Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2980: Bế Quan Tu Hành

Đối với ba cảnh giới Siêu Thoát cảnh, Đường Phiên Phiên đã không còn xa lạ gì.

Nàng biết rõ cảnh giới Kim Thế cảnh này đại biểu cái gì.

Phải biết toàn bộ thiên địa cũng không có bao nhiêu cường giả Kim Thế cảnh.

- Đúng vậy, Kim Thế cảnh trung kỳ.

Diệp Hạo nói xong liền đưa cho Đường Phiên Phiên.

- Tấm pháp chỉ này ngươi cất kỹ.

Đường Phiên Phiên nghĩ một hồi cũng thu vào

- Những lệnh bài này thì sao?

Đường Phiên Phiên chỉ vào đống lệnh bài đang lơ lửng hỏi.

- Những lệnh bài này ta sẽ lấy một tấm Tương Lai cảnh trung giai, hai tấm Tương Lai cảnh sơ kỳ, ba tấm Quá Khứ cảnh đỉnh phong, về phần còn dư lại ngươi tự phân phối.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

Đường Phiên Phiên cũng không hề khách khí mà nhận lấy.

Quả thật Hạo Nguyệt cũng là thê tử của Diệp Hạo, nhưng người Diệp Hạo sủng ái nhất vẫn là Đường Phiên Phiên.

- Đúng rồi, cái này cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong giữa không trung liền xuất hiện một con hồ ly trắng muốt.

- Đây là…?

Ở trên người con hồ ly này Đường Phiên Phiên cảm nhận được chấn động cực kỳ cường hãn.

Những năm này dưới sự trợ giúp của Diệp Hạo mà tiềm năng của Đường Phiên Phiên đã đạt đến Tương Lai cảnh sơ kỳ, thế nhưng giờ khắc này từ trên người con hồ ly này nàng vẫn ngửi thấy mùi nguy hiểm.

Đúng vậy.

Nguy hiểm.

Đường Phiên Phiên nhận ra bản thân hơn phân nửa không phải là đối thủ của con hồ ly này.

- Đây là Thiên Hồ.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Tiềm năng của nó ở Tương Lai cảnh hậu kỳ.

- Tương Lai cảnh hậu kỳ?

Đường Phiên Phiên lấy làm kinh hãi.

- Hơn nữa Thiên Hồ này còn là chiến sủng.

- Chiến sủng?

Ánh mắt Đường Phiên Phiên lập tức phát sáng lên.

- Có chiến sủng, sức chiến đấu của ta chẳng phải sẽ tăng vọt sao?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Còn có chiến sủng khác không?

- Không có.

- Một mình ta có thì không nên lắm thì phải?

- Không sao cả, về sau lại tìm là được.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Diệp Hạo tin Hạo Nguyệt sẽ hiểu.

Trên thực tế những năm này Hạo Nguyệt cũng chưa từng ghen tuông.

- Đúng rồi, phân thân của Lục Đạo chúa tể giáng lâm ở Triệu vực.

Đường Phiên Phiên đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

- Giáng lâm thì giáng lâm.

- Hiện tại Triệu vực không cho phép đệ tử Viêm Hoàng tông chúng ta tới tranh tài.

- Vậy thì chờ thêm một đoạn thời gian.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Lần này ta lấy được rất nhiều tài nguyên trân quý, vừa vặn giúp các ngươi tăng nội tình.

Tỉ như Đại Địa chi nhũ.

Thứ này có thể giúp cường giả Thần Hoàng tăng bản nguyên lên.

Diệp Hạo cảm thấy Đại Địa chi nhũ có lẽ có thể giúp tiềm năng của Đường Phiên Phiên một lần tăng lên tới Tương Lai cảnh trung kỳ.

- Để ta triệu tập đệ tử.

Đường Phiên Phiên vội nói.

- Lão bà, chúng ta đã lâu lắm rồi không gặp nhau.

Diệp Hạo ôm Đường Phiên Phiên.

Khuôn mặt Đường Phiên Phiên lập tức đỏ lên.

- Đang giữa ban ngày đấy.

- Giữa ban ngày mới thấy được rõ ràng chứ.

Nói xong Diệp Hạo liền ôm Đường Phiên Phiên đi về phía giường.

Sau khi thân mật với nhau hai ngày, Diệp Hạo sáng khoái tinh thần đi tới căn phòng của Hạo Nguyệt.

Lại ở trong phòng Hạo Nguyệt giằng co hai ngày, Diệp Hạo mới chính thức xuất hiện ở trươc mặt đệ tử Viêm Hoàng tông.

- Tông nghiêm mà Viêm Hoàng tông mất đi, ta sẽ giúp các ngươi lấy về.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Trong mắt đệ tử Viêm Hoàng tông lập tức lộ ra thần sắc kích động.

Những năm này Diệp Hạo nói qua tất cả đều làm được.

Bọn họ có lòng tin mù quáng đối với Diệp Hạo.

- Bây giờ ta sẽ gọi ra một số người tham gia tập huấn, một tháng sau tiến về Triệu vực tham gia trận đấu.

Diệp Hạo nói xong trong tay xuất hiện một tờ danh sách.

- Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, Khinh La, Lâm Ngưng Hạ, Lăng Dao, Tuyết Trích Tiên, Diệp Thiên Thiên, Diệp Vô, Liên Y, Thanh Thanh, Mặc Mặc, Đường Đường, Trác Tinh Nhi, Ngọc Long . . .

Những tu sĩ được gọi tên đều mừng rỡ.

Bởi vì chỉ cần đi tham gia trận đấu, cơ bản đều có thể thu hoạch được thứ tự.

Bây giờ được Diệp Hạo đặc huấn là vì giúp bọn hắn lấy được thành tích tốt hơn.

Tiếp đó Diệp Hạo mang theo đám người Đường Phiên Phiên tới thời gian lĩnh vực.

Lúc bình thường không có ai sẽ tiêu hao sinh mệnh của mình, nhưng bây giờ cũng không phải lúc quan tâm đến chuyện tiêu hao mười năm tám năm.

Sau đó Diệp Hạo cho bọn họ tu hành công pháp mới.

Trước đó công pháp tu mà bọn họ tu hành chỉ là Cấm Kỵ cấp, nhưng bây giờ Cấm Kỵ cấp đã không thể đuổi kịp nữa rồi.

- Quá Khứ cảnh hậu kỳ.

Trác Tinh Nhi hoang mang nói.

- Tông chủ, công pháp cấp bậc này có phải hơi cao rồi không?

Ngọc Long nhìn Diệp Hạo nói.

- Đúng vậy, tông chủ, ta cảm thấy Quá Khứ cảnh trung kỳ ta cũng học không được.

Nghiệp Nguyên khổ sở nói ra.

- Ngươi cho rằng đến Nửa Bước Cấm Kỵ, Cấm Kỵ cảnh, bản nguyên của các ngươi không thể tăng lên một bước sao?

Diệp Hạo hơi lườm bọn hắn nói.

- Chẳng lẽ đến lúc đó các ngươi còn muốn cải tiến công pháp?

- Nhưng mà ta học không được.

Đường Đường đáng thương nói ra.

- Học không được thì lấy thời gian ra học.

Diệp Hạo nhìn Đường Đường một cái.

- Đại Mộng Tam Thiên Niên, ngươi cho rằng chỉ để trang trí thôi sao?

Nghe Diệp Hạo nói như vậy đám người còn có thể nói cái gì đây?

Diệp Hạo cung cấp đỉnh cấp tài nguyên, đỉnh cấp công pháp, đỉnh cấp hoàn cảnh, nếu còn không học được đó chính là vấn đề của bản thân.

Khi mấy người Đường Đường tu hành, Diệp Hạo gọi ba người Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, Khinh La đến bên người.

Toàn bộ Viêm Hoàng tông này Diệp Hạo đầu tư kinh khủng nhất vào ba người bọn họ, thậm chí về sau cho dù là Diệp Thiên Thiên cũng không sánh nổi.

- Ta truyền thụ cho các ngươi công pháp Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo nói khẽ.

Tương Lai cảnh đỉnh phong?

Cảnh giới này đã vượt qua ba tiểu cảnh giới so với tiềm năng của các nàng.

- Sở dĩ không truyền thụ cho các ngươi Kim Thế cảnh là vì có hai nguyên nhân. Nguyên nhân đầu tiên là vì các ngươi bây giờ căn bản học không được, nguyên nhân thứ hai là do công pháp cấp bậc này quá rêu rao.

Diệp Hạo nhìn ba người nói.

- Phu quân, đến lúc đó ngươi có tham gia trận đấu không?

Khinh La ôn nhu hỏi.

- Không tham gia.

- Vì sao?

Khinh La không hiểu nói ra.

- Bởi vì ta đã tham gia ở khu vực của Cửu Cung chúa tể rồi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Cho nên cũng không cần phải so tài bên này làm gì nữa.

- Nếu như vậy phu quân chẳng phải sẽ bị thua thiệt sao?

- Tại sao lại nói như vậy?

- Nếu ngươi muốn tăng thứ hạng lên chẳng phải lại phải tới khu vực của Cửa Cung chúa tể sao?

- Không cần.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Bây giờ ta rất hài lòng với xếp hạng của mình.

Đường Phiên Phiên tựa hồ nghĩ tới một vấn đề,

- Ở khu vực của Cửu Cung chúa tể, ngươi đứng thứ mấy?

Diệp Hạo trực tiếp lấy ra lệnh bài của mình.

- Lệnh bài kim cương.

- Xếp trong mười người đứng đầu.

- Người đứng thứ ba, Tinh Hà.

Nhìn thấy lệnh bài trong tay Diệp Hạo, ba người Khinh La đều chấn động.

Các nàng không phải không biết Diệp Hạo kinh diễm.

Nhưng bất kể thế nào cũng không ngờ rằng Diệp Hạo lại kinh diễm đến mức này.

Đứng thứ ba trong Thiên Bảng!

- Phu quân, ngươi không nghĩ đến việc khiêu chiến với người đứng thứ hai sao?

- Ta cảm thấy đứng thứ ba đã rất không tệ rồi, trong thời gian ngắn ta không nghĩ đến việc khiêu chiến.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Mười năm ba vạn tích phân, đã rất nhiều.

- Ta nghe nói trăm năm sau chín Thiên Bảng sẽ hợp lại thành một.

Lúc này Hạo Nguyệt nhẹ nhàng nói.

- Đúng vậy, trăm năm sau khi chín Thiên Bảng hợp thành một, lúc đó mới thật sự là tranh tài.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Lúc đó tranh tài mới thảm thiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận