Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2855: Kiếm Lời Lớn

Sòng bạc cũng không hề ngốc.

Bọn họ cũng nhìn ra Diệp Hạo có lẽ đã phá giải được cấm chế của chung cược.

Nếu Diệp Hạo cứ vậy mà thu tay, bọn họ cũng sẽ không làm gì Diệp Hạo.

Nhưng Diệp Hạo cũng đừng muốn tiếp tục đặt cược ở chỗ này nữa.

- Dẫn đường đi.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

Rất nhanh, chấp sự kia đã mang theo hai người Diệp Hạo tới lầu hai.

Diệp Hạo nhận ra ở lầu hai cũng chỉ có gần một trăm bàn, mà ở đây cơ hồ đều là cao thủ Thần Hoàng cấp.

- Hi vọng ngươi sẽ có quãng thời gian vui vẻ.

Chấp sự kia nói khẽ.

Diệp Hạo gật đầu một cái rồi đi tới một cái bài phía trước.

- Hạn mức cao nhất là bao nhiêu?

Chia bài kinh ngạc nhìn Diệp Hạo một cái nói.

- Một ngàn khối Hoàng thạch.

Hoàng thạch?

Nghe đến đây, trong lòng Diệp Hạo cũng phải thổn thức.

Diệp Hạo đã từng vì một khối Hoàng thạch mà không biết đã tìm bao lâu ở Thần vực.

Không ngờ nơi này lại dùng Hoàng thạch để làm tiền đặt cược.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua chung cược.

Hắn phát hiện vậy mà mình nhìn không thấu.

- Chung cược nơi này dù là cường giả Cấm Kỵ cấp cũng không thể nhìn thấu được.

Lúc này trong tai Diệp Hạo vang lên thanh âm của kim thân.

- Vậy ngươi có thể xem thấu không?

- Có thể.

- Vậy thì giúp ta gian lận.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Cho tới bây giờ Diệp Hạo đều không hề trông cậy vào việc dựa vào trận pháp của chính mình để kiếm lời ở sòng bạc.

Thứ hắn thực sự xem trọng là kim thân.

- Tới đi.

Diệp Hạo nhìn chi bài nói.

Chia bài cười cười rồi đung đưa.

Diệp Hạo phát hiện tần suất giao động của người chi bài cực cao, lấy tu vi của hắn hoàn toàn không thể cảm ứng được tuần suất kia, nói cách khác Diệp Hạo muốn thông qua thanh âm để phân biệt hoàn toàn không được.

Khi chia bài buông chung cược xuống mới nhìn khắp bốn phía nói.

- Có thể đặt tiền cược.

Diệp Hạo không cần suy nghĩ liền ném ra một ngàn khối Hoàng thạch.

Toàn bộ đám người đều ngẩn ra.

Phải biết cho dù là cường giả Hoàng cấp đỉnh phong cũng không phá của như vậy.

Dù sao đây cũng là Hoàng thạch đấy!

Có Hoàng thạch là có thể luyện chế quyển trụ Hoàng cấp, có thể rèn luyện pháp bảo Hoàng cấp.

- Ngươi đặt cược một ngàn khối Hoàng thạch?

Chi bài cũng chấn động.

- Có vấn đề gì sao?

- Không có vấn đề.

Khi chia bài nói câu này xong mới hít vào môt hơi thật dài.

Nếu bị thua, đồng nghĩa với việc mất một ngàn khối Hoàng thạch.

Nhưng hắn cũng không quá lo lắng.

Bởi vì hắn cảm thấy chỉ cần Diệp Hao đánh cuộc tiếp, nhất định sẽ thua.

Mở chung ra, phía trên xúc xắc hiện năm nút.

Đồng Chiến cũng ngẩn tò te.

Tiểu tử này vậy mà đã đoán đúng.

- Vận khí hôm nay của ngươi thật sự quá tốt rồi.

Đồng Chiến vỗ vỗ bả vai Diệp Hạo.

- Tiếp tục.

- Nghe theo Đồng Chiến công tử.

Diệp Hạo cố ý nói ra tên của Đồng Chiến.

- Đống này ta trả hết.

Đợi đến khi mở chung, Diệp Hạo lại cược trúng.

Đồng Chiến há to miệng, ngay sau đó vừa cười vừa nói.

- Còn tiếp tục không?

- Đồng Chiến công tử nói tiếp tục, vậy thì tiếp tục, chẳng phải sẽ có bốn ngàn Hoàng thạch sao?

Diệp Hạo gật đầu nói.

Kết quả, sau khi mở chung Diệp Hạo lại trúng.

Đồng Chiến kích động.

Hắn nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

Hắn ta chẳng lẽ là khsi vận chi tử sao?

Nhưng khí vận chi tử ở một văn minh khi tới Nhất Tuyến thành đều vô dụng thôi.

Cho tới bây giờ Đồng Chiến chưa hề nghĩ đến việc Diệp Hạo có thể xem thấu được chung cược.

Nói đùa cái gì chứ.

Cho dù là cường giả Cấm Kỵ cũng không thể nhìn ra được.

- Đồng Chiến công tử, còn đánh cược không?

- Vậy thêm một lần đi.

Đồng Chiến thử thăm dò nói.

Kết quả Đồng Chiến có một loại cảm xúc muốn than khóc.

Lại trúng.

Hiện tại trong tay Diệp Hạo có khoảng một vạn sáu ngàn Hoàng thạch.

- Đồng Chiến công tử, ngươi nói xem còn tiếp tục không?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn Đồng Chiến nói.

- Chuyện này…chuyện này….

Đồng Chiến cũng không biết có nên tiếp tục hay không.

Chi bài nhìn thấy Diệp Hạo không muốn cá cược cũng trở nên gấp gáp.

Nếu thua hắn nhiều Hoàng thạch như vậy, hắn cũng chịu không nổi.

- Công tử, ngươi không tiếp tục sao? Cố gắng thêm một tí còn có thể tăng lên gấp đôi đấy.

Chia bài nhẹ nhàng nói.

- Đồng Chiến công tử không cho ta cược, ta liền không cược.

Diệp Hạo nói xong liền ôm bả vai Đồng Chiến nói.

- Đi, Đồng huynh, ta dẫ ngươi đi tới Hồng Các.

Đồng Chiến rất muốn hất cánh tay của Diệp Hạo ra.

Nhưng đúng lúc này hắn nhìn thấy Hồng Phấn đang nổi giận đùng đùng đi tới.

- Đồng Chiến, ngươi quá hèn hạ.

Hồng Phấn quát lớn.

- Ta làm sao lại hèn hạ?

Đồng Chiến tức giận nói.

Hồng Phấn còn đang định nói lại bị Diệp Hạo ngăn cản.

- Hồng Phấn, ngươi tuyệt đối không nên trách cứ Đồng Chiến huynh, nếu không nhờ hắn ta cũng không thắng được nhiều Hoàng thạch như vậy.

Diệp Hạo nói xong liền lắc lư càn khôn túi trong tay.

Thần niệm Hồng Phấn quét qua liền ngây ngẩn cả người.

- Hoàng thạch thật nhiều.

- Vận khí của ta khá tốt.

Diệp Hạo cười hắc hắc nói.

- Buổi tối ta mời ngươi ăn cơm.

- Chỉ mời ta đi ăn thôi sao? Ngươi cũng quá hẹp hòi rồi.

Hồng Phấn quyệt miệng nói.

- Vậy ngươi muốn cái gì?

- Ta muốn mua một chiến hạm Hoàng cấp đỉnh phong.

Diệp Hạo lảo đảo một cái.

Đại tỷ ngươi đừng như thế chứ.

Ngươi nghĩ một đống Hoàng thạch này đối với ta chỉ là đá bùn chắc?

- Công tử, ngươi đi như vậy không được.

Đúng lúc này một trung niên râu cá trê đi tới chỗ Diệp Hạo.

Diệp Hạo nheo mắt lại nói.

- Thế nào? Sòng bạc các ngươi thua không nổi?

Trung niên kia đang định nó lại bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Ngươi đã hỏi qua Đồng Chiến công tử chưa?

- Thì ra công tử là bằng hữu của Đồng công tử.

Ánh mắt của người trung niên kia lộ ra tia kiêng dè.

Đồng Chiến thật sự muốn nói mình không liên quan, vấn đề là lúc này dù hắn nói cũng không ai tin.

- Công tử, không biết ngưoi có dám cược lớn hay không?

- Cược lớn thế nào?

- Đoán điểm số.

Trung niên kia trầm giọng nói.

- Ta không hiểu ý ngươi.

- Nếu ngươi cược một vạn Hoàng thạch, mà ta lắc ra được sáu điểm, nếu ngươi đoán trúng số ta sẽ đưa cho ngươi sán vạn Hoàng thạch, nếu ngươi đoán sai, ngươi phải đưa cho ta sáu vạn Hoàng thạch.

Ánh mắt trung niên kia tràn ngập nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói.

- Không biết ngươi có dám hay không?

- Tiền cược này quá nhỏ.

Khiến trung niên kia không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói câu này.

- Vậy ngươi muốn cược như thế nào?

- Dùng ba xúc xắc, dựa theo điểm sổ mà bồi thường.

Diệp Hạo nói xong, sắc mặt trung niên kia cũng thay đổi.

Nếu ba xúc xắc đều ra sáu nút, vậy chẳng phải sẽ bồi thường mười tám lần sao?

- Ngươi chắc chắn muốn chơi như vậy?

Trung niên kia trầm mặc một hồi mới mở miệng nói.

- Ta chắc chắn.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Được, vậy bắt đầu đi.

Trung niên kia nói xong liền đi tới bàn đặt cược.

Đến nơi, hắn lập tức cầm chung cược lên bắt đầu lắc điên cuồng.

- Bên trên chung cược có thần niệm của ba cường giả Cấm Kỵ cấp, trong đó còn có thần niệm của cường giả đạt đến Cấm Kỵ đỉnh phong.

Lúc này, trong tai Diệp Hạo vang lên tiếng truyền âm của kim thân.

Nghe vậy trong mắt Diệp Hạo loé lên một tia lạnh lùng.

Sòng bạc này cho rằng chỉ như vậy là có thể ăn chặn được hắn sao?

Ngây thơ!

Sau mười lần hô hấp, trung niên kia mới thả chung cược xuống.

- Công tử, có thể đặt cược.

Chia bài nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo chần chờ một chút rồi bỏ xuống một ngàn Hoàng thạch.

- Công tử, giá ngươi cược hơi nhỏ.

Trung niên kia rnah mãnh nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận