Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2989: Ngươi Đáng Chết

Mà đúng lúc này một ánh mắt phá mở thời không đánh vào trên người thân ảnh kia.

- Ngươi đáng chết.

Lực lượng sóng âm đáng sợ cho dù cách xa mấy ngàn năm ánh sáng vẫn có thể truyền đến rõ ràng như vậy.

Thân ảnh đó chấn động toàn thân, trên mặt tràn ngập bất an.

- Công tử, chạy mau.

- Chạy?

Nghe vậy, thanh niên tuấn tú kia cười lạnh nói.

- Ta là người nắm giữ lệnh bài kim sắc, ta không tin có ai lại dám ta tay với ta.

Sau một khắc sư tử chín đầu xé rách tầng tầng lớp lớp không gian nhấn thân ảnh kia xuống phía dưới.

Chênh lệch giữa hai bên thực sự quá lớn.

Một bên là Quá Khứ cảnh hậu kỳ, một bên là Tương Lai cảnh hậu kỳ.

Chênh lệch bốn tiểu cảnh giới chiến cho thân ảnh này căn bản không có cách nào phản kháng được.

- Dừng tay.

Trong thời khắc mấu chốt, thanh niên tuấn tú kia mở miệng.

- Ngươi biết ta là ai không?

- Dù ngươi có là thiên vương, lão tử cũng không quan tâm.

Sư tử chín đầu nói xong liền mở miệng to như chậu máu của mình xé nát chiến linh của hắn.

Thanh niên kia giận tím mặt.

- Ta xem ngươi chán sống rồi.

- Ta thấy ngươi mới chán sống thì đúng hơn.

Đúng lúc này từ trong Truyền Tống trận đi ra một bóng người, không phải Diệp Hạo thì còn ai vào đây nữa?

Diệp Hạo quét mắt bốn phía một cái, khi hắn nhìn xác người đầy đất, ánh mắt hắn lộ ra sát ký kinh thiên.

- Ta là đệ tử chân truyền của Tinh Hải tông đệ, Mạnh Tinh Sa.

- Bây giờ ta cảm thấy Tinh Hảo tông không cần phải tồn tại nữa.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Con ngươi Mộng Tinh Sa co rụt lại, ngay sau đó ha ha cười nói.

- Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không? Muốn hủy diệt Tinh Hải tông ta? Toàn bộ khu vực Lục Đạo này, ngươi cảm thấy có bao nhiêu thế lực có thể làm được?

- Có thể làm được hay không, rất nhanh ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo nói đến đây, thần niệm bàng bạc điểm vào trong đầu hắn.

Khi Diệp Hạo đang muốn điều tra trí nhớ của hắn, bỗng bị một thần niệm mạnh mẽ hơn ngăn cản.

- Mạnh Tinh Sa là đệ tử Tinh Hải tông ta, ai dám động đến hắn?

Đồng thời một tia chớp ầm vang, tiếp đó một bóng người đi ra từ trong đầu Mạnh Tinh.

- Đáng ra ta nên nghĩ đến chuyện này từ sớm.

Diệp Hạo nhận ra mình đã chủ quan.

Đệ tử hạch tâm như Mạnh Tinh Sa, lão tổ tông môn làm sao có thể không để lại cấm chế trong thức hải của hắn chứ? Nếu không khi sưu hồn sẽ tiết lộ tất cả các cơ mật của tông môn.

Thân ảnh kia, phảng phất như ngọn núi lớn, khí tức như ngân hà.

Giữa hai hàng lông mày, hàn quang chợt hiện, đáng sợ vô cùng.

- Chỉ bởi vì hắn là đệ tử Tinh Hà tông ngươi mà có thể làm xằng làm bậy?

Diệp Hạo nhìn về phía thân ảnh kia nói.

- Đệ tử Tinh Hải tông ta trời sinh tài trí hơn người, làm xằng làm bậy thì đã thế nào?

Thân ảnh kia cười lạnh nói.

- Hay cho một câu tài trí hơn người.

Diệp Hạo nói đến đây, bàn tay đánh ra một chiêu về phía Mạnh Tinh Sa, lập tức hắn bị khống chế kéo tới bên người Diệp Hạo.

- Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, một là quỳ, hai là chết.

Toàn thân Mạnh Tinh Sa run lên.

- Ngươi . . . ?

- Tiểu tử, ngươi đang khiêu khích Tinh Hải tông ta sao?

Thân ảnh kia giận tím mặt.

Đáng tiếc rằng hắn không dám ra tay.

Bởi vì sư tử chín đầu vẫn đứng ở bên người Diệp Hạo.

- Ta cho ngươi thời gian ba hơi thở để quyết định.

Diệp Hạo nói xong liền vươn một ngón tay.

Trên trán Mạnh Tinh Sa trên tức xuất hiện mồ hôi.

Chết?

Ai mà không sợ chết chứ?

Nhưng lại phải bỏ tôn nghiêm đi.

Trong lòng của hắn hết sức xoắn xuýt.

Khi Diệp Hạo duỗi ra ngón tay thứ hai, Mạnh Tinh Sa phù phù một tiếng quỳ ở trước mặt Diệp Hạo.

- Đây chính là tài trí hơn người trong miệng ngươi sao?

Diệp Hạo giễu cợt nhìn thân ảnh kia.

- Tiểu tử, ngươi đã thành công chọc giận ta, hiện tại ta chính thức thông báo với ngươi, ngươi và người nhà của ngươi, tông môn của ngươi, không ai có thể sống sót.

Nói đến đây thân ảnh kia đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

- Đúng rồi, nữ nhân của ngươi, Tinh Hải tông sẽ thay ngươi chăm sóc, cam đoan sẽ chăm sóc thật tốt.

Khuôn mặt Diệp Hạo vẫn không hề có thay đổi gì mà nhìn thân ảnh kia.

- Hi vọng lúc ta đến Tinh Hải tông, ngươi vẫn còn có thể nói như vậy.

- Ha ha, ít ngày nữa Tinh Hải tông ta sẽ tiến về Đại Hoang vực, chờ xem.

Thân ảnh kia nói xong liền hoá thành một tia sáng biến mật.

- Công tử.

Lúc này Kim Trúc đi tới.

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Kim Trúc, Diệp Hạo nói khẽ.

- Không cần lo lắng.

- Tinh Hải tông rất mạnh.

Thủy Nhu mở miệng nói.

- Bàn về thực lực cũng không hề dưới Thiên Xu tông.

- Ta đã nói ra thành lời, vậy bất kể thế nào Tinh Hải tông cũng sẽ bị tiêu diệt.

Diệp Hạo nói xong rồi đưa cho Kim Trúc hai cái lệnh bài.

- Bên trong lệnh bài thứ nhất là chiến linh Quá Khứ cảnh đỉnh phong, bên trong lệnh bài thứ hai có một chiến linh Tương Lai cảnh sơ kỳ, các ngươi cứ coi như át chủ bài mà sử dụng.

Quá Khứ cảnh đỉnh phong!

Tương Lai cảnh sơ kỳ!

Khi nghe được Diệp Hạo nói như vậy, trên mặt Thủy Nhu và Kim Trúc đều tràn ngập thần sắc không thể tin được.

Bảo vật như vậy mà Diệp Hạo có thể cho bọn hắn?

- Ngoài ra nếu thật sự gặp phải chuyện không thể địch, trước tiên cứ tuỳ tiện ứng phó, sau đó thông qua Truyền Tống trận cầu cứu Viêm Hoàng tông.

Diệp Hạo nói tiếp.

Lệnh bài mà Diệp Hạo cho Kim Trúc là do hắn lấy được từ bên trong Mật cảnh.

Át chủ bài này hắn cũng không cần dùng đến.

- Tuân mệnh.

Kim Trúc cung kính nói.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra ưu sầu.

- Bây giờ thiên địa quá loạn.

Diệp Hạo dù muốn che chở nhưng có thể che chở được bao nhiêu đây?

- Chỉ có mười người nắm giữa lệnh bài kim cương đứng ra, có lẽ còn có thể ngăn cản được một chút.

Thủy Nhu nhẹ nhàng nói.

- Sợ những người nắm giữa lệnh bài kim cương cũng rắc tâm hại người.

- Mọi người đều liều mạng tăng thực lực lên, có bao nhiêu người sẽ đứng ra ôm gánh nặng này chứ?

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói ra.

Trấn an tướng sĩ Thánh Địa xong, Diệp Hạo rời khỏi nơi này.

Sau khi về tới Viêm Hoàng tông, Diệp Hạo gọi toàn bộ đám cao tầng Đường Phiên Phiên đi tới thư phòng của hắn.

- Ta phải đi ra ngoài một chuyến.

- Sao tự nhiên ngươi lại đi?

Đường Phiên Phiên không hiểu nói ra.

- Tinh Hải tông đắc tội ta.

- Tinh Hải tông?

Trên mặt Hạo Nguyệt tràn ngập ngưng trọng.

- Nghe nói Tinh Hải tông có cường giả Tương Lai cảnh hậu kỳ.

- Ta biết.

- Lệnh bài Tương Lai cảnh đỉnh phong này ngươi mang theo đi.

Đường Phiên Phiên nói xong liền đưa cho Diệp Hạo một lệnh bài.

- Không cần.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Lần này ta đi Tinh Hải tông sẽ dẫn theo Hoàng Trùng, về phần kim thân sẽ để ở lại Viêm Hoàng tông toạ trấn.

- Thực lực của kim thân đã tăng lên tới Tương Lai cảnh sơ kỳ, vì sao ngươi không mang theo kim thân?

Đường Phiên Phiên không hiểu hỏi.

- Bởi vì thực lực của Hoàng Trùng không đủ để che chở cho cả Viêm Hoàng tông và Đại Hoang vực.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Bây giờ làm việc ác khắp nơi đều là người nắm giữ lệnh bài ngân sắc và lệnh bài kim sắc, nhưng ai có thể cam đoan người nắm giữ lệnh bài tử kim sắc không tham gia vào chứ.

Mà nhân vật cấp bậc này một khi xuất hiện liền phải cần kim thân Tương Lai cảnh xuất thủ.

Cực hạn của kim thân vốn là Quá Khứ cảnh đỉnh phong.

Nhưng nhờ Thiên Đạo thạch trợ giúp, hắn đã thuận lợi tăng lên tới Tương Lai cảnh sơ kỳ.

Về phần vì sao không cho Hoàng Trùng tăng lên, chính là lo Hoàn Trùng sẽ làm phản.

Dù sao Hoàng Trùng cũng bị kim thân khống chế, mà tu vi của Hoàng Trùng một khi ngang hàng với kim thân, vậy rất có sẽ phản chủ.

Dù khả năng này rất nhỏ nhưng vẫn có khả năng đó. Vì để đề phòng trường hợp đó xảy ra, Diệp Hạo vẫn không trợ giúp Hoàng Trùng tăng lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận