Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2983: Cướp Đoạt Thiên Tộc

Thiên Phong đã là người nắm giữa lệnh bài kim sắc, thế nhưng vị sứ giả này chỉ cần liếc nắm một cái thôi cũng khiến tâm thần hắn run lên.

- Thật mạnh.

Thiên Phong thầm nghĩ trong lòng đồng thời nói gấp.

- Không phải do ta muốn trở lại tổ đình sao?

- Tổ đình sẽ cho mạch các ngươi trở về.

Sứ giả nói đến đây rồi gõ mặt bàn một cái nói.

- Thiên Chanh là gì của ngươi?

- Thiên Chanh là tiểu cô của ta.

Thiên Phong cung kính nói.

- Ta hi vọng đêm nay có thể nhìn thấy nàng trong phòng của ta.

Sứ giả lạnh nhạt nói.

Thiên Phong lập tức ngây ngẩn cả người.

Thiên Chanh không những là tiểu cô của hắn, hàng còn là cường giả Quá Khứ cảnh.

Nói cách khách chính là cực đầu của mạch hắn.

Nhưng bây giờ tên sứ giả lại muốn ngủ với nàng?

Không phải đùa đấy cứ?

- Sứ giả đại nhân, Thiên tộc ta cso rất nhiều cơ nữ xinh đẹp.

Thiên Phong kiên trì nói.

- Xem ra mạch các ngươi không muốn trở về tổ đình.

Sứ giả vỗ bàn một cái giận dữ nói.

Sắc mặt Thiên Phong trở nên hoảng loạn lên.

- Sứ giả đại nhân, ngài ở đây chờ một lát, ta sẽ đi thương lượng với tộc trưởng, chuyện này ta cũng thể tự quyết định được.

Thiên Phong vội vàng nói.

- Đi đi, buổi tối nếu ta không nhìn thấy người, kết quả thế nào ngươi tự hiểu đó.

Sứ giả nói xong phất phất tay rời đi.

Ngay sau đó Thiên Phong chạy ngay tới thư phòng của tộc trưởng.

Hắn kể mọi chuyện lại một lần, tộc trưởng Thiên tộc giận dữ nói.

- Thiên Bác muốn chết phải không?

Thiên Chanh chính là muội muội hắn đáy.

Thứ nhất, bối phận này quá loạn; thứ hai, Thiên Chanh chính là Siêu Thoát cấp; thứ ba, Thiên Chanh đã kết hôn.

Thiên Phong trầm mặc không nói.

Chuyện này hắn cũng cảm thấy không ổn, nhưng Thiên Bác ỷ vào than phận sử giả mà làm xằng làm bậy.

Sau một hồi lâu tộc trưởng Thiên tộc gọi tất cả cao tầng Thiên tộc đến thư phòng của hắn.

- Chư vị nói xem làm sao bây giờ?

Tộc trưởng Thiên tộc kể lại mọi chuyện lại một lần rồi nhìn chung quanh toàn trường nói.

- Tổn hại nhân luân, Thiên Bác, đây là tự tìm cái chết.

Trong mắt lão tổ tông Thiên tộc loé lên sát cơ dữ tợn.

- Ta cảm thấy Thiên tộc chính thống cũng sẽ không cho phép chuyện này xảy ra, vả lại ta cũng không tin Thiên bác dám không mang chung ta đi tổ đình.

Một vị lão tổ tông khác của Thiên tộc trầm giọng nói.

- Loại chuyện này nhất quyết không thể nào đáp ứng.

- Không biết chư vị có nhớ đến xếp hạng của Thiên Bác hay không?

Một trưởng lão của Thiên tộc chậm rãi nói.

- Đứng thứ sáu mươi hai trên Thiên Bảng.

Nghe vậy đám người trầm mặc lại.

Sáu mươi hai.

Cái hạng này cũng không phải đùa giỡn.

Nó mang ý nghĩa tương lai nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, Thiên Bác sẽ trở thành Kim Thế cảnh.

Thiên kiêu như vậy cho dù ở tổ đình Thiên tộc cũng có thể hoành hành ngang ngược.

Chỉ có thể nhẫn nhịn thôi.

- Vậy làm sao bây giờ?

Một vị trưởng lão khác của Thiên tộc khó coi nói.

- Chẳng lẽ phải đưa Thiên Chanh cho Thiên Bác thật?

- Nếu chúng ta không đưa Thiên Chanh cho Thiên Bác, các ngươi cảm thấy tương lai chúng ta có thể tiếp nhận được lửa giận của Thiên Bác không?

- Thiên Chanh đã có đạo lữ.

- Có đạo lữ thì thế nào?

Rất nhanh các trưởng lão Thiên tộc đều rùm beng lên.

Mà lúc này lão tổ tông Thiên tộc lại quát lớn.

- Tất cả im miệng cho ta.

Đợi đến khi mọi người đều nhìn về phía hắn, lão tổ tông Thiên tộc trầm giọng nói.

- Chúng ta dù không trở về tổ đình cũng không thể để Thiên Bác làm ẩu. Về phần trả thù? Chuyện tương lai ai có thể nói rõ?

Không thể không thừa nhận rằng lão tổ tông Thiên tộc cũng coi như khá kiên cường.

- Thiên Phong, ngươi cứ mặc kệ Thiên Bác đi.

Lúc này lão tổ tông Thiên tộc nhìn về phía Thiên Phong nói.

- Thiên Bác muốn tài nguyên, chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn, nhưng muốn Thiên Chanh, không có cửa đâu.

Thiên Phong cung kính xưng vâng, sau đó liền rời đi.

- Lão tổ tông, ngươi làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của toàn bộ tộc.

Một trưởng lão nữ nhịn không được nói.

- Thiên Hi Nhi, ngươi cho rằng ta chỉ nghĩ đến Thiên Chanh thôi sao?

Lão tổ tông Thiên tộc cười lạnh nói.

- Hôm nay Thiên Bác động vào ai? Là đám lão gia hoả chúng ta đấy. Cái miệng này một khi đã mở, ngươi có thể đảm bảo loại chuyện này sẽ không chuyển đến trên đầu ngươi không? Thử hỏi Thiên Bác nếu để cho ngươi đi hầu hạ hắn, ta có nên cho hay không đây?

Trong lúc nhất thời Thiên Hi Nhi không biết nên nói gì.

Bên trong đình viện, Thiên Phong biểu đại thái độ của lão tổ tông xông, ánh mắt Thiên Bác liền lộ ra từng tia sắc lạnh.

- Xem ra mạch các ngươi vẫn không coi ta ra gì.

- Sứ giả đại nhân, thật sự là yêu cầu này chúng ta không có cách nào đáp ứng được.

Thiên Phong nhẹ nhàng nói.

- Nếu đã như vậy thì không còn gì để nói nữa.

Thiên Bác nói xong lập tức đứng lên.

- Cáo từ.

- Sứ giả đại nhân.

Thiên Phong biến sắc.

Thiên Bác làm cái gì vậy?

Thật sự không định dẫn mạch bọn họ đi sao?

Thiên Bác đang định nói, bỗng một đôi bàn tay che khuất bầu trời đập tới trụ sở Thiên tộc, trật tự đáng sợ khống chế nguyên một vùng thế giới này.

Con mắt Thiên Bác co rụt lại.

- Thiên Phong, mạch của các ngươi còn đắc tội với nhân vật cấp bậc này nữa sao?

Trong thời khắc mấu chốt, chín cường giả Siêu Thoát cấp của Thiên tộc đồng loạt xuất thủ.

Bọn họ xuất thủ tạo ra một vòng bảo hộ to lớn bao phủ toàn bộ trụ sở Thiên tộc.

Nhưng tiếc thay vòng bảo hộ này ngay cả một cái hô hấp cũng không thể kiên trì được mà nhanh chóng bể nát.

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Ngay cả lão tổ Thiên tộc, chín Siêu Thoát cấp đều thổ huyết.

Chênh lệch giữa hai bên thực sự quá lớn.

Hai bàn tay kia cũng theo đà hạ xuống phía dưới với tốc độ không hề giải đi chút nào.

- Nhanh lên, sử dụng nội tình.

Lão tổ Thiên tộc hét lớn.

Nếu một chưởng này thật sự rơi xuống, Thiên tộc cũng sẽ kết túc.

Xoẹt.

Từng tấm pháp chỉ bị thiêu đốt.

Đáng tiếc rằng không thể làm nên chuyện gì.

Căn bản ngăn không được!

- Sứ giả đại nhân.

Thiên Phong vội vàng nhìn về phía Thiên Bác bên người.

- Cầu ngươi xuất thủ.

Ánh mắt Thiên Bác loé lên một cái cuối cùng vẫn quyết định xuất thủ.

- Chiến linh.

Thiên Bác quát to.

Sau một khắc, từ bên trong lệnh bài bên hông của hắn đi ra một thân ảnh nối liền với đất trời.

Thân ảnh này, khí thôn sơn hà, bá khí vô biên.

Trong tiếng hít thở, đấm ra một quyền, Thiên Địa biến sắc.

Nhưng sau một khắc, công kích của chiến linh này bị một cái tát kia đánh nát, mà ngay cả thân thể chiến linh cũng dần dần hoá thành tro tàn.

Tròng mắt của Thiên Bác cũng đỏ lên.

Đây chính là chiến linh Tương Lai cảnh sơ kỳ đấy.

Là một trong những lá bài tẩy của hắn.

Cứ như vậy mà mất đi.

Chỉ là một chiêu của chiến linh hắn vẫn có tác dụng, bởi vì khi một cái đánh kia khi đập vào Thiên tộc cũng không còn bao nhiêu uy lực.

Nhưng dù là như vậy, hơn chín mươi chín phần trăm tu sĩ Thiên tộc vẫn phải bỏ mạng.

Không có gì ngoài Thần Vương cảnh trở lên ngoại trừ . . .

- Các hạ là ai? Vì sao lại ra tay với Thiên tộc ta?

Lão tổ tông Thiên tộc hét lớn.

Lúc này một con sư tử chín đầu toàn thân tràn ngập hoả diễm xuất hiện ở trước mặt Thiên tộc.

Mà đứng bên cạnh con sư tử chín đầu này chính là Diệp Hạo.

- Thiên Phong, còn nhớ ta không?

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Con mắt Thiên Phong co rụt lại.

- Ngươi . . . ?

Bất kể như thế nào Thiên Phong cũng không ngờ rằng Diệp Hạo lại đến đây trả thù.

- Thiên Phong, vị này là ai?

Lão tổ tông Thiên tộc quát lớn hỏi.

Nếu là đối thủ do Thiên Phong trêu chọc vào, lão tổ tông Thiên tộc hận không thể lột da Thiên Phong ra.

- Lão tổ, vị này chính là tông chủ Viêm Hoàng tông, Diệp Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận