Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2977: Thanh Các Chủ Nhân

- Ngươi như vậy không sợ ta ra tay với ngươi sao?

Diệp Hạo hài hước nhìn xem Thanh Trúc nói.

- Ta tin Tinh Hà công tử sẽ không tàn sát bừa bãi.

Thanh Trúc dung ánh mắt trong vắt mà nhìn xem Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo nhìn Thanh Trúc một hồi rồi thản nhiên nói.

- Muốn nói cái gì?

- Thanh các ta muốn mời Tinh Hà công tử trở thành cung phụng của Thanh các ta.

- Cung phụng?

Sắc mặt Diệp Hạo hơi biến.

- Xem ra bối cảnh của Thanh các các ngươi còn sâu hơn cả ta tưởng tượng.

Diệp Hạo có thân phận gì?

Người nắm giữa lệnh bài kim cương.

Người đứng thứ ba khu vực Cửu Cung.

Thế nhưng bây giờ Thanh các chỉ chịu cho Diệp Hạo một cái chức vị cung phụng.

- Chủ nhân của Thanh các ta cũng là một người giữa lệnh bài kim cương.

Thanh Trúc ngạo nghễ nói ra.

- Đế Cương?

Diệp Hạo lập tức nghĩ tới người đứng thứ hai, Đế Cương.

- Không biết Tinh Hà công tử hiện tại có hứng thú không?

Thanh Trúc không trả lời mà hỏi lại nói.

Đây chẳng khác gì là thừa nhận cả.

- Bây giờ Đế Cương đang ở đâu?

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Sắc mặt Thanh Trúc chợt biến đổi.

- Ngươi muốn làm gì?

- Khiêu chiến Đế Cương.

Diệp Hạo nhìn Thanh Trúc nói.

- Ta nói, Đế Cương có phải quá đề cao bản thân rồi không?

- Tinh Hà công tử, năng lực của Đế Cương công tử không phải ngươi có thể tưởng tượng được.

Thanh Trúc cảnh cáo nói.

- Liên hệ Đế Cương, nói với hắn ta muốn khiêu chiến hắn.

Diệp Hạo lấy lệnh bài ra thản nhiên nói.

Hệ thống bên trong lệnh bài lập tức liên lạc với Đế Cương, rất nhanh lệnh bài đã phản hồi lại Diệp Hạo.

[ Hiện giờ Đế Cương đang bế quan, thời gian bế quan đại khái 3 năm. ]

- 3 năm sao? Không đợi kịp rồi.

Nghĩ tới đây Diệp Hạo lại nhìn về phía Thanh Trúc nói.

- Bây giờ ngươi có thể đi

- Tinh Hà công tử, ngươi không suy nghĩ lại sao?

- Lời ta nói ngươi nghe không hiểu sao?

Diệp Hạo nói xong, hai con mắt loé lên vệt sáng lạnh lẽo.

Sắc mặt Thanh Trúc biến đổi.

- Tinh Hà công tử, ngươi chắc chắn sẽ hối hận vì hành động ngày hôm nay.

- Hối hận?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ trào phúng.

Thanh Trúc vừa rời đi, Đổng Thành Thụy đã đi tới bên người Diệp Hạo.

- Tinh Hà công tử, vị này là ai?

- Người phụ trách trên danh nghĩa của Thanh các, Thanh Trúc,

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Nàng đến mời chào Tinh Hà công tử sao?

- Cho ta một cái chức vị cung phụng.

Sắc mặt Đổng Thành Thụy không khỏi thay đổi.

- Sao nàng dám?

Khi nói ra câu này xong, bỗng Đổng Thành Thụy tựa hồ nghĩ tới một tình huống.

- Chẳng lẽ Thanh các . . . ?

- Không sai, chủ nhân thật sự của Thanh các là Đế Cương.

- Đế Cương.

Đổng Thành Thụy hoảng sợ nói.

Ngay sau đó ánh mắt của hắn trở nên bất an.

Bởi vì Bách Tuế sơn đã nhổ tận gốc trụ sở Thanh các ở Bách Tuế thành.

- Chuyện này Thanh các sẽ không công khai ra đâu.

Diệp Hạo nhìn Đổng Thành Thụy một cái.

- Vả lại Đế Cương muốn trưởng thành đến cấp độ giống Bách Tuế sơ, ta nghĩ cũng phải cần trăm ngàn năm.

- Thế nhưng nó cũng là tai hoạ ngầm.

- Bây giờ Thanh các chẳng khác gì con chuột trên phố, vả lại Thanh các cũng không phải chỉ có ở Bách Tuế sơn.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Hơn nữa, ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua Đế Cương sao?

- Ngươi muốn khiêu chiến Đế Cương?

Đổng Thành Thụy vui mừng nói.

- Vừa rồi ta liên hệ với Đế Cương, bây giờ Đế Cương còn đang bế quan.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Bởi vậy chỉ có thể chờ sau này lại khiêu chiến hắn thôi.

Đổng Thành Thụy mang theo tâm sự nặng nề rời đi.

Thời gian sau đó Diệp Hạo tiếp tục trợ giúp thiên kiêu trong khu vực Cửu Cung trị liệu.

Qua ngày thứ hai mươi cũng không còn thiên kiêu nào tới tìm Diệp Hạo nữa.

Nhưng Diệp Hạo cũng không rời đi.

Mà vẫn tiếp tục ở nơi này chờ mười ngày sau mới rời khỏi.

Tra gia!

Chưa tới một tháng Tra gia đã bán sạch sẽ những sản nghiệp của mình, thậm chí tài nguyên bên trong tổ đình Tra gia cũng đã bỏ vào bên trong tiểu thế giới của Tra Thiệu Huy.

Bây giờ Tra gia có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Khi Diệp Hạo đến, Tra Thiệu Huy cùng cao tầng Tra gia đang chờ cũng lập tức xông tới.

- Diệp công tử, chúng ta bây giờ có thể rời đi thoải mái.

Tra Thiệu Huy nhẹ nhàng nói.

- Để tộc nhân của ngươi tiến vào bên trong tiểu thế giới của ngươi đi.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Tra Thiệu Huy ra lệnh một tiếng, tộc nhân Tra gia nhao nhao tiến vào bên trong tiểu thế giới của hắn.

Rất nhanh toàn bộ Tra gia chỉ còn sót Tra Thiệu Huy, Tra Hàn Nhi, Tra Văn Nhi.

Tra Thiệu Huy sở dĩ để lại Tra Hàn Nhi, Tra Văn Nhi cũng là để các nàng hầu hạ Diệp Hạo.

- Đi.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, Hoàng Trùng liền xuất hiện ở bên cạnh hắn.

- Tinh Hà công tử.

Đúng lúc này Natasha và Athena từ đằng xa đi đến.

Diệp Hạo có chút bất đắc dĩ nhìn xem Natasha.

- Ngươi thật kiên nhẫn.

- Không biết ta nên gọi ngươi là Diệp công tử hay Tinh Hà công tử đây?

Natasha vui cười nói.

- Tùy ngươi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Mà lúc này Tra Thiệu Huy, Tra Hàn Nhi, Tra Văn Nhi lại sợ ngây người.

- Diệp công tử, ngươi chính là người đứng thứ ba, Tinh Hà công tử?

Khi nói câu này, trong mắt Tra Hàn Nhi tràn ngập cảm xúc ngạc nhiên không thể tin được.

Từ lâu Tra Hàn Nhi đã biết Diệp Hạo rất lợi hại.

Nhưng dù thế nào nàng cũng không ngờ rằng Diệp Hạo lại lợi hại đến mức này.

Phải biết Hi Vọng cũng chỉ lấy được lệnh bài kim sắc, mà xếp hạng của Hi Vọng chỉ hơn ba trăm.

Tra Hàn Nhi cảm thấy Diệp Hạo có lẽ có thể xếp hạng trên hai trăm hoặc hơn một trăm mà thôi.

Bây giờ nàng mới biết Diệp Hạo chính là người đứng thứ ba trong truyền thuyết.

Người nắm giữa lệnh bài kim cương.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Chuyện này cũng không cần phải che giấu với Tra gia làm gì.

Sau khi bọn họ về Thần vực sẽ ở trong địa phận Viêm Hoàng tông.

Mà Viêm Hoàng tông là một tông môn cực kỳ bài xích thế lực bên ngoài.

Trong lúc nhất thời Tra Hàn Nhi không biết nên nói cái gì?

- Natasha, ta đã nói rồi, ta không có hứng thú với ngươi.

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía Natasha nói.

- Diệp công tử, tin tưởng ta, ta sẽ ngoan ngoãn đứng sau ngươi.

Natasha trịnh trọng nói.

- Ta đã có thê tử.

Diệp Hạo nhấn mạnh nói.

- Ta không nghĩ đến việc thay thế thê tử của ngươi, miễn là ngươi cho ta một danh phận là được.

Natasha nhìn Diệp Hạo nói.

Nghe đến đây Tra Thiệu Huy cảm thấy mình đang nằm mơ.

Đường đường là thánh nữ Tinh Linh tộc, hiện tại cam nguyện buông xuống kiêu ngạo của bản thân, chỉ cầu Diệp Hạo cho nàng một danh phận.

Chuyện này nói ra ai có thể tin chứ?

Nhưng vừa nghĩ tới thân phận của Diệp Hạo, trong lòng bọn họ cũng bình thường trở lại.

Người đứng thứ ba, muốn nữ nhân như thế nào mà chả có.

- Natasha, tương lai ta muốn trùng kích Chúa Tể cảnh.

Diệp Hạo trầm mặc một hồi nói ra.

- Ngươi trùng kích Chúa Tể cảnh, ta giúp ngươi củng cố hậu phương.

Natasha tựa hồ một điểm cũng không để ý đến việc Diệp Hạo trùng kích Chúa Tể cảnh.

- Natasha.

- Diệp công tử, ngươi không bỏ được ta đâu, nếu ngươi không dẫn ta đi, ta tự mình đi Thần vực tìm ngươi.

Natasha dùng ánh mắt nghiêm túc nói ra.

- Ngươi muốn theo thì theo đi.

Thật lâu Diệp Hạo mở miệng nói ra.

Trên mặt Natasha lập tức lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

- Tạ Diệp công tử.

Nói xong nàng bình tĩnh đứng ở sau lưng Diệp Hạo.

Thần vực!

Khu vực Cửu Cung cử hành tranh bá Thiên Bảng, sáu khu vực còn lại cũng cử hành tranh bá Thiên Bảng như vậy.

Mà ở Thần vực, thiên kiêu có tên trên Thiên Bảng cũng chỉ có một vài người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận