Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2797: Gặp Được Đan Linh

- Những năm này thực sự Đan Linh tiểu thư không hề có tin tức xấu gì.

Diệu Ngọc nhẹ nhàng nói.

- Chúng ta vận dụng toàn bộ nhân viên tình báo, thậm chí còn cố tình đi tìm tin tức xấu về Đan Linh tiểu thư, nhưng lại tìm không thấy.

- Như vậy sao?

Diệp Hạo nghĩ một chút nói.

- Về sau không cần tìm nữa, để tránh phiền phức tới Dược Hương các.

- Ta sẽ truyền lại tin tức cho tông môn.

Diệu Ngọc nói xong liền móc lệnh bài ra gửi tin.

- Lệnh bài của ngươi đưa cho ta xem thử.

Chờ Diệu Ngọc gửi tin xong, Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Diệu Ngọc đưa lệnh bài cho Diệp Hạo rồi nói.

- Lệnh bài này là do Đan Tổ nghiên cứu chế tạo ra, hiện giờ cơ hồi đã phổ cập đến mọi người.

Dừng một chút Diệu Ngọc nói tiếp.

- Thông qua lệnh bài này chúng ta có thể truyền tới thế giới giả tưởng dù ở bất kỳ địa phương nào.

- Chúng ta có thể ở trong đó giao lưu…

- Mà nếu có quyền hạn nhất định, về sau thậm chí còn có thể trao đổi vật thật ở trong thế giới giả lập đó.

- Trao đổi vật thật trong thế giới giả tưởng?

Diệp Hạo giật mình.

Phải biết lệnh bài ở Thần vực còn không có chức năng nàng.

Như vậy sẽ dính đến hư thực pháp tắc.

Diệp Hạo biết cho dù là cường giả Cấm Kỵ cũng không thể làm được.

Nếu như vậy, Đan Tổ có lẽ chính là Siêu Thoát cảnh.

- Gia tộc Đan Linh thế nào?

- gia tộc của Đan Linh xếp hạng thứ ba, cho dù là Đan Đạo học viện của phải nể mặt ba phần.

- vậy vì sao lần này Đan Linh lại có thể đại biểu cho Đan vực xuất chiến?

- Ta nghe nói năm đó các đại thế lực đứng đầu tiền hành đọ sức, mà trong trận đó Đan Linh tiểu thư chỉ đứng thứ sau, nhưng không biết vì sao cuối cùng lại để Đan Linh tiểu thư đại biểu cho Đan vực xuất chiến?

Diệu Ngọc nghĩ một hồi nói.

Nghe đến đây Diệp Hạo giật mình.

Ai đã thay đổi quyết định?

Là Thiên Đạo hay Đan Tổ?

Cuối cùng Đan vực chọn Đan Linh xuất chiến, có phải nguyên nhân là vì hắn hay không?

Diệp Hạo không biết.

Nhưng hắn biết có lẽ mình đã bị gài bẫy rồi.

Nghĩ đến đây trong lòng Diệp Hạo cũng nổi nóng.

Trước kia không có thực lực thì thôi đi.

Nhưng bây giờ hắn cũng đã đạt đến Thần Hoàng cảnh, vậy tại sao vẫn bị tính kế?

Trong lòng hắn sao có thể thoải mái được?

- Diệp công tử, ngươi sao vậy?

Thấy sắc mặt Diệp Hạo âm trầm, Diệu Ngọc cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Không có chuyện gì.

Diệp Hạo phất tay trầm giọng nói.

Diệu Ngọc cũng không dám hỏi nữa,

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Diệu Ngọc mới mở miệng nói.

- Diệp công tử, phía trước chính là Đan Đạo học viện.

- Có phải cần xuống dưới không?

- Đúng vậy.

- Vậy chúng ta xuống.

Đạo lý nhập gia tuỳ tục, đương nhiên Diệp Hạo vẫn hiểu.

Còn nữa, lần này Diệp Hạo dến Đan Đạo học viện là để học tập công pháp của người ta.

Tổng cũng không nên để lại ấn tượng xấu cho người ta.

Sau khi thu hồi chiến hạm, Diệp Hạo và Diệu Ngọc cùng đi về phía trước.

Khi bọn hắn đi tới Đan Đạo học viện, bọn họ kinh ngạc phát hiẹn hàng vạn tu sĩ đứng chật níc ở trước cửa lớn của Đan Đạo học viện.

- Chuyện gì vậy?

Diệp Hạo kinh ngạc nhìn Diệu Ngọc nói.

- Cái này… ta cũng không biết.

Diệu Ngọc cũng bị một màn này hù doạ.

Đợi đến khi bọn họ cách mặt đất còn một khoảng mới hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

- Diệp công tử, Đan Linh tiểu thư mà ngươi nhớ mãi không quân chuẩn bị tới Đan Đạo học viện.

Không biết vì sao khi nói câu này trong lòng nàng có chút ghen ghét.

Khoé miệng Diệp Hạo cũng hé lên một đường cong.

- Đan Linh tới sao? Chỉ là không biết trình độ đan đạo của nàng thế nào?

Diệu Ngọc đang định nói liền kinh ngạc phát hiện bộ dáng của Diệp Hạo đã thay đổi.

- Diệp công tử…ngươi…

- Không được nói.

Diệp Hạo trừng mắt nìhn Đan Linh.

- Diệp công tử, không phải ngươi quen biết Đan Linh sao?

Diệu Ngọc đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Biết.

- Vậy vì sao ngươi lại thay đổi tướng mạo?

- Miễn cho hiện tại nhận ra lại lúng túng.

Diệu Ngọc tràn đầy không hiểu nhìn Diệp Hạo.

- Về sau ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo nói đến đây lại nói tiếp.

- Được rồi, bây giờ chúng ta tách ra.

- Tách ra?

- Ta muốn đi khảo hạch.

Diệp Hạo nói đi là đi.

Diệu Ngọc kinh ngạc nhìn theo bóng lưng Diệp Hạo thật lâu không nói.

- Nhường một chút, nhường một chút, nhường một chút.

Diệp Hạo một đường đẩy tới hàng đầu tiên.

Mà ở trước mặt Diệp Hạo chính là Đan Linh.

Đan Linh người mặc áo tơ trắng mỹ lệ cực kỳ.

Bởi vì cái gọi mĩ nhân đã đẹp, mặc gì cũng đẹp.

Quanh thân nàng còn quấn nguyên một đám hoa hoa thảo thảo.

- Đan Linh, ta đã chờ ngươi rất lâu.

- Đúng vậy, Đan Linh, rốt cục ngươi cũng nghi thông suốt, đến Đan Đạo học viện.

- Đan Linh, ngươi không biết vì ngươi không đến Đan Đạo học viện, ta cảm thấy trống vắng thế nào đâu.

Gia thế của đám hoa hoa thảo thảo này cũng không hề đơn giản.

Các nàng cũng là truyền nhân của các đại thế lực.

Chuyện này cũng vô cùng bình thường.

Nữ tử bình thường nào có tư cách làm bạn với Đan Linh cơ chứ?

- Chính là bởi vì nghĩ đến các ngươi nên ta mới đến đấy.

Đan Linh vui cười nói.

- Mà đúng lúc này một âm thanh trong trẻo vang lên trong tai nàng.

- Ta’ muốn báo danh thao gia khảo thí.

Toàn bộ đám người Đan Linh đều ngẩn ra.

Tu sĩ nơi này ai mà kohong biết hôm nay là thời điểm Đan Linh báo danh thi chứ.

Hành vi của Diệp Hạo rõ ràng là không hê nể mặt Đan Linh.

- Ngươi là ai?

- Chuyện này liên quan gì tới ngươi?

- Muốn bao danh kháo thí cũng được, nhưng ngươi phải đợi Đan Linh thi đậu đã.

- Nơi này là đăng đồ tử hả?

- Ngươi cho rằng thông qua thủ đoạn này là có thể gây sự chú ý với Đan Linh sao?

- Cút sang một bên.

Đám hoa hoa thảo thảo này lập tức chỉ trích.

Nhưng lúc này Đan Linh lại nhẹ giọng mở miệng nói.

- Chư vị tỷ muội, không cần nói nữa đâu.

Đợi đến khi các nàng đều nhìn về phía Đan Linh, nàng mới bắt đầu nói.

- Báo danh khảo thí Đan Đạo học viện ai cũng có thể tham gia.

- Nhưng mà…

MỘt nữ tử vừa mới nói đến đây, Đan Linh lại nhìn về phía nàng khẽ lắc đầu.

- Hừ, ngược lại ta muốn xem thử ngươi có thể thông qua được mấy vòng.

Nữ tử kia hừ lạnh một tiếng nói.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Thông qua khảo hạch của Đan Đạo chọ viện rất khó sao?

- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngay ải thứ nhất ngươi sẽ bị đào thải.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo nói xong cũng nhìn về phía một trung niên trước mặt nói.

- Khi nào bắt đầu khảo hạch?

- Khi nào bắt đầu đều được, nhưng nếu thất bại phải giao nộp mười giọt Thần Vương dịch.

- Cái giá của các ngươi cũng quá chát rồi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Đây là quy định.

- Vậy bây giờ bắt đầu đi.

- Nghĩ kĩ rồi?

Người trung niên kia liếc mắt nhìn Diệp Hạo rồi lịa nhìn về phía tu sĩ xung quanh nói.

- Còn có ai muốn khảo hạch không, để chúng ta chuẩn bị một lượt, tránh khỏi lãng phí thời gian.

- Ta báo danh.

- Ta báo danh.

- Ta báo danh.

Rất nhanh lật lượt từng bóng người vọt ra.

Chỉ trong ngắn ngủi vài hơi thở đã có hơn hai mươi tu sĩ báo danh.

Đan Linh chính là người báo danh cuối cùng.

- Được rồi, hai mươi hai người các nươi đi theo ta.

Trung niên kia vung tay lên, trước mặt lập tức xuất hiện một thông đạo không gian.

Bạn cần đăng nhập để bình luận