Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2931: Hỏa Nhãn Ngân Tinh.

- Phá Quân, ngươi vẫn bá đạo y như quá khứ.

Diệp Hạo đón nhận ánh mắt của Phá Quân, lãnh đạm nói.

- Đời này ta nhất định sẽ đứng đầu thiên hạ, làm chiến tướng của ta cũng sẽ không bôi nhọ ngươi.

Tiếng nói của Phá Quân vừa rơi xuống, đồng thời hai con mắt loé lên ánh sáng khiếp người.

Mâu quang như thiết.

Thời không bốn phía Diệp Hạo đều tan biến.

Đây không phải là mâu thuật bình thường, mà là mâu thuật do bản nguyên chi thuật hình thành.

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nhìn Phá Quân.

Hắn thoải mái cho ánh mắt đó tác động vào mình.

Một hô hấp đi qua.

Hai hô hấp đi qua.

Ba hô hấp đi qua.

Sắc mặt Diệp Hạo Diệp Hạo vẫn không có một chút biến háo nào, mà mâu thuật đáng sợ của Phá Quân cũng không hề làm tổn thương được hắn.

- Không tệ, xem ra những năm này thực lực của ngươi tiến bộ không ít.

Ánh mắt Phá Quân nhìn Diệp Hạo càng thêm hài lòng.

- Nhưng ngươi lại không tiến bộ được bao nhiêu?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Vừa rồi cũng chỉ đơn giả là thăm dò thôi, nếu ngươi ngay cả chiêu thăm dò của ta mà còn không chịu nổi, ngươi nghĩ ngươi còn có tư cách làm chiến tướng của ta sao?

Trong lời nói của Phá Quân tràn ngập cuồng vọng.

Nhưng hắn cũng có tư cách cuồng vọng.

Thân là đại biểu của Âm Dương vực, dù sức chiến đấu của hắn không phải là mạnh nhất, nhưng cũng không xê xích gì nhiều.

- Thăm dò sao?

Diệp Hạo nói xong, hai con mắt của hắn loé lên áng sáng vô thượng giống vậy.

Trùng trùng điệp điệp, vô cùng vô tận.

Phá Quân xúc động.

Giờ khắc này hắn cảm nhận được nguy cơ nồng nặc.

Không mạnh mẽ chống đỡ là không dược.

Chắc chắn sẽ thụ thương.

- Phá.

Phá Quân hét lớn một tiếng.

Trên người hắn xuất hiện một bộ đạo đồ cổ xưa, đạo đồ giống như một tầng lụa mỏng bao phủ khắp người hắn.

Sau một khắc, ánh mắt của Diệp Hạo rơi vào trên người hắn.

Như uy như ngục!

Khủng bố tuyệt luân!

Nhưng lúc này đạo đồ trên người hắn lại tản ra vầng sáng thần bí khó lường, vững vàng bảo hộ Phá Quân ở bên trong.

- Đây là cái gì mâu thuật?

- Cây kim so với cọng râu

.

- Phá Quân vận dụng là bản nguyên chi thuật, mâu thuật của Diệp Hạo chí ít cũng phải là Siêu Thoát cấp.

- Chẳng lẽ Diệp Hạo vận dụng bản nguyên mâu thuật hay sao?

- Không biết.

Hi Vọng kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

Từ trước đến nay Diệp Hạo chỉ sử dụng Thiên Nhãn.

Nhưng Thiên Nhãn chỉ là Cấm Kỵ cấp, còn xa mới mạnh giống như loại Mâu thuật này.

- Tầng thứ nhất.

Trong lòng Diệp Hạo yên lặng hô.

Theo lời nói của Diệp Hạo, uy năng của ánh mắt lập tức tăng vọt.

Nhanh chóng đốt phá đạo đồ trên người Phá Quân.

Sắc mặt Phá Quân lập tức thay đổi, đồng thời hoá thành tia sáng biến mất ngay tại chỗ, đợi đến khi xuất hiện trở lại đã ở phía xa, hắn âm trầm nhìn Diệp Hạo.

- Đây cũng là thăm dò trong miệng ngươi?

Phá Quân cực kỳ ấm ức.

Nếu thăm dò, vậy cứ lướt qua là được rồi.

Ngươi vận dụng bí thuật làm gì chứ?

Diệp Hạo nhìn Phá Quân cả người bị đốt rách thản nhiên nói.

- Thật ngại quá, ta quên mất đang thăm dò.

Quên mất?

Quên cái đầu ngươi thì có.

Phá Quân làm sao có thể tin chuyện xàm xí này của Diệp Hạo chứ?

Hắn vô ý thức muốn ra tay.

Nhưng rất nhanh hắn đã nghĩ đến chuyện khác.

- Cũng được, ngày sau lại trấn áp ngươi.

Diệp Hạo chỉ là cười cười.

Trấn áp hắn?

Nói đùa cái gì?

Ngày đó Phá Quân sở dĩ có thể trấn áp Diệp Hạo, phần lớn là bởi vì tu vi của Diệp Hạo không bằng hắn.

- Diệp Hạo, mâu thuật mà ngươi sử dụng là gì vậy?

Hi Vọng giật giật góc áo Diệp Hạo hỏi.

- Hỏa Nhãn ngân tinh.

- Hỏa Nhãn ngân tinh?

Hi vọng hoảng sợ nói.

- Sao ngươi có thể chiếm được loại mâu thuật này?

- Sao vậy?

- Hỏa Nhãn ngân tinh dù là trong Siêu Thoát cảnh cũng là loại mâu thuật thuộc hàng thượng thừa.

Hi Vọng tràn đầy hâm mộ nói.

- Hỏa Nhãn ngân tinh chẳng lẽ còn có thể so sánh được với Hỏa Nhãn Kim Tinh sao?

- Hỏa Nhãn ngân tinh có thể lột xác thành Hỏa Nhãn Kim Tinh đấy.

- Nói nghe thì dễ.

Nghe vậy Hi Vọng cũng yên lặng trở lại.

Hỏa Nhãn ngân tinh vốn là mâu thuật thượng thừa, mà muốn lột xác tầng thứ cao hơn thành Hoả Nhãn Kim Tinh, gần như không có khả năng.

- Phá Quân bên kia đã xuất thủ, chúng ta cũng đi lấy điểm công đức thôi.

Lúc này Remy vừa cười vừa nói.

- Được.

Diệp Hạo gật đầu.

Thật ra thực lực của Remy cũng không hề yếu, Thần Hoàng tầng thứ bảy dù thế nào cũng tính là cao thủ.

Đáng tiếc rằng người tới nơi này đa số đều là Thần Hoàng tầng thứ tám.

Đây cũng là lý do vì sao Remy cần Diệp Hạo hỗ trợ kiếm điểm công đức.

Thời gian dần trôi qua, điểm công đức mà Remy lấy được cũng ngày càng tăng vọt, không biết qua bao lâu rốt cục cũng đạt đến thứ hai mươi.

- Đi, ngày mai tiếp tục.

Diệp Hạo vẫy vẫy tay về phía Remy.

Quả thật bây giờ hắn vẫn còn pháp lực, nhưng hắn cũng không thể hao hết được.

Ở nơi này Diệp Hạo dù không bảo trì sức chiến đẩu đỉnh phong, nhưng cũng phải để lại một phần ba pháp lực.

- Được.

Remy có chút không tình nguyện.

Nàng giết đang rất sảng khoái đấy.

Cũng may nàng vẫn biết trong liên minh tồn tại rất nhiều trò bẩn thỉu.

Mà lúc Remy quay người chuẩn bị rời khỏi, một bóng người ngăn cản đường đi của Remy.

- Remy, ta mang ngươi đi lấy điểm công đức, thế nào?

Ngăn đường Remy là một thanh niên mặc đồ trắng tuấn tú.

Hắn dung mạo rất âm hiểm, khiến người ta có một loại cảm giác nguy hiểm.

Remy nghẹo đầu nghĩ một lát hỏi.

- Nhưng ngươi có thể mang ta đến mức nào?

- Tiến lên hai, ba hạng đầu là không có vấn đề gì.

Khoé miệng thanh niên âm hiểm khi loé ra một nụ cười, chậm rãi nói.

- Vậy thì làm phiền.

Remy cười khanh khách nói.

Thanh niên âm hiểm kia thị uy nhìn Diệp Hạo một cái.

- Sau này Remy không cần ngươi bảo vệ nữa.

Sắc mặt Diệp Hạo không chút biến hoá.

Đợi đến khi thanh niên âm hiểm kia mang Remy tiến về chiến trường, Hi Vọng mới căm giận bất bình nói.

- Remy, cũng quá đáng.

- Không sao.

Diệp Hạo cười nói.

- Ngươi không tức giận?

Hi Vọng khẽ giật mình.

- Vì sao ta phải tức giận?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Nhìn dáng vẻ thoải mái nhẹ nhàng của Diệp Hạo, Hi Vọng tự hồ nghĩ đến một vấn đề.

- N gười mang Remy đi không hề đơn giản, danh xưng Tử U Quân, thực lực cực kỳ cao thâm.

- Ta không hề cảm thấy hắn mạnh bao nhiêu.

Diệp Hạo nhún vai một nói.

- Tên Tử U Quân này có một tuyệt kỹ, chỉ là những người nghe nói qua đều đã chết hết rồi.

Hi Vọng cảnh cáo nói.

- Lúc ta đến liên minh, trong danh sách những tên ta không thể trêu chọc vào mà sư tôn nhắc nhở ta có bao gồm cả tên Tử U Quân đó.

- Người đứng đầu trong danh sách đó là ai?

- Yêu Nữ.

- Yêu Nữ?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Là tuỵệt thế mỹ nữ đứng thứ hai, Yêu Nữ?

- Đúng vậy.

- Ngươi từng gặp nàng chưa?

- Đã từng.

Hi Vọng gật đầu nói.

- Nàng đẹp đến mức bút mực cũng khó có thể hình dung được.

Nhìn bộ dáng khiếp sợ của Diệp Hạo, Hi Vọng lại nói.

- Nghe nói Yêu Nữ cũng tới liên minh.

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra cảm giác hứng thú.

- Hiện giờ nàng đang ở đâu?

- Ngươi cứ như vậy mà muốn gặp nàng?

Hi Vọng giả bộ tức giận nói.

- Làm sao? Ta như vậy mà vẫn không thể lọt vào mắt xanh của ngươi sao?

- Sao có thể chứ? Ta đây không phải cảm thấy ngươi quá đẹp, phàm phu tục tử như ta sợ không xứng với ngươi sao?

Diệp Hạo vội vàng nói.

- Vả lại ta chỉ muốn gặp mặt Yêu Nữ thôi, không hề có ý xấu gì cả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận