Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2853: Ngươi Làm Sao Lại Ở Đây

- Chuyện này ngươi biết là được rồi, tuyệt đối đừng nói cho bất kỳ ai biết.

Diệp Hạo thấp giọng nói.

Không biết vì sao Diệp Hạo mơ hồ cảm thấy mình đang gây hoạ rồi.

- Hứ, ngươi lừa ai chứ?

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng tiểu la lỵ lại ha hả cười nói.

- Nử Đế phong tuyệt đại, làm sao có thể để ý ngươi được?

- Chẳng lẽ ta rất yếu sao?

Diệp Hạo bất mãn nói.

- Nữ Đế có thể so với chúa tể lúc ở thời niên thiếu đấy. Những năm này, cao thủ đồng giai khi đối mặt với nàng, nàng chưa từng bại lần nào.

- Vị hôn thê của ta lợi hại như vậy sao?

- Ngươi đừng tự trét vàng lên mặt mình.

Tiểu la lỵ hừ lạnh nói.

- Giữ trời đất này có bao nhiêu người kinh diễm, Nữ Đế đều chưa từng ngừng chân nhìn một chút, chỉ bằng ngươi…

- Ngươi…

Diệp Hạo vừa nói đến đây, tiểu la lỵ đột nhiên nhớ đến một thứ.

Thần niệm quét qua một cái, tiểu la lỵ mới phát hiện trong tay áo nàng có nhiều hơn một vật.

Thần niệm quét qua, nàng liền phát hiện một Huyết đan cỡ một hòn bi.

- Ngươi có lấy được huyết đan không?

Lúc này tiểu la lỵ nhìn về phía Diệp Hạo.

- Chiếm được.

- Ngươi cho ta, được không?

Tiểu la lỵ nhăn nhó nói.

- Được.

Khiến tiểu la lỵ không ngờ rằng Diệp Hạo thật sự đưa cho nàng một viên Huyết đan.

Tiểu la lỵ ngân ngẩn cản người.

Đây chính là Huyết đan đấy.

Cho dù là gia tộc cường đại như Nguyệt tộc, thứ này cũng không có hàng tồn.

Diệp Hạo lấmo lại cho nàng được chứ?

- Ngươi thật sự cho ta?

Thần sắc Thần Hoàng bố phía nhìn Diệp Hạo đều giống như nhìn một tên ngốc.

Vật trân quý như Huyết đan, cho dù là người thân cận nhất cũng tuyệt đối không thể đưa.

Diệp Hạo vì nịnh nọt tiểu la lỵ lai có thể bỏ ra cái giá lớn như vậy sao?

- Chúng ta có nên đoạt hay không?

Một Thần Hoàng mờ mịt nói.

- Ngươi không muốn sống sao?

Một Thần Hoàng bên cạnh hắn cảnh cáo nói.

- Bên trong Nguyệt tộc có cường giả Siêu Thoát cảnh, ngươi dám giết đệ tử của thế lực có Siêu Thoát cảnh toạ trấn, dù ngươi có chạy trốn đến chân trời góc biển đều vô dụng.

- A.

- Giết đệ tử của thế lực Siêu Thoát cấp bình thường thì thôi đi, nhưng nếu giết đệ tử chân truyền của thế lực Siêu Thoát cảnh, vậy khẳng định sẽ kinh động đến Siêu Thoát cảnh đó, bọn họ chỉ cần thôi diễn, không có chuyện gì là không làm được cả,

Tiểu la lỵ nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái.

- Ngươi là người tốt, ta sẽ nhớ kỹ ngươi.

Nói xong, nàng nhảy lên hoàng kim thú mà nàng mang theo trước đó.

Đó cũng không phải là hoàng kim thú bình thường.

Hư ảnh từ trong bóng tối nói cho Diệp Hạo, nó có thực lực Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong.

Từ đó có thể nhìn ra thân phận của tiểu la lỵ trong Nguyệt tộc.

Nhưng nếu không phải coi trọng thân phận của tiểu la lỵ, Dipej Hạo sao có thể hao phí nhiều tâm tư trên người nàng như vậy?

- Đi.

Tiểu la lỵ vỗ một cái vào hoàng kim thú, hoàng kim thú xé rách không gian rời đi.

Nói đi là đi.

Từ điểm đó cũng có thể thấy tiểu la lỵ này là đồ không lương tâm.

Trước đó nàng còn nói muốn Diệp Hạo làm tỷ phu của nàng.

Tiểu la lỵ đi chưa được bao xa lại bị một thánh quang thú đuổi kịp.

Đứng phía trên thánh quang thú là Carter.

- Remy, ngươi lại ném người trong lòng của ngươi ở nơi đó sao?

Carter nhàn nhạt hỏi.

- Đây là ta khảo nghiệm hắn.

- Khảo nghiệm?

Carter khẽ giật mình nói.

- Muốn cưới ta, ngươi ngoại trừ có thực lực cường đại còn phải có bối cảnh cường hãn.

Remy ung dung nói.

- Nếu trong vòng ba tháng hắn không đuổi tới Nguyệt tộc, từ đó đã nói lên sau lưng hắn không có bối cảnh thâm sâu, như vận hắn cũng không nên tranh đoạt trong cái vũng nước đục này thì tốt hơn.

- Không ngờ ngươi lại nghĩ cho tiểu tử kia nhiều như vậy, chỉ là nơi này cách Nguyệt tộc cũng không quá xa, ta không nghĩ tiểu tử kia đuổi không tới.

Carter lắc đầu nói.

- Hoàng kim thú đã để lại một phân thân, phân thân đó sẽ bí mật cản trở hành trình của hắn.

Remy thản nhiên nói.

Carter giật mình, ngay sau đó nói khẽ.

- Khu vực mà Nguyệt tộc các ngươi trấn thủ vẫn bình ổn chứ?

- Không hề.

Khi nói đến đây, đáy mắt Remy lướt qua một tia ưu sầu.

- Khu vực mà Ngân tộc chúng ta cũng không bình ổn chút nào, ta rất lo sẽ xuất hiện bạo loạn.

Carter lo lắng nói.



Trong bóng tối có một phân thân Cấm kỵ cảnh đang giám thi ngươi.

Diệp Hạo đang định nói, bỗng trong tai vang lên tiếng truyền âm của kim thân.

- Là hoàng kim thú kia đúng không?

- Không sai.

Diệp Hạo nghĩ một hồi, một sợi thần niệm liền tiến vào bên trong tiểu thế giới.

- Ta đã có được cơ duyên của ngân hà, tiếp theo ta phải đi đầu tìm cơ duyên?

Diệp Hạo nhìn Phi Thiên miêu nói.

Phi Thiên miêu kinh ngạc nói.

- Ngươi còn muốn cơ duyên?

- Mục tiêu của ta là Chúa Tể.

Phi Thiên miêu trầm ngâm một hồi nói.

- Ngươi để cho ta suy nghĩ một chút.

Nửa khắc đồng hồ sau, Phi Thiên miêu nhẹ nhàng nói.

- Ngươi tiến tới Nhất Tuyến thành đi.

- Nhất Tuyến thành?

- Cứ cách một vạn năm, Nhất Tuyết thành sẽ tổ chức một buổi đấu giá, tính toán thời gian đại khái một tháng sau sẽ bắt đầu, có lẽ ngươi sẽ tìm một vài đồ tốt ở buổi đấu giá đó.

- Nhất Tuyến thành là thế lực cấp bậc gì?

- Thành chủ Nhất Tuyến thành là một Siêu Thoát cảnh.

Phi Thiên miêu nhẹ nhàng nói.

- Nói đến đây cũng phải nói, năm đó vị kia còn là hảo hửu của ta đó.

- Có muốn gặp nhau hay không?

- Vẫn không nên khảo nghiệm lòng người thì hơn.

Phi Thiên miêu cự tuyệt.

Diệp Hạo trầm mặc.

Bây giờ cảnh giới của Phi Thiên miêu rớt xuống, nhưng cũng không đại biểu bản nguyên của hắn không hề mất.

Bạn tốt của hắn còn có thể bảo trì bản tâm không đây?

Đây là ẩn số.

- Cho ta toạ độ không gian.

Diệp Hạo nói khẽ.

Phi Thiên miêu đưa cho Diệp Hạo toạ độ không gian, Diệp Hạo liền để kim thân mang theo hắn đi tới.

Phân thân của Hoàng Kim thú chưa đi được bao xa đã bị bỏ rơi ở một xó.

- Cường giả sau lưng Diệp Hạo chí ít cũng phải là Cấm Kỵ hậu kỳ.

Phân thân của hoàng kim thú trầm ngâm một hồi rồi biến mất.



Nhất Tuyến thành!

Trong những năm này, thành trình lớn nhất mà Diệp Hạo nhìn thấy chính là Thiên Không thành.

Nhưng sau khi gặp được Nhất Tuyến thành, Diệp Hạo mới hiểu vì sao nó lại được gọi với các tên này.

Nhất Tuyến thành vô cùng mênh mông.

Một đường không thể nhìn thấy cuối.

- Toà thành trì này cũng quá mênh mông rồi.

Diệp Hạo hoảng sợ nói.

- Nhất Tuyến thành còn lớn hơn so với tưởng tượng của ngươi nữa đấy.

Phi Thiên miêu nói đến đây lại nói tiếp.

- Ta chuẩn bị lâm vào trạng thái ngủ say, nếu không sẽ bị lão hữ ta nhận ra được khí tức.

- Được.

Diệp Hạo gật đầu một cái rồi đi về phía Nhất Tuyến thành.

Sau khi đến cửa ra vào Nhất Tuyến thành, Diệp Hạo mới phát hiện dù là cường giả Thần Hoàng cũng phải xếp hàng đàng hoàng.

- Chuyện này…

Diệp Hạo không biết nên nói cái gì.

Ở những văn minh như Thần vực, vô luận ở nơi nào Thần Hoàng đều là thượng khách.

Thế nhưng khi ở Nhất Tuyến thành lại không có địa vị gì.

Nghĩ như vậy, Diệp Hạo cũng xếp hàng đàng hoàng.

Khi hắn buồn bực ngán ngẩm việc xếp hàng, đột nhiên hắn phát hiện một bóng người quen thuộc ở phía trước,

- Hồng Phấn.

Nghe vậy một bóng người xinh đẹp xoay người nhìn lại, khi nhìn thấy Diệp Hạo, ánh mắt nàng tràn ngập ngạc nhiên lẫn vui mừng,

- Cặn bã, tại sao lại ở chỗ này?

Khoé miệng Diệp Hạo giật giật một cái.

- Ngươi mới là cặn bã đấy.

Hồng Phấn như một trận gió chạy tới, nàng quan sát toàn thể Diệp Hạo một cái.

- Cặn bã, vì sao ta lại cảm thấy ngươi đẹp trai hơn vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận