Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2976: Huyết Cổ

- Đi thôi.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Đổng Thành Thụy bí mật nhìn chỗ tối một cái, thân ảnh trong bóng tối lặng yên không một tiếng động rời khỏi.

Đổng Thành Thụy thân làm thiếu các chủ Bách Tuế sơn, bên người làm sao lại không có hộ đạo giả được.

Vả lại bây giờ Diệp Hạo đang ở trong khu vực Bách Tuế sơn, Bách Tuế sơn cũng sẽ điều động cường giả bí mật bảo vệ, nếu không lỡ Diệp Hạo xuất hiện vấn đề gì, khó có thể chắc chắn Diệp Hạo sẽ không đổi cách nhìn với Bách Tuế sơn.

- Tinh Hà công tử, về sau nô gia sẽ là người của ngươi.

Hàm Yên lã chã mếu khóc thi lễ với Diệp Hạo một cái.

- Được rồi, bây giờ ngươi có thể rời đi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Về sau Thanh các sẽ không làm khó ngươi.

Hàm Yên nghe vậy lại quỳ gối xuống trước mặt Diệp Hạo.

- Hàm Yên đã không có người nhà, nếu Tinh Hà công tử không muốn ta, vậy Hàm Yên cũng không còn chỗ nào để đi.

Nhìn Hàm Yên điềm đạm đáng yêu, Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Công phu hầu hạ của ngươi thế nào?

- Tinh Hà công tử có thể tự mình kiểm nghiệm một chút.

Hàm Yên có chút xấu hổ nói ra.

- Vậy ta đi kiểm nghiệm một chút.

Diệp Hạo nói xong cũng nhanh chân bước về phía trước.

Đổng Thành Thụy trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mặt.

- Tinh Hà công tử, quả nhiên chúng ta phải noi gương.

Mới vừa tới Thanh các đã không thể chờ đợi được.

- Tống Triết, sắp xếp đi.

Ngay sau đó Đổng Thành Thuỵ nhìn về phía Tống Triết nói.

- Đổng công tử, mời.

Tống Triết vội nói.

Trước đó Tống Triết còn không quá để tâm tới Đổng Thành Thụy, nhưng bây giờ hắn rõ ràng cùng đi với Diệp Hạo, như vậy cũng không thể đối không thận trọng đối đãi với Đổng Thành Thuỵ được.

Bên trong gian phòng nóng bỏng.

Hàm Yên xấu hổ cởi quần áo trên người mình, một đôi mắt đẹp thỉnh thoảng nhìn về phía Diệp Hạo.

Đợi đến không đến mảnh vải nào, nàng mới dán mình lên người Diệp Hạo.

- Tinh Hà công tử, có muốn ta giúp ngươi cởi áo nơi dây lưng không?

- Không cần.

Khiến Hàm Yên không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói như vậy.

- Diệp công tử.

Hàm Yên có chút hoang mang hỏi lại.

- Chủ nhân Thanh các của các ngươi là ai?

Diệp Hạo lãnh đạm hỏi.

- Chyện này ta không biết.

Hàm Yên ngẩn người.

- Không biết?

Khi nói đến đây, bàn tay Diệp Hạo chạm nhẹ vào một chỗ trên bụng nàng, Hàm Yêu gào thảm thiết rồi phun ra một ngụm máu tươi.

Đống máu tươi đó hội tụ lại một chỗ hoá thành một cổ trùng rất nhỏ.

Đừng nhìn cổ trùng này nhỏ, thế nhưng hình dạng của nó cực kỳ dữ tợn, không những thế còn phát ra thanh âm uy vũ.

Khi thấy một màn này, sắc mặt Hàm Yên hoàn toàn thay đổi.

- Tinh Hà công tử.

- Lá gan Thanh các của các ngươi cũng không nhỏ nhỉ, dám đặt chủ ý tới trên người ta.

Diệp Hạo chợt quát một tiếng.

Lực lượng sóng âm nóng nảy vang đội toàn bộ Thanh các.

Đổng Thành Thuỵ đang uống trà ở phòng bên cạnh cũng thay đổi sắc mặt, sau một khắc hắn liền xé rách không gian xuất hiện ở bên trong phòng Diệp Hạo.

Khi hắn nhìn thấy cổ trùng đang lơ lửng trước mặt Diệp Hạo, sắc mặt cũng trở nên khó coi.

- Thanh các các ngươi muốn chết hử?

Diệp Hạo vung tay lên dùng chăm đệm che lại cơ thể của Hàm Yên.

Ngay sau đó lần lượt từng bóng người xuất hiện ở bên trong phòng Diệp Hạo.

Trong đó bao gồm cả hộ đạo giả Bách Tuế sơn, người phụ trách Thanh các Tống Triếc và khách nhân…

- Thiếu các chủ, xảy ra chuyện gì?

Người phụ trách Bách Tuế sơn trầm giọng hỏi.

- Bên trong cơ thể mỗi nữ tử Thanh các đều có cổ trùng.

Khi nói đến đây đột nhiên Đổng Thành Thuỵ đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

- Tinh Hà công tử, trong cơ thể của ta . . .

Hai tay Diệp Hạo kết một đạo đan ấn đánh vào trên người Đổng Thành Thụy.

Đổng Thành Thụy lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Ngụm máu tươi kia vừa rơi xuống đất liền kết hợp lại hoá thành ba cổ trùng.

- Xem ra Đổng thiếu các chủ chơi rất vui nhỉ.

Diệp Hạo hài hước nhìn Đổng Thành Thuỵ.

Ba cổ trùng có nghĩa là gì?

Có nghĩa là Đổng Thành Thuỵ đã chơi qua ba nữ tử ở đây.

Sắc mặt Đổng Thành Thuỵ tràn đầy vẻ âm trầm.

- Thanh các không cần phải tồn tại ở Bách Tuế thành nữa.

- Ngươi dám?

Tống Triết biến sắc.

Ầm một tiếng, toàn bộ Thanh các đều sụp đổ.

Vô luận là nữ tử hay hộ vệ Thanh các đều bị trọng thương.

- Các ngươi chắc chắn muốn làm lớn chuyện này lên?

Tống Triết cắn răng nói ra.

- Thanh các nhằm vào thiên kiêu các tộc, các ngươi vẫn nên chuẩn bị ứng phó với lửa giận của các tộc cho tốt thì hơn.

Đổng Thành Thụy cười lạnh nói.

Nghe vậy Tống Triết rùng mình một cái.

Chuyện này cũng không phải đùa giỡn, chỉ cần làm không tốt, Thanh các sẽ bị huỷ diệt.

- Tinh Hà công tử, không biết trong cơ thể của ta có cổ trùng hay không?

Lúc này một trung niên vội vàng hỏi.

Diệp Hạo nhìn trung niên kia một cái nói.

- Hai con.

- Mong Tinh Hà công tử hỗ trợ.

Trung niên kia chắp tay nói.

- Một con cổ trùng mười

Khiến trung niên kia không ngờ rằng Diệp Hạo còn bỏ xuống câu này.

- Tinh Hà công tử, bây giờ ta không có hai mươi vạn hoàng thạch.

Trung niên kia cười khổ nói.

- Không đi mượn thì đi góp đi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ta tin lấy thân phận của ngươi nhất định có thể làm được.

- Không biết sau khi ta góp đủ thì đi đâu để tìm được Tinh Hà công tử?

- Ta sẽ ở Bách Tuế thành một tháng, một tháng sau ta sẽ rời đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Bây giờ ta trở về gom tiền.

Trung niên kia nói xong liền quay người rời khỏi.

Tin tức về Thanh các rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ khu vực Cửu Cung.

Các thiên kiêu đã từng đi tới Thanh các tìm niềm vui đều bị giật mình.

- Thật hay giả?

- Tinh Hà công tử chẳng lẽ còn lừa các ngươi hay sao?

- Nhưng đại sư đan đạo trong tộc chúng ta không hề kiểm tra thấy cổ trùng.

- Ngươi cho rằng đan thuật của ai cũng có thể so sánh được với Tinh Hà công tử sao? Một lão đan sư có tiếng nói rằng đó là huyết cổ cực kỳ khó phát hiện ra được, cho dù là lão đan sư đó cũng không có cách nào ép ra được, bây giờ chỉ sợ ngoại trừ Tinh Hà công tử ra cũng chỉ có người thi pháp mới có thể giúp ngươi ép ra được.

- Ai mà dám đi tìm người thi pháp chứ?

- Đúng vậy, ai biết bọn họ có thể còn thi triển cổ thuật gì đó trên người chúng ta không?

- Mười vạn hoàng thạch thì mười vạn hoàng thạch.

- Ta nghe nói nếu không có hoàng thạch thì dùng tài nguyên để thay thế, chỉ là tài nguyên Tinh Hà công tử sẽ ép xuống nửa giá

- Đừng nói mười vạn hoàng thạch, cho dù là một trăm vạn cũng đáng, đây chính là cái mạng nhỏ của mình đấy.

Theo thời gian trôi qua, các thiên kiêu nối đuôi nhau đi đến Bách Tuế thành.

Mà những thiên kiêu này chỉ cần nộp hoàng thạch đều có thể được Diệp Hạo trị liệu.

- Diệp công tử, ta là thiếu tộc trưởng Tam Nhãn Thánh tộc Phật Tịnh Thiên, về sau nếu cần dùng đến Phật Tịnh Thiên ta thì chỉ cần nói với ta một tiếng.

Một thanh niên ba mắt sau khi được trị liệu hoàn tất trịnh trọng nói.

Đối tượng bị Thanh các gài bẫy đa phần đều là thiên kiêu.

Mà thiên kiêu phần lới đều có tâm cao khí ngạo.

Có thể nói Diệp Hạo cứu hắn một cái mạng.

- Được.

Diệp Hạo nhàn nhạt gật gật đầu.

Mà lúc này một thiếu nữ che lụa mỏng đi tới trước mặt Diệp Hạo.

- Tinh Hà công tử, ta muốn nói chuyện với ngươi.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên nói.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Khi tiếng nói của hắn vừa rơi xuống, hắn liền xuất hiện ở bên trong một không gian hư vô.

Lúc này thiếu nữ mới bỏ xuống lụa mỏng lộ ra dung nhan nghiêng nước nghiêng thành.

- Tinh Hà công tử, ta tự giới thiệu một chút, ta là thiếu các chủ Thanh các, Thanh Trúc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận