Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2916: Đối Với Ngươi Bày Bố.

Thời gian dần trôi qua, tu sĩ đến quan sát độ kiếp ngày càng nhiều, đáng tiếc rằng tất cả bọn họ đều bị thần niệm của kim thân cản trở.

Nhưng cũng không có người nào dám nó một câu bất mãn.

Dám bất kính với cường giả Siêu Thoát cấp?

Tự tìm cái chết hay sao?

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu một bóng người xinh đẹp lặng yên mà đến.

Không phải Triệu Vị Ương thì là ai đây?

- Diệp Hạo, có thể nói chuyện được không?

Triệu Vị Ương nhìn về phía trước, bình tĩnh hỏi.

Chỉ sau vài hơi thở, Triệu Vụ Ương liền phát hiện mình xuất hiện ở một không gian hoàn toàn trống trải.

Nhìn thân ảnh quen thuộc trước mặt, Triệu Vị Ương hơi xúc động nói.

- Không ngờ ngươi lại trưởng thành đến mức này.

- Ta cũng không ngờ ngươi lại là người đứng sau màn.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Triệu Vị Ương năm đó ôn nhu động lòng người, Diệp Hạo cũng từng vì đó mà động tâm.

- Diệp Hạo, những năm này ta không hề làm chuyện gì có lỗi với ngươi.

Triệu Vị Ương hơi nhíu mày.

- Vạn Cổ Bất Diệt Quyết thì sao?

- Đó là Triệu Tổ đưa cho ngươi, không liên quan gì tới ta.

- Không ngờ ngươi lại đùn đẩy trách nhiệm.

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Ngươi không tin ta?

Triệu Vị Ương nhìn Diệp Hạo, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng.

- Triệu Vị Ương, mọi người đều là người thông minh, cứ nói thẳng ra đi.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Ngươi tới nơi này không phải là vì nhìn Thi Âm độ kiếp sao?

- Nếu không có ngươi, ta sẽ không để cho Thi Âm độ kiếp thành công.

- Vì sao?

- Bởi vì danh ngạch Siêu Thoát cảnh ở Thần vực chỉ có hai ba người.

- Ta không cảm thấy ngươi danh ngạch của Thần vực.

- Nhưng Triệu Tổ cần, Chu Tổ cần.

Diệp Hạo không khỏi híp mắt lại.

- Có vẻ những năm này ngươi đổ không ít tài nguyên lên người Chu Tổ.

Tư chất Chu Tổ thế nào Diệp Hạo biết rõ.

Đời này Thần Hoàng trung giai chính là mức cực hạn của hắn, nhưng bây giờ Triệu Vị Ương lại giúp Chu Tổ đoạt danh ngạch?

Điều này nói rõ cái gì?

Diệp Hạo làm sao có thể không hiểu được cơ chứ?

- Nếu ngươi đã biết ta sẽ ngăn cản, vậy vì sao ngươi còn muốn tới nơi này?

- Ta muốn nói với ngươi một vụ giao dịch.

- Ngươi nói.

- Ta truyền thụ cho ngươi Vạn Cổ Bất Diệt Quyết hoàn chỉnh, nhưng ngươi phải thần phục ta.

Ánh mắt Triệu Vị Ương sáng rực nói.

Từ lâu Triệu Vị Ương đã biết Diệp Hạo cực kỳ có giá trị, nhưng nàng không ngờ rằng Diệp Hạo lại có giá trị lớn như vậy.

- Thần phục? Triệu Vị Ương, ngươi cảm thấy có có thể thần phục ngươi sao?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Diệp Hạo, ta cảm thấy ngươi vẫn nên suy nghĩ thật trọng chút thì hơn.

- Không cần suy nghĩ.

Cho tới bây giờ Diệp Hạo chưa từng nghĩ đến việc sẽ thần phục ai.

- Diệp Hạo, ngươi hẳn là sẽ không quên ngươi tu hành phần công pháp mới mà Triệu Tổ truyền thụ cho ngươi nhỉ?

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, Triệu Vị Ương cũng dứt khoát nói.

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Phần công pháp mới chỉ thua kém ba phần so với công pháp hoàn chỉnh, ngươi biết điều này có ý nghĩ gì không?

- Biết rõ.

- Không, ngươi không biết.

Triệu Vị Ương không khách khí chút nào nói.

- Trước đó ngươi còn có thể thoát khỏi khế ước trong Vạn Cổ Bất Diệt Quyết, nhưng bây giờ ngươi đã tu hành bản công pháp gần như hoàn chỉnh, như vậy cả đời này ngươi cũng không thể nào thoát khỏi khế ước bên trong đó đâu.

- Sau này ta chết không phải là được rồi sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Khế ước là liên tục, nói cách khác từ ngày đầu tiên ngươi tu hành Vạn Cổ Bất Diệt Quyết, nếu như ta nhớ không lầm thì ngươi sống lại cũng phải tám lần mười lần nhỉ?

Diệp Hạo nghĩ thầm đâu chỉ tám lần mười lần chứ?

- Công pháp hoàn chỉnh mà ngươi truyền thụ cho ta có phải bên trong cũng có khế ước phải không?

- Vậy ngươi còn muốn ta thần phục ngươi làm cái gì?

- Khế ước là ngươi ký kết cùng với sư tổ, không có liên quan gì tới ta.

- Ngươi không sợ ta đổi ý sao?

- Ta vẫn tin tưởng nhân phẩm của ngươi.

- Nếu ngươi đã tin tưởng ta như vậy, ta cũng không thể khiến ngươi thất vọng được.

Diệp Hạo yên lặng thật lâu mới nhìn Triệu Vị Ương nói.

- Ngươi đáp ứng?

- Hoàn toàn ngược lại, ta từ chối.

- Ngươi...

Trên mặt Triệu Vị Ương lộ ra vẻ tức giận.

- Ngươi đùa bỡn ta?

- Triệu Vị Ương, thời gian chúng ta chung đụng cũng không ngắn, không ngờ ngươi lại không hiểu rõ ta.

Diệp Hạo nhìn thẳng vào mắt Triệu Vị Ương, khẽ lắc đầu.

- Diệp Hạo, ta biết bên cạnh ngươi có một cường giả Quá Khứ cảnh, nhưng cao thủ cấp bậc này đố với Triệu vực ta lại không là gì cả.

- Ngươi đang lấy Triệu vực của ngươi ra uy hiếp ta?

- Ta chỉ đang trình bày sự thật cho ngươi biết mà thôi.

Triệu Vị Ương lãnh đạm nói.

- Diệp Hạo, tương lai thành tựu của ta sẽ còn hơn cả sơ tổ, ngươi đi theo ta, đối với ngươi không có chỗ nào xấu cả.

- Đi theo ngươi cũng không phải không được, nhưng ta có một điều kiện?

- Ngươi nói.

- Ngươi làm nữ nhân của ta.

Đón nhận ánh mắt sáng rực của Diệp Hạo, Triệu Vị Ương lại lắc đầu.

- Diệp Hạo, ngươi còn chưa kinh diễm đến mức có thể làm nam nhân của ta.

- Ngươi chắc chắn như vậy sao?

- Nam nhân của ta nhất định phải la người sáng chói nhất thiên địa.

- Thật ra ta cũng có tiềm lực.

- Nói như vậy ngươi là ngươi từ chối?

Triệu Vị Ương nhìn Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Cho ta công pháp hoàn chỉnh đi.

-...

Triệu Vị Ương bị tốc độ chuyển chủ đề của Diệp Hạo đánh bại.

Ngươi từ chối lời mời chào của ta, nhưng vẫn muốn công pháp của ta?

Ngươi chắc ngươi không đùa ta đấy chứ?

- Sớm muộn gì ta cũng sẽ thần phục Triệu vực ngươi, như vậy ngươi cho ta công pháp hoàn chỉnh trước không được sao?

- Ngươi cảm thấy ai cũng có tư cách tu hành công pháp hoàn chỉnh của Triệu vực ta sao?

- Vậy ngươi có thể rời khỏi.

Nhìn thấy không thể lấy được công pháp hoàn chỉnh trên người Triệu Vị Ương, Diệp Hạo phất phất tay đuổi Triệu Vị Ương rời khỏi.

- Diệp Hạo, ngươi thật đúng nông cạn.

Triệu Vị Ương im lặng nói.

- Triệu Vị Ương, ta còn có một vấn đề cuối cùng.

Khiến Triệu Vị Ương không ngờ rằng Diệp Hạo lại mang vẻ mặt nghiêm túc mở miệng hỏi.

- Vấn đề gì?

- Ngươi tới Thần vực đến cùng là vì cái gì?

Triệu Vị Ương yên lặng lại.

Bây giờ nói ngẫu nhiên xuất hiện ở Thần vực chính là đang khinh thường trí thông minh của Diệp Hạo.

- Ta đang tìm kiếm nguyên nhân Thời Gian chi chủ có thể đi đến Kim Thế cảnh.

- Vậy bây giờ ngươi đã tìm ra được chưa?

- Chưa.

Triệu Vị Ương lắc đầu.

- Những năm này ta vẫn lần theo quỹ thời gian mà Thơi Gian chi chủ sinh hoạt, thế nhưng ta vẫn không tìm được nguyên nhân hắn có thể đi đến Kim Thế cảnh. Nước cạn không nuôi ra Chân Long, Thời Gian chi chủ xuất hiện đã phá vỡ định luật mà mọi người công nhận.

- Chừng nào thì ngươi trở vền Triệu vực?

- Đợi đến khi Triệu Tổ và Chu Tổ đều đột phá Siêu Thoát cảnh rồi tính tiếp.

- Chỉ sợ ngươi đợi không được.

- Vì sao?

- Sau khi Thi Âm độ kiếp, Cẩu Tôn cũng sẽ độ kiếp.

- Cẩu Tôn?

Ánh mắt Triệu Vị Ương tràn ngập nghi ngờ.

- Dệp Hạo, Cẩu Tôn không đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu.

- Ngươi cho rằng ngươi nói như vậy là có thể châm ngòi ly gián quan hệ giữa ta và Cẩu Tôn sao?

- Ngươi cảm thấy Thời Gian chi chủ sẽ nhàn rỗi không chuyện gì mà đi điểm hoá một con chó bình thường sao?

Triệu Vị Ương cười lạnh nói.

- Cẩu Tôn lưu tại Thần vực chắc chắn là do có chuyện quan trọng phản làm.

Diệp Hạo yên lặng.

- Ta đoán ngươi cũng không quá hiểu về quá khứ của Cẩu Tôn. Diệp Hạo, ta đúng đã bố trí gài bẫy ngươi, nhưng ngươi không nghĩ đến việc Thời Gian chi chủ cũng bối trí ngươi sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận