Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3007: Tinh Hải Đái Chấn Kinh.

- Ngươi không sợ nhân quả của Đạo Nguyên dịch sao?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Ta đã trói cùng chủ nhân từ lâu.

Hoàng Trùng mặt không đỏ tim không đập nói.

- Nếu đã trong loại quan hệ không thể thoát khỏi được này, vậy không bằng tăng thực lực của bản thân lên, tương lai cũng có thể giúp được chủ nhân.

- Da mặt của ngươi cũng đủ dày đấy.

Diệp Hạo nói xong cũng đưa cho Hoàng Trùng một giọt Đạo Nguyên dịch.

- Thử xem một lần là có thể đột phá luôn được không?

Thật ra Hoàng Trùng không biết rằng nếu trước đó hắn muốn Đạo Nguyên dịch, Diệp Hạo cũng sẽ không cho.

Bởi vì kim thân nhất định phải luôn mạnh hơn Hoàng Trùng, nếu không Hoàng Trùng có lẽ sẽ cắn trả.

Nói cách khác kim thân nhất định phải có ưu thế hơn Hoàng Trùng, phải biết trong tình huống đồng cảnh giới kim thân căn bản không phải là đối thủ của Hoàng Trùng.

Bây giờ thực lực của kim thân đã tăng lên tới Tương Lai cảnh sơ kỳ, nếu tu vi của Hoàng Trùng cũng tăng lên tới giai đoạn này, vậy khế ước có thể hạn chế được Hoàng Trùng bao nhiêu?

Nhưng sau khi Diệp Hạo ngưng tụ chiến khôi Tương Lai cảnh đỉnh phong, những vấn đề này cũng biến mất.

- Cảm tạ chủ nhân.

Hoàng Trùng kích động nói.

- Trước khi tạ ơn ngươi cần phải làm cho ta một chuyện.

Diệp Hạo nhìn Hoàng Trùng nói.

- Là chuyện gì?

Hoàng Trùng hỏi vội.

- Ngươi phải kí kết khế ước với hắn.

Diệp Hạo chỉ vào chiến khôi nói.

- Đây là chiến khôi mà?

Hoàng Trùng choáng váng nói.

Trên đời này ai lại ký kết khế ước với chiến khôi chứ?

- Ngươi tưởng đây là chiến không bình thường chắc?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Hắn có ý thức của riêng mình,

- Đó vẫn là chiến khôi sao?

Hoàng Trùng khẽ giật mình nói.

- Toàn bộ ý thức của hắn đều do ta cho.

Diệp Hạo nhìn Hoàng Trùng nói.

- Ngươi có thể cho chiến khôi ý thức?

Khắp khuôn mặt Hoàng Trùng đều là vẻ khôgn thể tưởng tượng nổi.

- Vấn đề ngươi muốn biết hơi nhiều rồi đó.

Diệp Hạo nói xong sắc mặt cũng trầm xuống.

- Khế ước này ngươi có muốn ký hay không đây?

- Không ký.

Hoàng Trùng nói khẽ.

- Ngươi chắc chắn không ký?

Diệp Hạo nhìn thẳng vào Hoàng Trùng nói.

- Chủ nhân, không phải ta không ký, mà là không có cách nào ký.

Hoàng Trùng cười khổ nói.

- Vì sao?

- Bởi vì muốn đặt chân tới Tương Lai cảnh, điều kiện tiên quyết là ta phải bỏ hết toàn bộ quá khứ.

Hoàng Trùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Bao gồm cả kế ước từng đã ký.

- Ý của ngươi là ngay cả kế ước mà ngươi và kim thân ký trước đó cũng vô hiệu?

Diệp Hạo đột nhiên nhận ra.

- Đúng vậy.

- Nếu như vậy thì trả lại Đạo Nguyên dịch cho ta.

Diệp Hạo chìa tay ra.

Hoàng Trùng bị choáng váng.

- Chủ nhân....

Nhìn bộ dáng giả bộ đáng thương của Hoàng Trùng, Diệp Hạo không hề bị lay động.

- Nếu không có khế ước, có trời mới biết ngươi có phải bội hay không.

Hoàng Trùng dù gì cũng là Yêu tộc!

Không phải cùng tộc, chắc chắn sẽ nảy sinh dị tâm.

Điểm ấy Diệp Hạo vẫn hiểu.

Cuối cùng Hoàng Trùng không thể không trả Đạo Nguyên dịch lại cho Diệp Hạo.

- Chủ nhân, ngươi phải tin tưởng lòng trung thành của ta.

- Bây giờ nhiệm vụ của ngươi là tìm kiếm tài nguyên cho ta, ngươi cũng biết thời gian tiếp theo Viêm Hoàng tông rất cần đến tài nguyên.

Diệp Hạo ra lệnh.

- Bây giờ ta chắc chắn sẽ không cho ngươi Đạo Nguyên dịch, nhưng tương lai không thể nói trước ta sẽ cho ngươi.

Cho?

Cho mới lại.

Đối với Diệp Hạo mà nói, từ trước đến giờ hắn đều không hề tin sinh linh Hoàng Trùng này.

Bởi vì thanh danh của Hoàng Trùng đều luôn rất tệ.

- Tuân mệnh.

Hoàng Trùng nói gấp.

Cho dù Hoàng Trùng biết Diệp Hạo luôn nghi ngờ hắn, nhưng Hoàng Trùng bây giờ có quyền lựa chọn sao?

Một ngày không đặt chân đến Tương Lai cảnh, hắn không thể nào bỏ đi khế ước.

...

Ngư Dược môn!

Những ngày này Ngư Dược môn và Tinh Hải tông va chạm khắp nơi.

Nhưng so về nội tình Ngư Dược môn vẫn có chút chênh lệch với Tinh Hải tông, cho dù Ngư Dược môn vận dùng nhiều nội tình vẫn ở trong thế yếu.

Khi Ngư Dược môn đang cân nhắc có nên tiếp tục gia tăng nội tình lên không, Hoàng Trụng lại tới Ngư Dược môn nói cho bọn hắn biết Tinh Hải tông đã bị huỷ diệt.

Ngư Thiệu lập tức triệu tập cao tầng Ngư Dược môn đến đại điện nghị sự.

- Chư vị, thấy thế nào?

Ngư Thiệu kể lại mọi chuyện cho mọi người nghe.

- Ta nghĩ vị giữ lệnh bài kim cương kia sẽ không lấy chuyện này ra để đùa cợt.

Một trưởng lão lập tức nói.

- Người như vậy có thể thỉnh cầu Tương Lai cảnh đỉnh phong thậm chí là người mạnh hơn để viện trợ.

Một trưởng lão khác cũng đồng ý nói.

- Việc cấp bách bây giờ là phải xác định tổ đình Tinh Hải tông có thật sự bị huỷ diệt hay không.

Lúc này Ngư Du nói.

- Bởi vậy ta cảm thấy hẳn để nhị tổ đến đó xem xét.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

Ngư Thiệu gật đầu nói.

- Nhị tổ chỉ cần xác định, đại quân Ngư Dược môn sẽ lập tức nào tới các trụ sở của Tinh Hải tông.

- Giành giật từng giây, chúng ta không có nhiều thời gian để tiêu tốn.

- Tinh tức tổ đình Tinh Hải tông bị tiêu diệt một khi truyền ra, đến lúc đó các địa thế lực sẽ lập tức hành động.

Nhị tổ Ngư Dược môn là cao thủ Tương Lai cảnh sơ kỳ.

Hắn lập tức đi đến tổ đình Tinh Hải tông.

Khi

bao nhiêu thời gian có thể tiêu hao.

- Tinh Hải tông tổ đình bị tiêu diệt tin tức một khi truyền ra, đến lúc đó các đại thế lực liền có khả năng lập tức hành động.

Ngay khi hắn đến tổ đình, ánh mắt chiến khôi của Diệp Hạo lập tức rơi vào trên người hắn.

Nhị tổ Ngư Dược môn không khỏi rùng mình một cái.

- Bái kiến tiền bối.

Chiến khôi lãnh đạm nhìn hắn một cái nói.

- Ta ngoại trừ giết lão tổ Tinh Hải tông ra còn có hai tên Tương Lai cảnh, mặt khác mấy vị trưởng lão Quá Khứ cảnh của Tinh Hải tông cũng đã bỏ mạng. Về phần Tinh Hải tông còn dư lại Siêu Thoát cảnh hay không ta cũng không biết nhưng ta nghĩ Ngư Dược môn các ngươi có thể ứng phó được.

- Bên ngoài Tinh Hải tông hẳn vẫn còn Siêu Thoát cấp, nhưng Ngư Dược môn ta hoàn toàn có thể ứng phó.

Chiến khôi của Diệp Hạo thản nhiên gật đầu.

Nhị tổ Ngư Dược môn lập tức cáo từ rời khỏi.

Ngay khi vừa rời khỏi hắn nhanh chóng gửi tin tức cho Ngư Thiệu.

Nhận được tin tức, Ngư Thiệu liền điều động đại quân Ngư Dược môn đánh tới các thành trì trụ sở của Tinh Hải tông.

Trong lúc nhất thời toàn bộ tinh hải mang đều chấn động.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Ngư Dược môn muốn khai chiến với Tinh Hải tông?

- Lần này Ngư Dược môn đã lấy hết tinh nhuệ ra, ta thấy có một vài Siêu Thoát cấp cũng đang xuất quân.

- Chẳng lẽ Ngư Dược môn không lo sẽ chọc giận Tinh Hải tông sao?

- Thật kỳ quái, vì sao đến bây giờ tổ đình Tinh Hải tông vẫn còn chưa phản ứng gì vậy?

- Không phải tổ đình Tinh Hải tông đã xảy ra chuyện gì rồi đấy chứ?

Khi các tộc nhận ra được điểm ấy liền nhao nhao pái cao thủ tới Tinh Hải tông.

Thế như khi bọn họ tới gần Tinh Hải tông lại phát hiện một nhân vật kinh thiên động địa đang ngăn cản đường đi của bọn hắn.

Khí tức của thân ảnh kia tràn ra cuồn cuộn.

Cho dù là Siêu Thoát cấp, giờ khắc này tâm thần của bọn hắn cũng phải chập chờn.

- Tiền bối.

Có tu sĩ muốn giao lưu.

Đáng tiếc rằng lại không hề được đáp lại.

Loại tình huống này khiến rất nhiều tu sĩ nhận ra Tinh Hải tông có lẽ đã xảy ra chuyện.

Thế nhưng trước khi bọn họ không lấy được tin tức chính xác, chả ai dám làm bậy.

Dù sao Tinh Hải tông cũng không phải nơi mà ai cũng có thể đụng vào.

Theo việc Ngư Dược môn không ngừng cướp đoạt, các thế lực Long Uyên môn cũng không thể ngồi yên.

- Tinh Hải tông chắc chắn đã xảy ra chuyện.

- Đúng vậy, bằng không tổ đình Tinh Hải tông đã điều động cao thủ từ lâu rồi.

- Ra tay đi, nếu cứ tiếp tục chờ đợi ngay cả nước chúng ta cũng không được uống.

- Lỡ Tinh Hải tông không sao thì phải làm sao bây giờ?

- Thế lực các phe phái đều xuất thủ, đến lúc đó Tinh Hải tông có thể làm được gì chứ?

Chương 3008

Lúc này vô luận là Long Uyên môn hay Tinh Trận cốc, Thái Vu cốc, Thái Nhạc đều bĩu môi xuất thủ.

Mà chuyện này đối với các thế lực còn sót lại của Tinh Hải tông chính là lời khẳng định bị huỷ diệt.

Dưới sự liên thủ của các phe phái, rất nhanh Tinh Hải tông đã bị huỷ diệt.

Đương nhiên Tinh Hải tông không có khả năng hoàn toàn bị nhổ tận gốc, nhưng những thế lực đang ẩn núp kia lại có thể gây lên được chuyện gì chứ?

Mà lúc này đây Diệp Hạo đang lặng yên không một tiếng động tiến về Long Uyên môn.

- Ai có thể ngờ Tinh Hải tông nói hủy diệt liền hủy diệt chứ?

Ngày thứ hai khi Diệp Hạo, Chính Đức và Sáo Ngọc đang đi dạo đại hội Nguyên thạch, Chính Đức xúc động nói.

- Dù sao cũng không phải là thế lực Nhân tộc ta.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Diệp Hạo là một tên theo chủ nghĩa chỉ quan tâm đến Nhân tộc, vì vậy chỉ cần không liên luỵ đến Nhân tộc, mất tộc khác chết dù nhiều đến đâu hắn cũng không thèm để ý.

- Chuyện lần này chắc chắn có liên quan đến Ngư Dược môn, bởi vì Ngư Dược môn mà môn phái đầu tiên ra tay cướp đoạt.

Sáo Ngọc nhẹ nhàng nói.

- Nhưng căn cứ theo tin tức ta lấy được, tổ đình Tinh Hải tông bị một thế lực đáng sợ quét sạch.

- Không tra được dấu vết để lại sao?

- Xuất thủ là một cường giả Tương Lai cảnh đỉnh phong, vị này chỉ dùng một bàn tay đã xoá sạch tổ đình Tinh Hải tông, sau đó đối phương còn gọi ra hơn trăm vạn đại quân tiến hành cướp bóc. Mà căn cứ theo tin tức ta biết được nhánh đại quân này cực kỳ tinh nhuệ, chỉ sợ có thể ngang bằng với đại quân Tử Phủ ta.

- Toàn bộ Lục Đạo vực này các thế lực ngũ cấp chỉ đếm được trên đầu ngón tay, bây giờ tất cả mọi người đều đang suy đoán rốt cuộc là do nhà nào làm?

- Tinh Hải mang chuẩn bị loạn rồi.

Khi Sáo Ngọc nói đến đây, Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Vì sao ngươi lại nói như vậy?

- Những năm này Tinh Hải tộc đúng thật đã làm một vài chuyện khiến người người oán trách, nhưng Tinh hải tông vẫn luôn chống lại tinh hải tinh thú.

Sáo Ngọc nhìn Diệp Hạo nói.

- Vả lại những năm này dưới sự đàn áp của Tinh Hải tông, rất nhiều thế lực cũng không dám làm quá phận.

Diệp Hạo yên lặng hồi lâu nói.

- Động - loạn là chuyện sớm hay muộn thôi.

- Đúng vậy, Luân Hồi xuất hiện, Địa Phủ hiện thân, ngay cả thiên ngoại thiên cũng đến gây rối.

Chính Đức lo lắng nói.

- Ngươi đã từng gặp cao thủ thiên ngoại thiên?

Diệp Hạo nhìn Chính Đức nói.

- Vị xếp hạng thứ nhất chính là từ thiên ngoại thiên.

Chính Đức trầm giọng nói.

- Ngươi nói là Ba Trượng.

Diệp Hạo đương nhiên đã nhìn qua xếp hạng ở khu vực Lục Đạo chúa tể, nhưng hắn lại không biết Ba Trượng lại có bối cảnh như vậy.

- Ba Trượng đến từ Thiền Viện ở thiên ngoại thiên, tu vi của hắn có thể nói là kinh thiên đôgj địa.

Chính Đức gật đầu nói.

- Ta đã từng thấy Ba Trượng độ hoá một tà ma, mà tên tà ma kia đã đặt chân đến Cấm Kỵ cảnh nhiều năm, nhưng ở trước mặt phập pháp vô song của Ba Trụng, thậm chí ngay cả phản kích cũng vô dụng.

- Phật môn.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra một tia ngưng trọng.

Phật môn là một tôn giáo lâu đời, lịch sử cơ hồ có thể tính từ kỷ nguyên trước.

Đúng lúc này Diệp Hạo tựa hồ cảm nhận được một thứ gì đó, ánh mắt của hắn rơi vào trên người một nam tử tam nhãn.

Nam tử tam nhãn dưới sự hướng dẫn của Bố Lai Ân thuộc Tinh Linh tộc đi về phía Diệp Hạo.

- Không tốt.

Sáo Ngọc không khỏi biến sắc nói.

- Sao vậy?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Nam tử tam nhãn kia thuộc Thiên Nhãn nhất tộc, Càn Hào.

Sáo Ngọc bất an nói,

- Xếp hạng thứ tư, Càn Hào?

Diệp Hạo lập tức nhận ra.

- Đúng vậy, chính là vị này.

Sáo Ngọc vừa nói đến đây, nam tử tam nhãn hài hước chỉ Diệp Hạo nói.

- Bố Lai Ân, là tên tiểu tử này đánh bại ngươi?

Tiểu tử?

Nghe được cách xưng hô của Càn Hào, sắc mặt Diệp Hạo trầm xuống.

- Không sai.

Ánh mắt Bố Lai Ân nhìn nhìn Diệp Hạo tràn ngập hận ý.

- Tiểu tử, bây giờ ngươi tự trói tay chây quỳ xuống bồi tội Bố Lai Ân, ta có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra, bằng không ta sẽ dạy dỗ ngươi cách làm người.

Càn Hào ra lệnh nói.

- Càn Hào, ngươi xếp hạng thứ tư trên Thiên Bảng đấy.

Chính Đức đứng dậy.

- Tiểu tử này thân làm thiên kiêu của Thần vực, không khảo hạch ở Lục Đạo vực mà chạy đến vực khác để khảo hạch, chỉ bằng vào điểm đó thôi ta cũng có thể dạy hắn cách làm người rồi.

Càn Hào lãnh đạm nói.

- Dạy ta làm người?

Khiến ai cũng không ngờ Diệp Hạo lại nói ra câu này.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai chứ?

- Ngươi tự tìm cái chết.

Càn Hào nói đến đây, con mắt dọc ở mi tâm đột nhiên loé ra ánh mắt kinh khủng.

Mâu quang như thiết.

Náo động âm dương.

Cho dù là Chính Đức cũng phải lui về phía sau.

Từ ánh mắt kia hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt!

Nhưng sau một khắc hai con mắt của Diệp Hạo liền loé ra ánh mắt không một chút thua kém nào.

Hỏa Nhãn kim tinh!

Hai loại ánh mắt khác nhau va chạm ở giữa không trung.

Quá trình này khiến tâm thần tu sĩ bốn phía chập chờn, bọn họ có cảm giác mình giống như một con thuyền nhỏ giữa biển bão.

Lúc nào cũng có thể bị đánh nát.

- Hỏa Nhãn kim tinh.

Càn Hào nói xong ánh mắt cũng trở nên rực lửa.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi năng lượng trong ánh mắt đã tăng lên một cấp.

- Thiên phú huyết mạch, Thiên Nhãn sao?

Trên mặt Diệp Hạo không hề có một chút sợ hãi nào.

Khi Càn Hào bộc phát Thiên Nhãn, Diệp Hạo cũng bộc phát Hoả Nhãn kim tinh.

Không một chút nhường nhịn nào !

- Cỗ uy thế này tuyệt đối có thể đặt chân vào hàng ngũ Cấm Kỵ cấp.

- Thần Hoàng cảnh tầng thứ chín có thể liều mạng đến mức này sao?

- Ta thật sự rất muốn biết rốt cuộc thì thân phận của vị kia là gì? Tại sao có thể đánh ngang được với Càn Hào.

- Đánh ngang? Ngươi xem lại nơi hai ánh mắt này giao nhau đi, vị kia hơi áp chế Càn Hào đấy!

- Đúng thật là như vậy, Càn Hào không bằng vị kia sao?

Khi Diệp Hạo vào Càn Hào vận dụng mâu thuật đối chiến với nhau, toàn bộ tu sĩ tham dự đại hội Nguyên thạch cũng chạy tới nơi này.

Trong đó bao gồm cả Thương Lãng, Mộ Nặc Nặc, Tần Hi Hi, Thiên Thai, Bạch Linh Lung.

- Diệp công tử có thể đối phó được với Càn Hào?

Bạch Linh Lung hoảng sợ nói.

- Thực lực của Diệp công tử còn hơn cả chúng ta tưởng tượng.

Thiên Thai không khỏi nói.

Trước đó Thiên Thai đoán rằng tu vi của Diệp Hạo sẽ đứng thứ năm trong Thiên Bảng, bây giờ xem ra tu vi của Diệp Hạo có lẽ nằm ở ba vị trí đầu.

Ba vị trí đầu?

Cái vị trí này quả thực khó có thể tưởng tượng được!

Thương Lãng thấy một màn như vậy mặt trầm như nước.

Hắn hận Diệp Hạo.

Nhưng bây giờ hắn lại phát hiện Diệp Hạo còn đáng sợ hơn hắn tưởng tượng nhiều.

Trả thù?

Làm sao trả thù?

Trên mặt Mộ Nặc Nặc tràn đầy lo lắng.

Nàng lo lắng Diệp Hạo bị Càn Hào đánh bại.

Trên mặt Tần Hi Hi tràn đầy vẻ phức tạp.

Thiên kiêu đáng sợ như vậy, không ngờ bản thân lại không thể gặp được.

Nàng có thể không hối hận được sao?

Lại nói Càn Hào.

Lúc này trong lòng Càn Hào cực kỳ chấn động.

Hắn cho rằng mình vận dụng toàn bộ thực lực là có thể đánh bại được Diệp Hạo, nhưng không ngờ chỉ cần mình tăng thực lực lên thì Diệp Hạo bên kia cũng tăng theo.

- Ta không thể nào bại được.

Càn Hào rống to trong nội tâm.

Cùng lúc đó trong cơ thể Càn Hào xuất hiện một đoàn năng lượng thần bí, cỗ năng lượng này lập tức tràn ra khắp toàn thân Càn Hào.

Ánh mắt của hắn cũng càng trở nên đáng sợ hơn.

Tính nguy hiểm lại tăng lên một cấp.

Nhưng cùng lúc đó Hoả Nhãn kim tinh của Diệp Hạo cũng hoá thành hai vòng mặt trời.

Thiên Nhãn của Càn Hào lập tức bị áp chế.

A!

Càn Hào gào thảm thiết đồng thời hai con mắt cũng chảy máu.

Trogn cuộc chiến mâu thuật, không ngờ hắn lại bại.

Thất một màn như vậy những tu sĩ ở đây đều ngơ ngác.

Phải biết cho dù là người đứng thứ ba cũng không thể nào trên cơ được Càn Hào khi so đấu mâu thuật.

Bạn cần đăng nhập để bình luận