Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2951: Bổ Thiên Giáo Hàm Nghĩa Chân Chính.

- Sẽ khôg có ai ra tay với Nhân tộc ngươi.

Vượn già trịnh trọng nói.

Diệp Hạo cười cười.

- Dù sao ta cũng đã ở liên minh khá lâu, cũng đã đến lúc ta cần phải trở về.

Diệp Hạo nói như vậy, vượn già cũng không khuyên nữa.

Trên đường trở về trụ sở, Hi Vọng ngỏ ý.

- Diệp Hạo, có hứng thú đến Bổ Thiên giáo ta không?

- Vẫn không nên thì hơn.

Diệp Hạo lắc đầu.

Diệp Hạo rất tín nhiệm Hi Vọng, nhưng hắn lại không hiểu rõ Bổ Thiên giáo.

Vả lại Bổ Thiên giáo có cường giả Tương Lai cảnh.

Diệp Hạo không tính đặt mình vào nguy hiểm.

- Ngươi biết Bổ Thiên giáo ta thế nào không?

- Không biết.

- Bổ Thiên giáo trong thiên là chỉ thiên tư.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

- Đây cũng là lý do vì sao ta mời ngươi tới Bổ Thiên giáo.

- Thiên tư của ta chỉ sợ rất khó tăng lên.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Ngươi biết Tiếc Thiên Kiếm Thần không?

- Chưa từng nghe qua.

Diệp Hạo cũng không biết quá nhiều các cường giả trong thiên địa.

- Tiếc Thiên Kiếm Thần là một trong thập đại cao thủ Nhân tộc trong khu vực của Cửu Cung chúa tể.

Diệp Hạo biết các thế lực trong thiên địa cơ hồ đều dưới sự khống chế của chín đại Chúa Tể.

Đương nhiên loại khống chế này chỉ là trên danh nghĩa.

Trên thực tế Chúa Tể lười quản những chuyện này.

- Kim Thế cảnh?

- Cường giả Kim Thế cảnh trong thiên địa không có bao nhiêu, nhưng dần dần đặt cường gỉa đặt chân đến cảnh giới này sẽ càng ngày càng nhiều.

- Đúng vậy, năm đó Thần vực chúng ta cũng không có nhiều Thần Hoàng, nhưng bây giờ Thần Hoàng đã không phải hiếm có gì nữa.

- Tiếc Thiên Kiếm Thần trong Tương Lai cảnh có cấp bậc gì?

- Tương lai cảnh đỉnh phong.

Trong lòng Diệp Hạo hơi động.

Tương lai cảnh đỉnh phong?

Cảnh giới này quả thực không thấp.

- Năm đó, Tiếc Thiên Kiếm Thần nhờ ở Bổ Thiên giáo mà có thể tăng thiên tư lên?

Diệp Hạo nghĩ một lát hỏi.

- Đúng vậy.

Hi Vọng gật đầu một cái.

Diệp Hạo yên lặng.

Trong mắt Hi Vọng, Diệp Hạo hơn phân nửa kém hơn Thiên Kiếm Thần, lùi một bước coi như Diệp Hạo có thể đánh đồng với Thiên Kiếm Thần, như vậy khi Diệp Hạo đến Bổ Thiên giáo cũng có thể tăng lên thiên tư.

- Ta là Giáo Chủ đời tiếp theo của Bổ Thiên giáo, không có người nào dám bất kính với ngươi.

Hi Vọng thấy Diệp Hạo im lặng không nói mới nghiêm túc nói.

- Ta không lo lắng vấn đề này.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ta chỉ thê tử của ta thôi.

Dù Diệp Hạo có thật sự lo lắng vấn đề này, hắn cũng sẽ không thừa nhận.

- Ngươi đối xử với thê tử của ngươi thật tốt.

Hi Vọng hâm mộ nói.

- Nhiều năm nay ngươi không tìm đạo lữ sao?

Diệp Hạo nghi hoặc hỏi.

- Mắt ta quá cao, chọn tới chọn lui, rồi chọn tới bây giờ.

Hi Vọng cười hắc hắc nói.

- Vất vả lắm mới gặp được một người thích hợp, kết quả người ta lại có thê tử.

- Người mà ngươi nói không phải là ta đấy chứ?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Ngoài ngươi ra thì còn ai vào đây?

Hi Vọng u oán nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi có thể làm thiếp mà.

Diệp Hạo ranh mãnh nói.

- Ta dù có muốn, Bổ Thiên giáo cũng sẽ không đồng ý.

Hi Vọng khẽ thở dài.

- Vả lại tông môn cũng hi vọng ta có có thể tìm được một nam tử ở rể.

Dù sao Hi Vọng cũng là Giáo Chủ tương lai của Bổ Thiên giáo.

Sao có thể gả ra ngoài được?

Dù Diệp Hạo có ưu tú hơn Hi Vọng cũng không thể.

Diệp Hạo cười cười.

Hi Vọng cũng biết hắn từ chối.

- Ngươi không có gì để nói sao?

- Đợi đến khi tu vi ta tăng lên, ta sẽ tới cửa đoạt, thế nào?

- Tương lai nếu ngươi đặt chân đến Kim Thế cảnh, bất cứ lúc nào ta cũng hoan nghênh ngươi đến đoạt.

- Kim Thế cảnh? Quá khó khăn.

- Đúng vậy, quá khó khăn.

Hi Vọng có chút sầu não nói.

- Đến tình trạng của chúng ta hiện giờ, muốn tăng bản nguyên lên, gần như là không có khả năng.

Lần này Hi Vọng chiếm được không ít tài nguyên ở ba di tích.

Nhưng lại không có tài nguyên nào giúp tăng bản nguyên lên.

- Vậy ngươi có đi tới Bổ Thiên giáo không?

Hi Vọng sầu não một hồi nhẹ giọng hỏi.

- Đi thôi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi liền nói.

Hắn không ôm hi vọng với bí thuật của Bổ Thiên giáo, nhưng môn nhân của hắn lại cần.

Bổ Thiên giáo!

Sau khi đến Bổ Thiên giáo, Diệp Hạo phát hiện văn minh tu hành ở nơi này mạnh hơn rất nhiều so với Thần vực.

Khỏi cần nói gì xa xôi, chỉ mỗi Truyền Tống trận.

Mỗi hành tinh đều có Truyền Tống trận.

- Bổ Thiên giáo là tứ cấp văn minh, mà xung quanh Bổ Thiên giáo có ba tứ cấp văn minh, chín tam cấp văn minh, ba mươi nhị cấp văn minh, một trăm hai mươi mốt nhất cấp văn minh.

- Giữa những văn minh này đều có liên hệ mật thiết?

- Mỗi văn minh đều có một Truyền Tống trận.

- Nhất cấp văn minh làm sao có thể sống sót?

- Quan hệ giữa các văn minh rất rắc rối, giống như có mười tám văn minh phụ thuộc chúng ta.

Diệp Hạo lập tức hiểu rõ ý của Hi Vọng.

Nhưng chuyện này cũng rất dễ hiểu.

Văn minh cấp thấp nếu không có văn minh cấp cao hơn che chở, vậy đã bị ăn đến mức không còn gì rồi.

- Thực lực của Kim Hạt nhất tộc thế nào?

- Ngươi không nói ta lại quên mất cần phải nhổ tận gốc Kim Hạt nhất tộc.

Hi vọng vừa cười vừa nói.

- Bổ Thiên giáo các ngươi có thể ứng phó sao?

- Nếu lão tổ chưa đột phát có lẽ còn kiêng kị, nhưng bây giờ thì cần kiêng kị gì chứ?

Hi Vọng không thèm để ý nói.

- Như vậy cũng tốt.

Bổ Thiên giáo nếu không tiện xuất thủ, Diệp Hạo sẽ sử dụng lệnh bài nhổ tận gốc Kim Hạt nhất tộc.

Đừng quên trong tay Diệp Hạo có không ít lệnh bài Tương Lai cảnh.

Những lệnh bài này, lúc này không dùng, vậy phải chờ đến lúc nào?

- Có muốn đi Cổ Đống Tinh không?

- Cổ Đống Tinh làm cái gì?

- Cổ Đống Tinh là một địa phương do cộng đồng bốn tứ cấp văn minh Bổ Thiên giáo chugns ta tạo ra.

Ánh mắt Diệp Hạo không khỏi phát sáng lên.

- Đến nhìn một chút.

Nơi do bốn đại văn minh tạo ra, nhất định sẽ có một vài tài nguyên trân quý.

Cổ Đống Tinh cách bọn họ không bao xa, bởi vậy rất nhanh hai người bọn họ đã đến.

- Nữ tử xinh đẹp như tiên nữ kia là ai?

- Ngoại trừ Hi Vọng tiên tử cả Bổ Thiên giáo ta, ngươi nghĩ còn có thể là ai?

- Không ngờ tiên tử lại đi tới nơi này.

- Không biết nam tử bên cạnh tiên tử là ai? Dáng dấp cũng không có gì đặc biệt.

- Im lặng! Có thể trò chuyện vui vẻ cùng với tiên tử như vậy, ngươi cảm thấy đây sẽ là người bình thường sao?

- Đúng vậy, ngươi không muốn mạng sống của mình nữa sao?

- Ta cảm thấy nam tử này mới không muốn mạng sống của mình thì đúng hơn, tu sĩ khu vực chúng ta ai mà không biết tiên tử đã bị Hạo Thương độc chiếm chứ?

- Ta đoán chừng rất nhanh Hạo Thương sẽ chạy tới.

Tiếng thảo luận của tu sĩ xung quanh đều truyền vào trong tai Diệp Hạo.

- Hạo Thương là ai?

- Hạo Thương là sư đệ của ta.

Hi Vọng bất đắc dĩ nói.

- Hắn ta tính cách tàn nhẫn, không phải kiểu người mà ta thích.

- Ta cảm thấy ta nằm cũng dính đạn.

Diệp Hạo cười khổ nói.

- Nếu Hạo Thương thật sự tìm tới gây phiền toái, ngươi cứ ra tay giáo huấn hắn một phen đi.

Hi Vọng nói khẽ.

- Nhiều năm nay hắn gây hoạ cũng không ít, giờ cũng nên dạy hắn một chút quy củ.

- Để nói sau.

Diệp Hạo nói xong rồi nhìn xung quanh.

- Ta dẫn ngươi đi trung tâm giao dịch lớn nhất Cổ Đống Tinh.

Hi Vọng chỉ và một phía nói.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Thế nhưng còn chưa đi được bao xa, hắn đã ngừng lại. Bởi vì trong phạm vi thần niệm của hắn thấy thấy được một thân ảnh với khí tức bàng bạc đang điên cuồng tiến tới nơi này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận