Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2901: Tiến Công Địa Phủ.

- Ta cũng không biết Thần vực đến cùng có chỗ đặc biệt gì hay không?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Có cần đi hỏi Cẩu Tôn thử không?

Đường Phiên Phiên suy nghĩ một chút nói.

- Cẩu Tôn?

Khiến Đường Phiên Phiên ngoài ý muốn là Diệp Hạo lại lắc đầu.

Sắc mặt Đường Phiên Phiên lập tức trở nên ngưng trọng hẳn lên.

- Ngươi phát hiện cái gì?

- Thực lực của Cẩu Tôn bây giờ sẽ không hề kém hơn Ma Tổ, cho dù có chênh lệch cũng tuyệt đối không chênh lệch quá nhiều.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nói.

- Theo lý thuyết Ma Tổ thi triển Khôi Lỗi chi thuật lớn như vậy, Cẩu Tôn không thể nào không hề phát hiện ra được.

Nghe đến đây sắc mặt của Đường Phiên Phiên cũng thay đổi.

Phải biết Cẩu Tôn cũng không phải là cường giả Vô Địch cảnh thông thường.

Hắn từng chiếm được truyền thừa của Thời Gian chi chủ.

- Ngươi định là gì?

- Một vài chuyện cơ mật của Viêm Hoàng tông tuyệt đối phải giữ bí mật với Cẩu Tôn.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Ta hiểu ý của ngươi.

- Loại chuyện này ngươi biết, ta biết là được.

Diệp Hạo nhìn Đường Phiên Phiên nghiêm túc nói.

Cẩu Tôn có ân với Viêm Hoàng tông, Diệp Hạo nguyện bản thân đoán sai.

Nhưng Cẩu Tôn một khi tồn tại suy nghĩ phải bội, vậy chắc chắc sẽ là đòn đả kích trí mạng đối với Viêm Hoàng tông.

- Vì sao ta đột nhiên phát hiện những người ta quen biết, tường người từng người đều trở thành kẻ có âm mưu vậy?

Đường Phiên Phiên khổ sở nói.

Vô luận là Thi Âm hay Triệu Vị Ương cũng đều như vậy.

- Tâm tư con người thay đổi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Vậy ngươi cũng sẽ thay đổi sao?

Đường Phiên Phiên nhìn thẳng vào mắt Diệp Hạo hỏi.

- Ta cũng sẽ thay đổi.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Vậy đối với ta thì sao?

- Càng ngày càng thích.

...

Theo việc đại quân Triệu thị nhất tộc đến Thiên Không thành, không qua bao lâu đại quân tinh nhuệ của Thiên Đạo tông cũng đến.

Cũng đúng lúc này Triệu Vị Ương và Thiên Thai mới nhận ra Thi Âm đều giấu diếm bọn họ.

- Ma tộc gần đây tăng binh, lúc này chỉ có tập kết lực lượng ba phương mới có thể lấy được Cửu U thảo.

Thi Âm nhìn Triệu Vị Ương và Thiên Thai, bình tĩnh nói.

Triệu Vị Ương và Thiên Thai liếc nhau, cái gì cũng không nói.

- Mục đích của mọi người trong chuyến đi lần này là vì Cửu U thảo, vậy trước khi lấy được Cửu U thảo, mọi người chúng ta phải đồng tâm hiệp lực.

Thi Âm nói tiếp.

- Đây là bản đồ địa hình, đợi đến khi chạy đến, tướng sĩ Thiên Không thành chúng ta sẽ phụ trách ở trung tâm, Triệu Thị nhất tộc phụ trách cánh trái, Thiên Đạo tông phụ trách cánh phải.

Theo tiếng nói êm tai Thi Âm vang lên, Triệu Vị Ương mở miệng nói.

- Ta không có ý kiến.

- Ta cũng không có ý kiến.

Thiên Thai đạm mạc nói.

- Nếu mọi người đã không có ý kiến, vậy chúng ta chuẩn bị khai chiến.

Thi Âm đứng lên trầm giọng nói.

Ba thế lực quyết định chi tiếp quá trình hợp tác xong, tướng sĩ Triệu thị nhất tộc và Thiên Đạo tông dưới sự hướng dẫn của Thi Âm mà đi đến Địa Phủ.

Không qua bao lâu bọn họ đã đi tới phòng tuyến đầu tiên.

Ở phòng tuyến phía trước là rậm rạp chằng chịt tướng sĩ Địa Phủ.

Khi nhìn thấy những tướng sĩ này, vô luận là Triệu Vị Ương hay Thiên Thai, sắc mặt đều thay đổi.

- Không ngờ cao thủ Thần Hoàng cấp lại có tận một trăm sáu mươi tên.

- Thiên Đạo tông chúng ta nhiều năm nay dù toàn lực phát triển cũng chỉ có hai ngàn người mà thôi.

- Đúng vậy, may mắn lần này chúng ta mang đến một phần ba tinh nhuệ, nếu không chúng ta chủ động tiến công căn bản không có nhiều phần thắng.

- Lần này đối với Triệu Thị nhất tộc chúng ta mà nói chính là khảo nghiệm, bởi vì lần này chúng ta chỉ mang đến hai trăm Thần Hoàng mà thôi.

- Đây chắc chắn là một đại chiến thảm liệt.

- Bây giờ nói những điều này vẫn còn quá sớm, phải nhìn đối phương có cường giả Cấm Kỵ cùng cấp bậy hay không?

- Đúng vậy, cường giả Cấm Kỵ nếu không ngang nhau, một bên rất dễ nghiền ép một bên khác.

Lúc mọi người thảo luận, từ bên trong lớp sương mù đen dày đặc đi ra một thân ảnh cao lớn.

Thân ảnh kai mặc khôi giáp dày côm nặng nè, trong tay cầm theo một chuôi chiến phủ to lớn, từng bước từng bước đi tới đám người.

Khí tức trên thân hắn nồng đậm, dù cách rất xa, nhưng vấn khiến người khắc cảm thấy chèn ép.

Cái loiaj cảm giác này giống như một cây búa lớn đánh vào trái tim của bọn hắn.

- Thật mạnh.

- Gia hỏa này tuyệt đối là Vô Địch cảnh.

- Bên phía chúng ta ngoại trừ Thi Âm ra, cũng không có nhân vật cấp bậc này.

- Đúng rồi, Lão Hồ của Thiên Đạo tông cũng là nhân vật cấp bậc này.

Khi nghe người ta thảo luận đến đây, sắc mặt Thiên Thai lập tức trầm xuống, ngay sau đó tinh thần hắn khẽ động liền gọi Huyết Vân điểu ra.

Huyết Vân điểu kêu lên một tiếng, đánh tới tướng sĩ Địa Phủ kia.

Bên trong ánh mắt của tướng sĩ Địa Phủ tràn ngập chiến ý sáng rực, chiếc búa trong tay đập tới phía trước, lập tức, không gian phía trước nứt ra, năng lượng tàn phá bừa bãi cực kỳ đáng sợ.

Nhưng khi gặp phải hoả diễm trên người Huyết Vân điểu, tất cả đều bị hoá giải biến mất hoàn toàn.

Chưa tới một lần hô hấp, Huyết Vân điểu đã đụng vào tên tướng sĩ Địa Phủ kia.

Oanh!

Trật tự xung quanh bọn họ đều vặn vẹo.

Sóng xung kích đáng sợ khiến tu sĩ toàn trường đều phải hoảng sợ.

Mà hai bị này tựa hồ cũng nhận ra sức chiến đấu của bản thân quá lớn, bởi vậy sau một khắc bọn họ đều đồng loạt đi tới sâu trong thương khung để đánh.

Thi Âm nhìn thoáng qua Triệu Vị Ương rồi cũng phóng tới đại quân Minh tộc kia.

Thực lực của Thi Âm cũng là Vô Địch cảnh.

Bởi vậy Thần Hoàng Minh tộc căn bản không thể ngăn được Thi Âm.

Đại khai sát giới.

Tướng sĩ Thiên Không thành cũng được tiếp động lực mà vọt về phía trước.

- Làm sao bây giờ?

Triệu Tổ nhìn về phía Triệu Vị Ương.

Triệu Vị Ương đưa tay lấy ra một con hạc giấy.

Sau một khắc con hạc giấy kia liền hoá thành một cầm điểu hiển hách, khác biệt là cầm điểu này cường hãn đến mức rối tinh rối mù.

Nó lao xuống, mấy vạn tên tướng sĩ Minh tộc né tránh không kịp liền bị lực lượng hàn băng ẩn chứa trên người nó đông cứng hết.

- Cấm Kỵ đỉnh phong.

Triệu Tổ hoảng sợ nói.

- Đây là cấm khí chỉ có thể sử dụng được một lần duy nhất.

Triệu Vị Ương nhẹ nhàng nói.

- Ngươi lấy nó ở đâu?

- Phòng đấu giá ở Cung điện trên trời.

Triệu Tổ âm thầm ghi tạc năm chữ phòng đấu gía Cung điện trên trời vào trong tim.

Có hai Cấm Kỵ đỉnh phong dễ dàng là có thể đánh loạn được trận hình của đại quân Địa Phủ, cỉ là tướng sĩ Địa Phủ ai cũng hung hãn không sợ chết, điều này đã tạo một lượng lớn tử thương cho lực lượng tam phương Thiên Không thành.

Thời gian dần trôi, chiến trường không ngừng tiến về phía trước.

Ba ngày sau, tam phương thế lực Thiên Không thành hi sinh một phần ba tướng sĩ rốt cuộc cũng đánh tới khu vực Cửu U thảo.

- Cửu U thảo.

Khi nhìn thấy Cửu U thảo, vô luận là Triệu Vị Ương hay đám người Thiên Thai, ánh mắt tất cả bọn họ đều phát sáng lên.

Bọn họ bỏ ra cái giá lớn như vậy còn không phải là bì Cửu U thảo sao?

Mà bây giờ rốt cục cũng thấy được

- Vì sao Cửu U thảo chỉ có một cây?

Ngay sau đó Triệu Vị Ương nhíu mày nói.

Thiên Thai nhìn Cửu U thảo liếc mắt liền nói.

- Cây Cửu U thảo này, ta muốn.

- Dựa vào cái gì?

Triệu Vị Ương cười lạnh nói.

Ngươi cho rằng ngươi là ai?

- Chỉ bằng chuôi pháp kiếm trong tay ta.

Thiên Thai nói xong trong tay liền xuất hiện chuôi tử sắc pháp kiếm.

Ngay khi pháp kiếm hiện thân, tu sĩ toàn trường đều không hện mà cùng dừng cuộc chiến lại.

Cường giả Cấm Kỵ còn không thể hoàn toàn khống chế được xu thế của chiến trường, nhưng một chuôi tử sắc pháp kiếm này lại có thể làm được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận