Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3052: Nhân Vương Huyết Mạch.

- Vậy ngươi cảm thấy ai đáng tin cậy?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Ta cảm thấy người đứng thứ năm mươi tám, Hàn Diệu Thu tiểu thư rất phù hợp.

Tiểu Nhu nhẹ nhàng nói.

- Hàn Diệu Thu? Vì sao ngươi cảm thấy nàng phù hợp?

- Hàn Diệu Thu tiểu thư trách trời thương dân, thường xuyên tiếp tế cho Nhân tộc.

Tiểu Nhu nhìn Diệp Hạo nói.

- Quan trọng nhất chính là bây giờ Hàn tiểu thư vẫn còn độc thân.

Khuôn mặt Diệp Hạo lập tức xanh lét.

- Ngươi nói cái này làm gì?

- Công tử ngươi nếu lấy được tâm của Hàn tiểu thư, sau này Hàn tiểu thư sẽ toàn tâm toàn ý trợ giúp ngươi.

Tiểu Nhu vui cười nói.

Diệp Hạo trừng tiểu Nhu một cái nhưng vẫn nói.

- Đi trước nhìn kỹ hẵng nói.

...

Hàn Diệu Thu là thiên chi kiều nữ của Hàn gia!

Trước khi Hàn Diệu Thu nắm quyền, Hàn gia vẫn luôn là một gia tộc vô danh tiểu tốt, người mạnh nhất tỏng tộc cũng chỉ là Cấm Kỵ sơ kỳ mà thôi.

Có thể nói Hàn có cso địa vị ngày hôm nay hoàn toàn nhờ vào Hàn Diệu Thu.

Khi Diệp Hạo đi tới nơi này liền phát hiện nơi đây đều là Nhân tộc.

- Hàn tiểu thư chỉ tiếp Nhân tộc.

Hỏa Đồng nhẹ nhàng nói.

- Vậy ngươi đi vào tiểu thế giới của ta đợi trước.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Hỏa Đồng gật đầu một cái rồi đi vào tiểu thế giới của Diệp Hạo.

Ngay sau đó Diệp Hạo cùng tiểu Nhu đi tới đại môn của Hàn gia.

Ngay khi đến cửa lại bị một thị vệ ngăn cản lại.

- Hôm nay khách khứa đã đủ, mời ngày mai lại đến.

Thị vệ nhẹ nhàng nói.

- Thị nữ của ta trúng độc, mong ngài có thể dàn xếp một lần.

Diệp Hạo nói xong liền ôm bả vai tiểu Nhu nói.

Cũng đúng lúc này trên mặt tiểu nhu lộ ra vẻ yếu đuối lúc xanh lúc trắng, nhìn qua có thể thấy nguyên nhân là do trúng độc.

- Đợi chút, để ta đi mời tiểu thư.

Thị vệ nói xong liền vội vàng rời khỏi.

Không qua bao lâu một thiếu nữ mặc đan bào đồng hành cùng với thị vệ vộ vàng đi tới cửa ra vào.

Thiếu nữ mặc đan bào, khuôn mặt trong trẻo không trang điểm.

Lại như ánh bình minh, vừa thanh thoát vừa ấm áp.

Ánh mắt Hàn Diệu Thu lập tức rơi vào trên ngừoi tiểu Nhu.

Nàng kiêm tra một hồi nghiêm túc nói.

- Sao ngươi lại trúng Bì Sa độc vậy?

- Ta cũng không biết tại sao mình lại trúng.

Trên mặt Tiểu Nhu lộ ra tia mờ mịt.

Tiểu Nhu cũng không biết.

Làm sao có thể không biết Bì Sa độc là do Diệp Hạo hạ độc chứ?

- Bì Sa độc rất khó khống chế, bây giờ ngươi theo ta tiến vào.

Hàn Diệu Thu nghiêm túc nói.

Nghe vậy tiểu Nhu lập tức hoảng hốt.

- Yên tâm, Bì Sát độc ta tiện tay là có thể giúp ngươi xoá đi.

Đúng lúc này trong tai tiểu Nhu vang lên tiếng truyền âm của Diệp Hạo.

- Công tử, ngươi là một đan sư?

Tiểu Nhu truyền âm hỏi.

- Đan đạo của ta cũng không yếu hơn võ đạo bao nhiêu, trong thế hệ tuổi trẻ này cơ hồ không có đối thủ.

Diệp Hạo khá là tự tin nói.

Chỉ là đan đạo không lập quá lâu, Diệp Hạo cũng không có cơ hội thể hiện đan đạo của bản thân.

Viêm Hoàng tông có nội tình thế lực ngũ cấp, một phần rất lớn là nhờ vào đan đạo chi thuật của Diệp Hạo.

Nghe vậy trong lòng tiểu nhu trở nên cuồng loạn.

Thế hệ tuổi trẻ cơ hồ không có đối thủ?

Nếu vậy đan đạo của Diệp Hạo phải đạt đến mức nào chứ?

Khó có thể tưởng tượng được.

Hàn Diệu Thu mang theo tiểu Nhu đi thẳng tới một toà đình viện.

Bên trong toà đình viện này có không ít thanh niên nam nữ Nhân tộc, bọn họ tốp năm tốp ba trò chuyện những tin đồn thú vị mà khi đi trên đường bọn họ biết được.

- Hàn tiểu thư, đã xảy ra chuyện gì?

Một thanh niên áo lam đi tới.

- Vị tiểu thư này trúng Bì Sa độc.

Hàn Diệu Thu nói khẽ.

Thanh niên áo lam nhìn thoáng qua tiểu Nhu.

- Không biết vị tiểu thư này đứng thứ bao nhiêu trên Thiên Bảng?

Tên mặt tiểu Nhu lộ ra vẻ xấu hổ.

- Ta không ở trên Thiên Bảng.

- Là quân dự bị Thiên Bảng?

- Cũng không phải.

Nghe đến đây thanh niên áo lam liền mất đi hứng thú.

- Hàn tiểu thư, người như vậy sao ngươi cũng mời vào thế?

- Kính Giám, ngươi có ý gì?

Ngữ khí Hàn Diệu Thu không tốt nói.

- Hàn tiểu thư, ngươi xem thử mấy người mà ngươi mời vào đi. Đa số đều là hạng người đầu đường xó chợ.

Kính Giám không khách khí chút nào nói.

- Không nói những cái khác, chỉ nói vị trước mắt thôi, cũng chỉ là Thần Vương chi cảnh, có tư cách gì đến tham gia yến hội của ngươi chứ?

Lời nói của Kinh Giám khiến không ít tu sĩ ở đây trong lòng sinh ra oán hận.

Nhưng không có người nào dám đứng ra.

Vì sao?

Kính Giám là cao thủ đứng thứ chín mươi bảy trên Thiên Bảng.

Trong đám người bọn họ có không ít người thuộc quân dự bị của Thiên Bảng.

Về phần tu sĩ trên Thiên Bảng lại càng không cần phải nói, bởi vì bọn hắn cũng cảm thấy đám người kia không nên tới nơi này.

- Trong mắt của ta, chỉ cần là huyết mạch của Nhân tộc đều được đối xử như nhau.

Hàn Diệu Thu trầm giọng nói.

- Cho dù là đồng tộc cũng có cao thấp quý tiện.

Kính Giám nghiêm mặt nói.

- Hồ đồ.

Hàn Diệu Thu không khách khí chút nào nói.

- Không biết Hàn tiểu thư có biết Nhân Vương huyết mạch không?

Nghe được bốn chữ Nhân Vương huyết mạch, Hàn Diệu Thu yên lặng lại.

Nhân Vương huyết mạch, Nhân tộc cộng tôn

.

Sở dĩ nói như vậy phần lớn là bởi vì tiên tổ Nhân Vương huyết mạch đã từng vì Nhân tộc mà bỏ ra rất nhiều rất nhiều.

- Ngươi chỉ nghe nói Nhân Vương huyết mạch, Nhân tộc cộng tôn, nhưng ngươi có từng nghe nói người sở hữu huyết mạch Nhân tộc, lấy che chở tộc đàn là nhiệm vụ chính không?

Lúc này Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Nơi này có chỗ để ngươi nói chuyện sao?

Kính Giám còn chưa nói gì, một trung niên đã đi tới.

Diệp Hạo liếc trung niên kia một cái nói.

- Nơi này có chỗ để ngươi nói chuyện sao?

- Người trẻ tuổi, ngươi biết ta là ai không?

- Không hứng thú.

Diệp Hạo không khách khí chút nào nói.

Trên mặt trung niên kia lộ ra một tia lạnh lẽo.

- Ta là người đứng thứ sáu trăm tám mươi sáu trên Thiên Bảng, Phí Dương. Về phần vị trước mắt ngươi còn có địa vị cao hơn, một trong chín đại huyết mạch Nhân Vương, Kính gia, biết không?

- Chưa từng nghe nói qua.

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Nhân Vương huyết mạch không phải chỉ có một chi thôi sao?

Nhân Vương huyết mạch của Diệp Hạo đến từ lão Nhân Vương.

- Ngu ngốc.

Phí Dương nghe Diệp Hạo nói như vậy liền cười lớn nói.

Nghe vậy Diệp Hạo nghi hoặc nhìn về phía tiểu Nhu.

- Công tử, Kính gia đúng thật là một trong chín đại Nhân Vương huyết mạch.

Tiểu Nhu thấp giọng nói.

- Ngươi biết Nhân Vương của Lục Đạo vực không?

Diệp Hạo hỏi.

- Ngươi nói là Nhân Vương Thuấn sao?

- Đúng vậy.

- Thuấn là mạch của lão Nhân Vương.

- Lão Nhân Vương là nhánh nào?

- Lão Nhân Vương là dòng chính, chín nhà giống Kinh gia là chi mạch.

- Hóa ra là chi mạch.

Nghe đến đây Diệp Hạo lập tức hiểu ra.

- Chi mạch cũng cần ngươi quỳ lạy?

Kính Giám hừ lạnh một tiếng nói.

- Quỳ lạy?

Nghe vậy Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Đừng nói ngươi chỉ một chi mạch của Nhân Vương, dù ngươi có là dòng chính của Nhân Vương, ngươi cũng không có tư cách nói ta quỳ lạy.

Nói đùa cái gì?

Đến mức độ của Diệp Hạo, cho dù là dòng chính của lão Nhân Vương, thì có thể thế nào chứ?

- Cuồng vọng.

Kính Giám giận dữ nói.

- Hôm nay ta sẽ cho ngươi hiểu cái gì gọi là tôn quý.

Sau khi nói đến đây toàn thân Kính Giám bạo phát ra ánh sáng màu xanh lam.

Đây là hình thái thứ hai của Nhân Vương huyết.

Mà giờ khắc này ngoại trừ Diệp Hạo ra tất cả mọi người đều cảm nhận được mình bị áp chế.

Cho dù là người đứng hạng cao trên Thiên Bảng như Hàn Diệu Thu cũng không ngoại lệ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận