Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2871: Hoàng Tuyền Chi Hoa

Thời gian dần trôi qua, cao thủ đến Nguyệt tộc càng ngày càng nhiều.

Trong đó không thiếu những thiên kiêu nổi danh khắp thiên hạ.

- Nghe nói chưa? Thiếu tộc trưởng Khương tộc đã ddeesn.

- Ta nghe nói Khương tộc uy phong dũng mãnh, cường giả trong tộc cũng vô số.

- Nhưng Khương tộc không đủ văn minh, bọn họ vẫn còn trong giai đoạn man di.

- Nam tử Khương tôc thì thôi đi, trên người bọn họ đều có mùi, ta thích nam tử Thuỷ tộc hơn.

- Nam tử Thuỷ tộc ôn nhu như nước, trước đó có đoi tiểu tỷ muội tìm được một nam tử Thuỷ tộc, nghe nói đoạn thời gian đó hạnh phúc đến chết.

- Vậy ta cũng phải tìm một nam tử Thuỷ tộc.

- Ta không thích nam tử ôn nhu như nước, ta thích đại nam tử bá khí cường đại.

- Ngang ngược? Ngươi có thể tìm nam tử Thần Long nhất tộc ấy.

- Nam tử Thần Long nhất tộc quá kiêu ngạo, nios đến cùng ta thích Nhân tộc hơn.

- Ta thích kiểu bá khí ngất trời giống Ma tộc.

- Ta cũng vậy.

Khất Xảo Tiết còn chưa bắt đầu, rất nhiều nữ tử Nguyệt tộc đã đứng ngông yên, có một vài nữ tử còn to gan đi thẳng đến Lương Nhân thành.

Lương Nhân thành là nơi ở mà Nguyệt tộc chuẩn bị cho các nam tử ưu tú.

Nhưng không phải ai cũng có tư cách tiến vào Lương Nhân thành, chỉ có những nam tử thông qua khảo hạch mới có tư cách tiến vào.

Hôm nay Diệp Hạo bỗng nhiên mở ra hai mắt.

Cảm thụ được sóng pháp lục đã bình ổn xuống, Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

- Rốt cục cũng củng cố được Thần Hoàng tầng thứ năm.

Những ngày ở ngân hà Diệp Hạo liên tục đột phá, chỉ là vì hắn áp chế nên vẫn không đột phá tiếp mà thôi, trong quãng đường đến Nguyệt tộc, hắn cũng khôgn còn có thể áp chế được nữa.

Đột phá xong, Diệp Hạo cũng bảo Hoàng Trùng hạ tốc độ xuống, bởi vì hắn muốn củng cố Thần Hoàng cảnh tầng thứ năm.

Tới ngày hôm nay, hắn mới hoàn toàn củng cố xong.

- Tiếp theo sẽ toàn lực tiến tới Nguyệt tộc.

Diệp Hạo nhìn vế phía trước nói khẽ.

Xoát!

Trong nháy mắt, Hoàng Trùng biến mất ngay tại chỗ.

Không mất quá nhiều thời gian, Diệp Hạo đã nhìn thấy một mảnh đại lục hùng hồn.

Khiến Diệp Hạo cảm thấy kinh ngạc rằng phiến đại lục kia không hề có bất kỳ tầng ngăn cản nào, cứ rõ ràng mà xuất hiện trước mặt tu sĩ.

Chẳng lẽ Nguyệt tộc không lo lắng chủng tộc khác cướp đoạt sao?

Rất nhanh, Diệp Hạo đã hiểu vì sao Nguyệt tộc lại làm như vậy.

Nguyệt tộc quá tự tin.

Các nàng không cảm thấy có thực lực của tộc nào có thể tạo thành uy hiếp đối với các nàng.

Mà đúng lúc này một thiếu nữ mặc trường bào màu xanh nhạt đáp xuống bên cạnh Diệp Hạo.

- Ngươi đến tham gia Khất Xảo Tiết sao?

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ trước mặt mà không khỏi giật mình.

Không phải nói thiếu nữ Nguyệt tộc đều là đại mỹ nữ sao? Nhưng thiếu nữ trước mắt là sao đây? Vì sao trên mặt nàng lại lấm tấm những nốt đỏ ?

Nhưng phải công nhận rằng dáng người nàng rất tốt.

Chỗ nên lồi thì lồi, chỗ nên lõm thì lõm.

Chỉ đáng tiếc cho khuôn mặt này mà thôi.

Thiếu nữ nhìn thấy Diệp Hạo nhìn chằm chằm vào mặt nàng, nàng lập tức đưa tay ngăn lại.

- Ngươi cho ta nhìn mặt ngươi thử.

Diệp Hạo tiến lên nói khẽ.

Thiếu nữ kia vội vàng lui về sau mấy bước,

- Công tử, ngươi đừng nên giễu cợt ta.

- Ta là một đan sư.

Giọng điệu của Diệp Hạo vô cùng ôn nhu.

- Vô dụng thôi, ta đã tìm đến rất nhiều đan sư, bọn họ đều không không chữa được.

Bối Đế khổ sở nói.

- Đan thuật của ta dù không nói đi ngang thiên hạ, nhưng trong thế hệ tuổi trẻ, ta không nghĩ ai có thể hơn được ta.

Diệp Hạo nói đến đây lại nói tiếp.

- Mười năm trước có phải ngươi ăn nhầm một bông hoa không có lá phải không?

Lời nói của Diệp Hạo khiến Bối Đế phải chấn động.

- Làm sao ngươi biết?

Đáng lý ra Diệp Hạo không thể biết được chuyện này.

- Vậy ngươi biết ngươi đã ăn nhầm đoá hoa gì không?

- Hoa gì?

- Hoàng Tuyền hoa.

Diệp Hạo nói xong, trên mặt Bối Đế tràn ngập khiếp sợ.

- Hoàng Tuyền hoa?

- Ngoại trừ Hoàng Tuyền hoa ra, ngươi còn nghĩ có hoa gì không có lá nữa?

- Nhưng…nhưng Hoàng Tuyền hoa không phải ở trung tâm U Minh sao?

- Vấn đề này ta cũng muốn biết.

Diệp Hạo nói đến đây, ánh mắt tràn đầy ngưng trọng nhìn Bối Đế nói.

- Đoá Hoàng Tuyền hoa này ngươi lấy từ chỗ nào?

- Ở gần đây.

Nghe đến đây, sắc mặt Diệp Hạo trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Không phải U Minh muốn ra tay với Nguyệt tộc đấy chứ?

- Ngươi có biện pháp chữa trị khuôn mặt ta không?

Lúc này Bối Đế nhẹ giọng hỏi.

- Hoàng Tuyền hoa được xưng là bông hoa của tử vong, bình thường mà nói sau khi ăn xong ngươi không thể sống sót.

Diệp Hạo nói đến đây liền đánh giá Bối Đế, rất nhanh ánh mắt hắn rơi vào khối ngọc bội trên cổ Bối Đế.

- Khối ngọc này là ai cho ngươi?

- Khối ngọc này là ta nhặt được.

Bối Đế nói xong liền tháo khối ngọc trên cổ xuống.

Diệp Hạo nhận lấy nhìn một chút, hơi lúng túng nói.

- Không thể không thừa nhận rằng vận khí của ngươi thật sự rất tốt.

- Sao vậy?

- Khối ngọc bội này là từ Sinh Mệnh thạch điêu khắc mà thành.

- Sinh Mệnh thạch?

Bối Đế hoảng sợ nói.

Nàng sinh sống ở Nguyệt tộc, làm sao có thể không biết Sinh Mệnh thạch được chứ?

Loại thạch này căn bản có thể gặp mà không thể cầu.

- Những năm này nếu không nhờ Sinh Mệnh thạch tẩm bổ, ngươi đã bị Hoàng Tuyền hoa này ăn mòn đến chết rồi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Nhưng đây cũng là trong hoạ có phúc, sinh mệnh chi lực và tử vong chi lực dung hợp trong cơ thể ngươi, hoá thành một loại năng lượng giống hỗn độn lực, những năm này cỗ năng lực đó vẫn luôn cải thiện thân thể ngươi.

Nói đến đây Diệp Hạo dừng một chút nói.

- Nếu như ta đoán không sai, ngươi đang che giấu tu vi phải không?

- Sao chuyện gì ngươi cũng biết vậy?

Bối Đế hoảng sợ nói.

- Về phần những vết đỏ trên mặt ngươi, ngươi hoàn toàn không cần lo lăng, đợi đến khi tử vong chi lực của Hoàng Tuyền hoa trong cơ thể ngươi tiêu hao hết, vết đỏ trên mặt ngươi cũng tự nhiên sẽ tiêu tán.

- Vậy còn bao lâu nữa?

- Chuyện này ta không biết.

- Vậy ta phải xấu xí thêm một thời gian rất lâu nữa sao?

- Kỳ thật vẫn còn biện pháp khác.

- Biện pháp gì?

- Dẫn tử vong chi lực trong cơ thể của ngươi ra.

- Làm sao để dẫn ra?

- Ta khuyên ngươi không nên làm chuyện này.

- Vì sao?

- Bởi vì nếu dẫn tử vong chi lực ra, trong cơ thể ngươi sẽ không thể nào sinh la năng lượng hỗn độn kia nữa, như vậy cũng sẽ ảnh hưởng đến tiềm lực tương lai của ngươi.

- Nhưng mà…

- Xinh đẹp nhất thời không là gì cả.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Hơn nữa rất nhiều cường giả đều không để ý đến tướng mạo.

- Thôi được rồi.

Bối Đế trầm ngâm thật lâu rồi gật đầu.

- Gặp nhau tức là duyên, cái này ta tặng ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền đưa cho Bối Đề một bình ngọc.

Bối Đề nhìn lướt qua lập tức chấn động.

- Cửu Chuyển Kim Đan?

Đây chính là đan dược chế tạo căn cơ của cường giả Thần Hoàng, Cửu Chuyển Kim Đan.

Diệp Hạo làm sao có thể bỏ ra một viên Cửu Chuyển Kim Đan để cho mình?

Chẳng lẽ hắn không biết giá trị của Cửu Chuyển Kim Đan hay sao?

Có lẽ vậy.

Rất nhanh Bối Đế phát hiện viên Cửu Chuyển Kim Đan. Này không có đẳng cấp.

Không có đẳng cấp chính là siêu hạng.

- Đây là Cửu Chuyển Kim Đan siêu hạng?

Khi nói câu này, cả trái tim của Bối Đề đều run rẩy.

- Thế nào?

Diệp Hạo cười hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận