Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2786: Hoàng Khí

- Diệp Hạo, đây là do thiên dịa ban thưởng… Hoàng khí.

Cẩu Tôn hô về phía Diệp Hạo.

- Chỉ một sợi Hoàng khí là có thể giúp ngươi tăng lên một cảnh giới nhỏ.

Lúc này sợi Hoàng khí kia nhập vào trong cơ thể của Diệp Hạo.

Hắn cảm thấy tu vi của mình đang không ngừng giảm xuống.

Trong quá trình giảm xuống đó, Diệp Hạo cũng phát hiện cảnh giới của hắn cũng đang không ngừng vọt lên.

- Hoàng khí cũng có thể củng cố cảnh giới?

Ngay sau đó Diệp Hạo hỏi.

- Đúng vậy.

Cẩu Tôn gật đầu nói.

- Bình thường mà nói, chỉ có tiềm lực Thần Hoàng cường đại mới có thể mở ra cánh cửa Hoàng đạo.

- Nhưng một sợi Hoàng khí này không thể giúp ta tăng lên một cảnh giới nhỏ nào cả.

Diệp Hạo cảm thụ một phen rồi nói.

Hoàng khí ẩn chứa năng lượng kinh khủng, nhưng muốn để giúp Diệp Hạo tăng lên một cảnh giới hỏ, vậy cũng là dùng sức không đúng chỗ.

- Lấy cách ngươi độ lôi kiếp, Hoàng khí phủ xuống, nào có thể làm một tia được cơ chứ?

Cẩu Tôn vừa cười vừa nói.

Thanh âm của hắn vừa dứt, hai tia Hoàng khí liền phủ xuống.

Khi hai tia Hoàng khí tiến vào trong cơ thể Diệp Hạo, một bên củng cố cảnh giới của hắn, một bên gia tăng tu vi của hắn.

Nhưng vẫn không đủ!

Rất nhanh bốn sợi Hoàng khí lại phủ xuống.

Nhưng vẫn không đủ như cũ.

Đợi đến khi sợi Hoàng khí thứ mười sáu nhập vào cơ thể Diệp Hạo, tu vi của hắn rốt cục cũng đột phá.

- Tiểu tử này…

Ánh mắt Cẩu Tôn lộ ra vẻ kinh hãi.

Phải biết có thể triệu hồi ra cánh cửa Hoàng đạo, ai lại là hạng người đơn giản chứ?

Nhưng những kinh tài tuyệt diễm kia chỉ dùng một sợi Hoàng khí là có thể tăng lên một cảnh giới nhỏ, thế nhưng Diệp Hạo lại cần phải mấy chục sợi Hoàng khí mới có thể tăng lên một cảnh giới nhỏ.

Đây phải có nội tình đến mức nào?

- Ta nhớ năm đó chủ nhân hình như cũng phải liên tục hấp thụ mười sáu sợ Hoàng khí mới đột phá được.

Cẩu Tôn đột nhiên nghĩ đến chuyện trước đây.

Như vậy há chẳng phải mang ý nghĩa ở cảnh giới Hoàng cấp này, Diệp Hoạ có thể sánh ngang với chủ nhân?

Năm đó có thể nói là chủ nhân của hắn sáng chói cả một thời đại.

Cẩu Tôn nhìn Diệp Hạo, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong.

Kể từ khi biết chủ nhân của mình bị buộc vào Luân Hồi, mỗi một giờ một khắc, hắn đầu muốn chạy tới.

Chỉ là, lấy tu vi hắn hiện tại tiến vào chính là tự tìm đường chết.

Chỉ có đến Siêu Thoát cảnh mới có thể đến đó được.

Nhưng Cẩu Tôn cũng biết, dù cho hắn có đến Siêu Thoát cảnh, có thể cứu trợ chủ nhân hay không còn khó có thể để nói được.

Chân chính có thể làm được điều này, có lẽ cũng chỉ có Diệp Hạo.

Bởi vì tiềm năng của Diệp Hạo sánh ngang với chủ nhân hắn.

Khi tu vi của Diệp Hạo tăng lên tới Thần Hoàng tầng thứ hai, bên trong khe nứt không gian kia đã tuôn ra ba mươi hai sợi Hoàng khí.

Thời gian cứ như vậy mà từ từ trôi qua.

Cũng không quá lâu, tu vi của hắn đã tăng lên tới Thần Hoàng tầng thứ ba.

Khi tăng lên đến cảnh giới này, vết nứt không gian kia vẫn tiếp tục phun ra Hoàng khí như cũ.

- Diệp Hạo, nhớ kỹ phải củng cố cảnh giới.

Mặc dù biết Diệp Hạo sẽ không vội vàng mà tăng cảnh giới lên, nhưng Cẩu Tôn vẫn cảm thấy mình cần phải nhắc nhở Diệp Hạo một lần.

- Đã biết.

Diệp Hạo nói khẽ.

Cẩu Tôn không biết rằng từ khi Diệp Hạo tăng lên tới Thần Hoàng cảnh tầng thứ hai, hắn đã cật lực khống chế cảnh giới của mình.

Hắn vẫn đang liều mạng áp chế tu vi của mình.

Chính là để tăng lên nội tình của bản thân.

Nhưng là dù Diệp Hạo đã cố gắp áp chế cỡ nào, tu vi của hắn vẫn không thể tránh khỏi việc tăng lên.

Lúc đến Thần Hoàng tầng thứ ba, Diệp Hạo bi ai phát hiện bất kể mình áp chế thế nào, tu vi của hắn vẫn chạy thẳng về Thần Hoàng tầng thứ tư.

Mẹ nó.

Chẳng lẽ phải đột pháThần Hoàng tầng thứ tư sao?

Vấn đề là Diệp Hạo không muốn đột phá.

Đột phá quá nhanh rất có thể sẽ khiến cho căn cơ bất ổn.

Nhưng bây giờ hắn lại phát hiện đây không phải là chuyện mà mình có thể làm chủ được.

Làm sao bây giờ?

Mắt nhìn tu vi của mình đã tăng lên tới Thần Hoàng cảnh tầng thứ ba đỉnh phong.

- Diệp Hạo, không thể tiếp tục tăng lên được nữa.

Lúc này Cẩu Tôn quát lớn.

Diệp hạo rất muốn nói rằng, ngươi nghĩ ta muốn tăng lên sao?

Đúng lúc này Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến một thứ.

Hắn vội vàng trao đổi với kim thân.

- Kim thân, những Hoàng khí này giao cho ngươi.

- Hoàng khí? Những Hoàng khí này vô dụng với ta.

Kim thân kinh ngạc nói.

- Vấn đề bây giờ không phải là có tác dụng hay không. Nếu ta cứ tiếp tục hấp thu như vậy sẽ chết mất.

Diệp Hạo nói gấp.

Kim thân suy nghĩ một chút rồi há mồm tràn vào cơ thể Diệp Hạo hấp thu Hoàng khí.

Khi hấp thụ xong những Hoàng khí kia, lại càng nhiều Hoàng khí khác xuất hiện.

Nhưng vẫy bị kim thân dùng một ngụm nuốt trọn.

Diệp Hạo nhất thời đen mặt lại.

Mẹ nó, muốn chơi chết hắn sao?

Nhiều Hoàng khí như vậy đủ để đẩy Diệp Hạo lên tới Thần Hoàng cảnh tầng hứ tư, thậm chí còn cao hơn.

- Hấp thu như vậy thật quá chậm.

Kim thân nói xong liền vọt về phía khe nứt không gian kia.

Khi kim thân tiến vào bên trong khe nứt không gian, hắn liền há miệng hấp thu sạch sẽ Hoàng khí ở xung quanh.

Phải biết bây giờ kim thân đã là Cấm Kỵ hậu kỳ.

Hắn có thể gánh chịu được một lượng lớn năng lượng.

Mà ngay lúc này kim thân thấy được một thân ảnh hư ảo đang tràn đầy kinh ngạc mà nhìn mình.

- Sao ngươi có thể tiền vào nơi này?

- Tại sao bên trong cánh cửa Hoàng đạo lại có sinh linh cơ chứ?

Kim thân ngạc nhiên nhìn thân ảnh kia.

Sau đó, thân ảnh kia xoay người bỏ chạy.

- Muốn chạy?

Dù kim thân không biết tại sao bên trong cánh cửa Hoàng đạo lại có sinh linh, nhưng hắn cảm thấy sinh linh này rất có thể sẽ nhằm vào bản tôn, bởi vậy hắn há mồm liền nuốt sinh linh kia vào.

Cũng đúng lúc này vết nứt không gian kia cũng chậm rãi khép lại.

- Kim thân, hút Hoàng khí lẹ lẹ đi.

Diệp Hạo gấp gáp hô.

Kim thân há mồm, nuốt sạch sẽ Hoàng khí ở xung quanh rồi hoá thành một vệt sáng rời khỏi không gian này.

- Ngươi hấp thu được bao nhiêu?

Diệp Hạo hỏi vội.

- Ít nhiều cũng cỡ hơn một trăm vạn sợi.

Kim thân vừa cười vừa nói.

- Hơn một trăm vạn sợi?

Diệp Hạo kích động.

- Có những Hoàng khí này, cao thủ Viêm Hoàng tông sẽ tăng lên rất nhanh.

Cẩu Tôn thoải mái cười to.

Hơn một trăm vạn sợi Hoàng khí.

Đây là cơ duyên cỡ nào chứ?

- Vừa rồi khi ta thôn phệ mấy trăm vạn sợi Hoàng khí, ta còn phát hiện tu vi của ta sắp đột phá.

Kim thân cảm ứng một hồi, vui mừng nói.

- Ngươi chuẩn bị đột phá đến Siêu Thoát cảnh?

Cẩu Tôn giật mình nói.

- Không phải.

- Không phải sao?

Cẩu Tôn ngây ngẩn cả người.

- Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong.

- Bây giờ ngươi mới là Cấm Kỵ cảnh hậu kỳ?

Khắp khuôn mặt Cẩu Tôn tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Đúng vậy.

- Vậy vì sao ngươi có thể đánh bại được Thi Âm?

- Vượt cấp mà chiến.

- Đến Cấm Kỵ cảnh mà vẫn có thể vượt cấm mà chiến được sao?

- Thế nào?

Cẩu Tôn hít vào một hơi thật dài mới bình phục được.

- Không biết sức chiến đấu của ngươi có thể đột phá đến Siêu Thoát cảnh hay không đây?

- Rất khó.

Kim thân nghĩ một lát mới lên tiếng nói.

- Nhưng ở Cấm Kỵ cảnh, ngươi chính là vô địch.

Cẩu Tôn vừa cười vừa nói.

- Thế gian này nào có vô địch? Tỉ như bản tôn, sau khi đột. phá là có thể mạnh hơn ta.

Kim thân nói đến đây liền dời chủ đề.

- Đúng rồi, ở trong cánh cửa Hoàng đạo ta thấy được một bóng người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận