Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2774: Đưa Tặng Công Pháp

Nếu là trước đó Diệp Hạo sẽ coi trọng Tiểu Lục Đạo Luân Hồi đan, nhưng sau việc Diệp Hạo chiếm được ba viên Tiểu Lục Đạo Luân Hồi đan, hắn đối với một viên Tiểu Lục Đạo Luân Hồi đan này cũng không còn quá coi trọng nữa.

Thứ hắn thật sự xem trọng là công pháp siêu thoát cảnh của Lục Đạo chúa tể.

Nhân Vương đã từng nói, không đến Thần Hoàng cảnh sẽ không có tư cánh tu hành công pháp siêu thoát cảnh.

Mà hiện giờ bất cứ lúc nào Diệp Hạo cũng có thể dặt chân đến Thần Hoàng chi cảnh, nói cách khác bây giờ hắn đã có thể tu hành công pháp siêu thoát cảnh.

- Đây là thần thông gì?

Diệp Hạo chỉ vào tấm ngọc phù.

- Ngươi đặt tấm ngọc phù nào vào mi tâm của ngươi sẽ biết.

Lục Đạo chúa tể vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo nghĩ một hồi liền đặt tấm ngọc phò vào chỗ mi tâm của mình.

Sau một khắc, từng đợt chân nghĩa võ đạo tràn vào trong đầu hắn. Loại cảm giác này giống như thể hồ quán đỉnh. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, ánh mắt Diệp Hạo trở nên sáng rực.

- Không ngờ thế gian này còn có thần thông như vậy.

- Công pháp siêu thoát cảnh cũng có rất nhiều loại, mà công pháp ta đưa cho ngươi chính là thuộc hàng đứng đầu.

Lục Đạo chúa tể nhìn Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Đa tạ tiền bối hậu ái.

Diệp Hạo cung kính nói.

Diệp Hạo hiểu rõ, chỉ cần bản thân nắm vững thần thông này, trong tình huống đồng giai hắn sẽ không sợ bất kỳ kẻ nào khác.

- Cố gắng tu hành.

Lục Đạo chúa tể nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái rồi tiêu tán.

Diệp Hạo đứng tại chỗ một hồi, đang định chuẩn bị về Thần vực bỗng một bóng người ngăn cản đường đi của hắn.

- Tiền bối là...

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn thân ảnh hỏi.

- Ta là Cửu Cung.

Thân ảnh thản nhiên nói.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi biến.

- Vãn bối xin ra mắt tiền bối.

Cửu Cung nhìn Diệp Hạo từ trên xuống dưới rồi nói.

- Tiểu tử, có hứng thú trở thành người của ta không?

Tâm thần Diệp Hạo nhảy một cái.

Cửu Cung đang lôi kéo hắn?

Nhưng ngay sau đó Diệp Hạo lại xin lỗi.

- Vãn bối rất cảm kích tiền bối coi trọng ta như vậy, nhưng trên người ta đã có ấn ký của Lục Đạo tiền bối nên không thể đi theo tiền bối ngươi được.

Thần vực thuộc quyền của Lục Đạo chúa tể.

Điểm ấy Diệp Hạo cũng biết.

Nghe vậy hai con mắt của Cửu Cung chúa tể đột nhiên lóe lên uy áp sắc lạnh.

Diệp Hạo kêu lên một tiếng đau đớn, liên tiếp lui về phía sau mấy bước. Hắn cảm thấy trái tim của mình tựa hồ bị một bàn tay vô hình siết chặt. Chỉ cần một ý niệm của đối phương là có thể bóp nát trái tim của hắn.

- Ngươi biết hậu quả của việc từ chối ta là gì không?

Cửu Cung nhìn Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Diệp Hạo cảm thấy mình giống như một chiếc thuyền con giữa trời mưa gió lớn, lúc nào cũng có thể bị lật đổ.

Đối mặt với lời chấp vấn của Cửu Cung, Diệp Hạo cắn chặt hàm răng nói.

- Ở trước mặt tiền bối, ta chỉ là một con kiến hôi, tiền bối cần gì chấp nhặt với ta như vậy?

- Thế nhưng ta cứ muốn chấp nhặt với ngươi đấy?

Trong lòng Diệp Hạo dâng lên một trận buồn bã.

Hắn có thể làm sao?

Vị trước mặt chính là chúa tể cường giả.

Chính là sự tồn tại giữa toàn bộ thiên địa.

Cũng không biết qua bao lâu Diệp Hạo cảm thấy khí thế trên người mình dần tiêu tán.

- Tiền bối.

Diệp Hạo trợn mắt há hốc mồm nhìn Cửu Cung.

- Vừa rồi ta chỉ thăm dò ngươi có giữ nguyên bản tâm của mình không?

Cửu Cung nhìn Diệp Hạo, ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng.

- Tiểu tử, lời ngươi nói cũng có chút ngoài ý muốn với ta.

Trong lòng Diệp Hạo tràn đầy cười khổ.

Có lẽ Cửu Cung không biết vừa rồi trong lòng Diệp Hạo đã làm tốt chuẩn bị rời xa đám người Đường Phiên Phiên.

Nhưng hắn có thể nói cái gì được đây?

Nói ngươi rảnh rỗi sinh nông nổi à? Hay ngươi rảnh đến mức không có việc gì làm hay sao?

- Ta để ý thấy ngươi tự hồ cũng không có nhiều thân pháp mạnh.

Cửu Cung nói đến đây, trước mặt Diệp Hạo liền xuất hiện một khối ngọc phù.

- Đây là…

Trái tim nhỏ của Diệp Hạo lập tức đập dồn dập.

- Môn thân pháp này dù trong siêu thoát cảnh cũng thuộc hàng đứng đầu.

Cửu Cung cười nhạt nói.

- Vừa rồi trêu tiểu tử ngươi, dù sao cũng phải bù đắp chứ.

- Tiền bối nói quá lời.

Diệp Hạo nói gấp.

- Nói quá lời? Ngươi cho rằng lời ngươi nguyền rủa ta trong lòng, ta không biết rõ?

Thiếu chút nữa Diệp Hạo đã bị dọa đái.

Hắn cũng đã sắp thành Thần Hoàng, ý nghĩ trong nội tâm vẫn bị đọc được sao?

Nói đùa cái gì?

- Tiền bối, vừa rồi Lục Đạo chúa tể không những cho ta một môn thần thông mà còn trả cho ta một viên Tiểu Lục Đạo Luân Hồi đan.

Diệp Hạo chần chờ một chút vẫn nói ra.

Thật ra khi nói câu này trong lòng Diệp Hạo cũng rất hồi hộp. Đây rõ ràng là gõ đòn trúc chúa tể. Nhưng cơ hội như vậy cũng không có nhiều. Một khi bỏ lỡ lần này, có lẽ cũng sẽ không còn cơ hội nữa.

Cửu Cung chúa tể ngây ngẩn cả người.

Diệp Hạo đang làm cái gì?

Gõ bản thân đòn trúc?

Sao tiểu tử này lại dám?

Nhưng ngay sau đó Cửu Cung lại cười ha hả lên.

- Tiền bối.

Diệp Hạo trắng bệch nói.

- Tiểu tử, thật không ngờ ngươi lại không biết xấu hổ như vậy, thành tựu tương lai của ngươi chắc chắn sẽ không thấp.

Cửu Cung chúa tể nói xong liền ném cho Diệp Hạo một yêu thú kim sắc.

Nhìn yêu thú trước mắt, Diệp Hạo có một loại cảm giác ngơ ngác.

- Tiền bối, đây hình như là một con mèo?

- Ngươi cho rằng đây là một con mèo bình thường sao?

Cửu Cung chúa tể lạnh nhạt nói.

- Đây là sinh vật được sinh ra từ lúc thiên địa đang còn sơ khai.

- Nhưng nhìn qua nó cũng không lớn lắm?

Diệp Hạo hoài nghi nói.

- Đây là đời thứ hai của nó.

- Đời thứ hai?

Diệp Hạo giật mình nói.

- Tiểu tử, ngươi cứ nuôi nấng tốt con mèo này, tương lai nó có thể đặt chân đến siêu thoát cảnh đấy.

Cửu Cung chúa tể nhìn Diệp Hạo nói.

- Siêu thoát cảnh?

Trái tim Diệp Hạo cũng bị chậm nửa nhịp.

- Được rồi, ta phải đi, nếu không Lục Đạo chúa tể sẽ hiện thân đuổi người.

Cửu Cung chúa tể nói xong liền hóa thành một vệt sáng rời khỏi.

Sắc mặt Diệp Hạo chợt biến đổi.

Cửu Cung chúa tể nói cái gì?

Nếu hắn không đi Lục Đạo chúa tể sẽ hiện thân đuổi người?

Đây chẳng phải nói Lục Đạo chúa tể vẫn luôn bí mật quan sát?

Diệp Hạo sợ đến mức toát mồ hôi hột khắc người.

Vừa rồi nhìn như Cửu Cung chúa tể đang khảo nghiệm hắn, nhưng Lục Đạo chúa tể làm sao không đang khảo nghiệm hắn chứ.

Diệp Hạo tin tưởng vừa rồi nếu hắn chọn đi theo Cửu Cung chúa tể, Lục Đạo chúa tể chắc chắn sẽ hiện thân giết hắn.

- Tiểu tử.

Khi Diệp Hạo đang chuẩn bị trở lại Thần vực, một giọng già nua vang lên trong tai hắn.

Nhìn thấy thân ảnh trước mặt, Diệp Hạo vội vàng hành lễ nói.

- Vãn bối gặp qua Ngũ Hành chúa tể.

Diệp Hạo vẫn nhận ra Ngũ Hành chúa tể.

Vị này đã từng hiện thân ngăn ccarn kim thân của Diệp Hạo hấp thu thiên địa đan tương.

- Tiểu tử, đây là ta chuẩn bị cho ngươi.

Ngũ Hành chúa tể nói xong liền ném cho Diệp Hạo một ngọc phù.

- Đây là cái gì?

- Ta phát hiện phòng thủ của ngươi không được tốt lắm. Cho nên ta tặng ngươi một thần thông phòng thủ.

Ngũ Hành chúa tể cười híp mắt nói.

Trên mặt Diệp Hạo tràn đầy vẻ mừng như điên.

Lục Đạo chúa tể đưa cho hắn thần thông công kích, Cửu Cung chúa tể đưa một môn thân pháp, Ngũ Hành chúa tể đưa thần thông phòng thủ.

Cứ như vậy cái gì đều dùng cả.

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Hạo nói gấp.

- Lục Đạo, Cửu Cung ngoại trừ cho ta công pháp còn cho ta vật liệu, ta cũng không thể cái gì cũng nhận hết được.

Ngũ Hành chúa tể nói xong liền đưa cho hắn một túi càn khôn.

- Cái này là cho ngươi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận