Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2953: Quên Nguồn Quên Gốc.

Mảnh vỡ đại đạo!

Giữa Thiên Địa này, mảnh vỡ đại đạo cũng không có bao nhiêu!

Nhưng Hạo Thương và Hi Vọng đều không phải là tu sĩ bình thường, bí ẩn liên quan đến mảnh vỡ đại đạo đương nhiên bọn họ đều biết.

Diệp Hạo vẫy vẫy về phía chùm ánh sáng kia, một mảnh vỡ kim sắc liền xuất hiện ở trong tay hắn, ánh mắt hắn rơi vào trên người Hi Vọng nói.

- Ngươi đoán không lầm, đây chính là mảnh vỡ đại đạo.

- Mảnh vỡ đại đạo.

Cả người Hạo Thương đều không hề tốt.

Giá trị của mảnh vỡ đại đạo đương nhiên hắn biết.

Có thể nói lần này Diệp Hạo kiếm lợi lớn.

- Mảnh vỡ đại đạo!

Đúng lúc này một trung niên xuất hiện ở bên người Diệp Hạo, hắn nhìn mảnh vỡ đại đạo trong tay Diệp Hạo, trong mắt tràn ngập lửa nóng.

- Công tử, mảnh vỡ đại đạo này có thể bán lại cho ta không?

- Ngươi nghĩ ta là người thiếu điều kiện sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Trên người Diệp Hạo có một ngàn mảnh vỡ đại đạo.

Nhưng Viêm Hoàng tông cũng có rất nhiều cao tầng, tương lai những cao tầng này cũng cần mảnh vỡ đại đạo.

- Ngươi cứ ra giá đi.

Trung niên kia trầm giọng nói.

- Ta thấy ta đã nói rõ ý của mình rồi.

Diệp Hạo đạm mạc nói.

Ánh mắt trung niên kia lộ ra vẻ giãy dụa.

- Ngươi phải biết nơi này là nơi nào?

Hi Vọng cảnh cáo nhìn trung niên kia một cái.

- Nếu ngươi dám cướp đoạt ở chỗ này, không những bản thân ngươi sẽ bỏ mạng, ngay cả gia tộc sau lưng ngươi cũng sẽ được an táng theo.

Trung niên kia lập tức bi doạ sợ đến mức toát cả mồ hôi lạnh.

Nơi này là trung tâm giao dịch do bốn tứ đẳng văn minh thành lập.

Quấy rối ở nơi này cũng sẽ bị thế lực bốn phương công kích.

- Công tử, van cầu ngươi.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng trung niên kia lại quỳ ở trước mặt hắn.

- Đây là ý gì?

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày.

- Công tử, van cầu ngươi cứu mấy vạn con dân của Vân tộc.

Trung niên kia cầu khẩn nói.

- Xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Vài ngày trước lão tổ Tra gia đã đột phá đến Cấm Kỵ trung kỳ, mà lão tổ Vân gia ta hiện tại chỉ mới Cấm Kỵ sơ kỳ.

Trung niên kia nói gấp.

- Một tháng sau lão tổ hai nhà sẽ quyết chiến, mà phe bại sẽ trở thành nô lệ.

- Nô lệ.

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Đúng vậy, nô lệ.

- Chuyện của Tra gia thế nào?

Diệp Hạo nói xong liền nhìn về phía Hi Vọng.

- Chuyện của mấy thế lực nhỏ Bổ Thiên giáo chúng ta làm sao chú ý chứ?

Hi vọng còn chưa trả lời, Hạo Thương đã cướp lời trước.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Ngươi ở bên cạnh ta chờ ta một chút.

- A, đa tạ công tử.

Trung niên kia kích động nói.

Từ cách nói của Hạo Thương, hắn có thể đón ra thân phận của Hạo Thương và Hi Vọng trong Bổ Thiên giáo không hề thấp.

Mà Diệp Hạo lại có thể đứng ngang với Hi Vọng, điều này nói rõ thứ gì?

Sao hắn lại có thể không rõ ràng chứ?

Sau đó Diệp Hạo lại bắt đầu trắng trợn thu mua.

Dần dần, cho dù là Hạo Thương, trong lòng cũng có chút run sợ.

Bất kể nói thế nào Hạo Thương cũng được coi là đệ tử hạch tâm mà Bổ Thiên giáo bồi dưỡng, nhưng nếu hắn mua giống Diệp Hạo, hắn đã phát sản từ lâu rồi.

- Sư tỷ, vị này có lai lịch gì?

- Ngươi chỉ cần biết vị này ngươi trêu chọc không nổi đâu.

Hi Vọng ẩn ý nói.

- Trên người của hắn sao lại có nhiều Hoàng thạch như vậy?

- Ta làm sao biết được?

Hi Vọng dù nói như vậy, nhưng làm sao nàng có thể không biết được chứ?

Vài ngày trước Diệp Hạo đã lột sạch tài nguyên trên người Từ Thiên Nhiên.

Phải biết Tử Thiên Nhiên là cường giả Quá Khứ cảnh đỉnh phong, tài nguyên trên người hắn có bao nhiêu?

Khó có thể tưởng tượng được.

Mà những tài nguyên này lại phải đưa hết cho Diệp Hạo.

Bởi vậy Diệp Hạo tiêu xài căn bản không có điểm dừng, chỉ cần hắn cảm thấy có giá trị liền mua.

Dù giá cao cũng sẽ không tiếc.

Đi dạo hơn nửa ngày sau Diệp Hạo đột nhiên ngừng lại.

- Sao vậy?

- Ta đã dùng hết Hoàng thạch mà ta đoạt trên người Từ Thiên Nhiên rồi.

- Đã xài hết rồi.

Hi Vọng ngây ngẩn cả người.

- Ngươi có biết hay không, mới hơn nửa ngày mà ngươi đã tiêu hết ba ngàn vạn Hoàng thạch?

Hạo Thương nhếch miệng nói.

Quả nhiên là tên phá của.

- Lần này ta mua tài nguyên cũng gần đủ rồi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Được rồi, không mua.

Trong lúc nhất thời Hi Vọng không biết nên nói gì.

Phải biết chỉ trong ngắn ngủi nửa ngày mà Diệp Hạo đã dùng hết tài nguyên mà cường giả Quá Khứ cảnh cất giữ cả đời.

- Nếu ngươi muốn Hoàng thạch, trên người ta vẫn còn hơn một trăm vạn.

Hi Vọng nhẹ nhàng nói.

- Tạm thời không cần.

Trên người Diệp Hạo trên vẫn còn mấy trăm vạn Hoàng thạch đây.

- Nếu cần cứ nói cho ta biết.

- Như vậy đi, ngươi cứ về Bổ Thiên giáo trước, đợi đến khi ta giúp vị này giải quyết xong chuyện của gia tộc hắn, ta sẽ đi tìm ngươi.

- Cũng tốt.

Hi Vọng đáp ứng.

Sau đó một nhóm bốn người chia thành hai ngả.

Trong đoạn đường trở về Vân gia, trung niên kia kích động hỏi.

- Diệp công tử, vừa rồi vị kia chính là thánh nữ của Bổ Thiên giáo, Hi Vọng sao?

- Đúng vậy.

- Không ngờ đời ta lại may mắn được nhìn thấy thánh nữ một lần.

Trên mặt trung niên kia lộ ra thần sắc cảm thán.

- Nói thử về Bổ Thiên giáo đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Cái gì?

Trong lúc nhất thời trung niên kia không hiểu ý của Diệp Hạo.

- Ta cho ngươi khách quan đánh giá thử Bổ Thiên giáo.

Diệp Hạo nhìn trung niên kia nói.

- Ta nói như vậy ngươi đã hiểu chưa?

- Ngươi và Hi Vọng tiểu thư không phải là bằng hữu sao?

- Giao tình còn thấp.

Vân Triết trầm ngâm một hồi nói.

- Bổ Thiên giáo là một thế lực âm thịnh dương suy, cũng có lẽ là vì nguyên nhân này mà trong bốn đại thế lực, Bổ Thiên giáo cũng không được cọi là quá mạnh. Những năm này bị các tộc áp bách, Bổ Thiên giáo rất ít khi đi ra chủ trì đại cuộc.

Vân Triết nói đến đây liền ngừng lại.

Hắn đang quan sát phản ứng của Diệp Hạo.

- Tiếp tục.

Diệp Hạo nói mà không có bất kỳ cảm xúc gì.

- Nhưng dù sao Bổ Thiên giáo cũng là một trong những tứ đẳng văn minh, có Bổ Thiên giáo đứng đấy, các tộc cũng không dám làm gì quá đáng.

- Ngươi hiểu Hi Vọng được bao nhiêu?

- Nói thật ta cũng không hiểu nàng quá nhiều, mà tin tức ta lấy được đều là mặt tốt.

- Hạo Thương thì sao?

- Hạo Thương ngang ngược càn rỡ, thích trêu chọc thị phi. Nhưng mỗi lần Nhân tộc bị khi dễ, hắn lại là người đầu tiên đứng ra.

Sau đó Diệp Hạo lại hỏi thăm một vài vấn đề, Vân Triết đều trả lời hết.

Nói chuyện được một hồi, hai người cũng đã tới tổ đình của Vân gia.

Tổ đình của Vân gia nằm ở phía trên một hành tinh màu tím, hành inh này có diện tích lớn hơn nhiều so với Địa Cầu.

Khi Diệp Hạo và Vân Triến đến, một thiếu nữ áo tím vội vàng đến đón.

- Phụ thân, không tốt.

- Hi, xảy ra chuyện gì?

- Một vài trưởng lão trong tộc thương lượng quyết định gia nhập Kim Hạt nhất tộc.

- Cái gì?

Vân Triết kinh hãi.

- Sao bọn họ có thể như vậy chứ?

Kim Hạt nhất tộc là Yêu tộc đấy!

- Kim Hạt nhất tộc?

Nghe vậy trên mặt Diệp Hạo lộ ra nét cười nghiền ngẫm.

- Để Diệp công tử chê cười rồi.

Vân Triết cười khổ nói.

- Ta không hiểu, gia tộc của ngươi còn chưa có đủ tư cách để thuần phục Kim Hạt nhất tộc.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Kim Hạt nhất tộc có cường giả Quá Khứ cảnh đỉnh phong trấn giữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận