Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2933: Ba Di Tích.

- Đây là…?

Nhìn quả trong hộp gấm, ánh mắt Tử U Quân tràn ngập không thể tin được.

- Thánh Tâm quả.

- Đại dược chí cao vô thượng chế tạo căn cơ Nửa Bước Cấm Kỵ, Thánh Tâm quả?

- Giữa Thiên Địa thứ có thể đánh đồng được với Thánh Tâm quả cũng không có bao nhiêu.

- Không ngờ Phá Quân lại bỏ ra được.

Thiên kiêu trong sân nhìn hộp gấm trong tay Tử U Quân, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam.

Thánh Tâm quả ai mà không muốn chứ?

Dù sao những thiên kiêu tới nơi này ai mà không đạt được Nửa Bước Cấm Kỵ chứ?

Lôi Lệ Tư giật mình.

- Phá Quân, thật ra không cần thiết phải cho hắn Thánh Tâm quả đâu.

- So với ngươi, một Thánh Tâm quả thì có tính là gì?

Phá Quân khẽ mỉm cười nói.

Trên mặt Lôi Lệ Tư lộ ra sắc thái ngượng ngùng khó có thể gặp.

- Lôi Lệ Tư động tâm rồi sao?

Diệp Hạo có chút ghen ghét nói.

- Ngươi đủ rồi đấy.

Hi Vọng nhắc nhở Diệp Hạo.

- Ngươi nhớ thương Remy thì cũng thôi đi, làm sao còn nhớ tới Lôi Lệ Tư nữa chứ?

- Ai nhớ thương?

Làm sao Diệp Hạo có thể thừa nhận được?

- Ha ha, đợi đến Lôi Lệ Tư hoàn toàn bị đổ gục, hi vọng ngươi vẫn còn có thể nói như vậy.

Diệp Hạo từ chối cho ý kiến.

Tử U Quân nhìn Thánh Tâm quả trước mặt một hồi rồi mới ngẩng đàu nhìn Phá Quân cách đó không xa nói.

- Ngươi thật sự cam lòng sao?

Lấy thân phận của Tử U Quân đương nhiên có dược liệu giống Thánh Nhân quả.

Nhưng Tử U Quân cũng chỉ có một mà thôi.

Không hề có dư.

Nhưng bây giờ Phá Quân lại vì Lôi Lệ Tư mà đưa cho hắn.

- Bây giờ chuyện này có thể bỏ qua được chưa?

Phá Quân hỏi.

Tử U Quân nhìn Remy một cái, ngay sau đó gật đầu nói.

- Chuyệ này bỏ qua đi.

Đợi đến khi Tử U Quân rời khỏi, Lôi Lệ Tư trừng mắt nhìn Remy nói.

- Chút tâm tư đó có thể đùa giỡn, nhưng ngưoi cũng phải lựa người mà đùa.

- Ai cần ngươi lo.

Remy hừ lạnh nói.

- Ngươi....

Lôi Lệ Tư giận dữ.

Remy lại chạy đến bên người Diệp Hạo, nàng thân mật kéo cánh tay của hắn nói.

- Chúng ta trở về đi.

Lôi Lệ Tư tức giận.

- Remy, vừa rồi Diệp Hạo thấy chết không cứu, ngươi không thể quên nhanh như vậy chứ?

- Vừa rồi thấy chết không cứu ngoại trừ Diệp Hạo ra còn có ngươi nữa.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ mặc kệ ngươi sao?

- Cái này không quan trọng.

Remy lãnh đạm nói.

Lôi Lệ Tư sắp tức đến bể phổi rồi.

Ngươi muốn ta tức chết sao?

Remy cũng không nói thêm lời nào nữa.

Mà trên đường trở về, Remy ranh mãnh nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi không có lời nào nói với ta sao?

- Không có.

- Ngươi thật đúng bạc tình bạc nghĩa.

- Bây giờ ngươi mới biết sao?

- Từ trước tới nay ta đều cho rằng ngươi chính nghĩa tận trời cơ.

- Ngươi nghe ai nói ta chính nghĩa tận trời?

Diệp Hạo cười to nói.

- Cặn bã, ngay cả tính mệnh ta cũng đã giao cho ngươi, sau này ngươi phải cố gắng mà bảo vệ ta.

- Được.

- Vì sao ta cảm thấy ngươi gạt ta vậy?

- Thân làm tiểu công chúa của Nguyệt tộc, ai lại dám tùy tiện đối phó ngươi chứ?

- Bên trong di tích của liên minh có tài nguyên nghịch thiên, ngươi cảm thấy đến lúc đó mọi người sẽ còn quan tâm đến thân phận Nguyệt tộc của ta sao?

- Tình cảnh của Nhân tộc ta thế nào ngươi không phải không biết. Ngươi cảm thấy đi theo ta sẽ ích lợi gì đối với ngươi chứ?

- Thời khắc mấu chốt ta đâm ngươi một đao, là có thể lấy được hảo cảm của liên minh.

Remy cười hì hì nói.

Diệp Hạo liếc Remy một cái.

- Ngươi nỡ sao?

- Vậy phải xem ngươi đối với ta thế nào đã?

...

Hai ngày sau, liên minh rốt cục cũng công bố tiêu chuẩn để tiến về di tích.

Điểm công đức chỉ cần trên một vạn là có thể tiến về di tích.

Khi tin tức truyền ra ngoiaf, cao thủ các tộc đều mắng to.

- Liên minh cũng quá vô sỉ.

- Trước đó cố ý thả ra tin tức, di tích có mấy cấp bậc, bây giờ lại nói chỉ cần điểm công đức chỉ cần trên một vạn là có thể tiến vào.

- Hiện tại cao thủ có điểm công đức trên một vạn cũng có hơn trăm người.

- Giờ cách hạn cuối còn nửa tháng, hãy chờ xem, đến lúc đó không biết có bao nhiêu người đây.

Khi Diệp Hao biết được tin tức này, hắn cũng sững sờ rất lâu.

- Chẳng lẽ di tích chỉ có một?

- Căn cứ theo tin tức ta lấy được, có tổng cộng ba di tích.

Hi Vọng trầm giọng nói.

- Ba?

- Trong đó một di tích đã được khai phát, tài nguyên bên trong cũng không còn gì nhiều, duy nhất có giá trị là một tờ Thiên Thư.

- Thiên Thư?

Nghe được hai chữ Thiên Thư, con mắt Diệp Hạo co rụt lại.

- Đúng vậy, Thiên Thư.

Hi Vọng gật đầu nói.

- Nghe nói Yêu Nữ đã lĩnh ngộ được một môn thần thông tuyệt thế từ trong Thiên Thư.

- Yêu nữ đã đi tới đó rồi sao?

- Lấy thân phận đứng đầu của Yêu Nữ, ngưoi cảm thấy không bình thường sao?

Diệp Hạo yên lặng, chốc lát mới nói.

- Di tích thứ hai thì sao?

- Di tích thứ hai đã được khai phá một nửa, nhưng nghe nói phía trước có hung thú ngăn cản, giết không nổi.

- Giết không nổi đi?

- Hung thú là Nửa Bước Cấm Kỵ, mà chỉ có Thần Hoàng mới có thể tiến vào.

Nghe vậy ánh mắt Diệp Hạo lóe lên một cái.

Nửa Bước Cấm Kỵ?

Bây giờ mình có thể chống lại Nửa Bước Cấm Kỵ sao?

- Về phần di tích thứ ba, liên minh căn bản không vào được, nghe đồn chỉ có thiên tài nghịch thiên mới có thể đi vào di tích đó.

- Không tệ.

Đối với Diệp Hạo mà nói di tích bình thường hắn không hề có hứng thú, chỉ có những di tích như thế này mới khiến hắn cảm thấy hứng thú.

- Mà căn cứ theo tin tức ta lấy được, thiếu chủ Kim Hạt tộc, thiếu chủ Lang Thanh tộc chuẩn bị ra tay với Nhân tộc chúng ta.

- Chuyện này không cần khách khí.

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Tóm lại lúc tiến vào di tích nhất định phải cẩn thân.

Hi Vọng trịnh trọng nói.

- Cái này cho ngươi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi đưa cho Hi Vọng một hộp gấm.

Hi Vọng tò mò hỏi.

- Đây là cái gì?

- Chết Thay phù.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Chết Thay phù?

Hi Vọng không hiểu.

Đến cảnh giới của nàng, Chết Thay phù đã không còn tác dụng gì nưa,

Đến nàng cảnh giới cỡ này chết thay phù cơ hồ không có tác dụng.

- Miễn là ngươi không phải chết dưới tay cường giả Siêu Thoát cấp, Chết Thay phù sẽ có tác dụng.

Diệp Hạo nhìn Hi Vọng nói.

- Cảm tạ.

Hi Vọng thật tâm nói.

Nàng biết rõ phù chú Chết Thay phù có cấp bậc này khẳng định không phải cứ thích là có thể luyện chế thành công được.

- Trên người ngươi có pháp bảo, trận đồ không?

- Chẳng lẽ ngươi không có?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

Diệp Hạo sở dĩ không cho Hi Vọng pháp bảo, trận đồ là bởi vì hắn cảm thấy lấy thân phận của Hi Vọng không thể nào thiếu pháp bảo này.

- Pháp bảo, trận đồ Thần Hoàng đỉnh phong cấp thì ta có thể có bao nhiêu đây?

Hi Vọng cười khổ nói.

Cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong này quả thực đã không phải là kẻ yếu rồi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi đưa cho Hi Vọng một túi càn khôn.

- Trong túi càn khôn có ba tấm trận đồ Thần Hoàng đỉnh phong, ba pháp bảo Thần Hoàng đỉnh phong, ba cấm khí Thần Hoàng đỉnh phong, một bình đủ loại thần đan.

Hi Vọng chấn động.

- Tất cả đều là hần Hoàng đỉnh phong?

- Đúng vậy.

Hi Vọng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Bổ Thiên giáo cũng chỉ cho nàng được như vậy thôi.

Nhưng Diệp Hạo lại tiện tay đưa cho nàng nhiều vật trân quý như vậy?

- Diệp Hạo, ngươ như vậy, ta nên báo đáp ngươi thế nào đây?

Hi Vọng nhìn thẳng vào con mắt của Diệp Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận