Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2873: Thanh Long Khu

Chờ đã, gia hoả này có nghiêm túc nghe nàng nói chuyện không vậy?

Người có thể ở Thanh Long khu cơ hồ đều là thiên kiêu đứng đầu, tương lai những thiên kiêu này đếu sẽ trở thành cường giả Siêu Thoát cảnh.

- Người muốn đối phó với ngươi hầu hết đều ở Thanh Long khu đấy.

Bối Đế nhẹ nhàng nói.

Đây cũng là uyển chuyển muốn nói hắn nên tiến tới Bạch Hổ khu.

Nàng sợ sẽ động chạm đến lòng tự tôn của Diệp Hạo.

- Ta cũng có mặt mũi đấy, tiến vào Bạch Hổ khu làm gì?

- Có thể đi Bạch Hổ khu để đấu đá nhau mà.

Bối Đế nghĩ một hồi nói.

- Chẳng lẽ ngươi khôgn cảm thấy đấu đá ở Thanh Long khu hiệu quả hơn sao?

Diệp Hạo vừa nói vừa nhìn xuống khu vực phía đông.

- Bên kia là Thanh Long khu phải không? Đi thôi.

- Đừng làm bậy có được không?

Bối Đế khóc.

- Bối Đế, vì sao ngươi lại chọn ta.

Diệp Hạo bỗng nhiên hỏi.

- Bởi vì…bởi vì…

Bối Đế nói xong liền rũ đầu xuống.

- Không sao, nói đi.

Diệp Hạo ôn hoà nói.

- Thân phận của ta và Ái Luân đều là tiếp dẫn sứ.

Khi nói câu này, Bối Đế không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Hạo.

- Những người mà chúng ta dẫn đi đều la thiên tài tuấn keietj, trước khi dẫn Diệp công tử, ta đã đẫn ba tu sĩ, chỉ là cả ba tu sĩ sau khi nhìn thấy tướng mạo của ta, trên mặt đều lộ ra thái độ ghét bỏ.

Nói đến đây con mắt Bối Đế cũng trở nên hồng hồng.

- Bọn họ cự tuyệt ta dẫn đường mà chọn tiếp dẫn sứ khác.

- Vậy vì sao lịa chọn ta?

- Ta biết khi ở trên đường chính Lương Nhân thành ta sẽ không thể nào tiếp đón được, bởi vậy ta mới đi tới khu vực vắng vẻ để chờ đợi, không ngờ rằng lại có thể gặp được Diệp công tử ngươi.

- Ngươi xem đi, đây chính là duyên phận.

Không

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Nếu ngươi ở trên đường chính chờ đợi, làm sao có thể đợi được người anh tuấn tiêu sái như ta chứ?

Bối Đế ngẩng đầu nhìn Diệp Hạo một cái.

- Diệp công tử, ngươi và bốn chữ anh tuấn tiêu sái hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

- Bối Đế, con người có lúc không nên quá thẳng thắn.

Diệp Hạo im lặng nói.

- Như vậy sẽ khiến người khác thương tâm.

- Nhưng ta cũng không thể trợn mắt mà nói dối được.

- Được rồi, ngươi đừng nói nữa, chúng ta đi Thanh Long khu thôi.

Diệp Hạo có chút cảm giác không muốn tán gẫu cùng với Bối Đế.

Tướng mạo Diệp Hạo làm sao?

Kỳ thật cũng khá là thanh tú.

Nhưng so với những kẻ đẹp trai trong thiên địa kia, Diệp Hạo thật sự kém hơn rất nhiều.

Nhứ nhất, tướng mạo của Diệp Hạo vốn không được tốt lắm; thứ hai, lúc tăng cảnh giới Diệp Hạo cũng không chú tâm cải tạo vấn đề kia.

Hắn thấy bản thân mình cũng không phải dựa vào mặt để ăn cơm.

Nên cũng không cần thiết phải quá tuấn tú.

Nhưng giữa thiên địa này người ôm ý nghĩa giống hắn lại không có bao nhiêu.

Đây cũng là lý do vì sao tướng mạo của Diệp Hạo lại có chút bình thường.

- A, Diệp công tử, sao ngươi lại đi Thanh Long khu?

Bối Đế đi theo sau Diệp Hạo vài bước mới kịp phản ứng.

- Nếu như ta đoán không sai, Nguyệt tộc các ngươi tạo ra những khu như vậy là vì vừa không muốn chúng ta tử thương, nhưng lại vừa hi vọng từ nơi đó chúng ta có thể bày ra thực lực và giá trị của mình, đúng không?

Diệp Hạo đón nhận ánh mắt cửa Bối Đế chậm rãi nói.

- Hình ảnh mỗi một trận đại chiến đều sẽ truyền đến lệnh bài của các tỷ muội.

Bối Đế chỉ vào lệnh bài của mình.

- Nguyệt tộc các ngươi thật sự vô tư.

Diệp Hạo hơi xúc động nói.

Phải biết hình ảnh đại chiến của các cao thủ thiên tài, bàn về giá trị đều rất cao.

Không đến cấp bậc nhất định sẽ không có tư cách quan sát.

Nhưng ở Nguyệt tộc này lại hoàn toàn rộng mở.

Nhưng vừa mới nghĩ đến Nguyệt tộc dù cặn bã nhất cũng có thể đạt tới Thần Hoàng cảnh, Diệp Hạo cũng hiểu hành vi của Nguyệt tộc.

- Bối Đế, Nguyệt tộc các ngươi có bao nhiêu người?

- Diệp công tử, thật xin lỗi, đây là cơ mật của Nguyệt tộc.

Bối Đế nói xong, ánh mắt lộ ra vẻ áy náy.

- Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi, không thể nói cũng không sao.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Đi thôi.

- Diệp công tử, ngươi muốn đi Thanh Long khu?

- Đúng vậy.

- Nhưng mà…

- Đi thôi.

Bối Đế đành phải mang theo Diệp Hạo đi đến Thanh Long khu.

Sau khi đến nơi, Diệp Hạo phát hiện Thanh Long khu chính là khu vực gồm những toàn biệt viện.

Diện tích của mỗi một biệt viện đều đạt đến mấy ngàn mét vuông.

- Biệt viện của Thanh Long khu đã đầy.

Lúc này, một nữ tử phụ trách an toàn ở Thanh Long khi đi đến bên người Bối Đế thản nhiên nói.

- Không phải Thanh Long khu có chín mươi chín biệt viện sao?

Bối Đế khẽ giật mình mói.

- Nhiều biệt viện như vậy, làm sao có thể đầy nhanh được chứ?

- Lần này thiên kiêu đến Nguyệt tộc quá nhiều, Bạch Hổ khu cũng đã đầy, sau khi cao tầng cân nhắc đã quyết định an bài cao thủ đỉnh tiêm của Bạch Hổ khu tiến vào Thanh Long khu.

Nữ tử kia nhìn Bối Đế một cái nói.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Bối Đế hỏi vội.

- Ngưoi có thể mang vị này đến Huyền Vũ khu, xem có ai có thể cho hắn ở chung.

Nữ tử kia chế nhạo nói.

Diệp Hạo nhìn nữ tử kai một cái nói.

- Trước đó ta chỉ nghe. Nói nữ tử Nguyệt tộc xinh đẹp có một không hai, lại không ngờ rằng bàn về thế lực cũng là có một không hai.

- Ngươi nói cái gì?

Nữ tử kia trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

Bịch một tiếng, Diệp Hạo đi lên dùng một cướp đạp bay nữ tử kia, tiếp đó hắn loé lên một cái liền xuất hiện ở trước mặt nữ tử đó, bàn chân to giẫm lên ngực nàng lạnh lùng nói.

- Ai cho ngươi cái quyền dám làm càn với khách của Nguyệt tộc?

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Lúc này, nữ tử Nguyệt tộc tuần tra ở gần đó đều đồng loạt xuất hiện ở bên người Diệp Hạo, các nàng cầm trong tay chiến kiếm chỉ thẳng vào Diệp Hạo.

- Thả Mạn Địch thống lĩnh ra.

Diệp Hạo lạnh lùng quét mắt nhì đám nữ tử Nguyệt tộc kia rồi hừ lạnh một tiếng nói.

- Một đám gà đất chó sành.

Những nữ tử Nguyệt tộc kia đều chấn động.

Diệp Hạo nói cái gì?

Gà đất chó sành.

Chưa từng có ai dám nói các nàng như thế.

- Cuồng vọng.

Những nữ tử Nguyệt tộc kia đồng loạt vây công về phía Diệp Hạo.

- Cút.

Diệp Hạo quát lớn.

Sóng âm kinh khủng hoá thnfah gợn sóng vô hình vô tình mà đánh bay toàn bộ những nữ tử Nguyệt tộc kia.

Ngay khi rơi xuống đất, các nàng đều thổ huyết.

Các nàng đều gắng gượng muốn đứng lên nhưng lại phát hiện thân thể đều đã bị khống chế.

- Ngươi dám hành hung ở Nguyệt tộc ta?

Mạn Địch khiếp sợ nhìn Diệp Hạo nói.

- Thế nào? Nguyệt tộc các ngươi không thể chạm vào.

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Không giết các nàng đã là rất nển mặt Nguyệt tộc rồi.

- Giỏi cho một tên gia hoả liều lĩnh, ngươi cho rằng đây là nơi nào?

Diệp Hạo vừa dứt lời, một thanh niên chần chậm đi ra khỏi đình viện.

Trên người thanh niên này mặc áo bào màu đen, toàn thân tràn ngập khí thế bá đạo.

- Diệp công tử, vị này là Kinh Kién Nguyên công tử của Kình tộc, hắn vốn được an bài ở Bạch Hổ khu.

Bối Đế bí mật truyền âm nói.

- Ngu ngốc.

Diệp Hạo nbhifn Kình Kiến Nguyên một cái nói.

- Ngươi nói cái gì?

Kình Kiến Nguyên vừa nói đến đây liền thấy thân hình của Diệp Hạo biến mất.

Con ngươi của hắn co rụt lại.

Bởi vì thần niệm của hắn vậy mà không hề bắt được khoảnh khắc Diệp Hạo biến mất.

Điều này nói rõ cái gì?

Hắn biết rõ.

Thần lực hộ thể của hắn lập tức hoá thành một vòng bảo vệ để bảo hộ vững vàng hắn ở bên trong.

Nhưng sau một khắc, một bàn tay hữu lực xuyên qua thần lực bảo hộ của hắn mà bóp cổ họng hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận