Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2874: Đối Chiến Khương Biệt

Kình Kiến Nguyên bị nhấc lên.

Hắn nhìn Diệp Hạo ở trước mặt, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

- Ngươi biết vì sao ta nói ngươi ngu ngốc không?

Lúc này Kình Kiến Nguyên nào còn rảnh để suy nghĩ vấn đề này chứ?

- Thanh Long khu nhiều cao thủ như vậy, vì sao bọn họ không đứng ra? Bởi vì mọi người đều đang quan sát.

Diệp Hạo nói xong cũng vặn gãy cổ Kình Kiến Nguyên rồi ném hắn qua một bên giống như đang ném một con gà.

Sinh mệnh cửa cường giả Thần Hoàng cấp rất mạnh mẽ.

Bị vặn gãy cổ cũng không chết, cho dù thân thể có bị hỏng cũng không.

Mà lúc này, Diệp Hạo lạnh lùng nhìn về phía một cái sân nói.

- Không Không, cút ra đây.

Toàn trường xôn xao.

Diệp Hạo muốn khiêu kích Không Không sao?

Phải biết Không Không là thiên kiêu đứng đầu của Không Gian vực đấy.

Bàn về thực lực cũng gần tới đám người Đại Diễn.

Chẳng lẽ Diệp Hạo không muốn sống sao?

Chỉ sau vài hơn thở, Không Không với bộ đồ trắng mang theo khuôn mặt âm trầm như nước đi ra khỏi đình viện.

- Diệp Hạo, ngươi muốn tìm đường chết?

Diệp Hạo?

Khi Không Không nói ra thân phận của Diệp Hạo, toàn trường cũng vì đó mà xôn xao.

- Hắn chính là Diệp Hạo?

- Người xếp hạng thứ nhất trong Cổ chiến trường?

- Ta nghe nói Diệp Hạo đã từng giao thủ với với vị đứng thứ mười mấy ở Cổ chiến trường.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, Phá Quân đã từng nói năm đó nếu không phải Diệp Hạo chuồn mất, hắn đã có thể chiếu tướng rồi.

- Diệp Hạo cặn bã như vậy sao?

- Xếp hạng thứ mười mấy cũng chỉ là trình độ của Diệp Hạo mà thôi.

- Đúng vậy, ta lại muốn xem xem Diệp Hạo rớt xuống đài thế nào?

Không thể khôgn công nhận rằng rất nhiều thiên kiêu không hề coi trọng Diệp Hạo.

Dù Diệp Hạo trấn áp thô bạo Kình Kiến Nguyên cũng không thay đổi gì.

Bởi vì ở trong này Kình Kiến Nguyên vốn là tiểu đệ, tuỳ tiện lấy một người trong sân ra cũng có thể làm được.

- Ngươi chính là Diệp Hạo?

Lúc này một tráng hán cao gần hai mét ba đi tới chỗ Diệp Hạo.

Trên người tráng hán tràn ngập ra khí tức bùng nổ, hắn cởi trần mang theo một cây lang nha bổng, nhìn qua rất doạ người.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo nhìn tráng hán kia một cái nói.

- Tất cả mọi người nói ngươi là người xếp hạng thứ nhất ở Cổ chiến trường, ta muốn xem ngươi có phải hữu danh vô thực hay không?

Tráng hán kia vung vẩy lang nha ổng trong tay, u ám nói.

- Diệp công tử, vị này chính là Khương Biệt của Khương tộc, thực lực của hắn cực kỳ khủng bố, ngươi tốt nhất vẫn nên tránh mũi nhọn của hắn đi.

Bối Đế vội vàng. Nói.

- Tiểu nha đầu, ngươi cảm thấy lúc này hắn còn có cơ hội lùi bước sao?

Khương Biệt vừa cười vừa nói.

- Lùi bước? Cho tới bây giờ ta chưa từng nghĩ đến việc lùi bước.

Diệp Hạo nói đến đây, trong tay liền xuất hiện một khối kim loại tràn ngập ánh sáng bảy màu, ngay sau đó khối kim loại hoá thành một bộ quyền sáo đeo vào trên nắm tay Diệp Hạo.

- Kim loại có thể tự biến hoá?

- Đây chẳn lẽ là Thiên kim trong truyền thuyết?

- Đã rất nhiều năm rồi Thiên kim chưa xuất hiện.

- Tương truyền, Thiên kim sẽ mạnh dần theo tu vi của chủ nhâ, như chẳng phải đồng nghĩ với việc tương lai Thiên kim có thể trở thành pháp bảo Siêu Thoát cảnh sao?

- Có khả năng này.

Giờ khắc này không những thiên kiêu xung quanh bốn phía nóng mắt, mà ngay cả ánh mắt của Khương Biệt cũng vô cùng nóng hổi.

- Diệp Hạo, miễn là ngươi giao Thiên kim cho ta, ta sẽ bảo đảm tính mạng của ngươi.

Ánh mắt Diệp Hạo nhìn Khương Biệt như đang nhìn tên ngốc.

- Ngươi nghĩ ngươi là ai?

Tiếng nói vừa rơi xuống, Diệp Hạo liền luân động nắm đấm đập tới Khương Biệt.

Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền!

Nói đúng hơn thì đây không còn đơn thuần là Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền nữa, bởi vì Diệp Hạo đã dung nhập vào trong đó hàng trăm loại quyền ý Thần Hoàng cấp.

Có lẽ dung hợp một loại quyền thuật không thể làm thay đổi cấp bậc của Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền, thế nhưng dung hợp trên trăm loại quyền thuật liền khiến môn quyền thuật này tăng lên một cấp.

Lục hợp bát hoang;

Duy ngã độc tôn!

Sắc mặt Khương Biệt hoàn toàn thay đổi.

Một quyền Diệp Hạo đập tới, nguyên một vùng thế giới đều bị bể nát, cùng lúc đó hắn cảm thấy xung quanh mình phải hứng chịu một sức ép đáng sợ.

Hắn biết rõ nến không thể ngăn cản được, hắn chắc chán sẽ bị chấn thành mảnh vỡ.

- Phá cho ta.

Thần lực toàn thân Khương Biệt đều sôi trào, lang nha bổng trong tay hắn trở nên rực rỡ, giờ khắc này bầu trời phảng phất như đều phát sáng lên.

Khi lang nha bổng của hắn vung xuống, chư thiên tựa hồ cũng không thể gánh chịu nổi cỗ lực lượng mênh mông này.

Khi hai người đụng vào nhau, Khương Biết chỉ cẩm thấy một cỗ lực phản chấn kinh khủng truyền ra, hắn mới kiên trì được vài hơi thở, lang nha bổng trong tay hắn iền rời khỏi tay, lực phản chấn cực đại vô tình mà chấn thương lục phủ ngũ tạng hắn.

Khương Biệt liên tục lùi về sau mười mới bước mớ có thể dừng lại được.

Hắn âm trầm nhìn về phía Diệp Hạo ở xa xa nói.

- Không ngờ ngươi vẫn có chút tài năng.

Diệp Hạo lạnh nhạt nhìn về phía Khương Biệt nói.

- Đáng tiếc rằng ngươi không hề cho ta được một chút hứng thú nào.

- Nếu một đòn vừa rồi là cực hạn của ngươi, vậy ta có thể khẳng định mà nói cho ngươi biết, ngươi không được.

Tiếng nói vừa rơi xuống, chỉ trong nháy mắt trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một miếu thờ cổ xưa, mà ở bên trong miếu thờ kia có khuôn mặt dữ tợn của chín mươi chín thần linh.

- Mời tiên tổ ban cho ta lực lượng.

Khi Khương Biệt nói đến đây, một vị thần linh bỗng nhiên mở ra hai mắt.

Đó là một đôi mắt thế nào?

Không hề có một chút sinh cơ gì.

Mà chỉ tràn ngập huỷ diệt.

Ngay trong khoảnh khắc vị thần linh đó mở ra hai mắt, khí thế của Khương Biệt điên cuồng tăng lên.

- Đây chính là triệu hoán thuật của Khương tộc.

- Lực lượng của tổ tiên Khương tộc có thể xuyên qua giới hạn của gian và thời gian để tiến vào trong cơ thể Khương Biệt.

- Đây không phải là gian lận sao?

- Khương tộc vố chẳng có bao nhiêu, nếu không có những thủ đoạn này, vậy bọn họ đã bị tộc khác nuốt sống từ lâu.

- Ngươi cho rằng Khương Biệt có thể thăng lên thoải mái sao? Nếu ngươi nghĩ như vậy là sai lầm rồi.

- Khương Biệt chỉ có thể tiếp nhận được phần mà cơ thể có thể chấp nhận dược, bằng không mà n ói thân thể Khương Biệt sẽ bị sụp đổ.

Một vài thiên kiêu đứng đầu liếc mắt là đã nhìn được điểm yếu của triệu hồi thuật của Khương tộc.

Chỉ là cho dù bọn họ nhìn ra cũng không nói gì.

Bởi vì người ta thật sự mạnh lên.

Trừ phi ngươi chính diện đánh bại, bằng không ngươi có thể làm gì?

- Diệp Hạo, bây giờ có phải ngươi đã hối hận rồi không?

Cảm thụ được thần lực cường đại trong cơ thể, Khương Biệt nhìn Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Khí thế của ngươi cũng chỉ tăng gấp đôi mà thôi, dù còn có thể tăng thêm một chút thì đã sao?

Khiến Khương Biệt không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói như vyaaj.

- Diệp Hạo, ngươi bị sợ đến ngu rồi à?

Khương Biệt kinh ngạc hỏi.

Khí thế tăng gấp đôi?

Ngươi biết đây là khái niệm gì không?

Phải biết khi đến trình độ của Khương Biệt, đừng nói khí thế tăng gấp đôi, cho dù là tăng một nửa cũng đã cực kỳ đáng sợ rồi.

- Ta cảm thấy khí thế của ngươi vẫn có thể tiếp tục tăng lên.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Đương nhiên để làm được điều đó ngươi phải tiêu hao sinh mệnh lực của minh, ta đề nghị ngươi vẫn nên làm như vậy, nếu không ta sẽ trực tiếp đánh bể ngươi.

- Cuồng vọng.

Khương Biệt cười lạnh nói.

Tưởng hắn bị ngu à?

Nhàn rỗi không có chuyện gì lại đi tiêu hao sinh mệnh lực của mình?

- Ta cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi không chịu quý trọng.

Diệp Hạo nói đến đây rồi lần nũa luân động Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn quyền đánh tới Khương Biệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận