Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2864: Huyễn Trùng

Nghe Tư Mã Trác nói vậy, trong mắt rất nhiều Thần Hoàng đều loé lên tia sáng rực.

Ai mà không muốn có dòng dõi chứ.

Đáng tiếc rằng bản thân bọn hắn quá cường đại, căn bản không thể sinh hạ được bất luận dòng dõi nào.

Mà bây giờ chỉ cần mua viên Dục Nhi đan này là có thể chắc chắn snh ra tử tôn.

- Tư Mã công tử, không biết một viên Dục Nhi đan này bao nhiêu tiền?

Một cao thủ Thần Hoàng đỉnh phong nói gấp.

Tư Mã Trác đang định nó bỗng thanh âm của Diệp Hạo vang lên giữa toàn trường.

- Không biêt quan hệ giữa Tư Mã công tử và vị đan sư này thế nào?

Tư Mã Trác không khỏi nhìn về phía phòng của Diệp Hạo, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp. Nói.

- Ta và vị đan sư kia có quan hệ riêng rất tốt.

Tư Mã Trác chắc chắcn sẽ không phủ nhận bản thân không hề quen biết vị đan sư kia.

Bởi vì vị đan sư kia đã hứa hẹn sau này Dục Nhi đan đều sẽ bán thông qua đấu giá hội của bọn họ.

Giá trị của nó lớn cỡ nào?

Hắn biết rõ.

- Quan hệ riêng rất tốt?

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Không biết viên Dục Nhi đan này bao nhiêu tiền?

- Bởi vì một viên Dịc Nhi đan chỉ có hiệu quả đối với cao thủ Thần Hoàng cấp, bởi vậy một viên này bần ban ngàn Hoàng thạch.

- Ta ra giá một vạn.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Ta ra một vạn một trăm.

Cao thủ Thần Hoàng đỉnh phong vừa rồi mở miệng nói gấp.

- Ngươi muốn chết phải không?

Diệp Hạo nhìn về phái cao thủ Thần Hoàng đỉnh phong kia nói.

Sắc mặt cao thủ Thần Hoàng đỉnh phong kia cực kỳ khó nhìn.

- Dù sau lưng ngươi là thế lực đứng đầu, nhưng cũng không nên làm nhục ta như thế.

- Ngươi không hiểu ý của ta.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Ngươi cho rằng đây thực sự là Dục Nhi đan sao?

- Chẳng lẽ không phải?

Cao thủ Thần Hoàng đỉnh phong kia ngây ngẩn cả người.

- Có phải hay không chỉ cần bóp nát là biết.

Sắc mặt cao thủ Thần Hoàng đỉnh phong kia trở nên ngưng trọng.

- Ngươi biết điều gì?

- Điều ngươi cần biết đó là đừng làm loạn, ta sẽ cho ngươi hiểu vì sao ta lại nói như vậy.

Nói đến đây Diệp Hạo cao giọng nói.

- Một vạn hai ngàn Hoàng thạch.

Thần Hoàng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không một người nào dám đấu giá.

Kỳ thật trong lòng bọn họ cũng hoài nghi tính chân thực của viên Dục Nhi đan này.

Mà bây giờ Diệp Hạo muốn ở trước mặt mọi ngừoi kiểm tra, bọn họ cầu còn không được.

- Chỗ này là một vạn hai ngàn Hoàng thạch, Tư Mã công tử, ngươi có thể đưa cho ta viên Dục Nhi đan được chưa?

Diệp Hạo nói xong liền ném ra một túi càn khôn ra khỏi phòng.

Tư Mã Trác nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một cái, ngay sau đó liền đưa cho Diệp Hạo viên Dục Nhi đan.

- Hiện tại viên Dục Nhi đan này là của ngươi.

Diệp Hạo không hề cất viên Dục Nhi đan kia, mà là bóp nát dưới hàng trăm con mắt nhìn trừng trừng, ngay sau đó mọi người nhìn thấy một dây xích do trật tự chi lực biến thành.

- Đây là trật tự gì?

- Trong thiên địa này trật tự có rất nhiều, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy trật tự này.

- Ta cũng chưa từng nhìn thấy qua.

Ánh mắt tu sĩ toàn trường đều nhìn về phía dây xích kia.

- Đây là trật tự gì, kỳ thật ta cũng không biết.

Thanh âm của Diệp Hạo vang lên giữa toàn trường.

- Nhưng ta biết phía sau trật tự này ẩn giấu thứ gì?

Tiếng nói của Diệp Hạo vừa rơi xuống, một lão già bên trong một gian phòng liền. nói.

- Công tử, mặc dù ta không biết đây là trật tự gì, nhưng miễn ngươi dám phá hư trật tự này, vô luận phía sau trật tự ẩn giấu thứ gì, tất cả đều sẽ bị phá nát.

- Tiền bối, ngươi rất cơ trí.

Diệp Hạo tán thưởng.

- Đúng thật, nếu ta động vào trật tự này, bí mật ẩn núp phía dưới trật tự đều sẽ bị biến mất, bởi vậy ta cần phải dùng một đồ vật để thứ núp sau trật tự đó chui ra.

Diệp Hạo nói xong, hắn lấy ra một cây hương đặt bên cạnh thần đan bị đập vỡ kia.

- Đây là hương gì?

- Dẫn trùng hương.

- Thủ pháp luyện chế loại hương này đã sớm thất truyền, không ngờ rằng vị công tử này lại có một cây. Chẳng lẽ bên trong Dục Nhi đan có ẩn giấu côn trùng sao?

Diệp hạo không thể không cảm tạ những thiếu niên chí tôn đã bỏ mạng ở trong cổ chiến trường.

Trên người những thiếu niên chí tôn kia tài nguyên quái nào cũng có.

Dẫn trùng hương cũng chí là một loại trong đó.

Thời gian cứ dần dần trôi qua.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, đám người mới thấy một trừng trùng vô cùng nhỏ đang chậm rãi bò ra khỏi phái dưới trật tự kia.

- Ôi trời ơi.

- Bên trong Dục Nhi đan thật sự có giấu một trứng trùng.

- Ta có một loại cảm giác ghê rợn, vừa rồi ta còn muốn cạnh tranh thử Dục Nhi đan này đấy.

Đan Linh nhìn về phía trứng trùng kia một hồi, trên mặt tràn ngập chấn kinh.

- Đây… đây là Huyễn trùng trong truyền thuyết.

- Huyễn trùng?

- Có thể mô phỏng bất kỳ chủng tộc nào, Huyễn trùng? Tộc này không phải đã bị huỷ diệt từ lâu rồi sao?

- Hèn hạ. Huyễn trùng thông qua phương pháp này mà trở thành dòng dõi của rất nhiều Thần Hoàng, đến thời điểm thích hợn bọn chúng nhất định sẽ giết chủ để khống chế thế lực của các Thần Hoàng.

Có thể đến nơi này, không một người nào là đơn giản cả, bọn họ chỉ cần hơi suy nghĩ một chút là đã hiểu được nghiên nhân hậu quả.

Sắc mặt Tư Mã Trác âm trầm sắp nhỏ cả nước.

- Về chuyện này Nhất Tuyến thành ta tuyệt đối không hề biết.

Nói đến đây, Tư Mã Trác vung tay xé rách không gian khống chế kéo ra một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần.

Ngay sau đó Tư Mã Trác vẫy tay một cái đặt Dẫn Trùng hương đén bên người cô gái.

- Công tử, sao vậy?

Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần kia không hiểu hỏi.

- Im miệng.

Tư Mã Trác trừng mắt nữ tử kia một cái.

Nữ tử kia liền không dám nói gì nữa.

Mội lần hô hấp trôi qua.

Hai lần hô hấp trôi qua.

Ba lần hô hấp trôi qua.

Tới lần hô hấp thứ tư, nữ tử xinh đẹp tuyệt trần kia đột nhiên cảm nhận được cái gì đó.

- Công tử, có thứ gì đó đang bò trong cơ thể ta.

- Ngươi không nên ngăn cản.

Tư Mã Trác vội nói.

Rất nhanh nữ tử kia há mệng phun ra một cụt thịt đường kính mười mấy centimet.

- Cái này…cái này.

Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần xúc động.

Nhưng khiến nàng cảm tháy kinh ngạc còn đang ở phía sau, chỉ thấy một ngón tay của côn trùng xé rách cục thịt kia bò ra.

- Đáng chết.

Ánh mắt Tư Mã Trác tràn ngập tức giận.

Ngay khi Tư Mã Trác lấy dược Dục Đan nhi lập tức cho thị nữ của hắn dùng.

Ai có thể ngờ vậy mà trúng chiêu.

- Chuyện này Nhất Tuyến thành ta không biết chút nào.

Ngay sau đó Tư Mã Trác nhìn toàn trường trịnh trọng nói.

- Đây là thị nữ của ta, nàng cũng trúng chiêu.

Nói đến đây Tư Mã Trác liền nhìn về phía phòng của Diệp Hạo.

- Tại đây Tư Mã Trác cảm tạ công tử, vì để cảm tạ, toàn bộ những vậy hôm nay ngươi đấu giá thắng đều giảm 20%.

Tư Mã Trác nghĩ mà sợ.

Nếu cứ để Huyễn trùng thoải mái lớn lên, còn không biết ná ra bao nhiêu chuyện nữa.

- Tư Mã huynh khách khí, miễn ngươi đừng trách tội ta là được rồi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Các hạ nói quá lời.

Hai người khách sao vài câu, Tư Mã Trác lại trở về chủ đề chính.

- Chúng ta tiếp tục đấu giá.

Tu sĩ trong sân lại âm thầm chú ý đến Diệp Hạo.

Phải biết tất cả mọi người đều nhìn không thấu Dục Nhi đan có vấn đề, dựa vào cái gì mà Diệp Hao có thể xem thấu cơ chứ?

- Chỉ là tiểu tử này lại đắc tội với Huyễn trùng nhất tộc.

- Ai nói không phải cơ chứ?

- Hơn phân nửa Huyễn trùng nhất tộc ssex không bỏ qua cho tiểu tử này.

Đúng lúc này phòng Diệp Hạo vang lên tiếng đập cửa.

- Ai?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Thuỷ Vân Nguyệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận