Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2836: Gia Chủ Tất Gia

Tình hữu nghị của Tất gia!

Toàn bộ Minh vực không có một thế lực nào không quan tâm đến.

Cho dù là quái vật khổng lồ như Nhan gia cũng không ngoại lệ.

Phải biết năm đó Tất gia chính là thế lực đứng đầu Minh vực, mà sau đó nhờ Tất Xuân nên thanh thế của Tất gia lại càng trở nên tôn quý hơn.

Rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy tương lai Tất Xuân sẽ trở thành Siêu Thoát cấp.

Dưới tình huống như vậy, ai dám đắc tội Tất gia cơ chứ?

- Ta khuyên các hạ trước khi nói chuyện vẫn nên suy nghĩ kỹ càng thì hơn.

Lúc này bà lão tóc trắng lạnh lùng nói.

Nếu nói Tất Xuân nói chuyện vẫn còn kính đáo, vậy bà lão tóc trắng đó chính là trần trụi uy hiếp.

- Ta cảm thấy chuyện này không có liên quan đến người Tất gia ngươi.

Nhan Kiều do dự mãi vẫn quyết định đứng ra.

Lão giả đầu bạc vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ liếc nhìn Nhan Kiều không nói.

Bởi vì thân phận không ngang nhau.

Người Tất gia có tư cách nói chuyện cùng cũng chỉ có Tất Xuân.

Con mắt Tất Xuân rơi vào trên người Nhan Kiều.

- Nhan Kiều, ngươi chắc chắn muốn đối địch cùng ta?

- Tất Xuân, là ngươi muốn đối địch cùng ta.

Nhan Kiều hừ lạnh một tiếng nói.

- Vừa rồi ta cũng đã nói, Diệp công tử là bằng hữu của ta, thế mà ngươi còn dám uy hiếp hắn? Thế nào? Thật sự nghĩ đám người Tất gia các ngươi có thể một tay che trời sao?

Khi nghe được mấy lời kia, Nhan Kiều cũng có chút tức giận.

Lông mày Tất Xuân giương lên.

- Cho tới bây giờ Tất gia ta không hề có ý gì hết. Nhan Kiều, nếu ngươi đã muốn xen vào chuyện vậy, vậy ngươi cũng kéo thế lực của ngươi vào luôn đi.

Nói đến đây, Tất Xuân lại nhìn về phía bờ môi đang dần chuyển thành màu đen của Hứa Vân Long nói.

- Hứa Vân Long, ngươi cũng thấy đấy, chuyện này không phải ta không muốn giải quyết, mà là do Nhan kiều cản trở, ta cũng không có cách nào.

Nói xong câu đó, Tất Xuân cũng lui sang một bên.

Sắc mặt Nhan Kiều biến đổi.

Tất Xuân ném nan đề lại cho nàng?

Nếu hôm nay Hứa Vân Long chết ở chỗ này, Nhan Kiều sẽ phải cõng hậu quả.

Diệp Hạo nhìn Tất Xuân thật sâu.

- Tâm kế ngươi cũng rất sâu đấy.

- Ta không hiểu ngươi nói cái gì.

Tất Xuân khẽ mỉm cười nói.

Diệp Hạo ném cho Hứa Vân Long một bình ngọc.

- Trong bình là giải độc đan.

- Ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi?

Hứa Vân Long nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi có thể ném nó đi.

Diệp Hạo cười lạnh.

Đầu óc Hứa Vân Long có vấn đề sao?

Đã đến lúc nào rồi mà còn nghĩ đến chuyện giải độc đan là thật hay giả?

Phải biết thân thể hắn đã gần như đến giới hạn sụp đổ.

Hứa Vân Long cắn răng, đổ ra một viên giải độc đan, nuốt xuống.

Rất nhanh hắn phát hiện cổ độc trong cơ thể nhanh chóng rút đi.

Có hiệu quả.

Sau mười lần hô hấp, hắn phát hiện cổ độc trong cơ thể đã biến mất hầu như không còn.

- Nhan Kiều, Nhan gia các ngươi muốn quản chuyện này?

Hứa Vân Long nhìn Nhan Kiều trịnh trọng nói.

Hứa Vân Long biết rõ nếu Nhan gia muốn quản chuyện này, vậy hôm nay hắn cũng không thể làm gì được Diệp Hạo .

Nhưng nếu Nhan gia không quan tâm, vậy cho dù sau lưng Diệp Hạo có cường giả Cấm Kỵ, hôm nay cũng phải trả giá đắt.

- Ta chắc chắn.

Nhan Kiều đón nhận ánh mắt của Hứa Vân Long nói.

Kỳ thật từ khi Nhan Kiều đứng ra giằng co với Tất Xuân, nàng cũng đã không còn đường lui nữa rồi.

Lúc này cũng chỉ có thể nhắm mắt tiến lên phía trước mà thôi.

- Nhan Kiều, ngươi nhất định sẽ phải trả giá vì hành vi ngu xuẩn ngay hôm nay.

Nói đến đây, Hứa Vân Long xoay người rời khỏi.

Đúng lúc này Bộ Tu lại ghé vào tai Hứa Vân Long nói nhỏ.

Con mắt Hứa Vân Long loé lên một cái, ngay sau đó liền nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Tiểu tử, Thâu Thiên Hoán Nhật Đằng của ta tạm thời gửi ở chỗ của ngươi.

Hứa Vân Long vừa nói xong một câu, cơ hồ toàn bộ tu sĩ trong sân đều chấn động.

- Thâu Thiên Hoán Nhật Đằng?

- Đây cũng tương đương với việc tăng thêm một cái mạng.

- Thâu Thiên Hoán Nhật Đằng cho dù là cường giả Thần Hoàng đỉnh phong, nó cũng có hiệu quả.

Ánh mắt tu sĩ trong sân nhìn Diệp Hạo dần trở nên tham lam.

- Hứa Vân Long, ngươi có biết chữ chết viết thế nào không?

Diệp Hạo âm trầm xuống.

- Nếu ta là ngươi, ta sẽ ngoan ngoãn đưa Thâu Thiên Hoán Nhật Đằng ra.

Hứa Vân Long cười to.

Diệp Hạo vừa định xuất thủ liền phát hiện từng thần niệm ghim vào trên người hắn.

- Diệp công tử, miễn ngươi đưa Thâu Thiên Hoán Nhật Đằng cho ta, Lương gia ta đảm bảo ngươi sẽ không bị gì hết.

- Diệp công tử, từ khi Thâu Thiên Hoán Nhật Đằng bại lộ, Nhan gia ta sẽ không còn là minh hữu của ngươi nữa. Miễn ngươi đưa Thâu Thiên Hoán Nhật Đằng cho ta, Mặc gia ta lập tức đưa ngươi rời khỏi Minh thành.

- Diệp công tử, cục diện trước mắt ta nghĩ ngươi có thể thấy rõ, lúc này ngươi rất khó có thể rời khỏi Minh thành, mà ở trong ngày chính là địa bàn của Tất gai, chỉ có đưa cho Tất gia, chúng ta mới có thể che chở ngươi an toàn.

-…

Đối mặt với cảnh các đai thế lực ném ra cành ô liu, trên mặt Diệp Hạo tràn ngập trào phúng.

- Thâu Thiên Hoán Nhật Đằng đúng thật là đang ở trong tay ta, nếu các ngươi muốn thì cứ tới đoạt đi.

Diệp Hạo nói xong, trong tay liền xuất hiện Thâu Thiên Hoán Nhật Đằng.

Toàn trường xôn xao!

Nếu như trước đó bọn họ còn một số hoài nghi, nhưng sau khi Diệp Hạo lấy Thâu Thiên Hoán Nhật Đằn ra, trong lòng bọn họ cũng không còn một chú hoài nghi nào nữa.

- Diệp công tử, gia chủ Nhan gia ta mời ngươi làm khách.

Đúng lúc này một thông đạo không gian xuất hiện ở dưới chân Diệp Hạo, tiếp đó một lão giả đi ra khỏi thông đạo không gian đó.

Trên người lão giả kia không tràn ngập ra quá nhiều khí tức, như ngay khi hắn xuất hiện, đám người đều cảm nhật thấy toàn bộ thiên địa đều ngừng vận chuyển, tựa hồ như lão giả kia chính là duy nhất trong thiên địa.

Nửa Bước Cấm Kỵ giả!

Chỉ có nhân vật cấp bậ này mới có thể khiến Thần Hoàng ở đây sinh ra loại cảm giác này.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo cự tuyệt.

- Ngươi không nể mặt Tất gia ta?

Sắc mặt lão gỉa kia lập tức âm trầm xuống.

- Bây giờ ngươi mới phát hiện ra sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Lúc này gia chủ Tất gia lại bảo Diệp Hạo đến.

Dù có dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết chuyện gì xảy ra.

- Những năm này không có bao nhiêu người dám bất kinh với Tất gia ta đâu?

Lời nói cửa lão giả kia vừa rơi xuống, đồng thời hắn vung tay lên giam cầm Diệp Hạo đến bên cạnh bản thân.

- Tiền bối, ngươi dù gì cũng là Nửa Bước Cấm Kỵ, lại ra tay với một Thần Hoàng bình thường, có phải đã quá phận rồi không?

Nhan Kiều nghiêm túc nói.

- Nhan Kiều, bây giờ ngươi còn chưa có tư cách để chỉ trích ta, đợi đến lúc ngươi đột phá đến Nửa Bước Cấm Kỵ, lại đến chỉ trích cũng không muộn.

Lão giả kia vừa nói đến đây liền mang theo Diệp Hạo biến mất.

- Ngươi.



- Những năm này chưa từng có ai dám khiêu khích Tất gia ta như vậy.

Bên trong một căn phòng xa hoa, một trung niên mặc hoa phục lạnh lùng nói.

Diệp Hạo nhìn trung niên kia một cái.

Hắn biết trung niên này chính là phụ thân của Tất Xuân, bởi vì hắn và Tất Xuân có ba phần tương tự.

- Lão tổ Tất gia các ngươi cũng sắp bỏ mạng rồi, ta thực sự rất muốn biết ngươi lấy dũng khí từ đâu để nói loại lời này?

Diệp Hạo vừa nói xong, sắc mặt Tất Khô Diệp đại biến.

Tin tức lão tổ Tất gia bị trọng thương có thể nói chính là bí mật của Tất gia.

Người biết rõ chuyện này cũng không quá năm người.

Làm sao Diệp Hạo có thể biết được.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Tất Khô Diệp vừa nó đồng thời truyền đến một một cỗ uy thế kinh thiên động địa nghiền ép tới Diệp Hạo.

Nhưng khí thế của hắn còn chưa tới đã bi một cỗ khí thế mạnh mẽ trên người Diệp Hạo nghiền ép ngược lại.

Cái ghế hắn đang ngồi bịch một tiếng bể nát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận