Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2791: Diệu Ngọc

Đan Linh chính là đại diện mà Đan vực lựa chọn,

Thiên Đạo làm sao không biết Đan Linh được chứ?

Khiến hắn không ngờ rằng Diệp Hạo lại là vị hôn phu của Đan Linh.

- Hôm nay ngươi tới đây là vì để cưới Đan Linh sao?

- Chuyện này phải tuỳ duyên rồi.

Diệp Hạo nói đến đây đồng thời nhìn Thiên Đạo cảnh cáo.

- Ta không hi vọng ngươi nhúng tay vào chuyện giữa ta và Đan Linh.

Thiên Đạo vừa định nói bỗng kim thân tràn ra một tia uy áp.

Chỉ mỗi một tia uy áp này thôi mà đã khiến linh hồn của Thiên Đạo phải run rẩy.

Sắc mặt Thiên Đạo lập tức trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Lúc trước hắn chỉ cảm giác kim thân có thể uy hiếp được hắn, hắn tưởng rằng kim thân chỉ là Siêu Thoát cảnh thông thường, nhưng bây giờ hắn mới nhận ra đối phương mạnh hơn hắn rất nhiều.

Kim thân hoàn toàn có khả năng tiêu diệt được hắn.

- Ngươi là ai?

Thiên Đạo nhìn kim thân kinh ngạc nói.

- Ngươi không cần biết ta là ai.

Kim thân lãnh đạm nói.

- Ta không hề có một chút hứng thú gì với Đan vực các ngươi, hôm nay ta tới đây chỉ là vì để hộ vệ cho chủ nhân ta giải quyết xong tâm nguyện của mình.

- Có cần ta phối hợp gì không?

Thiên Đạo trầm mặc một chút nói.

Đan Vực đúng thật là có Siêu Thoát cảnh.

Nhưng vị Siêu Thoát cảnh kia cũng không đi được quá xa, căn bản không có khả năng là đối thủ của vị này.

Hơn nữa đối phương cũng tỏ rõ thái độ của mình, nếu vậy thì cần gì phải trêu chọc vào đối phương cơ chứ?

Rảnh rỗi đến vậy sao?

- Không cần đâu.

Lúc này Diệp Hạo mở miệng nói.

Ánh mắt Thiên Đạo loé lên một trận, cuối cùng vẫn gật đầu nói.

- Được.

Nhưng ngay sau đó hắn lại nhìn về phía kim thân.

- Nhưng ngươi không thể tiến vào Đan vực.

- Đây là chuyện hiển nhiên.

Kinh thân đáp ứng.

Kim thân quá mạnh.

Khi hắn tiến vào Đan vực, nếu hắn muốn làm gì, nội bộ Đan vực chắc chắn sẽ bị tan rã.

Kim thân đương nhiên hiểu điều mà Thiên Đạo lo lắng.

Lúc Thiên Đạo biến mất, Diệp Hạo nìhn kim thân một cái rồi hoá thành một vệt sáng tiến vào Đan vực.

Đan vực!

Sau khi đến Đan vực, Diệp Hạo mới phát hiện tỉ lệ đan sư đan đến con số khiến cho người khác phải giận sôi.

Một phần trăm!

Phải biết ở Thần vực, tỉ lệ dù là một phần ngàn cũng còn chưa đạt được.

Ở trên đường cái, Diệp Hạo đều có thể nhìn thấy đan sư mặc đan bào ở khắp mọi nơi.

Diệp Hạo buồn bực đi lang thang ở đường cái.

Hắn không hề nghĩ đến việc trực tiếp đến Đan tông để gặp Đan Linh.

Hắn muốn điều tra địa vị của Đan Linh ở Đan vực, đồng thời hắn cũng muốn cảm nhận thử trình độ đan đạo của Đan vực.

Mặc dù Đan Linh để lại cho hắn rất nhiều điển tịch về Đan đạo, nhưng một vài truyền thừa trọng tâm lại không cho hắn.

- Tin tức nặng lý, Diệu tiểu thư tuyển đan đồng đấy.

- Ngươi nói là Diệu Ngọc tiểu thư của Dược Hương các sao?

- Đúng vậy, chính là Diệu Ngọc tiểu thư của Dược Hương các.

- Nhanh đi, tối nay sợ sẽ không còn cơ hội nữa.

Theo âm thanh của một tu sĩ rống to, vô sô tu sĩ đều kinh ngạc.

Diệp Hạo kéo một thanh niên bạch y lại hỏi.

- Dược Hương các rất nổi danh sao?

- Ngay cả Dược Hương các mà ngươi còn không biết?

Khắp khuôn mặt thanh niên bạch y đều là vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Những năm này ta đều bế quan.

Diệp Hạo nói xong liền đưa cho thanh niên kia một bình ngọc.

Thần niệm của người thanh niên kia quét qua, trợn lồi mắt.

Đó là cái gì?

Thần Vương dịch!

Dù bây giờ Thần Vương dịch không còn giá trị như trước kia.

Nhưng cũng không phải ai cũng có tư cánh sở hữu.

- Tiền bối, ngươi muốn hỏi cái gì, vãn bối nếu biết sẽ nói hết.

Thanh niên bạch y lập tức thay đổi thái độ trịnh trọng nói.

Hắn cũng không phải tên ngu xuẩn.

Tiện tay là có thể cho hắn một giọt Thần Vương dịch, người như vậy sao có thể không phải là Thần Vương được chứ?

Hiện tại hắn mới chỉ là tu sĩ Hợp Thần cấp mà thôi.

- Dược Hương là thế lực gì?

- Thưa tiền tối, Dược Hương là thế lực đan đạo manh nhất đại vực này.

Thanh niên bạch y nhẹ nhàng nói.

- Còn ở Đan vực thì sao?

- Ở Đan vực, Dược Hương thuộc về thế lực tam lưu.

- Thế lực tam lưu là sao?

- Có cường giả Thần Hoàng toạ trấn được gọi là thế lực tam lưu.

- Nếu nói như vậy, chênh lệch giữa các thế lực tam lưu là rất lớn.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ nói.

Thần Hoàng sơ kỳ làm sao có thể giống với Thần Hoàng đỉnh phong được?

- Đúng vậy, trong thế lực tam lưu, Dược Hương thuộc hạ đẳng, bởi vì người mạnh nhất trong tộc các nàng chỉ là Thần Hoàng tầng thứ hai.

- Nói về Diệp Ngọc thử.

- Bây giờ Diệp Ngọc tiểu thư đã đặt chân đến Thần Vương cảnh đỉnh phong, nghe nói chỉ thiếu chút nữa thôi là có thể đi đến Thần Vương cảnh cực hạn.

Khi nói đến đây, trong mắt bạch y thanh niên tràn đầy vẻ ngưỡng mộ.

- Chỉ thế thôi?

- Diệp Ngọc tiểu thư là đệ nhất mỹ nữ Đan Hải vực, nàng thường xuyên khai đàn giảng đạo dìu dắt hậu bối, bởi vậy ở Đan Hải vực này nàng có nhân khí cực cao.

- Đi, đi xem thử.

Ánh mắt Diệp Hạo tràn đầy cảm giác hứng thú.

Diệp Hạo rất muốn biết vị được lòng thiên hạ này có đúng thật là người như vậy hay không?

Khi Diệp Hạo và thanh niên bạch y tới nơi cũng phát hiện nơi này đã sớm đông nghẹt người.

- Không vào được.

Thanh niên bạch y tiếc nuối nói.

- Ta mang ngưoi vào.

Diệp Hạo vừa nói xong , loé mắt liền mang theo thanh niên bạch y xuất hiện ở bên trong một gian phòng cổ xưa thơm ngát.

Bên trong gian phòng có một thiếu nữ mặc đan bào, trong tay cầm một tấm đan phương.

Nữ tử này có dung mạo tuyệt thế.

Chỉ là hiện giờ lông mày của nàng đang nhíu chặt lại, tựa hồ gặp phải phiền toái.

- Đến cùng thì đan phương Tam Chuyển Kim Đan có thể cải tiến được hay không?

Thấy một màn như vậy, tròng măt của thanh niên bạch y cũng phải trợi lồi lên.

- Tiền bối…

Hắn không ngờ Diệp Hạo lại mang theo hắn trực tiếp xuất hiện ở bên trong phòng của Diệu Ngọc.

Diệu Ngọc có tu vi gì?

Thần Vương cảnh đỉnh phong.

Sao Diệp Hạo có thể thần không biết quỷ không hay mà xuất hiện ở nơi này được?

Trừ phi Diệp Hạo là…

Nghĩ tới đây, trái tim của thanh niên bạch y chậm mất mấy nhịp.

Thần Hoàng!

Không ngờ người tuổi trẻ trước mặt lịa là cường giả Thần Hoàng.

- Im lặng.

Diệp Hạo ra hiệu cho thanh niên kia không được. nói, tiếp đó hắn chầm chậm đi tới chỗ Diệu Ngọc.

Trái tim của thanh niên bạch y cũng căng thẳng hẳn lên.

Diệp Hạo đang làm cái gì vậy?

Hắn không lo sẽ bị Diệu Ngọc phát hiện sao?

Diệp Hạo đứng ở bên người Diệu Ngọc nhìn một hồi mới phát hiện đan phương ở Thần vực tốt hơn ở đây một chút.

Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ sau, một nữ tử mặc váy đi tới.

- Tiểu thư, ta đã lọc ra được mười dược đồng, ngươi xem thử…

- Bây giờ ta sẽ đi qua.

Diệu Ngọc nói xong liền đứng lên.

Nhưng ngay vào lúc đứng lên, thân thể của nàng lại lung lay, nữ tử mặc váy vội vàng tiến lên đỡ Diệu Ngọc, lo lắng nói.

- Tiểu thư, ngươi sao vậy?

- Ta không sao.

Diệu Ngọc di di trán vài cái nói.

- Tiểu thư, ngươi không nên vì thôi diễn Tam Chuyển Kim Đan tì vết mà làm ảnh hưởng đến sức khoẻ của mình.

Nghe vậy trên mặt Diệu Ngọc tràn đầy khổ sở.

- Ngươi phải biết thời gian của ta cũng không còn nhiều.

- Tiểu thư, đến lúc đó Long Nguyên thực sự sẽ tới cửa đoạt sao?

- Long Nguyên là loại người nào, chẳng lẽ ngươi còn không rõ?

Diệu Ngọc thở dài nói.

- Nếu trong vòng ba ngày ta không thể tìm được lỗi của Tam Chuyển Kim Đan, đến lúc đó ta có thể tiến tới Đan Đạo học viện để tu hành.

- Đan Đạo học viện?

Thiếu nữ váy hồng tràn đầy mơ ước, nhưng ngay sau đó nàng liền trầm mặc không nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận