Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2883: Đột Kích

- Mẫu thân, sao ngươi lại làm như vậy?

Ngay khi vọt tới thư phòng của Lôi La Lâm, Remy hét lớn.

Sau một khắc, Remy liền giật mình.

Nàng nhìn thấy gì?

Ngoại trừ mẫu thân của nàng ra, bên cạnh còn có tam cô nãi nãi Lôi Thanh Thuỷ, tứ cô nãi nãi Lôi Vân Thuỷ.

Thế này là sao?

Hai vị Siêu Thoát cảnh vì sao lại xuất hiện ở chỗ này?

- Remy, đứng qua một bên.

Lôi La Lâm nhìn Remy một cái thản nhiên nói.

Remy cũng biết trước sau.

Nàng nhận ra Nguyệt tộc có lẽ đã xảy ra chuyện lớn, bởi vậy nàng ngoan ngoãn đứng qua một bên.

- Căn cứ vào tình báo ta biết được, lần xuất thủ này có Bái tộc, Chuẩn tộc, Ngạc tộc, Mãnh tộc và Vân tộc.

Lời nói của Lôi Vân Thuỷ khiến Remy cũng phải chấn động.

- Tứ cô nãi nãi, ngươi nói cái gì?

Remy hỏi vội.

- Nguyệt tộc chúng ta gặp phải phiền phức lớn.

Lôi Vân Thuỷ khẽ thở dài.

- Có một vài gia hoả muốn động vào chúng ta.

- Nhưng năm tộc đó cộng lại cũng không phải là đối thủ của Nguyệt tộc ta.

Remy suy nghĩ một chút nói.

Thân làm tiểu công chúa của Nguyệt tộc, Remy biết chuyện không hề bình thường.

- Bái tộc, Chuẩn tộc, Ngạc tộc, Mãnh tộc không đủ để gây ảnh hưởng, nhưng Vân tộc lại không dễ đối phó như vậy.

Lôi La Lâm nhẹ nhàng nói.

- Hơn nữa, số lượng bên tham gia không chỉ mỗi năm thế lực đó.

- Còn có thể lực nào?

Khi nói câu này, đáy mắt Remy lộ ra một tia sát ý.

- Không biết.

Lôi La Lâm lắc đầu.

- Nếu biết gặp nguy hiểm, vì sao không giới nghiêm toàn tộc?

Remy rất nhanh đã nghĩ đến vấn đề mấu chốt.

- Không cần thiết.

Lôi Thanh Thuỷ nhàn nhạt nói.

- Vô luận Nguyệt tộc vẫn lạc bao nhiêu cao thủ, chỉ cần chúng ta còn là có thể phục sinh.

Bây giờ Remy mới phả ứng.

Cường giả Siêu Thoát cảnh có thể nghịch chuyển thời gian.

Chờ đã.

- Nhưng nếu bị cường giả Siêu Thoát cảnh giết chết, vậy không thể phục sinh được.

- Bản thân cường giả Siêu Thoát cảnh có cao ngạo của mình, sẽ không tuỳ tiện hạ thủ với đệ tử Siêu Thoát cảnh trở xuống.

Lôi La Lâm tự tin nói.

Đúng lúc này Mạt Lỵ chạy vào thư phòng.

- Tộc trưởng, không xong rồi.

Lôi La Lâm bình tĩnh hỏi.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Diệp Hạo nói Nguyệt Thần đảo không an toàn.

Mạt Lỵ ở một bên thở hổn hển nói.

- Xem ra Diệp Hạo cũng biết gì đó.

Trong lòng Lôi La Lâm hơi động nói.

- Hắn có nói ai ra tay không?

- Không có.

- Được rồi, ta đã biết, ngươi lui xuống đi.

Lôi La Lâm phất tay.

Mạt Ly ngạc nhiên.

Chuyện gì đây?

Biểu hiện của Lôi La Lâm quá bình tĩnh.

- Tộc trưởng.

Mạt Lỵ thử thăm dò.

- Mạt Lỵ, tộc trưởng đã biét chuyện có người xâm lấn Nguyệt tộc.

Lúc này Remy nhẹ nhàng nói.

Mạt Lỵ mới chợt hiểu ra.

Khi Mạt Lỵ qua người rời khỏi, bỗng nhiên một trận động đánh làm rung chuyển núi sông xuất hiện.

Sắc mặt đám người Lôi Lam Lâm thay đổi ngay lập tức.

- Địa Tinh tộc.

- Không ngờ Địa Tinh tộc cũng tham dự vào.

- Đáng chết.

Ba Siêu Thoát cảnh Lôi La Lâm xông ra ngoài liền khiếp sợ phát hiện nguyên một mảnh đại lục Nguyệt tộc đang sụp đổ.

Đúng vậy.

Sụp đổ.

Từng tên Địa Tinh xấu xí bò ra khỏi mặt đất, bọn chúng hoá thành ác ma vot tới tướng sĩ Nguyệt tộc.

- Tướng sĩ Nguyệt tộc, cầm chiến kiếm trong tay các ngưoi lên, giết hết những kể dám xâm phạm.

Lôi La Lâm quát lớn.

Lôi Lam Lâm nói xong, từng cao thủ Nguyệt tộc hiện thân, phát động công kích mãnh liệt nhất của mình về phía Địa Tinh nhất tộc.

Rống!

Lúc này từ chân trời xuất hiện từng thành viên của Bái tộc.

Ánh mắt của bọn chúng tràn ngập huyết sắc, hoá thân trở thành một binh đoàn hùng tráng vọt tới hướng Nguyệt tộc.

Khi Bái tộc xuất hiện, Chuẩn tộc, Ngạc tộc, Mãnh tộc cũng lần lượt xuất hiện.

Đoàn quân mà Chuẩn tộc mang tới đa phần đều là cường giả Thần Hoàng cấp.

Không điều động cao thủ Thần Hoàn cấp, chẳng khác gì dâng đồ ăn lên.

Ai mà không biết toàn bộ Nguyệt tộc cơ hồ đều là Thần Hoàng cơ chứ.

- Thiên kiêu các tộc, bây giờ cho các ngươi thời gian mười hơi thở để rời đi, quá thời gian này mà không đi cũng đừng trách chúng ta hạ thủ.

Phía trên Nguyệt Thần đảo vang lên một thanh âm thê lương.

Ánh mắt Diệp Hạo loé lên.

- Diệp công tử.

Bối Đế bất an nói.

- Diệp Hạo, lui.

Ở xa, Đại Diễm hô gọ Diệp Hạo.

Diệp Hạo trầm tư một hồi rồi dắt tay Bối Đế.

Bối Đề chần chờ một chút cuối cùng vẫn lắc đầu một cái nói.

- Diệp công tử, xin lỗi.

- Đi đi.

Diêp Hạo nhìn Bối Đế một cái thật sâu rồi buông lỏng tay của nàng.

- Diệp công tử.

Bối Đế nhìn Diệp Hạo, ánh mắt tràn đầy không nỡ.

Lần này rời đi cũng có thể chính là vĩnh biệt.

Nhưng đến cùng Bối Đế vẫn chạy đến chỗ tập kết ở phía xa.

Nữ tử thuộc Nguyệt Thần đảo đều đang tới nơi đó tập kết.

Diệp Hạo đang định rời đi lại phát hiện Ninh Kiếm nắm lấy một chuôi chiến kiếm nhanh chóng chạy tới tụ tập cùng đám nữ tử Nguyệt Thần đảo.

- Ninh Kiếm, ngươi làm cái gì vậy?

- Ta muốn sóng vái chiến đấu cùng bọn họ.

Ninh Kiếm nhìn Diệp Hạo nói.

- Chúng ta và Nguyệt tộc không có quá nhiều giao tình.

- Đại trượng phu có việc nên làm, có việc không nên làm.

Ninh Kiếm nghĩ chính nghiêm từ nói.

- Những năm này Nguyệt tộc trấn thủ biên cương, công lao cao cả biết bao, ta làm sao có thể trơ mắt mà nhìn Nguyệt tộc bị huỷ diện cơ chứ?

Diệp Hạo trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn quay người rời đi.

Ninh Kiếm có thể vì Nguyệt tộc mà bỏ đi tính mệnh của bản thân.

Nhưng Diệp Hạo lại không muốn.

Đây là giá trị quan của mỗi người.

Diệp Hạo khó có thể nói ai đúng ai sai.

- Bối Đế, đây chính là nam nhân mà ngươi chọn trúng?

Bối Đế vừa mới về tới đơn vị đã nhận ngay một câu nói trào phúng.

Không phải là Ái Luân, người đã từng phát sinh mâu thuẫn với Bối Đế thì còn ai?

Ba!

Khiến Ái Luân không ngờ rằng, mới đi lên Bối Đế đã cho nàng một bạt tia.

- Ngươi dám đánh ta?

Ai Luân chạm vào phần má bị sưng, trợn mắt hốc mồm nói.

- Lúc bình thường nội đấu thì thôi đi, nhưng tình thế bây giờ cực kỳ nguy cấp, mà ngươi vẫn không quên lục đục với nhau, tiện tỳ như ngươi, ta không quất chết ngươi đã là rất nể mặt rồi.

Bối Đế lạnh lùng nói.

- Nói rất hay.

- Ta không vừa mắt với Ái Luân từ rất lâu rồi.

- Không phải chỉ ỷ vào thân phận của tỷ tỷ nàng ta cao một chút sao? Hàng ngày giả vờ giả vịt.

- Sao không quất chết nàng đi chứ?

Ái Luân nghe nữ tử giữa sân đàm luận, tròng mắt cũng muốn trợn lồi lên.

Tình hình gì đây?

Nàng bị người ta ý kiến?

- Ngươi biết các ngươi đang nói cái gì không?

Ái Luân tức giận quát.

- Sau trận chiến này, mọi người có thể sống sót hay không còn chưa biét, ngươi cảm thấy bây giờ ngươi uy hiếp còn có ý nghĩa gì?

Bối Đế lãnh đạm nói.

- Còn nữa, Ái Luân ngươi thật sự cho rằng tỷ tỷ ngươi có thể một tay che trời sao? Lần này nếu chúng ta chết thì thôi, nếu còn sống sẽ cùng nhau cáo trạng ngươi trước tộc trưởng.

- Đúng, cáo trạng nàng.

- Thứ bại hoại như vậy nên trục xuất khỏi Nguyệt tộc ta.

Khi mọi người không còn để ý đến kiêng kỵ, mọi người đều nói hết những suy nghĩ trong lòng ra.

Kể cả việc nên nói lẫn không nên nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận