Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2890: Thiên Thai

Cái bóng mờ kia nói xong toàn bộ cao tầng Viêm Hoàng tông đều biến sắc.

Đây rõ ràng là uy hiếp trần trụi.

Bọn họ đồng loạt nhìn về phía Đường Phiên Phiên.

Nhưng khiến cho bọn họ không ngờ rằng trên mặt Đường Phiên Phiên lại tràn ngập trào phúng.

Đúng vậy.

Trào phúng.

- Thiên Thai? Thiên Thai rất mạnh sao?

Đường Phiên Phiên lãnh đạm nói ra.

- Có lẽ ở trong lòng Bạch tộc trưởng, Thiên Thai là tồn tại không thể chiến thắng.

Nữ tử đứng ở trên đại điện cừoi khẽ nói.

Đa phần cao tầng Viêm Hoàng tông đều không biết nội tình của tông môn.

Thế nhưng thân là nữ nhân của Diệp Hạo, Khinh La làm sao có thể không biết?

- Đường tông chủ, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời không thể nói lung tung.

Bạch Minh Huy âm trầm nói.

Bạch Minh Huy đại biểu Thanh Khâu đã hiệu trung Thiên Thai.

Bây giờ Đường Phiên Phiên và Khinh La nhục nhã Thiên Thai, vậy chẳng khác gì đánh vào mặt của Bạch Minh Huy hắn.

- Trở về nói cho Thiên Thai, cái khác đại vực khác chúng ta mặc kệ, nhưng nếu là dám nhúng chàm Đông vực, chúng ta không ngại nhổ tận gốc cái gọi là Thiên Đạo tông của hắn.

Đường Phiên Phiên lãnh đạm nói ra.

- Khẩu khí thật lớn.

Bạch Minh Huy nghe được Đường Phiên Phiên nói như vậy lập tức giận.

- Ngươi có thể cút.

Đường Phiên Phiên chỉ cửa ra vào nói.

Bạch Minh Huy ngây ngẩn cả người.

Cao tầng Viêm Hoàng tông cũng ngây ngẩn cả người.

Đường Phiên Phiên làm sao nói lời như vậy?

Chẳng lẽ nàng không biết Bạch Minh Huy đại biểu Thanh Khâu sao?

- Đường tông chủ, ngươi muốn gây hấn với Thiên Đạo tông sao?

Khi nói những lời này, toàn thân Bạch Minh Huy tản ra khí thế ầm ầm như sóng to gió lớn.

Nhưng là cỗ khí thế này còn chưa lan tràn được bao nhiên đã bị một thần niệm đáng sợ khống chế, tiếp đó từ hư không đi ra một thân ảnh vô cùng kinh khủng.

Ngay khi thân ảnh kia xuất hiện, toàn bộ thiên địa đều như ngừng vận chuyển.

Hắn chính là chúa tể của thiên địa.

Hắn là người đứng đầu cả vũ trụ.

Con mắt Bạch Minh Huy co rụt lại.

Hắn đã đặt chân tới Cấm Kỵ cảnh, nhưng khi đối mặt với thần niệm này, hắn vẫn có một loại cảm giác sợ hãi.

Vô Địch cảnh!

Hắn nhận ra người xuất thủ là một Vô Địch cảnh!

Nhưng làm sao có thể chứ?

Từ khi nào Cẩu Tôn đã đặt chân đến Vô Địch cảnh vậy?

- Cẩu Tôn.

Khi nhìn thân ảnnh kia, trong lòng Bạch Minh Huy tràn đầy không thể tưởng tượng được.

- Bạch Minh Huy, Viêm Hoàng tông không phải nơi ngươi có thể làm bậy bạ.

Cẩu Tôn chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói.

- Trở về nói với Thiên Thai, hắn tranh bá thế nào, Viêm Hoàng tông không muốn quản, nhưng nếu là dám động vào Đông vực, chúng ta sẽ dạy hắn làm người?

- Cẩu Tôn, ngươi biết ha chữ Thiên Thai mang ý nghĩa gì không?

- Hiện giờ Viêm Hoàng tông chúng ta có cường giả Siêu Thoát cảnh toạ trấn.

Cẩu Tôn lãnh đạm nói ra.

Âm thanh của Bạch Minh Huy liền im bặt lại.

Năm đó cũng chỉ suy đoán Viêm Hoàng tông có lẽ có nhân vật cấp bậc này.

Nhưng bây giờ Cẩu Tôn lại thừa nhận.

- Viêm Hoàng tông làm sao có thể có nhân vật cấp bậc này?

Bạch Minh Huy tràn ngập không tin nói.

- Nếu không phải là năm đó trước khi Tông chủ rời đi đã nhắn nhủ chỉ được hoạt động ở Đông vực, Thần vực đã sớm bị Viêm Hoàng tông thống nhất rồi.

Cẩu Tôn lạnh lùng liếc Bạch Minh Huy một cái.

- Như vậy bây giờ đâu còn đến phiên Thiên Thai làm loạn ở chỗ này chứ?

Bạch Minh Huy còn đang định nói cái gì đó, Đường Phiên Phiên đã vung tay lên nói.

- Cút.

Bạch Minh Huy chỉ cảm thấy từ nơi sâu xa có một sự tồn tại khủng bố bỗng nhiên mở ra hai mắt, ánh mắt đáng sợ xuyên qua thức hải của hắn, hắn thậm chí còn không kịp làm ra bất kỳ phản ứng gì đã bị đẩy ra khỏi khu vực Viêm Hoàng tông.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Bạch Minh Huy mới tỉnh lại.

Hắn xoa bóp cái đầu một cái.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Sau mười lần hô hấp, hắn mới sắp xếp lại ký ức hoàn chỉnh.

- Ta bị một ánh mắt đả thương nặng.

Bạch Minh Huy lẩm bẩm nói.

Chẳng lẽ nói Viêm Hoàng tông thật sự có cường giả Siêu Thoát cấp?

Nghĩ tới đây trong lòn Bạch Minh Huy dâng lên nổi bất an nhàn nhạt.

Hắn vung tay lên triệu hoán ra một chiếu khôi Hoàng cấp trung giai.

- Mang ta tiến về Thiên Đạo tông.

Thiên Đạo tông!

Sau khi Bạch Minh Huy toàn thân nhuốm máu trở lại Thiên Đạo tông đã khiến toàn bộ tông môn chấn động.

Bởi vì từ khi Thiên Thai công khai xuất hiện đến giờ, phần lớn thế lực ở Thần vực đều theo đuôi hắn, có thể nói bây giờ bàn về thực lực Thiên Đạo tông đã cường đại không khác gì Thiên Không thành năm đó.

Đã như vậy, ai còn dám ra tay với Bạch Minh Huy?

Đây không phải công khai đánh thẳng mặt Thiên Đạo tông sao?

- Minh Huy gặp qua Tông chủ.

Bạch Minh Huy đi tới đại điện nghị sự liền hành lễ với một thanh niên tuấn tú.

Trên người thanh niên tuấn tú này mặc một bộ long bào kim sắc, toàn thân tản ra khí tức vương giả nhàn nhạt.

Vầng trán của hắn tràn ngập vẻ uy nghiêm, dù nhìn tuổi của hắn cũng không lớn bao nhiêu, nhưng không ai lại dám xem thường thanh niên này.

Vì sao?

Bởi vì hắn là Thiên Thai.

Thiên Đạo Chi Tử.

Tương lai đã được định sẽ trở thành Siêu Thoát cảnh.

- Ai ra tay?

Thiên Thai nhìn Bạch Minh Huy một cái, không giận mà uy nói.

- Ta là bị một ánh mắt gây thương tích.

Bạch Minh Huy trầm giọng nói.

Bạch Minh Huy nói xong tu sĩ toàn trường đều chấn động.

Cái gì?

Một ánh mắt?

Nói đùa cái gì chứ?

- Chân dung của Thời Gian chi chủ?

Thiên Thai trầm ngâm một chút nói ra.

- Ta không biết rõ.

Bạch Minh Huy thật sự không biết.

- Chân dung của Thời Gian chi chủ đã qua thời gian dài như vậy, bàn về thực lực hẳn đã tiếp cận Siêu Thoát cảnh.

- Chỉ là sau lần tiêu hao này cũng không có lực uy hiếp nữa.

- Ta cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy?

Thiên Thai nói xong, một thiếu nữ mang theo lụa mỏng nói.

- Hử?

Thiên Thai không khỏi nhìn về phía thiếu nữ kia.

Bạch Linh Lung cân nhắc ngôn ngữ nói.

- Át chủ bài sở dĩ gọi là át chủ bài, là để sử dụng lúc nguy cấp. Ta đã thấy Đường Phiên Phiên, nàng là một nữ nhân rất thông minh, nàng không thể vì uy hiếp Thiên Đạo tông mà đi tiêu hao hết năng lực trong bức hoạ của Thời Gian Chi Chủ được.

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy Viêm Hoàng tông còn có cường giả cấp bậc này?

Thiên Thai lơ đễnh nói.

- Cẩu Tôn đã đạt đến Vô Địch cảnh.

Lúc này Bạch Minh Huy nói ra.

- Ngươi giao thủ với hắn sao?

Thiên Thai nhàn nhạt hỏi.

- Không có.

Bạch Minh Huy lắc đầu.

- Ngươi nghĩ Vô ĐỊch cảnh dễ dàng đặt chân đến như vậy sao?

Thiên Thai liếc Bạch Minh Huy một cái nói.

- Ý của tông chủ là Cẩu Tôn đang tung hoả mù?

- Nếu không thì sao đây?

- Tông chủ, ta đã từng quen biết với Diệp Hạo, hắn là một tên cực kỳ giả hoạt, ta cảm thấy trước mắt chúng ta vẫn không nên động vào Đông vực.

Bạch Linh Lung nhẹ nhàng nói.

- Nam vực đã bị chúng ta thống nhất, nếu không động vào Đông vực, chúng ta cũng chỉ có thể động vào Tây Vực cùng Bắc Vực.

Thiên Thai nhìn Bạch Linh Lung nói.

- Mà Thiên Không thành sẽ không buông tha Tây Vực.

- Bắc Vực mới là căn cơ của Thiên Không thành, bởi vậy mục tiêu tiếp theo của chúng ta là Tây Vực.

Bạch Linh Lung trịnh trọng nói ra.

- Mà Thiên Không thành tuyệt đối sẽ không quyết chiến cùng chúng ta, chí ít là trước khi chúng ta tiến công Bắc vực.

- Vậy thì Tây vực đi.

Thiên Thai nghĩ nghĩ nói.

- Bạch Linh Lung, ngươi lập kế hoạch tác chiến cụ thể cho ta.

- Tuân mệnh.

- Mặt khác, Viêm Hoàng tông làm nhục Thiên Đạo tông, chúng ta không thể bỏ qua.

Thiên Thai nói xong liền nhìn về phía lão hồ Thanh Khâu nói.

- Ngươi đi Viêm Hoàng tông đi một chuyến đi.

- Tuân mệnh.

Lão hồ Thanh Khâu đứng dậy cung kính nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận