Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2891: Phù Đồ Lại Hiện Thân

Lão hồ ly Thanh Khâu kỳ thật cũng không phải là tu sĩ Thần vực.

Tộc của hắn tranh bá ở Yêu vực, chỉ là cuối cùng lại thất bại.

Sau khi thất bại họ không can tâm thần phục nên sau khi bỏ ra một chút đền bù, tộc của lão hồ ly đi tới Thanh Khâu.

Lấy tu vi Vô Địch cảnh của hắn, hắn lập tức trở thành chí cao vô thượng ở Thanh Khâu.

Nhưng lão hồ cũng không hề cậy già lên mặt, bởi vậy hai chi nhanh chóng hòa làm một thể.

Lão hồ ly thân có tu vi Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong, không cần quá nhiều thời gian đã đi tới sơn môn Viêm Hoàng tông.

- Ngươi tới Viêm Hoàng tông làm cái gì?

Đúng lúc này một thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong tai hắn.

Lão hồ ngạc nhiên nhìn về phía người nói chuyện.

Không phải Diệp Hạo thì còn ai vào đây?

- Diệp Hạo, ngươi tới thật đúng lúc.

Khi lão hồ ly thất Diệp Hạo, ánh mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

- Cái gì?

Diệp Hạo có chút không hiểu hỏi.

- Viêm Hoàng tông các ngươi cho rằng cố làm ra vẻ huyền bí là được sao?

Lão hồ cười lạnh nói.

- Hôm nay ta sẽ bắt ngươi tới Thiên Đạo tông.

- Thiên Đạo tông?

Nghe được ba chữ này, Diệp Hạo tựa hồ hiểu ra.

- Thiên Thai hiện thế?

- Bây giờ ngươi mới biết

- Ta mới trở về từ vực ngoại.

- Ngươi đi vực ngoại?

- Chuyện này không quan trọng.

Diệp Hạo nói đến đây mới híp mắt nói.

- Ngươi nói ngươi muốn bắt ta đến Thiên Đạo tông?

- Cùng lắm cũng chỉ là Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong mà thôi, cũng dám không biết trời cao đất dày mà nói lời này.

Mạt Lỵ hừ lạnh một tiếng nói.

- Tiểu cô nương, trong mắt ngươi Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong rất yếu sao?

Lão hồ nhìn thoáng qua Mạt Lỵ nói.

- Trong tộc ta cường giả Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong không có một trăm cũng có tám mươi, tuỳ tiện phái ra một người cũng có thể đánh nát bét ngươi.

Mạt Lỵ khinh thường nhìn lão hồ nói.

- Buồn cười.

Lão hồ làm sao có thể tin được chứ?

Một tộc mà có gần một trăm Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong?

Nói đùa cái gì?

Thần vực to lớn như vậy cũng chỉ có mấy người mà thôi.

- Thật sự nàng không hề nói đùa đâu? Ở Nguyệt tộc các nàng, cường giả Siêu Thoát cấp có bốn người, đây vẫn là trên bề nổi mà thôi, giấu giếm chí ít còn có ba người nữa.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Tộc các nàng sinh ra là đã có Thái Âm chi thể, không hề đùa đâu, ai ai cũng có.

- Đừng nghĩ lừa được ta.

Lão hồ lắc đầu.

- Thiên hạ to lớn hơn ngươi tưởng tượng nhiều.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Đối với vũ trụ mênh mông, Thần vực kỳ thật lại không tính là gì.

Nói đến đây Diệp Hạo lại nói với kim thân ở bên người.

- Hạ hắn đi.

Kim thân nhìn về phía lão hồ phất phất tay nói.

- Đến đây đi.

Sau một khắc, lão hồ hoảng sợ phát hiện thân thể của mình bị khống chế cưỡng ép bay đến trước mặt kim thân.

- Có giết hay không?

- Giết.

Diệp Hạo lãnh đạm nói ra.

Khi kim thân đang chuẩn bị xuất thủ, một tia sáng bỗng nhiên phát sáng ở phía xa, tiếp đó một thân ảnh như mộng ảo xuất hiện ở trước mặt Diệp Hạo.

Khi nhìn thấy thân ảnh này, trong lòng lão hồ cũng phải chấn động.

- Phù Đồ.

Lão hồ làm sao có thể nhận không ra Phù Đồ chứ?

Năm đó hắn đã thua ở trong tay Phù Đồ.

Phù Đồ nhìn lão hồ một cái rồi nhìn về phía Diệp Hạo.

- Tiểu hữu, có thể nể mặt ta một lần được không?

- Trước kia ta đã nể mặt ngươi một lần rồi.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Trước đó Diệp Hạo còn kiêng kị Phù Đồ.

Nhưng bây giờ còn cần phải kiêng kỵ sao?

Thông qua kim thân truyền âm, Diệp Hạo đã biết tu vi của Phù Đồ là Quá Khứ cảnh tầng thứ nhất.

Tu vi như vậy đừng nói kim thân, cho dù là Hoàng Trùng cũng có thể đánh bại.

- Vậy lại nể mặt ta thêm một lần, thế nào?

Đáy mắt Phù Độ lộ ra vẻ không vui, nhưng trên mặt vẫn mang nụ cười tươi như cũ.

- Thật ngại quá, đối với ta mặt mũi ngươi không có giá trị.

Diệp Hạo đón nhận ánh mắt của Phù Đồ, lãnh đạm nói.

Sắc mặt Phù Đồ lập tức âm trầm xuống.

- Diệp Hạo, ngươi muốn trở thành địch của Vạn Yêu vực ta?

Trở mặt không quen biết.

Diệp Hạo đã sớm biết Phù Đồ là hạng người gì.

Đây cũng là lý do vì sao lúc Phù Đồ giáng lâm, Diệp Hạo quyệt định nể mặt hắn.

lúc kia Diệp Hạo còn không có át chủ bài, mà bây giờ làm sao sẽ còn cho hắn mặt mũi?

- Vạn Yêu vực?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Nói thật, ta thực sự còn không thèm để Vạn Yêu vực ngươi ở trong mắt.

Nói đến đây, kim thân đánh ra một bàn tay đập nát phân thân của Phù Đồ.

Lão hồ chấn động.

- Ngươi dám đánh vỡ phân thân của Phù Đồ?

- Ngươi cho rằng ta chỉ đánh nát phân thân của hắn thôi sao?

Diệp Hạo nói đến đây lại nhìn kim thân một cái.

Đầu ngón tay của kim thân điểm vào vị trí mi tâm của lão hồ rồi cưỡng ép rút ra một đoạn trí nhớ trong ký ức của hắn.

Sau một lúc kim thân mới thu ngón tay về.

- Ngươi ăn cắp ta trí nhớ gì?

Trên mặt lão hồ tràn ngập kinh khủng.

- Đối với đống ký ức lộn xộn của ngươi ta không có bất kỳ có hứng thú gì.

Kim thân nhìn lão hồ một cái.

- Ta chỉ là muốn biết toạ độ không gian của Vạn Yêu vực mà thôi.

- Ngươi biết cái này làm gì?

Không biết vì sao trong lòng lão hồ lại có một dự cảm xấu.

Sau một khắc hắn cảm giác được không gian bốn phía kịch liệt biến ảo.

Không gian đại na di.

Loại Không Gian Na Di Chi Thuật lnày ão hồ cũng đã biết, nhưng so sánh với kim thân lại giống như gà con và đại bàng vậy.

Cũng không biết qua bao lâu không gian bốn phía rốt cục cũng ngừng biến ảo, tiếp đó hắn thấy một đại lục sừng sững giữa không trung.

Cảm thụ được khí tức quen thuộc, trái tim của lão hồ bỗng nhiên trở nên căng thẳng.

- Diệp Hạo, ngươi muốn làm gì?

- Năm đó khi ta giao thủ với Bạch Kình Thiên, dự theo thân phận đáng lẽ ra Phù Đồ không nên hiện thân, nhưng hắn vẫn xuất hiện để ngăn cản.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Năm đó vì kiêng kỵ thân phận của hắn, ta thả Bạch Kình Thiên đi. Nhưng hôm nay hắn lại không biết xấu hổ mà giáng lâm, hừ, nghĩ ta dễ bắt nạt lắm sao?

Nói đến đây Diệp Hạo nhìn về phía kim thân nói.

- Huỷ Vạn Yêu vực đi.

Kim thân gật đầu một cái.

Sau một khắc thân thể của hắn không ngừng biến to ra.

Mười trượng!

Trăm trượng!

Ngàn trượng!

Khi thân thể của kim thân đạt tới hơn một trăm vạn trượng, hắn đưa tay đập một quyền về phía Vạn Yêu vực.

Giờ khắc này toàn bộ cường giả ở Vạn Yêu vực đều bị đánh thức.

Khi bọn hắn nhìn thấy toàn bộ thiên địa đều bị một bàn tay bao phủ, bọn họ có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.

- Đây là cái gì?

- Không phải tận thế đấy chứ?

- Ta căn bản không có bất kỳ khả năng phản ứng gì.

Khi bàn tay của kim thân đập tới, cường giả Vạn Yêu vực không thể nào phản kháng được.

Bọn họ giống như cá trên thớt.

Không thể động đậy.

Răng rắc!

Thương thiên sụp đổ!

Sông lớn đảo chiều!

Dãy núi phá nát!

Đúng lúc này một bóng người mạnh mẽ đứng lên.

Hắn thân thể nhanh chóng cao lên, rất nhanh đã trở thành cột trụ chọc trời.

Hắn vận chuyển lực lượng toàn thân đánh tới bàn tay kia.

Nhưng khiến hắn hoảng sợ rằng Pháp Tướng chi thuật của hắn lại không thể ngăn cản được.

Chỉ là hắn có thể lui lại sao?

Không thể!

Bởi vì hắn lui không thể lui!

Răng rắc!

Hai đầu gối của hắn bị bàn tay kia đè đến đứt gãy.

Với tư thái sỉ nhục, hắn quỳ trên mặt đất.

Nhưng lúc này Phù Đồ không hề có tâm tư chú ý đến việc mình có bị sỉ nhục hay không?

Thứ hắn quan tâm là hắn có thể sống sóng hay không?

- Thiên Đạo, ban cho ta lực lượng!

Phù Đồ gầm thét lên.

Phù Đồ biết lúc này dựa vào mỗi thực lực của hắn sẽ không thể chống được kim thân.

Nhưng khiến Phù Đồ không ngờ rằng Thiên Đạo không hề phản ứng gì.

- Thiên Đạo, ngươi đang làm cái gì vậy?

Phù Đồ chấn động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận