Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2817: Phiên Thiên Miêu

- Có thể chính diện chống lại vực chủ Huyết vực.

Hư ảnh kia bình tĩnh nói.

Trên mặt Diệp Hạo tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.

- Nếu vậy chúng ta cũng không cần giấu giếm nữa.

Diệp Hạo cười to nói.

- Bây giờ ta có cần xuất thủ không?

- Hút hết toàn bộ những huyết thi gần đây vào nơi này.

Diệp Hao suy nghĩ một chut mở miện nói.

- Ta muốn luyện chế càng nhiều Sinh Mệnh Chi Quang.

Đoàn hư ảnh của kim thân rời đi.

Sau mười lần hô hấp, cả tu sĩ Đan vực và cao thủ huyết thi đều kích động.

Bọn họ nhìn thấy cái gì?

Lấy Dược Hương các làm trung tâm, toàn bộ huyết thi ở vùng phụ cận đều bị khống chế phóng tới Dược Hương các.

Mà thời gian dần trôi, càng ngày càng nhiều huyết thi ở các đại vực đều làm chuyện giống nhau.

- Ai có thể nói cho ta biết đang xảy ra chuyện gì không?

- Vì sao lại có nhiều huyết thi đồng thời phóng tới Dược Hương các như vậy?

- Chẳng lẽ Dược Hương các có trân bảo hiện thế sao?

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, hình như hành động của huyết thi không hề do cao tầng ra lệnh, hiện giờ ngay cả cao tầng huyết thi cũng đang choáng váng không hiểu chuyện gì đang xảy ra kìa.

- Cuối cùng chuyện gì đang xảy ra?

Lúc mọi người choáng váng, huyết thi của những đại vực xung quanh đều bị khống chế bước đến Dược Hương các.

Thời gian chưa qua một ngày, số lượng huyết thi đến nơi cũng đạt con số hơn mấy tỷ.

Dưới tình huống này, Tống Vũ cũng ngồi không yên.

- Diệp công tử, ngươi đang làm cái gì vậy?

- Ta muốn luyện chế toàn bộ những huyết thi này thành Sinh Mệnh Chi Quang.

- Đại trận Cửu U Nghịch Chuyển Sinh Tử?

- Không sai.

- Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến cân bằng thế giới.

- Những huyết thi kia cũng không thể nào khôi phục được nữa.

Tống Vũ trầm mặc lại.

- Ngươi không lo vực chủ Huyết vực cá chết lưới rách sao?

- Bây giờ ta đang chờ vị kia cá chết lưới rách đây.

- Vị sau lưng ngươi đã hiện thân?

- Lúc này đã ở bên ngoài Đan vực.

- Có cần chúng ta làm gì không?

- Lúc này liên minh các ngươi có thể bắt đầu phản công.

- Được.

Rất nhanh Tống Vũ đã ban bố pháp lệnh.

- Toàn diện phản công.

Khi nhận được mệnh lệnh này, các đại thế vực vẫn nghi hoặc không hiểu vì sao bây giờ Tống Vũ lại phát động mệnh lệnh này, nhưng rấ nhanh bọn họ khiếp sợ phát hiện một vị đứng đầu ám sát cao thủ bên trong huyết thi.

Cấm Kỵ cảnh!

Nửa Bước Cấm Kỵ cảnh!

Thần Hoàng cảnh!

Chỉ cần huyết thi trong ba cảnh giới này hiện thân, đều sẽ bị một cỗ lực lượng không rõ giết chết.

Nhận ra được điểm ấy, các đại thế lực làm sao có thể không hiểu được đã có một Siêu Thoát cảnh tham gia chứ.

Bởi vậy bọn họ cũng không ẩn núp nữa, đồng loạt phái ra đội hình mạnh nhất.

Dược Hương các!

Theo việc càng ngày càng nhiều huyết thi đến, Diệp Hạo bi ai phát hiện dù hắn tu bổ không ngừng, nhưng Đại trận Cửu U Nghịch Chuyển Sinh Tử vẫn xuất hiện một vài vết không trọn vẹn.

Đây cũng là chuyện bình thường.

Trận pháp không thể nào vận chuyển mãi mãi.

Cuối cùng vẫn cần năng lượng bổ sung vào.

Mà năng lượng quan trọng nhất để bổ sung vào Đại trận Cửu U Nghịch Chuyển Sinh Tử lại là một vài vật liệu từ Minh giới.

Vấn đề là những vât liệu này rồi dần cũng sẽ tiêu hao hết.

- Đáng tiếc.

Diệp Hao nhẹ nhàng nói.

Có thể không đáng tiếc được sao?

Nếu luyện chế hết những huyễt thi còn lại, có trời mới biết có thể luyện chế bao nhiêu Sinh Mệnh Chi Quang.

- Có cần ta hỗ trợ rút bản nguyên Thần Hoàng của bọn chúng không.

Hư ảnh của kim thân mở miệng nói.

- Cũng tốt.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ liền gật đầu một cái.

Dù sao cũng không thể lãng phí được.

Đợi đến khi hư ảnh của kim thân rút ra bản nguyên Thần Hoàng của mấy trăm vị xong, Diệp Hạo mới mở miệng nói.

- Nếu không ngươi cũng rút bản nguyên Thần Vương của mấy huyết thi kia luôn đi.

- Chuyện này…

Hư ảnh có chút ghét bỏ.

Thật sự là đến cấp độ của kim thân, hắn hoàn toàn coi thường Thần Vương.

Nhưng hư ảnh của kim thân vẫn ngoan ngoãn thi hành theo mệnh lệnh của Diệp Hạo.

Nhưng vào lúc này, trong tiểu thế giới của Diệp Hạo, một sinh linh bỗng mở ra hai mắt.

Ngay khi nó mở hai mắt, ánh mắt kinh khủng xuyên thấu tiểu thế giới của Diệp Hạo.

Diệp Hạo lập tức tiến vào bên trong tiểu thế giới.

- Ngươi đã tỉnh?

Nhìn thân ảnh lười biếng trước mặt, Diệp Hạo vui vẻ nói.

Một con mèo trắng như tuyết duỗi ra cái lưng mệt mỏi, nó nhìn Diệp Hạo, ánh mắt tràn đầy khinh miệt.

- Ta đói.

- Ngươi muốn ăn cái gì?

Con mèo kia cau mũi một cái.

- Hình như ta ngửi thấy mùi huyết thực.

Nói đến đây con mèo liền chạy ra khỏi tiểu thế giới của Diệp Hạo, tiếp đó nó liền nhìn thấy huyết thi đầu trời, lập tức trong mắt nó tràm ngập đỏ tươi.

- Thật nhiều huyết thi.

Nó há miệng, những huyết thi kia đồng loạt hoà tan hoá thành từng đốm sáng màu đỏ ngòm rồi tiến vào trong bụng của nó.

Diệp Hạo từ bên trong tiểu thế giới đi ra kinh ngạc phát hiện số lượng huyết thi nơi này giám bớt với tốc độ khủng khiếp.

Mười vạn!

Một trăm vạn!

Một ngàn vạn!

Một ức!

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi một ngày, con mèo này đã ăn hơn một ức huyết thi.

Mà lúc này nó mới ợ một cái.

- No bụng.

Diệp Hạo cũng phải im lặng.

Đây chính là hơn một ức huyết thi đấy.

Dù không có Thần Hoàng, Thần Vương, nhưng những huyết thi này chồng chất len cũng đạt một con số kinh khủng.

- Còn dư lại sao ngươi không ăn?

Diệp Hạo chỉ vào đống huyết thi phía xa nói.

Huyết thi chết ở xung quanh Dược Hương các cũng đạt trên trăm ức.

- Chờ ta tỉnh, sẽ ăn tiếp.

Con mèo kia nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi cất bọn chúng lại đi.

Nói xong con mèo kia liền hoá thành một vệt sáng bay vào trong tiểu thế giới của Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn Lý Mễ ở phía xa một cái nói.

- Lý Mễ, làm phiền các ngươi thu hồi đống huyết thi này lại đi.

- Được.

Lý Mễ nói đến đây mới thấp giọng hỏi.

- Đó là yêu thú gì?

- Ta cũng không biết đó là yêu thú gì. Ta chỉ biết nó đã tứng là Siêu Thoát cấp.

Diệp Hạo nói khẽ.

Nghe vậy Lý Mễ rùng mình một cái.

Siêu Thoát cấp?

Ngươi có thể đừng làm ta sợ được không?

Diệp Hạo cười cười rồi tiến vào tiểu thế giới.

Khi vào tới nơi hắn phát hiện con mèo kia đang xỉa răng.

- Bây giờ ta đang trong thời kỳ suy yếu, chớ có hy vọng ta giúp gì được ngươi.

Con mèo kia nhìn Diệp Hạo một cái nói.

- Hiện giờ ta đều chưa biết gì về ngươi cả.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Lý Mễ e ngại đối với Siêu Thoát cấp.

Nhưng Diệp Hạo lại không để trong lòng.

Hắn tự tin tương lai dù không thể đặt chân đến Chúa Tể cảnh, nhưng Siêu Thoát cấp nhất định là cao thủ.

- Nhất tộc ta là thần linh khai thiên.

Con mèo kia nhìn Diệp Hạo một hồi mới lên tiếng.

- Nhấ tộc ta là Phie Thiên miêu.

- Lúc trước khi ta trùng kích tầng thứ cao hơn, ngoài ý muốn mà bỏ mình, dưới cơ duyên xảo hợp ta lại sống thêm đời thứ hai.

Phi Thiên miêu lạnh nhạt nói.

- Xét thấy đời trước ta có một vài cừu nhân, bởi vậy trước khi ta siêu thoát, tuyệt đối sẽ không hiện thế.

- Vậy ngươi ở đây từ từ chữa thương đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Chờ đến khi ta đến Siêu Thoát cấp sẽ đưa cho ngươi một phần cơ duyên.

Phi Thiên miên nói đến đây đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Đúng rồi, ta đột nhiên nhớ ra hình như ngân hà sắp phủ xuống rồi đấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận