Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2772: Không Cho Phép Cự Tuyệt Ta

Mắt thấy mũi tên chuẩn bị xuyên qua lồng ngực Diệp Hạo, trong thời điểm cực kỳ nguy cấp hắn đã thành công tránh đi.

Trong mắt nữ tử tóc xanh không hề có bất kỳ tia kinh ngạc nào. Nếu ngay cả kích thứ nhất mà Diệp Hạo cũng không thể tránh được, vậy thật sự không thể xứng đáng trở thành đối thủ của nàng.

Lúc này nữ tử tóc xanh lần nữa kéo ra một mũi tên, nhưng khi mũi tên phá không vọt tới Diệp Hạo, không ngờ mũi tên lại háo thành ba mũi tên giống nhau như đúc.

Ba mũi tên xếp theo hình tam giác bắt đi như chớp về phía Diệp Hạo.

Ba mũi tên này phong bế trên dưới trái phải Diệp Hạo. Nói cách khác dù hắn né bên nào cũng sẽ bị đánh trúng.

Đúng lúc này Diệp Hạo cử động, hắn đánh về phía trước một quyền.

Một quyền vô cùng đơn giản, nhẹ nhàng thoải mái. Nhưng đợi đến khi áo nghĩa ẩn chứa trong một quyền đó bùm nổ, toàn bộ thương khung đều bị quyền ý trần ngập vô cùng vô tận.

Hư không bạo liệt, càn khôn nghịch chuyển.

Ba mũi tên mới vọt tới nửa đường đã bị quyền ý này đánh vỡ nát.

- Đây là quyền pháp gì?

Thiếu nữ tóc xanh giật mình nói.

- Một quyền này là do ta tập hợp rất nhiều quyền ý mà nghĩ ra.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Lại đến.

Thiếu nữ tóc xanh nói xong, mũi tên trong tay liền nhắm vào Diệp Hạo.

Mũi tên này là một mũi tên màu vàng, phía trên khắc phù văn đáng sợ.

Khi mũi tên bắn ra còn kèm theo cả âm thanh chói tai.

Chớp mắt đã tới.

Mũi tên xuyên thấu cuồn cuộn quyền ý Diệp Hạo đánh ra. Nhìn mũi tên gần trong gang tấc, toàn thân Diệp Hạo tràn ra kiếm ý ngập trời, sau một khắc đã hóa thành một vòng kiếm quang sáng chói đụng mạnh vào mũi tên.

Răng rắc!

Lúc nghe được âm thanh này, sắc mặt thiếu nữ tóc xanh lập tức thay đổi.

Nàng vung tay lên triệu hồi mũi tên kim sắc về bên người. Phía trên mũi tên kim sắc xuất hiện chi chít vết nứt.

- Ngươi.

Thiếu nữ tóc xanh chỉ Diệp Hạo cách đó không xa nói.

Sắc mặt Diệp Hạo cũng hơi trắng bệch.

- Mũi tên đó của ngươi cũng thật biến thái.

- Tại sao ngươi không nói mình biến thái luôn đi?

Thiếu nữ tóc xanh tức giận nói.

Mũi tên này là do trời sinh đất dưỡng. Nhưng bây giờ lại bị hư hại nghiêm trọng thế này. Sau khi hồi phục sẽ có vấn đề gì hay không?

- Sao vậy?

Diệp Hạo tiến tới bên người thiếu nữ tóc xanh vừa cười vừa nói.

- Ngươi có biết một khi mũi tên này trưởng thành sẽ trở thành pháp bảo không?

Thiếu nữ tóc xanh trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta giúp ngươi chữa trị là được.

Diệp Hạo lơ đễnh nói.

- Lúc ngươi chữa trị, căn nguyên của nó đã không còn hoàn hảo nữa rồi.

Thiếu nữ tóc xanh đau lòng vô cùng nói.

Phải biết một mũi tên này tương lai có thể trở thành cấm kỵ pháp bảo.

- Cái này cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền đưa cho thiếu nữ tóc xanh một bình ngọc.

Thiếu nữ tóc xanh nghi hoặc nhìn Diệp Hạo.

- Đây là vật gì?

- Thái Ất thần dịch.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Thái Ất thần dịch?

Thiếu nữ tóc xanh hoảng sợ nói.

Thái Ất thần dịch, nàng làm sao có thể không biết đây là vật gì?

- Người đời đều đang đồn ngươi chiếm được nửa bình Thái Ất thần dịch, chẳng lẽ đây không phải lời đồn?

Thiếu nữ tóc xanh nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta đúng thật chiếm được Thái Ất thần dịch, nhưng chỉ được mấy giọt mà thôi.

Diệp Hạo làm sao có thể thừa nhận mình chiếm được nửa bình Thái Ất thần dịch đây? Bằng không mà nói ý nghĩa khi đưa ra giọt Thái Ất thần dịch này cũng giảm bớt.

- Vậy ngươi còn cho ta môt giọt?

Thái độ thiếu nữ tóc xanh nhìn Diệp Hạo cũng phải thay đổi.

- Diệp huynh, ngươi vì theo đuổi muội tử này có phải đã phát rồ rồi hay không?

Nguyệt Hoa đi tới chậc chậc nói.

- Nói bậy gì đấy?

Diệp Hạo trừng Nguyệt Hoa một cái nói.

- Ta nói với ngươi muốn Thái Ất thần dịch bao nhiêu lần, nhưng đến bây giờ ngay cả lông tơ còn chưa thấy.

Nguyệt Hoa ủy khuất nói.

- Thế nhưng Naga người ta còn chưa nói gì, ngươi đã chủ động đưa một giọt Thái Ất thần dịch cho người ta?

Naga nghe cũng phải ngượng ngùng.

- Thứ này quá trân quý.

- Không có gì trân quý cả.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Dù sao cũng phải trách ta, vừa rồi ta không nắm chắc cường độ.

- Đúng rồi, vừa rồi ngươi sử dụng thần thông gì?

Naga đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Ngươi đoán xem?

Vừa rồi Diệp Hạo vận dụng nhân kiếm hợp nhất, nhưng lại không thể nói cho Naga biết được.

- Ta làm sao đoán được?

Naga ngu ngơ hỏi nói.

- Bí mật của Diệp huynh không chia sẻ với người ngoài.

Nguyệt Hoa trừng mắt nhìn Naga.

- Thì ra là vậy.

- Nhưng ngươi chỉ cần trở thành người của Diệp huynh là có thể biết rồi.

Ngay sau đó Nguyệt Hoa nói thêm.

Trên mặt Naga tràn ngập phẫn nộ.

- Nguyệt Hoa.

Nhìn Naga chuẩn bị bùng nổ, Nguyệt Hoa lập tức rụt cổ lại nào còn dám nói chuyện?

- Ta giúp ngươi chữa mũi tên của ngươi.

Diệp Hạo dời chủ đề.

- Đã làm phiền ngươi.

Naga nói xong liền đưa phù tiễn cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo kiểm tra mũi tên một hồi rồi kết ấn ở giữa không trung, từng ấn từng ấn in vào trên mũi tên, dần dần mũi tên cũng được khôi phục lại.

- Rèn sắt khi còn nóng, đưa Thái Ất thần dịch cho nó.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Naga vội vàng mở bình ngọc đổ Thái Ất thần dịch lên trên.

Khí tức của mũi tên lập tức tăng vọt lên. Đến một trình độ nhất định mới dần ổn định xuống. Nhưng vẫn mạnh hơn trước một bậc.

- Tương lai mũi tên của ngươi có thể đạt tới cấm kỵ trung kỳ.

Diệp Hạo nhìn một hồi mở miệng nói.

Thân làm thiên chi kiều nữa của Tinh Linh tộc, thân phận của Naga không thể coi thường. Cấm kỵ pháp bảo tiềm ẩn mà nàng nắm trong tay, tại sao có thể là hàng đơn giản được.

- Cảm tạ.

Naga thật tâm ngỏ ý cảm ơn Diệp Hạo.

- Bởi vì cái gọi là không đánh không quen, sau này chúng ta sẽ là bằng hữu.

Diệp Hạo nhìn Naga vừa cười vừa nói.

- Được, sau này chúng ta sẽ là bằng hữu.

Naga gật đầu thật mạnh.

- Nếu đã là bằng hữu, vậy cũng không cần cảm ơn làm gì.

Naga ngẩn người, ngay sau đó cười khanh khách nói.

- Diệp Hạo, ngươi thật thú vị.

- Ta còn tưởng rằng ngươi muốn nói ta là người tốt chứ?

Diệp Hạo nói đùa.

- Ta nào dám phát cho ngươi thẻ người tốt được.

Naga ôn nhu nhìn Diệp Hạo nói.

Nghe giọng nói của Naga, Tất Xuân và Đan Linh đều khẩn trương lên.

Thái độ của Naga không đúng.

Nàng không phải thích Diệp Hạo đấy chứ?

Nhưng cũng không phải không có khả năng này!

Phải biết đến cảnh giới của Naga, người xứng đáng với nàng cũng không có mấy người? Mà tìm một người thuận mắt lại càng khó.

- Diệp Hạo, hiện giờ rất nhiều người đều đang truy sát ngươi.

Naga cũng nhận ra vừa rồi câu nói của mình có chút mập mờ, bởi vậy nàng vội vàng dời chủ đề.

Trên thực tế những ngày này hắn vẫn luôn chiến đầu, căn bản không hề ẩn núp.

- Sau này ta giúp ngươi chiến đấu.

Naga nghiêm mặt nói.

- Cái này…

Diệp Hạo còn đang định nói đã bị Naga cắt đứt.

- Giữa bằng hữu không phải nên giúp một tay sao?

- Đúng vậy.

Lúc này Diệp Hạo còn có thể nói cái gì đây?

- Vậy ngươi không được phép từ chối ta.

Con mắt tuyệt mỹ của Naga nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận