Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2905: Gặp Lại Phá Đạo Nhân.

Đây quả thực là một môn công pháp quá thần kỳ.

Chỉ trong phú chốc liền cảm ngộ được mười năm, đây không phải gian lận thì là cái gì?

Đại Hoang vực!

Sau khi đi tới Đại Hoang vực, Diệp Hạo cảm nhận được một trận áp chế.

Hắn biết đây là bởi vì hắn không phải là tu sĩ Đại Hoang vực, vì vậy Thiên Đạo Đạo Hoang vực tiến hành áp chế đối với hắn.

Nói cách khác khi ở đây Diệp Hạo không có cách nào phát huy được chiến lực đỉnh phong của mình.

Ngược lại, Khinh La khi ở đây giống như cá gặp nước.

- Ngươi ở Thần vực bị áp chế rất lớn sao?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Khi ở Thần vực ta chỉ có thể phát huy được tám thành sức chiến đấu.

Khinh La suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi có phát hiện ra một chuyện hay không?

- Chuyện gì?

- Năng trong Hỗn Độn thế giới hình như có thể làm giảm áp chế mà Thiên Đạo đánh vào chúng ta.

- Chuyện này ta chưa nghĩ đến.

Khinh La đúng thật chưa để ý đến chuyện này.

Bởi vì khi nàng tiến về Thần vực lại không phải thông qua Hỗn Độn thế giới.

- Theo lý thuyết Hỗn Độn thế giới một khi đến Thần Vương cảnh sẽ không thể nào đặt chân, nhưng tượng đất Cấm Kỵ cảnh kia tại sao lại có thể ở trong Hỗn Độn thế giới đây?

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Có lẽ nào bản thân tượng đất kia là sinh linh của Hỗn Độn thế giới hay không?

Khinh La nghĩ một lát liền nói.

- Có khả năng này.

- Kim thân của ngươi có thể tiến vào Hỗn Độn thế giới không?

- Hỗn Độn thế giới cực kỳ bài xích kim thân.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Nếu hắn cưỡng ép tiến vào, sẽ có một chút chuyện không tốt xảy ra.

- Chẳng lẽ Hỗn Độn thế giới cũng có Siêu Thoát cấp?

- Có lẽ bên trong Hỗn Độn thế giới có nhân vật cực kỳ khủng bố, ta đoán chừng chí ít cũng phải là cường giả Tương Lai cảnh.

Chỉ có thể giải thích như vậy.

Bằng không kim thân vì sao lại sinh ra cảm giác này chứ?

Diệp Hạo rốt cuộc cũng hiểu vì sao năm đó tượng đất lại nói với Diệp Hạo rằng Hỗn Độn thế giới rất bí ẩn.

- Trước đó ta nghĩ đến Cấm Kỵ cảnh là có thể hoành hành ngang ngược không sợ ai, hiện tại ta mới phát hiện đến Siêu Thoát cảnh vẫn không thể làm được chuyện này.

Khinh La cười khổ nói.

Khinh La biết thực lực của kim thân Diệp Hạo rất mạnh, trong hàng ngũ Siêu Thoát cảnh cũng thuộc hàng cao thủ. Nhưng bây giờ kim thân lại kiêng kỵ Hỗn Độn thế giới đến mức không dám vào?

- Bây giờ ta đột nhiên phát hiện ngu ngốc không biết gì cũng là một niềm hạnh phúc.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Đối với việc ngu ngốc không biết gì, ta muốn hiểu toàn bộ thế giới hơn.

Khinh La nghĩ một hồi lại lắc đầu.

Sau khi tiến vào Đại Hoang vực, hai người đồng hành đi tới nơi tu hành của Phá Đạo Nhân.

Thế nhưng khiến bọn hắn không ngờ rằng nơi bế quan của Phá Đạo Nhân lại hoá thành phế tích.

- Cấm Kỵ cấp xuất thủ.

Diệp Hao nhìn dấu vết chiến đấu xung qua một hồi rồi trầm giọng nói.

Mà đúng lúc này xung quanh bọn họ bỗng nhiên xuất hiện mấy thân ảnh khí tức bàng bạc.

Mà hai người cầm đầu lại là người Diệp Hạo đều biết.

Thiếu chủ Thần Tượng nhất tộc, thiếu chủ Thần Hoàng nhất tộc.

- Từ khi chia tay đến giờ, hai vị không có vấn đề gì chứ?

Diệp Hạo nhìn hai người một cái nói.

- Diệp Hạo.

Thiếu chủ Thần Hoàng nhất tộc nhìn Diệp Hạo, ánh mắt tràn ngập sát cơ dữ tợn.

Thua ở Diệp Hạo trong tay, là sỉ nhục cả đời này của hắn.

Mỗi giờ mỗi khắc hắn đều muốn trả thù, mà bây giờ rốt cục cơ hội cũng đã tới.

- Các ngươi đưa gia gia ta đi đâu rồi?

Trong lòng Khinh La tràn ngập hoảng loạn nói.

- Gia gia ngươi sẽ không sao đâu.

Lúc này Diệp Hạo nắm lấy bàn tay của Khinh La nhẹ nhàng nói.

- Không sao đâu? Gia gia của Khinh La đã bị chúng ta đánh chết rồi.

Thiếu chủ Thần Tượng nhất tộc cười lạnh nói.

- Có đúng không?

Diệp Hạo nói đến đây liền triệu hồi phân thân của kim thân, sau một khắc toàn bộ tu sĩ ở đây ngoại trừ Diệp Hạo và Khinh La ra, toàn bộ đều bị khống chế, thậm chí còn cả hai cường giả Nửa Bước Cấm Kỵ tới trước.

Toàn bộ đám người thiếu chủ Thần Tượng nhất tộc đều chấn động.

Chuyện gì thế này?

Lúc này Diệp Hạo đi tới trước mặt thiếu chủ Thần Tượng nhất tộc, thần niệm mạnh mẽ vô tình tiến vào trong đầu hắn.

Sắc mặt thiếu chủ Thần Tượng nhất tộc lập tức trở nên tái mét.

Quả thật bây giờ hắn bị giam giữ, không có năng lực phòng thủ.

Nhưng thần niệm của Diệp Hạo cũng quá mạnh rồi.

Thần Hoàng tầng năm không thể nào có thần niệm mạnh như vậy được.

Thần niệm của Diệp Hạo không một chút trở ngai tiến vào trong trí nhớ của hắn, sau khi cậy mạnh rút ra trí nhớ của hắn, thần niệm của Diệp Hạo lập tức rút lui, lấy được tin tức hữu dụng xong, Diệp Hạo lại đi tới trước mặt thiếu chủ Thần Hoàng nhất tộc, tiếp tục đọc trí nhớ của hắn. Xong xuôi, Diệp Hạo nhìn về phía Khinh La đang cực kỳ khẩn trương bên cạnh nói.

- Phá Đạo Nhân chỉ là bị đả thương nặng thôi.

Nghe đến đây Khinh La mới thở dài một hơi.

Chỉ cần không phải đã chết là tốt rồi.

- Vậy hiện giờ gia gia của ta đang ở đâu?

- Thần Hoàng nhất tộc, Thần Tượng nhất tộc vẫn đang đi tìm.

Diệp Hạo nói đến đây liền nhìn Khinh La nói.

- Ngươi có cách liên lạc với gia gia ngươi không?

- Có.

Khinh La nói gấp.

- Vậy ngươi liên lạc đi.

- Bọn họ làm sao bây giờ?

- Ăn.

Diệp Hạo nói xong liền nhe ra một hàm răng trắng nói.

Những tu sĩ này đều rùng mình.

Ăn?

Muốn cần phát rồ như vậy không?

Diệp Hạo vung tay lên liền thu bọn hắn vào trong tiểu thế giới.

Trong tay Khinh La nhanh chóng xuất hiện một tấm linh phù huyết sắc, sau khi nàng đốt linh phù huyết sắc này, linh phù liền hoá thành một vệt sáng vọt về nơi xa.

Diệp Hạo cùng Khinh La vội vàng đuổi theo.

Diệp Hạo biết đây là huyết mạch linh phù.

Tu hành giới thường xài một loại truy tung linh phù.

Nhưng nếu Phá Đạo Nhân trốn ở bên trong mật cảnh vậy sẽ không thể tìm ra được.

Một ngày!

Hai ngày!

Ba ngày!

Hai người Diệp Hạo truy lùng ba ngày sau mới phát hiện huyết mạnh linh phù đưng ở một chỗ trong khe núi.

- Chẳng lẽ bên trong khe núi có mật cảnh.

- Để ta kêu kim thân đi tìm thử.

Diệp Hạo nói xong liền triệu hoán phân thân của kim thân từ vực ngoại tới.

Ngay khi phân thân xuất hiện liền lập tức dùng thần niệm quét tới, khôgn qua bao lâu hắn đã vung tay lên, phía trước liền xuất hiện một không gian.

Diệp Hạo cùng Khinh La vội vàng đi vào.

Khi bước vào không gian, bọn họ mới phát hiện nơi này chỉ mà một sơn động.

Chỉ là bị cấm chế cường đại cản trở mà thôi.

Rất nhanh Khinh La đã thấy một thân ảnh đã ngất đi.

Đợi khi thấy rõ đó là ai, Khinh La hoảng sợ nói.

- Gia gia.

Khinh La vọt tới.

Nàng liều mạng la lên, nhưng Phá Đạo Nhân lại không hề có bất kỳ phải ứng gì.

- Phu quân, gia gia của ta thế nào?

- Dầu hết đèn tắt.

Phân thân nhìn thoáng qua nói khẽ.

Diệp Hạo trần ngâm một hồi rồi lấy ra một bình ngọc đưa cho Khinh La.

Khinh La mở bình ngọc ra liền rót vào trong miệng Phá Đạo Nhân.

Thời gian trôi qua, sinh mệnh chi hoả của Phá Đạo nhân cũng dần mạnh lên, không quá lâu sau Phá Đạo Nhân mở ra hai mắt.

- Khinh La.

Khi nhìn thấy thân ảnh trước mặt, Phá Đoạ Nhân kinh ngạc nói.

- Gia gia.

Nhìn thấy Phá đạo nhân tỉnh lại, Khinh La vui vẻ gọi lớn.

- Khinh La, ngươi cho gia gia uống cái gì vậy?

- Thiên Địa Đan Tương.

Lúc này Diệp Hạo nói.

- Thiên Địa Đan Tương?

Phá đạo nhân run lên một cái.

Thiên Địa Đan Tương trân quý cỡ nào? Phá Đạo Nhân làm sao không biết được?

- Gia gia, ngươi uống thêm một chút đi.

- Chuyện này quá phung phí rồi.

Phá Đạo Nhân nói xong câu này rồi cũng không muốn uống nữa.

- Tiền bối, không sao đâu, ngươi uống đi, ở chỗ ta vẫn còn rất nhiều.

- Nhiều đến mấy cũng không thể lãng phí.

Bạn cần đăng nhập để bình luận