Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2999: Quỳ Xuống

Một đoàn người Chính Đức vào trong mới phát hiện nơi này cũng không có quá nhiều người.

Đây cũng là chuyện bình thường.

Toàn bộ Lục Đạo vực này, người nắm giữ lệnh bài kim sắc trở lên cũng chỉ có một ngàn người.

Mà có thể lấy ra một trăm vạn Hoàng thạch lại cũng không có bao nhiêu người.

Lúc này thời gian Sáo Ngọc quan sát Nguyên thạch dài hơn rất nhiều so với bên ngoài.

Thứ nhất, một khối Nguyên thạch nơi này động một tí là mấy chục vạn; thứ hai, độ khó của Nguyên thạch nơi này cao hơn rất nhiều so với bên ngoài.

- Vẫn chưa lựa chọn xong sao?

Bạch Linh Lung nhìn thấy Sáo Ngọc vẫn luôn do dự mới cười lạnh nói.

Sáo Ngọc liếc Bạch Linh Lung một cái nói.

- Gấp cái gì?

Sáo Ngọc tổng cộng chọn trúng ba khối Nguyên thạch, nhưng hiện tại nàng có chút đắn đó khó xác định.

- Diệp huynh.

Sáo Ngọc truyền âm về phía Diệp Hạo.

- Nguyên thạch bên trái ngươi có thể kiếm lời được năm sáu vạn, Nguyên thạch ở giữa không có bao nhiêu giá trị, Nguyên thạch bên phải có thể giúp ngươi kiếm lời gấp đôi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Từ khi Sáo Ngọc do dự, Diệp Hạo đã vận dụng Hỏa Nhãn kim tinh nhìn rõ.

Sáo Ngọc không chút do dự mà vào Nguyên thạch bên phải nói.

- Lão bản, khối này Nguyên thạch này ta mua.

Thiên Thai nhìn xuống bảng giá cũng phải run sợ một trận.

Phải biết trên người hắn chỉ có mười hai vạn.

Mà giá của khối Nguyên thạch này tận ba mươi sáu vạn.

Căn bản mua không nổi.

Sau khi thanh toán xong ba mươi sáu vạn Hoàng thạch, Sáo Ngọc thản nhiên nói.

- Mở.

Văn Tuệ Viên có nhân viên chuyên môn xử lý Nguyên thạch.

Rất nhanh khối Nguyên thạch kia đã được tách lớp.

Bên trong có một giọt chất lỏng tản ra khí tức thạch tính.

- Thạch Nguyên dịch.

Nhân viên xử lý hoảng sợ nói.

Lập tức tu sĩ bốn phía nhao nhao xông tới.

- Không ngờ là Thạch Nguyên dịch.

- Giọt Thạch Nguyên dịch này có thể được coi là thượng phẩm, bàn về giá trị cũng phải cỡ bảy mươi tám mươi vạn.

- Trong nháy mắt liền kiếm lời gấp đôi.

Bạch Linh Lung lập tức giật mình.

Thạch nguyên dịch!

Ăn vào Thạch Nguyên dịch có thể tạo ra một áo giáp bằng thạch trong cơ thể.

Có thể bảo hộ bản thân.

- Hiện tại còn có gì muốn nói không?

Sáo Ngọc bỏ Thạch Nguyên dịch vào trong bình ngọc rồi cười híp mắt nhìn Bạch Linh Lung.

Mặt Bạch Linh Lung đỏ lên rồi dùng ánh mắt xin giúp đỡ mà nhìn Thiên Thai.

Thiên Thai lại lắc đầu về phía nàng.

Có thể một lần đã lấy ra nhiều Hoàng thạch như vậy, bọn họ làm sao có thể là hạng người bình thường được.

Nhìn thấy thái độ của Thiên Thai, trong lòng Bạch Linh Lung tràn đầy đắng chát.

Thiên Thai cũng bị doạ sợ!

Thế nhưng chưa qua một khắc đồng hồ, Bạch Linh Lung cũng nhận ra vừa rồi Thiên Thai không xuất thủ là một quyết định sáng suốt.

Bởi vì chưa đến một khắc đồng hồ sau Sáo Ngọc đã liên túc mua thêm năm khối Nguyên thạch, tổng cộng đã hao hết hơn hai trăm vạn Hoàng thạch.

Là hai trăm vạn Hoàng thạch đấy.

Dù toàn bộ Thiên Đạo tông cũng không bỏ ra được nhiều Hoàng thạch như vậy.

Cùng lúc đó Chính Đức cũng hao tốn hơn hai trăm vạn để mua năm khối Nguyên thạch, mà vô luận là Chính Đức hay Sáo Ngọc đều kiếm lời không ít.

- Diệp huynh, tiếp theo tới phiên ngươi rồi đấy.

Chính Đức là người thấy tốt thì lấy.

Đại hội Nguyên thạch không phải chỉ tổ chức một hai ngày.

Nếu không cần phải mua quá nhiều trong một lần.

Diệp Hạo đã sớm vận dụng Hỏa Nhãn kim tinh nhìn qua toàn bộ đống Nguyên thạch ở nơi này.

Nghe vậy hắn đi đến một khối Nguyên thạch to lớn bên cạnh.

- Khối Nguyên thạch này, ta muốn.

Toàn trường vì đó xôn xao! Bởi vì khối Nguyên thạch này chính là khối Nguyên thạch có giá cao nhất ở Văn Tuệ Viên.

Tám trăm vạn Hoàng thạch!

Ai có thể mua được?

Văn tuệ viên lão bản kích động toàn thân đều run rẩy lên.

- Công tử, ngươi muốn mua bảo vật trấn điểm của Văn Tuệ Viên chúng ta?

- Không sai.

Diệp Hạo nói xong liền ném cho đối phương một túi càn khôn.

Thần niệm của lão bản Văn Tuệ Viên quét qua một lần rồi nói.

- Công tử, hiện tại khối Nguyên thạch này là cửa ngươi.

Diệp Hạo chỉ vào khối nguyên thạch to lớn rồi nói.

- Mở đi.

- Chờ đã.

Đúng lúc này một thanh âm phá vỡ toàn trường, mọi người thấy được một nam tử anh tuấn đang nhanh chân chạy đến.

Mà ở phía sau người nam tử này còn có hai thiếu nữ xinh đẹp đi theo.

Khi nhìn thấy nam tử này, ánh mắt Chính Đức loé lên.

Nam tử này Chính Đức nhận ra.

Thương Lãng! Nhưng lúc này trên mặt Chính Đức không hề lộ ra bất kỳ thái độ gì.

Bởi vì Chính Đức cũng muốn nhìn thử phẩm tích của Thương Lãnh thế nào?

- Khối Nguyên thạch này ta muốn.

Thương Lãng chỉ vào khối Nguyên thạch to lớn rồi nói.

- Thật ngại quá, khối Nguyên thạch này đã được ta bán cho vị công tử này rồi.

Lão bản Văn Tuệ Viên cười nhẹ nói.

- Khối Nguyên thạch này ta muốn.

Thương Lãng nói xong trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài.

Khi nhìn thấy tấm lệnh bài kia, sắc mặt lão bản Văn Tuệ Viên lập tức thay đổi.

Lệnh bài tử kim! Thiên kiêu ở trình độ này hắn đâu có thể đắc tội được?

Nhìn thấy trên mặt lão bản lộ ra vẻ xó xử, Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Mở thạch.

Nhân viên xử lý Nguyên thạch thấp giọng nhắc nhở.

- Công tử, vị trước mặt ngươi là người nắm giữa lệnh bài tử kim, Thương Lãng.

- Mở thạch.

Diệp Hạo vẫn không thay đổi thái độ mà nói.

Nhân viên xử lý Nguyên thạch cười khổ một tiếng.

- Công tử, ta còn muốn dựa vào nghề này để kiếm sống nữa.

Nói xong hắn đi qua một bên.

- Nhìn thấy không?

Thương Lãng cuồng vọng nói.

- Ta nói một câu, ai dám làm loạn?

- Ngươi rất ngông cuồng nhỉ?

Sáo Ngọc nhìn không được.

- Cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói lung tung.

Thương Lãng nhìn về phía Sáo Ngọc, ánh mắt lộ ra tia uy hiếp.

- Bằng không đến lúc đó ngươi chết như thế nào cũng chưa biết đâu.

- Ha ha, ta lại muốn xem xem ngươi cho ta chết như thế nào?

Sáo Ngọc vốn là người chủ động, bây giờ nghe thấy Thương Lãng uy hiếp mình, nàng cũng lập tức tức giận.

Oanh!

Hai con mắt của Thương Lãng liền loé lên hai tia thần mang.

Ánh mắt đáng sợ hoá thành năng lượng huỷ diệt thiên địa bao vây về phía Sáo Ngọc.

Sáo Ngọc hừ lạnh một tiếng, sóng âm phảng phất thiên đao, vèo vạch phá thương khung.

Lập tức ánh mắt của Thương Lãng bị vỡ nát, cùng lúc đó còn phản ngược lại trên người Thương Lãng.

Thương Lãng liên tục lui về phía sau mấy mét, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.

- Ngươi là ai?

Thương Lãng âm trầm hỏi.

- Thương Lãng, ngươi thật ngông cuồng, động một tí liền muốn diệt tính mạng người ta.

Sáo Ngọc nhanh chân đi tới chỗ Thương Lãng.

- Hôm nay xem ra ta muốn thay trời hành đạo.

Chính Đức đưa tay ngăn cản Sáo Ngọc.

- Dừng lại.

- Ngươi . . . ?

- Mọi người đều là Nhân tộc, chẳng lẽ ngươi còn giết hắn hay sao?

Chính Đức nói khẽ.

- Cho hắn một cơ hội được không?

Ánh mắt Sáo Ngọc loé lên một cái rồi lạnh lùng nói với Thương Lãng.

- Nếu có lần sau, ta chặt chết ngươi.

- Ngươi cho rằng ta sợ ngươi sao?

Thương Lãng khá là kiên cường nói.

- Ngươi cho rằng ngươi rất mạnh sao?

Trên mặt Chính Đức cũng lộ ra vẻ tức giận.

Chính Đức không ngờ rằng bản thân đứng ra bảo vệ hắn, kết quả tên chết tiệt Thương Lãng này còn không thèm cảm kích.

- Thương Lãng ta từng bước đi đến ngày hôm nay, ta lại sợ hai chứ?

- Quỳ xuống cho ta.

Chính Đức quát lớn một tiếng.

Sóng âm đáng sợ hoá thành một cỗ năng lượng khó có thể tưởng tượng được gia tăng trên người Thương Lãng.

Thương Lãng chỉ cảm thấy lực lượng của toàn bộ thiên địa đều tập trung về phía hắn.

Hắn thậm chí còn chưa làm ra bất kỳ phản ứng gì đã bị ép vỡ.

Phù phù một tiếng Thương Lãng quỳ trên mặt đất.

Trên mặt Thương Lãng lộ ra thần sắc khó tin.

- Ngươi là ai?

Không thể nào.

Thương Lãnh nắm giữa lệnh bài tử kim.

Nhân vật như thế nào mới khiến hắn quỳ xuống chỉ với một lời nói?

Bạn cần đăng nhập để bình luận