Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2906: Bị Giật Mình.

Ở trong lòng Phá Đạo Nhân, Diệp Hạo lại có nhiều được bao nhiêu?

Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là hiện tại Phá Đạo Nhân căn bản cũng không cần Thiên Địa Đan Tương.

- Gia gia, là ai đánh ngươi trọng thương?

- Là hai lão Thần Hoàng và Thần Tượng kia.

Phá Đạo Nhân nói đến đây mới than thở một hơi.

- Sao bọn họ lại tìm đến ngươi?

- Hỏa quốc bị hai tộc thần Hoàng và Thần Tượng công phạt, dưới tình hình này ta chỉ có thể mạo hiểm ra tay, thế nhưng ai có thể ngờ được mục tiêu của obnj hắn lại là ta cơ chứ?

Phá Đạo Nhân cười khổ nói.

- Hai người đó liên thủ đánh ta thương nặng, nếu không phải trong thời khắc mấu chốt ta vận dụng cấm thuật, lúc ấy có lẽ ta đã phải bỏ mạng rồi.

- Hiện giờ Hoả quốc thế nào rồi?

Diệp Hạo chấn động trong lòng.

- Ta không biết.

Diệp Hạo nhìn phân thân một cái, phân thân nhanh chóng gật đầu một cái liền rời khỏi.

- Gia gia, ngươi vận dụng cấm thuật?

Khinh La kinh ngạc nói.

- Đúng vậy .

- Vậy ngươi bây giờ…?

- Trước lúc ta vận dụng cấm thuật, bản nguyên của ta đã tiêu hao hết hai phần ba, mà sau khi sử dụng cấm thuật, một phần ba bản nguyên còn lại cũng mất đi.

Phá Đạo Nhân nhẹ nhàng thở dài nói.

- Hiện tại ta chính là một tên phế nhân.

- Phu quân, ngươi giúp đỡ gia gia có được hay không?

Khinh La đáng thương nhìn Diệp Hạo nói.

Khinh La biết quá rõ cá tínhc của Phá Đạo Nhân.

Nếu không có tu vi, hắn cũng sẽ không muốn sống nữa.

- Nha đầu ngốc, ngươi cũng đừng làm Diệp Hạo.

Phá Đạo Nhân nói khẽ.

- Đây là bản nguyên của một cường giả Cấm Kỵ đỉnh phong, sau khi tiền bối hấp thụ nó Cấm Kỵ đỉnh phong có lẽ không đạt được nhưng Cấm Kỵ hậu kỳ vẫn không có bao nhiêu vấn đề.

Khiến Phá Đạo Nhân không ngờ rằng Diệp Hạo trực tiếp lấy ra một đoàn bản nguyên đưa cho hắn.

- Bản nguyên của cường giả Cấm Kỵ đỉnh phong?

Cả trái tim của Phá Đạo Nhân đều bị chậm mất ba nhịp.

Nói đùa cái gì?

Trong tay Diệp Hạo làm sao lại có Thần Đan cấp bậc này?

Phải biết cả Đại Hoang vực này chỉ có Thiên tộc mới có nhân vật cấp bậc này.

- Thế nào?

Diệp Hạo hỏi.

Phá Đạo Nhân nhìn đoàn bản nguyên trong tay, sau một lúc sắc mặt trở nên ngưng trọng hẳn lên.

- Sao ngươi có thể có được nó?

- Là do kim thân của ta giết.

Diệp Hạo nói đến đây liền chỉ vào kim thân đã trở về nói.

- Là vị này?

- Kim thân?

Lông tơ cả người Phá Đạo Nhân lập tức dựng đứng lên.

Vì sao?

Phá Đạo Nhân dù không có bao nhiêu tu vi, nhưng linh cảm trên người hắn vẫn còn.

Bây giờ kim thân xuất hiện ở bên cạnh hắn, hắn lại không hề phát hiện ra chút nào.

- Gia gia, kim thân của phu quân là cường giả Siêu Thoát cảnh.

Khinh La nhỏ giọng nói.

- Siêu Thoát cấp?

Phá Đạo Nhân giật nảy mình.

- Khinh La, ngươi đừng làm ta sợ.

- Không tin?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

Sau một khắc trên người kim thân liền tản ra uy áp Siêu Thoát cấp.

Phá Đạo Nhân cảm thấy bản thân giống như chiếc thuyền nhỏ ở giẵ đại dương mênh mông đang giận dữ.

Tựa hồ lúc nào cũng có thể bị lật.

Hắn lập tức co quắp ngồi dưới đất.

Toàn thân như bị sét đánh, dọa đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng.

- Phu quân.

Khinh La trừng Diệp Hạo một cái.

Diệp Hạo cười cười rồi nhìn sang kim thân.

Ngay sau đó kim thân tu liễu lai uy áp của mình.

Một hồi lâu sau Phá Đạo Nhân mới bình phục trở lại.

- Siêu thoát cấp? Kim thân của ngươi làm sao có thể đạt đến cấp độ này?

- Cơ duyên xảo hợp.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Phá Đạo Nhân nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu.

- Năm đó ta cảm thấy ngươi không phải vật trong ao, hiện tại ta mới nhận ra ngươi còn đáng sợ hơn ta tưởng tượng.

Diệp Hạo ngại ngùng cười cười.

- Gia gia, bây giờ ngươi nên thôn phệ đoàn bản nguyên này đi.

Khinh La nói khẽ.

- Đúng vậy, bây giờ ta thực sự cần bổ sung bản nguyên.

Phá Đạo Nhân gật đầu một cái.

- Vậy đi vào tiểu thế giới của ta.

Diệp Hạo nói xong liền mở ra tiểu thế giới của hắn.

- Phu quân, ta đi chăm sóc gia gia.

Khinh La nói khẽ.

- Đi đi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Đợi đến khi Khinh La và Phá Đạo Nhân đi vào tiểu thế giới của Diệp Hạo, hắn mới bước đi về phía Hoả quốc.

Trong tiểu thế giới.

Sau khi Phá Đạo Nhân ăn vào đoàn bản nguyên kia, khí tức trên người hắn mới dần dần hồi phục.

- Gia gia, đẳng cấp Sát Đạo chi thuật của ngươi có tăng lên không?

- Không có.

Phá Đạo Nhân hơi kinh ngạc mà nhìn Khinh La.

Đẳng cấp này còn có thể tăng lên sao?

- Ngươi xem thử cái này đi.

Khinh La nói xong liền truyền thụ Sát Đạo mà Diệp Hạo đưa nàng cho Phá Đạo Nhân.

Phá Đạo Nhân xem một lần, sau đó ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin được.

- Cái này... Cái này...?

- Diệp Hạo đã tăng đẳng cấp của Sát Đạo lên tới Cấm Kỵ cấp.

Khi nói câu này, trong lòng Khinh La vô cùng tự hào.

Nàng bì có phu quân như vậy mà tự hào.

- Xem ra Diệp Hạo có lẽ sẽ không kém hơn Vũ Vương.

Một hồi lâu Phá Đạo Nhân mới cảm khái nói.

- Gia gia, ngươi nghĩ nhiều rồi.

Khinh La vừa cười vừa nói.

- Chẳng lẽ còn kém hay sao?

Phá Đạo Nhân không hiểu nói.

- Gia gia, có lẽ ngươi không biết những năm này phu quân đã làm được những gì đâu.

Khinh La nhẹ nhàng nói.

- Ngươi biết chuyện trước đây ít năm các văn minh trong thiên địa đều phải phái ra một người đại biểu để tiến về Cổ chiến trường không?

- Biết, Đại Hoang vực chúng ta cũng để Thiên Nữ của Thiên Tộc đại biểu.

- Vậy ngươi biết Thiên Nữ xếp hạng thứ mấy không?

- Thứ một ngàn hai trăm tám mươi bốn.

- Vậy ngươi biết xếp hạng của Diệp Hạo là bao nhiêu không?

- Sẽ không phải trước một ngàn đấy chứ?

- Ngươi đoán lại.

- Trên năm trăm?

- Ngươi đoán lại?

Phá Đạo Nhân không khỏi biến sắc.

- Trên ba trăm.

Phá Đạo Nhân biết rất rõ, mỗi một lần tiến lên một bậc là khó khăn đến mức nào.

Dù sao người tham gia, cơ hồ đều là thiên tài đứng đầu của văn minh.

- Ngươi đoán lại.

- Nha đầu, ngươi có thể nói thẳn ra được không? Trái tim của ta không thể chịu nổi được.

Phá Đạo Nhân cười khổ nói.

Khinh La vươn một ngón tay.

Tròng mắt của Phá Đạo Nhân cũng muốn trợn lồi ra.

- Ngươi duỗi ra một ngón tay nghĩa là gì? Ngươi đừng nói với ta Diệp Hạo đứng thứ nhất đấy nhé?

- Đúng vậy, Diệp Hạo chính là người đứng thứ nhất, cho du flaf kỳ tài ngút trời dưới quyền Chúa Tể cũng bị Diệp Hạo đánh bại.

Khinh La gật đầu nói.

Phá Đạo Nhân phải dùng thời gian thật dài mới có thể tiêu hoá được tin tức này.

- Diệp Hạo làm sao làm được?

- Ta cũng không biết, nhưng bây giờ thế hệ trẻ toàn bộ thiên địa tựa hồ không có mấy người là đối thủ của hắn.

Khinh La nhẹ nhàng nói.

- Những năm này Diệp Hạo đều không có ở Thần vực, bởi vì ở Thần vực hắn không có đối thủ. Trước đó vài ngày hắn đi tới Nguyệt tộc.

- Nguyệt tộc?

- Nguyệt tộc là một thế lực kinh khủng đóng giữ ở biên cương, chỉ mỗi Siêu Thoát cấp thôi cũng có tận bốn người, thậm chí còn hơn cả thế nữa.

Khinh La nói đến đây mới cười khanh khách nói.

- Phu quân còn gạt về được hai nữ tử Thánh tộc.

Lúc này Phá Đạo Nhân không biết nên nói cái gì.

Hồi lâu mới nói.

- Vì sao ta đột nhiên cảm thấy hình như không có xứng với Diệp Hạo vậy?

- Hắc hắc.

Trên mặt Khinh La tràn ngập hạnh phúc.

- Vẫn là gia gia năm đó có mắt nhìn người.

- Nha đầu, ngươi chớ cao hứng quá sớm.

Phá Đạo Nhân lo lắng nói.

- Gia gia, sao vậy?

Khinh La không hiểu nói.

- Lấy tiềm năng của Diệp Hạo tương lai đặt chân đến Siêu Thoát cảnh là chuyện ván đã đóng thuyền, thế nhưng tương lai ngươi lại rất khó có thể Siêu Thoát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận