Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3017: Tam Trượng Chi Uy.

Thông thiên chỉ!

Khi nghe được ba chữ này, ánh mắt Chính Đức lộ ra thần sắc không thể tin được.

- Làm sao có thể?

Sáo Ngọc không hiểu hỏi.

- Sao vậy?

- Thông Thiên Chỉ là thần thông thành danh của Lục Đạo chúa tể, toàn bộ Lục Đạo vực này ngoại trừ Thiên Ngọc ra thì không còn ai biết môn thần thông này.

Lời nói của Chính Đức khiến Sáo Ngọc giật nảy mình.

- Không phải Lục Đạo chúa tể chỉ điểm cho Diệp Hạo đấy chứ?

Sáo Ngọc nghĩ ngay tới một khả năng.

- Không ngờ tư chất của Diệp Hạo lại khiến Lục Đạo chúa tể chú ý đến.

Chính Đức hơi xúc động nói.

Mộ Nặc Nặc ở một bên nghe cũng hít vào một ngụm khí lạnh.

Ở Lục Đạo vực này Lục Đạo chúa tể chính là người đứng đầu.

Nhưng bây giờ nàng đột nhiên phát hiện Diệp Hạo và Lục Đạo chúa tể có mối liên hệ với nhau.

- Đến cùng thì hắn kinh diễm đến mức nào?

Mộ Nặc Nặc lẩm bẩm nói.

Lại nói Tam Trượng!

Khi Diệp Hạo sử dụng Thông Thiên Chỉ, sau lưng Tam Trượng cũng xuất hiện một bức tượng phật lâu đời.

Bên trên bức tượng phật là thần sắc trách trời thương dân.

Thế nhưng khi bàn tay của bức tượng đập về phía trước, không gian gần đó đều bị vỡ nát toàn bộ.

Đó là một loại lực lượng khó có thể tưởng tượng được.

Cho dù là cao thủ như Chính Đức cũng phải run sợ ở trong lòng.

- Không ngờ chênh lệch giữa chúng ta lại lớn như vậy?

Chính Đức cười khổ nói.

- Tương lai ngươi chỉ có năng lực đặt chân đến Kim Thế cảnh đỉnh phong, mà tương lai Tam Trượng lại có năng lực đặt chân đến Chúa Tể cảnh.

Sáo Ngọc nhẹ nhàng nói.

- Các ngươi vốn không phải cùng một đẳng cấp.

Một lời nói của Sáo Ngọc khiến Chính Đức cũng phải cay đắng.

Trước đó Chính Đức cảm thấy hắn cùng với ba xếp hạng đầu cũng không chênh lệch quá lớn, nhưng bây giờ hắn mới nhận ra rằng chênh lệch lại lớn đến mức khó có thể tưởng tượng được.

Lúc này thiếu nữ bạch y loé lên một cái rồi xuất hiện ở bên cạnh Sáo Ngọc.

- Sáo Ngọc, thanh niên này là ai?

- Thần vực Diệp Hạo.

- Trên Thiên Bảng hình như không có xếp hạng của hắn.

- Hắn nằm ở Thiên Bên bên Cửu Cung vực.

- Đứng thứ mấy?

- Thứ ba.

- Người đứng thứ ba trên Thiên Bảng Cửu Cung vực lại có thể đánh ngang tay với người đứng đầu Thiên Bảng Lục Đạo vực?

Trong mắt Thanh Liễu tràn ngập thần sắc không thể tin được.

- Năm đó khi Diệp Hạo đánh bại Hồng Mông xếp hạng thứ ba xong liền rời khỏi.

Yêu Nữ lạnh nhạt nói.

- Trên thực tế xếp hạng của Diệp Hạo tuyệt đối không phải chỉ nằm ở thứ ba đâu.

Nghe lời Yêu Nữ nói mọi người mới giật mình hiểu ra.

Đây là câu giải thích tốt nhất.

Diệp Hạo vẫn luôn giấu kín thực lực của bản thân.

Bằng không bọn hắn còn cảm thấy Lục Đạo vực không bằng Cửu Cung vực.

...

Diệp Hạo nhờ Thần Nữ chỉ điểm Thông Thiên Chỉ.

Bởi vì hắn biết rõ Thông Thiên Chỉ là một môn thần thông Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Nhưng khiến hắn không ngờ rằng Thông Thiên Chỉ lại không làm được gì bàn tay phật của Tam Trượng.

- Lại đến.

Diệp Hạo nói xong trong tay xuất hiện Thiên Địa Lư Đồng.

Hắn mang theo Thiên Địa Lư Đồng đập tới Tam Trượng.

Một đòn!

Hai đòn!

Ba đòn!

Trong quá trình không ngừng đánh xuống đó, sức chiến đấu của Diệp Hạo càng ngày càng tăng.

- Sức chiến đấu của Diệp Hạo sẽ kéo dài đến mức nào?

Sáo Ngọc kinh ngạc nói.

- Không ngờ Diệp Hạo lại ẩn giấu sức chiến đấu sâu như vậy.

Ánh mắt Yêu Nữ loé lên một cái nói.

Nhưng càng đáng sợ hơn vẫn là Tam Trượng.

Vô luận Diệp Hạo bên này bộc phát sức chiến đấu mạnh mẽ dường nào, Tam Trượng đều có thể tiếp nhận được, hơn nữa thoạt nhìn còn không hề tốn sức tẹo nào.

- Không hổ là người đứng đầu Thiên Bảng,

Ánh mắt Diệp Hạo tràn đầy nóng bỏn nói.

Hắn đã vận dụng Cửu Trọng Thiên đệ nhị trọng thiên, nhưng vẫn không thể nào bắt được Tam Trượng.

- Thí chủ nếu không có át chủ bài khác, vậy ta sẽ không khách khí nữa.

Tam Trượng không nói không lạnh nói.

- Mời ngươi.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Một tay che trời.

Âm thanh Tam Trượng vừa rơi xuống, một đôi bàn ta vàng óng giống như màn trời bao la đập xuống Diệp Hạo.

Hai con mắt Diệp Hạo loé lên ánh sáng cực kỳ chói mắt.

Thân thể hắn nhanh chóng phóng to ra.

Mười trượng!

Một trăm trượng!

Một ngàn trượng!

Khi thân thể hắn đạt tới vạn trượng, Thiên Địa Lư Đồng trong tay Diệp Hạo đập về phía đôi bàn tay kia.

Cùng lúc đó môn công pháp Vượt Cực Hạn cũng vận chuyển bên trong cơ thể hắn.

Khí thế của Diệp Hạo nhanh chóng tăng vọt.

Cũng trong khoảnh khắc đó Thiên Địa Lư Đồng tràn ra chấn động kinh thiên động địa.

Bịch một tiếng, hai người ở giữa không trung hung hăng đụng đụng vào nhau.

Trong nháy mắt đó, cái gì đều không tồn tại nữa.

Vô luận là thính giác hay thị lực, tất cả đều bị tước đoạt hoằn toàn.

Giữa Thiên Địa chỉ có tiếng nổ kinh khủng đến cực hạn.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao luâ, mọi người mới dần dần khôi phục được một chút, bọn họ khiếp sợ phát hiện hành tinh này đã bị huỷ diệt hoàn toàn.

Đúng vậy.

Hành tinh đã không còn tồn tại nữa.

Toàn thân Diệp Hạo nhuốm đầy máu tươi đứng sừng sững giữa thiên địa, Thiên Địa Lư Đồng trở nên ảm đạm tối tăm.

Mà bàn tay phật lơ lửng giữa không trung cũng rách mướp, nhưng vẫn lấp loé ánh sáng.

- Ngươi bại.

Tam Trượng thở mạnh mấy hơi.

Thấy một màn như vậy, Chính Đức thổn thức nói.

- Diệp Hạo cũng không phải đối thủ của Tam Trượng sao?

- Diệp Hạo có thể đánh với Tam Trượng đến nước này đã cực kỳ khó khăn, ta cảm thấy cho dù là Thiên Ngọc xếp hạng thứ hai cũng không thể làm được điều này.

Sáo Ngọc trầm giọng nói.

- Cũng không biết Tam Trượng có bỏ qua cho Diệp công tử không?

Mộ Nặc Nặc lo lắng nói.

- Cái gì?

Chính Đức khẽ giật mình.

- Những năm này Tam Trượng độ hoá không ít cao thủ để sử dụng.

Mộ Nặc Nặc nghiêm túc nói.

Sắc mặt Chính Đức đại biến.

Diệp Hạo chính là hi vọng của Nhân tộc.

Tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được.

Khi đám người Chính Đức đang lo lắng, Diệp Hạo lại nhoẻn miệng cười nói.

- Tam Trượng, bây giờ ngươi nói câu này có phải quá sớm rồi hay không?

- Ngươi bây giờ còn có bao nhiêu pháp lực chứ?

Tam Trượng thản nhiên nói.

- Nhưng ta cảm thấy đánh bại ngươi vậy là đủ rồi.

Tiếng nói vừa rơi xuống, Diệp Hạo vận chuyển Thần Phệ chi thuật, một cỗ pháp lực cấp tốc chảy xuôi toàn thân hắn.

Cùng lúc đó Thiên Địa Lư Đồng trong tay Diệp Hạo lần nữa tràn ngập ra ánh sáng lộng lẫy.

- Giết.

Diệp Hạo nói xong liền vọt tới.

Thần Phệ chi thuật còn kinh khủng hơn Thôn Phệ chi thuật.

Thế nhưng khi Thiên Địa Lư Đồng đụng vào bài tay phật kia, trong họng Diệp Hạo lại có một vị ngòn ngọt, một ngụm máu tươi không nhịn được mà phun ra.

- Làm sao có thể?

Trên mặt Diệp Hạo tràn đầy cảm giác không thể tin được.

- Thí chủ, ta biết vừa rồi ngươi định kéo dài thời gian để khôi phục, nhưng bàn về tốc độ khôi phục ngươi làm sao có thể nhanh được bằng ta?

Tam Trượng nói đến đây, trên người liền tràn ra chấn động khủng bố ở thời kì đỉnh phong.

Loại chấn động này, phù diêu phía trên, nghịch loạn cửu thiên.

Sắc mặt Chính Đức đại biến.

- Chỉ trong vòng vài hơi thở mà Tam Trượng đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong?

- Thế gian này còn có bí thuật khủng bố như vậy sao?

Yêu Nữ khó coi nói.

Đây là chuyện mà ai cũng không ngờ.

- Thí chủ, quy y ngã Phật, ta truyền cho ngươi phật pháp vô thượng.

Tam Trượng cười híp mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi muốn độ hóa ta?

Ánh mắt Diệp Hạo không tốt nói.

- Không sai.

Tam Trượng thản nhiên nói.

- Ngươi chắc chắn có thể đô hoá được ta sao?

Diệp Hạo nói đến đây khí tức trên thân bỗng nhiên biến đổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận