Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2938: Đến Tận Cùng Bài.

Diệp Hạo nghĩ một lát liền quả quyết từ bỏ Quá Khứ cảnh.

Ngược lại toàn lực lựa chọn Tương Lai cảnh.

Không qua bao lâu, mười lệnh bài Tương Lai cảnh sơ kỳ đã bị hắn chiếm được, mà lúc này Diệp Hạo để ý thấy một trận bàn của hắn đã bị bể nát.

- Không tốt.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi biến đổi.

Điều này có nghĩa là gì?

Bọn người Phá Quân biết mình tiến vào Huyễn cảnh.

Nói cách khác hai trận bàn còn lại cũng không thể ngăn cản được bao lâu.

- Diệp Hạo, bọn Phá Quân đã đánh vỡ một trận bàn.

Lúc này Hi Vọng nhắc nhở.

- Không sao.

Diệp Hạo liếc mắt nhìn Hi Vọng rồi tiếp tục thôi diễn.

Tốc độ công kích của đám người Phá Quân cực nhanh, Diệp Hạo mới lấy được đến lệnh bài Tương Lai cảnh trung kì thứ hai, trận bàn thứ hai đã bị bọn họ phá vỡ.

- Diệp Hạo.

Trên mặt Hi Vọng tràn ngập lo lắng.

Diệp Hạo tiện tay đưa cho Hi Vọng mười trận bàn.

- Giao cho ngươi.

- Trên người ngươi làm sao có nhiều trận bàn như vậy?

Hi Vọng khẽ giật mình nói.

- Ta vốn chính là một Trận Đạo sư, những năm này ta sở dĩ không sử dụng, đó là bởi vì ta không cần đến.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Ngươi không cần tiết kiện trận bàn làm gì, trên người của ta còn rất nhiều.

Hi Vọng nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu, ngay sau đó khởi động ba trận pháp trong trận bàn.

Đây là trận bàn cấp bậc gì?

Thần Hoàng đỉnh phong!

Hi Vọng không cảm thấy trên người Diệp Hạo có nhiều.

Nhưng tiết kiệm một chút hay là tiết kiệm một chút?

Đợi đến Diệp Hạo lấy được hết lệnh bài Tương Lai cảnh, phía Hi Vọng mới hao phí năm tấm trận bàn.

- Diệp Hạo, còn tiếp tục sao?

Hi Vọng nhìn Diệp Hạo nói.

- Đợi đến khi ta lấy hết tất cả lệnh bài Quá Khứ cảnh đỉnh phong, chúng ta lập tức rút lui.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

Nếu không phải vì trận bàn không có nhiều lắm, Diệp Hạo có lẽ đã lấy hết tất cả lệnh bài ở đây đi rồi.

Lệnh bài Quá Khứ cảnh đỉnh phong không có bao nhiêu.

Nhưng dù vậy Hi Vọng cũng đã dùng sạch sẽ năm tấn trận bài.

- Đám người Phá Quân chuẩn bị đánh đến đây.

Hi Vọng trầm giọng nói.

- Ngươi đi theo ta.

Diệp Hạo dắt theo bàn tay nhỏ nhắn của Hi Vọng lặng yên không một tiếng động xuyên qua trận pháp, xuất hiện ở bên ngoài trận pháp.

Sau ba hơi thở, các cao thủ Phá Quân rốt cục cũng phá vỡ trận pháp mà Diệp Hạo bố trí, ngay sau đó bọn họ liền thấy hơn trăm thân ảnh bị vòng sáng bao phủ.

Cùng lúc đó bọn họ cũng nhìn thấy hai bên.

Trận bàn mà Diệp Hạo bố trí ngoại trừ Huyễn thuật ra còn có cái loại Mê trận, Không gian khốn trận…

Bởi vậy đám người Phá Quân cũng không biết có bao nhiêu cao thủ đang công kích trận pháp nơi này.

- Diệp Hạo, Hi Vọng.

Khi mọi người nhìn thấy hai người Diệp Hạo, mấy thân ảnh lập tức xuất hiên ở bên cạnh bọn hắn.

Con mắt Diệp Hạo không khỏi híp lại.

- Chư vị, đây là ý gì?

- Diệp Hạo, ở trong này các ngươi đã lấy được thứ tốt gì?

Lang Vĩnh nhìn Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ngươi nghĩ ta lấy được thứ tốt gì?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Ta đến trước các ngươi một bước, nhưng vậy thì đã thế nào?

Ánh mắt Lang Vĩnh lấp lóe không ngừng.

Tiềm thức hắn cảm thấy Diệp Hạo chiếm được đồ tốt.

Nhưng hắn lại không có chứng cứ.

- Sao? Cảm thấy Nhân tộc ta dễ bắt nạt?

Hi Vọng lạnh lùng nhìn Lang Vĩnh.

Thực lực của Lang Vĩnh rất mạnh, nhưng thực lực của Hi Vọng cũng không hề yếu.

Nếu thật sự đánh, ai sợ ai chứ?

- Lang Vĩnh, đến đây, chúng ta tái chiến một trận?

Thanh Viên nhanh chân chạy vọt qua bên này.

Nghe vậy ánh mắt Lang Vĩnh lướt qua một tia kiêng dè.

- Ta chỉ là thay mặt mọi

người hỏi một chút. Lang Vĩnh hừ lạnh nói.

- Ai bảo ngươi thay mặt?

Thanh Viên cười to nói.

- Ta.

Thiếu chủ Kim Hạt tộc lãnh đạm mở miệng.

Sắc mặt Thanh Viên lập tức thay đổi.

Thiếu chủ Kim Hạt tộc không phải là một kẻ đơn giản.

- Ngươi lại nhảy ra ngoài?

Diệp Hạo nhìn về phía thiếu chủ Kim Hạt tộc.

- Mở tiểu thế giới của ngươi ra, để mọi người chúng ta nhìn thử.

Thiếu chủ Kim Hạt tộc lãnh đạm nói.

- Ngươi lấy được chỗ tốt từ chỗ này phải chia đều cho mọi người. Mọi người nói xem có đúng không?

- Không sai.

- Thiếu chủ Kim Hạt tộc nói có lý.

- Diệp Hạo, mở tiểu thế giới của ngươi ra, để mọi người nhìn đi.

Lúc này cao thủ bốn phía nhao nhao nói.

Có thể đến nơi này, có ai là người đơn giản đâu.

Trong tiểu thế giới của ai mà không có bảo vật trân quý?

Chỉ cần Diệp Hạo thoả hiệp, đến lúc đó sẽ không có lựa chọn nào khác.

- Các ngươi hơi quá đáng rồi đấy.

Remy không nhịn được, lớn tiếng trách cứ.

Đáng tiếc âm thanh của Remy rất nhanh đã bị vùi lấp giữa âm thanh của mọi người.

- Ngươi nói muốn nhìn tiểu thế giới?

Diệp Hạo cười híp mắt nhìn thiếu chủ Kim Hạt tộc.

- Đúng vậy.

Khi nói câu này, thiếu chủ Kim Hạt tộc đã âm thầm làm xong chuẩn bị.

- Ngươi cũng phải có cái năng lực này đã.

Nói xong, Diệp Hạo đốt lên Nhân Vương huyết, chấn động cuồn cuồn tràn ngập ra khỏi người hắn.

Cùng lúc đó trong tay Diệp Hạo xuất hiện Thiên Địa Lư Đồng, đạo ý cuồn cuộn như nước thuỷ triều chìm chìm nổi nổi ở trong đó.

Răng rắc!

Diệp Hạo mang theo Thiên Địa Lư Đồng đánh tới thiếu chủ Kim Hạt tộc, đồng thời không gian bốn phía đều xuất hiện vết rạn nứt.

Sắc mặt của thiếu chủ Kim Hạt tộc lập tức thay đổi.

Bởi vì cái gọi người trong nghề vừa mới ra tay liền biết thực lực thế nào.

Một kích này của Diệp Hạo khiến hắn ngửi được mùi vị tử vong.

Lui!

Hắn biết không có thể mạnh mẽ chống đỡ!

Chỉ là đợi đến khi hắn lui về phía sau, hắn lập tức phát hiện không gian bốn phía bị một cỗ lực lượng vô danh phong bế.

- Ta không tin ngươi mạnh được bao nhiêu.

Thiếu chủ Kim Hạt tộc cắn răng một cái, cả người hoá thân thành một tia lưu quang phóng tới Thiên Địa Lư Đồng.

Trong nháy mắt hai người va chạm vào nhau, đám người khiếp sợ nhìn thấy thiếu chủ Kim Hạt tộc bị đánh vỡ một cách dễ dàng.

Huyết nhục, linh hồn hắn dưới một đòn tấn công của Thiên Địa Lư Đồng, không còn gì tồn tại.

- Cái gì?

- Thiếu chủ Kim Hạt tộc bị tiêu diệt?

- Làm sao có thể?

- Sao Diệp Hạo lại mạnh như vậy?

Đám người đều ngẩn ra.

Ai cũng không ngờ thực lực của Diệp Hạo mạnh như vậy?

Giả heo ăn thịt hổ a!

Trên mặt Phá Quân lộ ra tia kinh ngạc, hắn nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu nói.

- Không ngờ ngươi ẩn núp sâu như vậy?

Diệp Hạo không thèm nhìn hắn lấy một cái, vẻ mặt dữ tợn quét một lượt qua mấy thanh niên.

- Vừa rồi mấy người các ngươi nói muốn xem tiểu thế giới của ta? Đến đi!

Ai dám đến chứ?

Qua một đòn vừa rồi, bọn họ nhận ra thực lực của Diệp Hạo chí ít cũng thuộc dạng đứng đầu.

Lúc này mà đi lên chẳng khác gì tặng đầu cho người ta.

- Ngươi... Lăn tới đây cho ta.

Diệp Hạo thấy không ai động đậy liền chỉ vào một thanh niên nói.

Sắc mặt thanh niên kia lập tức tái nhợt nói.

- Diệp Hạo, ngươi giết thiếu chủ Kim Hạt tộc, cứ đợi Kim Hạt nhất tộc tới trả thù đi.

- Nếu ta đã dám giết thiếu chủ Kim Hạt tộc, ta cũng không thèm để mối thù của hắn ở trong lòng.

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Nếu trước đó Diệp Hạo còn kiêng kỵ Kim Hạt tộc trả thù, nhưng bây giờ còn cần sao?

Chiếm được nhiều lệnh bài như vậy, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể trấn áp được Kim Hạt tộc.

Đây cũng là lý do vì sao dưới hàng tăm con mắt nhìn trừng trừng mà Diệp Hạo dám giết thiếu chủ Kim Hạt tộc.

- Cao thủ mạnh nhất Kim Hạt tộc cũng chỉ là Quá Khứ cảnh đỉnh phong mà thôi, Bổ Thiên giáo ta những năm này vẫn luôn có thù với Kim Hạt tộc, đợi đến khi ta trở về sẽ lập tức giết bộ tộc của hắn.

Lúc này Hi Vọng mở miệng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận