Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2934: Yêu Đình.

- Nếu không thì lấy thân báo đáp đi?

Diệp Hạo hỏi dò.

- Ta mới không gả cho một tên cặn bã như ngươi.

Hi Vọng hừ lạnh nói.

- Từ lúc nào mà ta trở thành tên cặn bã rồi?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Vậy ngươi thử giải thích cho ta vì sao Remy gọi ngươi là cặn bã?

Hi Vọng ranh mãnh nhìn Diệp Hạo nói.

- Cặn bã, Remy vẫn luôn gọi ta là cặn bã.

- Chẳng lẽ ngươi còn đắc chí?

-...

Từ khi liên minh công bố quy tắc, rất nhiều cao thủ cũng không xuất hiện lấy điểm công đức nữa.

Thật sự là không cần thiết!

Ngươi xếp hạng cao hơn cũng không có tác dụng gì.

Vả lại sẽ còn bại lộ thực lực của ngươi.

Nửa tháng đi qua rất nhanh.

Hôm nay ba người Diệp Hạo, Hi Vọng và Remy đi tới trung tâm liên minh.

Khi bọn họ đến, nơi này đã kín người hết chỗ.

- Tại sao lại có nhiều người như vậy?

Remy hoảng sợ nói.

- Trong nửa tháng này, có tổng cộng bốn trăm tám mươi ba người có điểm công đức hơn mười ngàn.

Hi Vọng nhẹ nhàng nói.

- Người cạnh tranh cũng quá nhiều rồi.

Remy thổn thức nói.

- Sao vậy? Tiểu công chúa Nguyệt tộc còn lo không cạnh tranh được sao?

- Không phải do tu vi của ta vẫn kém hơn cao thủ đứng đầu một chút sao?

- Cách biệt một cảnh giới, thì tính là cái gì chứ?

Hi Vọng cũng không phải bắn tên không đích.

Đối với đại tộc đứng đầu như Nguyệt tộc, hoàn toàn có thể giúp Remy tăng tu vi lên mà không để lại di chứng gì.

- Chuyện này không vội.

Remy cười hắc hắc nói.

Đúng lúc này cách đó không xa truyền đến âm thanh vui mừng kinh ngạc của Thanh Viên.

- Huynh đệ, ngươi đã đến.

Nhìn Thanh Viên nhiệt tình đi đến, trong lòng Diệp Hạo cực kỳ bất đắc dĩ, nhưng trên mặt hắn vẫn tràn đầy ý cười.

- Đúng vậy, cũng mới tới thôi.

- Thanh Viên, đây là huynh đệ của ngươi?

Lúc Thanh Viên và Diệp Hạo ôm nhau, một âm thanh vui mừng bỗng vang lên.

Diệp Hạo theo âm thanh nhìn sang.

Lại là một thanh niên tóc vàng mặc hắc y.

- Cửu Đầu, Diệp Hạo là huynh đệ của ta, ngươi khách khí với hắn một chút.

Thanh Viên nhìn thanh niên tóc vàng nghiêm mặt nói.

- Thanh Viên, ngươi phải biết không phải ai cũng có tư cách gia nhập nhóm của chúng ta.

Cửu Đầu lãnh đạm nói.

- Thực lực của Diệp Hạo không kém hơn ta.

- Chuyện ngươi và Diệp Hạo tỷ thí lần trước ta biết rõ, nhưng ngươi cũng chớ quên lực lượng huyết mạch của ngươi bị phong ấn, một thân thực lực ngay cả một nửa cũng không phát huy ra được.

Lời nói của Cửu Đầu khiến trong lòng Diệp Hạo hơi động, tu sĩ bốn phía cũng vì thế mà kinh ngạc.

Gì cơ?

Huyết mạch của Thanh Viên bị phong ấn?

- Ngươi biết Diệp Hạo không có lá bài tẩy sao?

Thanh Viên có chút tức giận nói.

Lần trước thông qua việc giao thủ với Diệp Hạo, Thanh Viên nhận ra Diệp Hạo không hề xuất ra toàn lực.

DÙ hắn vận dụng toàn bộ huyết mạch cũng chưa chắc có thể đánh bại được đối phương.

- Thử một lần chẳng phải sẽ biết?

Cửu Đầu dung ánh mắt nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.

- Cửu Đầu, ngươi đang không để ta vào trong mắt?

Thanh Viên tiến lên một bước tức giận nói.

Nhìn thấy Thanh Viên tức giận, Cửu Đầu chần chờ một chút, cuối cùng vẫn quyết định tạm thời không xuất thủ.

- Thanh Viên, nhóm chúng ta ai ai cũng đều rất kiêu ngạo, lần này ta sẽ bỏ qua, nhưng không có nghĩa là mấy người kia sẽ bỏ qua.

Cửu Đầu nhìn Thanh Viên nghiêm túc nói.

Nghe vậy Thanh Viên yên lặng lại.

Hắn biết thành viên trong nhóm của hắn đều có năng lực để kiêu ngạo.

- Huynh đệ, có lẽ ta đã mang phiền toái đến cho ngươi.

Sau một lúc Thanh Viên nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta không tính tham gia vào nhóm của ngươi.

Khiến Thanh Viên không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói như vậy.

- Quan hệ giữa chúng ta không liên quan gì với nhóm của ngươi cả.

- Ha ha, ngươi biết nhóm của ta là gì không?

Cửu Đầu nghe Diệp Hạo nói như vậy mới cười lạnh nói.

- Thanh Viên, ngươi nhận ai là huynh đệ ta không quản, nhưng không phải a miêu a cẩu nào cũng có thể gia nhập nhóm của chúng ta.

Lúc này một thanh niên tay cầm xiên thép nhanh chân đi tới.

Hắn có một bộ tóc màu xanh lam, toàn thân tràn ngập mùi tanh của biển.

Nhưng Diệp Hạo lại không hề khinh thường hắn, bởi vì từ trên người hắn tràn ngập chấn động giống Diệp Hạo.

- Hải Triều.

Sắc mặt Thanh Viên cực kỳ khó nhìn.

- Ngươi đang đánh thẳng mặt ta đấy.

- Muốn gia nhập vào nhóm của chúng ta, có thể, nhưng điều kiện tiên quyết là phải lấy được sự tán đồng của chúng ta.

Nói đến đây, Hải Triều cầm xiên théo chỉ thẳng vào Diệp Hạo nói.

- Ngươi có dám đánh với ta một trận không?

- Hải Triều, thu xiên thép của ngươi lại.

Thanh Viên quát lớn.

- Ha ha, không dám sao?

Nhìn thấy Diệp Hạo không trả lời, khắp khuôn mặt Hải Triều đều là vẻ trào phúng.

- Khinh người quá đáng.

Remy nhìn không được.

- Không nên động thủ.

Hi Vọng ngăn cản Remy.

- Sao vậy?

Remy không hiểu hỏi.

- Tổ chức mà Thanh Viên gia nhập tự xưng la Yêu Đình.

- Yêu Đình?

Remy không khỏi chấn động.

- Tại sao bọn họ dám dùng cái tên này?

Yêu Đình?

Cái tên này cũng quá cháy rồi.

Thật sự muốn thống thất Yêu tộc sao?

- Tổ chức Yêu Đình này bây giờ có bao nhiêu người?

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

- Tám người.

Hi Vọng nghiêm mặt nói.

- Lấy ai là chủ?

- Không biết.

- Không biết?

- Chủ nhân của Yêu Đình rất thần bí, chỉ khi nào chính thức gia nhập Yêu Đình mới có tư cách biết được.

- Có thể khiến bọn Thanh Viên cúi đầu xưng thần, xem ra thân phận của đối phương không hề đơn giản.

Đúng lúc này một thân ảnh cường đại xuất hiện ở giữa không trung.

Bọn họ đều là đại nhân vật trong liên minh.

Cơ hồ đều là Siêu Thoát cấp.

Mà cầm đầu chính là một viên hầu tuổi già sức yếu, hắn quét mắt toàn trường một vòng rồi lãnh đạm nói.

- Dựa theo quy định chỉ cần điểm công đức hơn một vạn là có tư cách tiến vào di tích, mà phù hợp với yêu cầu của liên minh có bốn trăm tám mươi ba người. Nhưng có mấy lời ta phải nói trước, di tích thứ nhất không có gì nguy hiểm, di tích thứ hai thứ ba thì việc sinh tử ta không biết.

Đám người không khỏi biến sắc.

- Cả ba khu di tích đó chỉ có Thần Hoàng cấp mới có thể đi vào, cho dù là Siêu Thoát cấp chúng ta cũng không thể, nói cách khác bên trong các ngươi gặp phải nguy hiểm, chúng ta cũng không thể nào cứu trợ các ngươi.

Sắc mặt của mọi người lại lần nữa thay đổi.

- Bởi vậy khi tiến vào di tích thứ hai và thứ ba, các ngươi nhất định phải nghĩ kỹ, biến không?

Ngừng lại một chút, vượn già vung tay lên đưa đám người Diệp Hạo cùng đến trước cửa di tích.

- Đây là di tích thứ nhất, hiện tại các ngươi có thể tiến vào.

Vượn già nói xong, đám người Diệp Hạo đồng loạt đi vào di tích đó.

Sau khi tiến vào phát hiện đây rõ ràng là một tiểu thế giới cổ xưa, chỉ là trật tự không gian của tiểu thế giới này không ổn định bằng ngoại giới.

- Một khi vận dụng lực lượng Nửa Bước Cấm Kỵ ở nơi này, tiểu thế giới sẽ lập tức bị sụp đổ.

- Một khi tiểu thế giới này sụp đổ, dù Cấm Kỵ cấp cũng không thể nào may mắn sống sót.

- Ta rốt cuộc cũng hiểu vì sao Nửa Bước Cấm Kỵ lại không thể tiến vào rồi, tiểu thế giới căn bản không có cách nào gánh chịu được nhân vật cấp bậc này.

- Tóm lại mọi người tuyệt đối không nên vận dụng thủ đoạn Nửa Bước Cấm Kỵ.

- Ai vận dụng thủ đoạn Nửa Bước Cấm Kỵ, mọi người hợp nhau tấn công.

Khi cảm nhận được trật tự không gian của thiên địa này, thiên kiêu nhao nhao mở miệng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận