Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2913: Thần Vực Có Cái Gì.

- Xin lỗi, ta chưa từng nghe đến Thiên tộc.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Vùng đất hoang vu các ngươi chưa từng nghe danh qua Thiên tộc cũng rất bình thường.

Thiên Phong cười lạnh nói.

- Ta có thể nói cho ngươi hay, riêng mạch của ta đã có hai Siêu Thoát cấp rồi.

- Thiên tộc các ngươi có bao nhiêu mạch?

- Tám mạch.

- Bảy mạch còn lại cũng đều có hai Siêu Thoát cảnh sao?

- Không, chỉ có đệ tam mạch ta mới có.

- Nếu nói như vậy, Thiên tộc các ngươi có tổng cộng mười một Siêu Thoát cấp?

Sắc mặt Diệp Hạo chợt biến đổi.

Thực lực còn mạnh hơn cả Nguyệt tộc.

- Bây giờ mới biết sợ sao?

- Cũng không đến mức đó.

Vượt ngoài dự đoán của Thiên Phong, Diệp Hạo khẽ lắc đầu.

- Ngu xuẩn mất khôn.

Thiên Phong nói đến đây, năng lượng pháo của chiến hạm dưới chân hắn lập tức khởi động.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua rồi nói với kim thân đứng ở bên người hắn.

- Đừng phá chiếc chiến hạm này.

Chiến hạm Cấm Kỵ cấp.

Dù là Viêm Hoàng tông cũng chỉ có một chiếc mà thôi.

Kim thân gật đầu một cái, thần niệm ngập trời hoá thành hồng thuỷ che hết cả chiếc chiến hạm.

- Siêu Thoát cấp?

Lão giả kia ngạc nhiên nhìn kim thân.

Kim thân lãnh đạm nhìn lão giả kia một cái nói.

- Ta khuyên ngươi tốt nhất nên biết điều một chút.

Cái nhìn này khiến trái tim lão giả kia chậm một nửa nhịp.

- Thiên Phong, chúng ta đi.

Lão giả kia thấp giọng nói.

- Tam thúc.

Thiên Phong hoảng sợ nói.

Vì sao lại phải chạy?

Siêu Thoát cảnh cũng phân chia mạnh yếu.

- Ta không phải là đối thủ của vị kia.

Lão giả kia trầm giọng nói.

Sắc mặt Thiên Phong thay đổi, ngay sau đó hắn dùng ánh mắt sắc bén nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi có dám đánh với ta một trận không?

- Ta thực sự rất muốn biết ngươi lấy dũng khí từ đâu để đòi đấu với ta một trận?

Diệp Hạo hài hước nhìn Thiên Phong nói.

- Ngươi nên rõ ràng ta bên này bất cứ lúc nào có thể lưu lại ngươi.

- Ngươi có thể lưu lại ta thậm chí là giết ta, nhưng ngươi không thể chịu được sự trả thù của Thiên tộc.

Thiên Phong lạnh lùng nói.

- Nếu như vậy, ngươi và ta công bằng đấu một trận. Nếu ngươi thắng, ân oán giữa chúng ta xoá bỏ; nhưng nếu ngươi thua…

Nói đến đây Thiên Phong hơi dừng lại.

- Nếu ta thua ta sẽ rời khỏi Đại Hoang vực, cả đời này sẽ không trở lại nữa.

Lúc này Diệp Hạo mở miệng nói.

- Đây chính là ngươi nói đấy.

Ánh mắt Thiên Phong lập tức phát sáng lên.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Vậy ra tay đi.

Thiên Phong nói xong, trong tay liền xuất hiện một khối kim loại tràn ánh sáng năm màu.

- Thiên Kim?

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

Thiên Kim không phải rất hiếm sao?

- Không ngờ ngươi lại biết Thiên Kim?

Thiên Phong cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

- Không đúng, miếng của ngươi không phải Thiên Kim.

Rất nhanh Diệp Hạo đã phát hiện trên khối kim loại này chỉ trần ngập ánh sáng năm màu.

Còn Thiên Kim chân chính tràn ngập ánh sáng của bảy loại màu cơ.

- Đây là một khối Thiên Kim không trọn vẹn.

Thiên Phong lãnh đạm nói.

- Thiên Kim không sứt mẻ từ lâu đã không còn ở trên đời này rồi.

- Không còn?

Diệp Hạo không biết nên nói gì với Thiên Phong.

Nhưng hắn cũng không nghĩ đến việc lấy Thiên Kim ra.

Hắn cũng không ngốc.

Thiên tộc là thế lực còn kinh khủng hơn cả Nguyệt tộc.

Kết thù với thế lực như vậy không hề tốt chút nào.

Mà nếu lấy Thiên Kim ra, Thiên Phong sẽ không ngấp nghé sao?

Bây giờ Diệp Hạo còn chưa có năng lực chống lại Thiên tộc.

Quả thật trong tay hắn có thủ đoạn của Ngân Hà tiền bối cho hắn, nhưng đây chính là át chủ bài chủa hắn.

Làm sao có thể sử dụng tuỳ tiện được.

Về phần nói kim thân!

Kim thân bây giờ vẫn còn đang ở Quá Khứ cảnh.

- Thanh Thiên quyền.

Theo Thiên Phong quát lớn một tiếng, toàn bộ thiên địa đều ảm xuống.

Từ thiên địa mênh mông phía xa xôi xuất hiện một thân ảnh.

Thân ảnh kia, nguy nga như núi, khí tức như biển.

Hắn luân động nắm đấm đập tới hướng Diêp Hạo.

Dọc theo đường đi của hắn, tất cả đều bị đánh vỡ nát.

Giờ khắc này bất kể là vật hữu hình hay vô hình, toàn bộ đều đổ vỡ.

Không có ngoại lệ!

Mà theo thời gian trôi qua một quyền kia càng trở nên khủng bố, tựa hồ có thể tiêu diệt được vạn cổ hồng hoang.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua là có thể nhận ra được đây chắc chắn là thần thông Siêu Thoát cấp.

Lúc này dùng Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền cũng không có tác dụng gì.

Hơi chút trầm ngâm, trên đỉnh đầu Diệp Hạo xuất hiện một chuôi thần kiếm không ngừng quay tròn.

Diệt Thần kiếm!

Lúc này Diệt Thần kiếm không còn giống như thanh kiếm nhỏ trước kia.

Bây giờ nó cường đại hơn trước không chỉ gấp mười lần.

- Giết.

Hai tay Diệp Hạo nắm lấy Diệt Thần kiếm chém về phía trước.

Kiếm ý ngập trời hoá thành gợn sóng vô hình, hung hăng đụng vào một quyền kia.

Ngay trong khoảnh khắc hai bên va chạm vào nhau, sóng xung kích khiến Thuỷ Nhu và Kim Trúc cũng phải hoảng sợ.

Các nàng nhận ra chỉ mỗi sóng xung kích thôi là đủ có thể giết chết bọn họ hàng ngàn hàng vạn lần.

Phải biét tu vi của bọn họ chỉ cách Diệp Hạo một tiểu cảnh giới.

Thiên Phong liên tục lùi lại phía sau ba bước, ánh mắt hắn nhìn Diệp Hạo tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

- Triệu vực, Diệt Thần kiếm?

- Không ngờ ngươi lại biết Triệu vực?

- Nhưng ta lại không cảm nhận được chấn động của Triệu tộc trên người ngươi.

Thiên Phong nhìn Diệp Hạo, ánh mắt lộ ra chút thương cảm.

- Người kinh diễm như ngươi lại biến thành nô bộc của Triệu tộc, thật đáng tiếc.

Bên trong công pháp của Triệu tộc có khế ước, người biết rõ chuyện này không có bao nhiêu, nhưng hết lần này tới lần khác Thiên tộc lại biết được.

- Vạn Cổ Bất Diệt Quyết là ai truyền thụ cho ngươi?

- Triệu Vị Ương.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn nói ra.

- Triệu Vị Ương?

Toàn thân Thiên Phong run lên.

- Ngươi biết Triệu Vị Ương?

Diệp Hạo hoài nghi hỏi.

- Triệu Vị Ương được vinh dự là thiên tài kinh diễm nhất từ trước tới này của Triệu tộc, ngươi cảm thấy ta sẽ không biết sao?

- Đánh giá như vậy có phải hơi cao rồi không?

- Cao? Vậy là ngươi không biết quá khứ của Triệu Vị Ương sao?

- Ta không hiểu kinh diễm như Triệu Vị Ương, vì sao lại muốn chuyển thế trùng tu?

- Triệu Vị Ương chuyển thế trùng tu?

Thiên Phong chấn kinh nói.

- Không thể nào, tài nguyên có thể đánh vỡ giam cầm của văn minh dù thưa thớt nhưng Triệu vực không thể nào không có được.

Sắc mặt Diệp Hoạ chợt biến đổi.

Trước đó Diệp Hạo cũng đã nghi ngờ không hiểu vì sao Triệu Vị Ương lại chuyển thế trùng tu?

Bởi vì như vậy phải trả giá quá lớn.

Có lẽ Thần vực có tài nguyên hấp dẫn Triệu Vị Ương.

Chỉ là không biết đó là thứ gì?

- Triệu Vị Ương hiện tại đang ở đâu?

Lúc này lão giả kia hỏi.

Diệp Hạo yên lặng không nói.

Thiên Phong nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái nói.

- Không ngờ ngươi lại bị Triệu Vị Ương chọn trúng. Nếu đã như vậy, ân oán giữa chúng ta xoá bỏ.

Nói xong Thiên Phong nhìn về phía kim thân nói.

- Có thể trả chiếc chiến hạm Cấm Kỵ cấp này cho chúng ta không?

- Thật ngại quá, đây là chiến lợi phẩm của ta.

Kim thân lãnh đạm nói.

Thiên Phong đành phải nhảy khỏi chiến hạm, cùng rời khỏi cùng lão giả kia.

- Diệp công tử, mạch của Thiên Phong sẽ còn đến không?

Đợi đến Thiên Phong rời khỏi thật xa, Kim Trúc mới tiến lên mấy bước trầm giọng hỏi.

- Ở trong lòng Thiên Phong, Đại Hoang vực dính đến Triệu tộc, ta nghĩ trừ phi đầu bọn hắn úng nước mới ra tay với Đại Hoang vực.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi nói.

- Các ngươi có thể yên tâm ở đây tu hành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận