt Hoa lau máu tươi trên khóe miệng tức giận nói.

Đây đã là đợt đánh lén thứ ba trong hôm nay rồi.

Đúng vậy.

Đánh lén.

Nhiều lúc căn bản khó lòng mà phòng bị được.

- Ta cảm thấy có thể là Không Không.

Tất Xuân suy nghĩ một chút nói.

- Ta cũng cảm thấy chính là do tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ đó.

Đan Linh gật đầu một cái.

- Chúng ta không thể ngồi chờ chết được.

Lê Tư tức giận nói.

- Chúng ta phải trả thù lại.

Nguyệt Hoa nói xong liền rơi vào trầm tư, rất nhanh hắn đã nghĩ ra kế sách.

- Chúng ta giội nước bẩn lên trên người hắn.

- Giội thế nào?

Ánh mắt Lê Tư sáng ngời nói.

- Đơn giản, chúng ta nói trên người Không Không có không gian chi kiếm.

Nguyệt Hoa vừa cười vừa nói.

- Không gian chi kiếm?

Lê Tư giật mình, ngay sau đó cười nói.

- Ta tin tưởng toàn bộ chiến trường này không có mấy tu sĩ không có hứng thú với không gian chi kiếm.

- Bây giờ chúng ta ngưng tụ ra phân thân tuyền tin tức ra toàn bộ chiến trường.

Nguyệt Hoa nói là làm.

Rất nhanh hắn đã ngưng tụ ra ba phân thân bước đi về phía ba hướng. Rất nhanh mấy người Tất Xuân cũng đồng loạt ngưng tụ ra phân thân của mình đi về các hướng khác nhau.

- Diệp Hạo, ngươi đừng đứng đấy chứ.

Nguyệt Hoa nhìn thấy Diệp Hạo không có hành động gì mới nói.

- Chuyện này ta nghĩ ngươi có lẽ đã hiểu lầm Không Không rồi.

Diệp Hạo chần chờ một chút vẫn nói ra.

- Cái gì?

Nguyệt Hoa khẽ giật mình nói.

- Tin trên người của ta có nửa bình Thái Ất thần dịch là do ta tự truyền đi.

Diệp Hạo nói đến đây trên mặt tràn đầy ngượng ngùng.

Nguyệt Hoa cũng ngơ các.

- Ngươi...sao ngươi có thể tự hắt nước bẩn lên người mình vậy?

Chỉ sau vài hơn thở, Nguyệt Hoa tức đến run người chỉ vào Diệp Hạo.

- Nhưng nếu ta không làm như vậy, làm sao có thể gặp được nhiều kẻ muốn giết ta đây?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Nguyệt Hoa chấn động toàn thân.

Hắn tràn đầy kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

- Tiểu tử ngươi cũng quá xấu bụng rồi.

- Cũng bình thường.

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói.

- Ngươi cũng biết ta tâm địa thiện lương, không muốn đi giết hạng người lương thiện.

- Chẳng lẽ ngươi chỉ giết mỗi người xấu?

- Ta chỉ biết người muốn giết ta đều là người xấu.

- Lô gic này của ngươi... thật không thể hiểu nổi.

Diệp Hạo cười cười lại nhìn về phía xa.

- Bằng hữu, nếu đã tới, cần gì phải ẩn núp chứ?

- Không ngờ ta núp sâu như vậy lại vẫn bị ngươi phát hiện.

Sau một khắc một thiếu nữ tóc xanh từ trong bóng tối đi ra.

Khi nhìn thấy thiếu nữ tóc xanh này, sắc mặt Diệp Hạo hơi biến đổi.

Vì sao?

Diệp Hạo vẫn còn nhận ra thiếu nữ tóc xanh này. Lần trước vây đánh Thiên Mệnh và Độn Giáp, thiếu nữ tóc xanh này chính là một trong những kẻ chủ mưu.

Tinh Linh tộc!

Trời sinh thần xạ thủ!

- Ngươi muốn gì?

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ tóc xanh nói.

- Ta muốn thử xem thực lực ngươi thế nào?

Thiếu nữ tóc xanh cười tủm tỉm nói.

- Không biết ngươi có dám tiếp chiêu của ta không?

- Tới đi.

Diệp Hạo phất tay ra hiệu đám người Nguyệt Hoa lui lại.

Đợi đến khi đám người Nguyệt Hoa lui về sau đủ khoảng các an toàn, trong tay thiếu nữ lục y mới xuất hiện một bộ trường cung kim sắc. Khi kéo căng dây cung, một quang tiễn cũng tự động xuất hiện, mơ hồ có thể nhìn thấy một dòng khí lưu xuyên qua thương khung.

Tiễn không phát, ý đã tới.

Sưu!

Nữ tử tóc xanh buông ra, quang tiễn cũng biến mất không thấy. Căn bản không thể nhìn thấy được quỹ tích vận hành của quang tiễn.

Nữ tử tóc xanh không biết rằng lúc nàng lắp tên, Diệp Hạo đã vận hành Lâm Mô quyết.

Thật ra những ngày này mỗi khi Diệp Hạo giao thủ với những thiếu niên chí tôn khác hắn đều vận dụng Lâm Mô quyết, phải biết những thiếu niên chí tôn này đều là thế hệ tuổi trẻ mạnh nhất ở văn minh bọn họ, thần thông tuyệt học mà bọn họ nắm giữ không phải ai cũng có tư cách học được.

Nhưng những thần thông tuyệt học này dưới Lâm Mô quyết lại cơ hồ không còn là bí mật nữa. Quả thật Diệp Hạo không thể học được trăm phần trăm, nhưng học được tám mươi phần trăm đã đủ.

Hắn muốn đưa những tinh hoa này dung nhập vào bên trong thiên địa lư đồng của hắn. Gia tăng nội tình, tăng cường bản thân.

Đây cũng chính là con đường mà bây giờ Diệp Hạo đang đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận