Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3027: Di Tích Của Yêu Nguyệt.

Cửu Cung vực!

Khi gần đến kỳ hạn mười năm, khắp nơi trong thiên địa đều trở nên sôi nổi với các cuộc chiến đấu.

- Bây giờ đã hỗn loạn đến mức độ này rồi sao?

Lúc Diệp Hạo xuất hiện ở một thành trì, hắn phát hiện thành trì này đã bị biến thành một vùng phế tích, cũng không biết bao nhiêu sinh linh đã hoá thành tro tàn dưới trận đấu của hai thiên kiêu.

Tranh đấu là hai thiếu niên thiên kiêu.

Tu vi của bọn hắn đều ở Thần Hoàng cảnh tầng thứ mười.

Nhưng khi bọn họ bùng nổ uy năng lại không hề kém hơn cường giả Nửa Bước Cấm Kỵ.

Trong toà thành trì này, người trấn giữ mạnh nhất cũng chỉ là Thần Hoàng cao giai, bởi vậy ai có thể ngăn cản được đại chiến của hai thiên kiêu này chứ?

- Ha ha, thống khoái.

Một đầu kim cương lang nhìn thỏ tuyết người đầy máu tươi cười lớn nói.

Thỏ tuyết toàn thân đều là máu tươi, ánh mắt nàng tràn đầy ảm đạm.

Nàng cuối cùng vẫn bại.

- Tuyết Mạt, sau khi đoạt bản nguyên của ngươi, ta có thể trùng kích được Thiên Bảng.

Đầu kim cương lang vừa nói vừa đi đến chỗ thỏ tuyết.

- Sát Lang, ngươi tu hành tà công, nhất định không thể tiến xa.

Tuyết Mạt nhìn đầu kim cương lang kia yếu ớt nói.

- Tà công? Chỉ cần có thể giúp ta đến đỉnh phong, ta quân tâm tà công với không tà công làm gì?

Sát Lang cười lạnh nói.

Mắt thấy Sát Lang chuẩn bị đi đến bên cạch Tuyết Mạt, bỗng một thanh âm lạnh như băng vang lên trong tai hắn.

- Toà thành trì này là do ngươi huỷ diệt?

Lông tơ toàn thân Sát Lang lập tức nổ tung.

- Ngươi... Ngươi là ai?

Trong lòng Sát Lang dâng lên tia bất an.

Bởi vì vị này nếu không mở miệng nói chuyện, Sát Lang căn bản không phát hiện ra được.

Điều này nói rõ cái gì?

Sát Lang rất rõ ràng.

Đối phương hoàn toàn có thể thần không biết quỷ không hay đến giết mình.

- Trả lời vấn đề của ta.

Diệp Hạo quát lớn nói.

Sát Lang đang định nói bỗng tia lý trí trong mắt hắp lập tức tiêu tán.

- Hoài thành hủy bởi dư âm cuộc chiến của ta và Tuyết Mạt.

Sát Lang nói câu này xong, tia lý trí trong mắt hắn mới khôi phục trở lại.

- Ngươi đã làm gì ta?

Sát Lang bất an nhìn Diệp Hạo nói.

- Chuyện này đã không còn quan trọng đối với ngươi.

Diệp Hạo nói đến đây, một ngọn hoả diễm từ trong miệng Sát Lang chui ra, tiếp đó Sát Lang bị thiêu cháy dưới ngọn lửa lớn rừng rực đến lúc hoá thành tro tàn.

Mà trước sau cũng chỉ mới trôi qua vài hơi thở.

Khi ánh mắt hắn rơi vào trên người Tuyết Mạt, nàng giật nảy mình.

- Ta bị ép xuất thủ.

- Đừng nói với ta sinh tử toà thành trì này không hề liên quan tới nươi.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Tu sĩ đã chết trong toà thành trì này có một chút quan hệ với ta, nhưng thật sự không phải ta tự nguyện.

Tuyết Mạt nói gấp.

- Không tin ngươi có thể điều tra trí nhớ của ta.

Diệp Hạo không chút do dự kiểm tra trí nhớ của Tuyết Mạt.

Thông qua ký ức Diệp Hạo phát hiện Sát Lang một mực bức bách Tuyết Mạt chạy tới toà thành trì này, cho dù Tuyết Mạt vận dụng rất nhiều thủ đoạn, nhưng vẫn bị trói tới phía trên toà thành trì này.

Hai người xuất thủ đều có thể so được với cường giả Nửa Bước Cấm Kỵ, tu sĩ toàn thành trì này làm sao có thể không bị huỷ diệt được?

Vả lại toà thành trì này lệ thuộc vào Thỏ Thuyết nhất tộc.

Tuyết Mạt không có lý do gì mà huỷ đi toà thành trì của nhà mình.

- Cho ngươi.

Diệp Hạo xem hết một đoạn ngắn rồi đưa cho Tuyết Mạt một viên thần đan.

Tuyết Mạt nhìn thoáng qua, trong mắt lộ ra thần sắc chấn kinh.

Vì sao?

Không ngờ đây là một viên cực phẩm Liệu Thương thánh đan.

Loại thần đan cấp bậc này Thỏ Tuyết nhất tộc bọn họ căn bản không có.

Tuyết Mạt nuốt xuống viên thần đan này xong liền yên lặng chữa thương.

Một khắc đồng hồ trôi qua!

Hai khắc đồng hồ đi qua!

Ba khắc đồng hồ đi qua!

Cũng đúng lúc này Tuyết Mạt đứng lên.

Bây giờ thương thể của nàng không những chữa khỏi, ngay cả tu vi cũng khôi phục lại bảy tám phần.

- Còn chưa xin hỏi tôn tính đại danh của quý công tử.

- Ta họ Diệp.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Tạ Diệp công tử.

Tuyết Mạt thật tâm nói.

Tuyết Mạt biết rõ nếu hôm nay không có Diệp Hạo, nàng chắc chắn đã chết.

Diệp Hạo cười cười lơ đễnh.

- Diệp công tử, ngươi tới nơi này cũng vì Di tích của Yêu Nguyệt sao?

- Di tích của Yêu Nguyệt?

- Ngươi không biết?

- Không biết.

- Yêu Nguyệt tiền bối là một trong những cường giả Siêu Thoát cấp của Yêu tộc ta, nửa tháng trước chúng ta phát hiện động phủ của Yêu Nguyệt tiền bối, nhưng hộ đại trận bốn phía động phụ thực sự bá đạo, dù cường giả Cấm Kỵ của các tộc đều ra tay nhưng vẫn không có cách nào đánh vỡ được đại trận thủ hộ của động phủ.

Tuyết Mạt nhẹ giọng giải thích nói.

- Sau đó một Trận sư nói rằng ba ngày sau trận pháp sẽ suy yếu chỉ còn một phần mười trước đó, đến khi đó cường giả các tộc sẽ dốc sức xuất thủ đánh vào.

- Siêu Thoát có ba cảnh giới? Không biết là cảnh giới nào?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút hỏi.

Nếu là Quá Khứ cảnh, vậy Diệp Hạo cũng không có hứng thú.

- Ta nghe lão tổ trong tộc nói Yêu Nguyệt tiền bối đặt chân đến Siêu Thoát cảnh không bao lâu thì chết, bởi vậy Yêu Nguyệt tiền bối hẳn là ở Quá Khứ cảnh.

- Vậy mong Thỏ Tuyết nhất tộc các ngươi có thể kiếm được một chén canh.

Diệp Hạo nói đến đây rồi định rời khỏi.

- Diệp công tử, ngươi có thể giúp Thỏ Tuyết nhất tộc chúng ta một tay được không?

- Giúp?

- Diệp công tử, ngươi có phải là cao thủ trên Thiên bảng không?

Tuyết Mạt hỏi dò.

- Đúng vậy, thế nào?

- Diệp công tử, có ba tộc có tư cách tiến tới di tích, theo thứ tự là Lôi Sư Tử nhất tộc, Hoả Điểu nhất tộc, Thỏ Tuyết nhất tộc.

Tuyết Mạt nhẹ nhàng nói.

- Thế nhưng ta nghe nói Lôi Sư Tử nhất tộc, Hoả Điểu nhất tộc đều mời được cao thủ trên Thiên Bảng, mà Thỏ Tuyết nhất tộc chúng ta nếu không mời được sẽ có thể bị loại.

Tu sĩ trên Thiên Bảng dù kém đi nữa đều có thể mời đến một hai cường giả Siêu Thoát cảnh.

Mà chuyện này đối với Thỏ Tuyết nhất tộc mà nói sẽ là trí mạng.

- Tại sao ta lại phải giúp ngươi?

Diệp Hạo thản nhiên hỏi.

Diệp Hạo hỏi ngược lại Tuyết Mạt, sau một lúc nàng đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

- Bên trong túi càn khôn có tổng cộng năm ngàn sáu trăm bốn mươi hai khối Hoàng thạch, đây là toà bộ gia tài của ta.

Nhìn thấy vẻ mặt bất an của Tuyết Mạt, trong đầu Diệp Hạo khẽ run, ngay sau đó hắn đưa tay nhận lấy.

- Đơn này ta nhận.

Hắn tin đây là toàn bộ tích góp của Tuyết Mạt.

...

Khi Diệp Hạo theo Tuyết Mạt tới tổ đình Thỏ Tuyết nhất tộc, hắn phát hiện thực lực của Thỏ Tuyết nhất tộc không hề tệ.

Nếu không tính chiến lực đứng đầu, Thỏ Tuyết nhất tộc có thể đánh thoải mái Đệ Nhất Danh Sơn.

Phải biết Đệ Nhất Danh Sơn được xưng tụng là thế lực đứng đầu Thần vực.

Lúc Tuyết Mạt đi tới đại điện nghị sự, nàng phát hiện toàn bộ cao tầng Thỏ Tuyết nhất tộc đều đang nói cười vui vẻ.

- Phụ thân, gặp được chuyện vui vẻ gì sao?

Tuyết Mạt nhẹ giọng hỏi.

Nghe vậy phụ thân Tuyết Mạt, Tuyết Long cười nói.

- Tỷ tỷ Tuyết Lai của ngươi mời được vị đứng thứ chín trăm chín mươi hai trên Thiên Bảng, Hạo Thiên, đến đây trợ trận.

- Hạo Thiên?

Tuyết Mạt biết rõ thứ hạng của Hạo Thiên.

- Sao vậy? Tuyết Mạt? Một nữ tử dáng dấp cay nghiệt nhìn Tuyệt Mạt ngạo nghễnh nói.

- Phụ thân, ta cũng mời được một cao thủ trên Thiên Bảng.

Tuyết Mạt trầm ngâm một chút mở miệng nói.

- Ngươi cũng mời được một cao thủ trên Thiên Bảng?

Tuyết Long cùng cao tầng Tuyết gia đều chấn động.

Từ khi nào mà cao thủ trên Thiên Bảng lại có thể mời dễ dàng như thế?

Bạn cần đăng nhập để bình luận