Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3055: Tổ Kiến Một Chi Thế Lực.

Mộ Dung Bạch tâm cao khí ngạo.

Nhưng không có nghĩa là hắn não tàn.

Đệ nhất Thiên Bảng.

Bốn chữ này mang ý nghĩa gì?

Sao hắn không rõ chứ?

- Ngươi có thể cam tâm tình nguyện làm thuộc hạ cho Hàn Diệu Thu sao?

Mộ Dung Bạch trầm ngâm.

Cam tâm tình nguyện sao?

Làm sao có thể?

Vô luận là xếp hạng hay nhân mạch, Hàn Diệu Thu đều không bằng hắn.

- Một thế lực không cần hai âm thanh.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Nhưng ta cảm thấy ta thích hợp hơn Hàn Diệu Thu.

Mộ Dung Bạch nghiêm mặt nói.

- Đây chẳng qua là do ngươi cảm thấy thôi.

Diệp Hạo đạm mạc nói.

- Đứng sau lưng ta là toàn bộ công bằng nhất tộc.

Mộ Dung Bạch nhìn Diệp Hạo nói.

- Hiện tại côn bằng nhất tộc đã là văn minh tứ cấp.

- Ngươi cho rằng ta quan tâm đến côn bằng nhất tộc sao?

Diệp Hạo nói đến đây bên người liền xuất hiện một chiến khôi Tương Lai cảnh hậu kỳ, một Tương Lai cảnh trung kỳ, một tôn Tương Lai cảnh sơ kỳ, ba Quá Khứ cảnh đỉnh phong, ba Quá Khứ cảnh hậu kỳ, ba Quá Khứ cảnh trung kỳ, ba Quá Khứ cảnh sơ kỳ, mười Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong, mười Quá Khứ cảnh hậu kỳ, mười Quá Khứ cảnh trung kỳ, mười Quá Khứ cảnh sơ kỳ.

Nhìn những thân ảnh này cả người Mộ Dung Bạch đều như đang mơ.

Thật ra giờ khắc này đâu chỉ mình Mộ Dung Bạch hoang mang?

Toàn bộ những người ở đây đều bị một màn này doạ sợ.

Nhiều cường giả như vậy cho dù là văn minh tứ cấp cũng không có.

- Hàn Diệu Thu, toàn bộ những cường giả này đều thuộc về ngươi.

Lúc này Diệp Hạo nghiêm túc nhìn Hàn Diệu Thu nói.

- Không biết ngươi có lòng tin tạo ra một thế lực Nhân tộc cường đại hay không?

Vì để tạo ra một thế lực Nhân tộc ở Cửu Cung vực, Diệp Hạo trực tiếp lấy ra một phần ba số chiến khôi mà hắn lấy được ở di tích Yêu Nguyệt.

- Có lòng tin.

Hàn Diệu Thu chắc như đinh đóng cột nói nói.

Hàn Diệu Thu vẫn có chút hiểu biết đối với Côn bằng nhất tộc.

Lão tổ côn bằng tộc cũng chỉ là Tương Lai cảnh trung kỳ, có thể nói Diệp Hạo lấy ra nhóm cao thủ này hoàn toàn có thể nghiền ép côn bằng nhất tộc.

Diệp Hạo phất phất tay, Hàn Diệu Thu liền xuất hiện ở bên trong tiểu thế giới của Diệp Hạo.

Sau khi vào tiểu thế giới, ánh mắt Hàn Diệu Thu lộ ra thần sắc rung động.

Từ trước tới giờ nàng chưa từng gặp tiểu thế giới nào mênh mông như vậy.

- Mời ngồi.

Diệp Hạo ngồi xuống rồi chỉ vào ghế ngọc ở đối diện.

Hàn Diệu Thu có chút bất an ngồi xuống.

- Tự giới thiệu một chút, khi ở Cửu Cung vực ta là Tinh Hà, nhưng ta không phải là tu sĩ của Cửu Cung vực.

- Ngươi không phải là tu sĩ của Cửu Cung vực?

Nói đến đây Hàn Diệu Thu lại nghĩ đến một chuyện.

- Quả thật Cửu Cung vực căn bản không có thế lực nào có thể bồi dưỡng được ra ngươi.

- Ta thuộc Thần vực của Lục Đạo vực, Diệp Hạo.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Lục Đạo vực?

Hàn Diệu Thu nghi ngờ không chắc nhìn Diệp Hạo nói.

- Sao ngươi lại tới nơi này?

Diệp Hạo giải thích ngắn gọi với Hàn Diệu Thu một chút rồi nói.

- Ngươi biết vì sao ta muốn tạo ra một thế lực Nhân tộc ở Cửu Cung vực không?

- Mong công tử giải đáp thắc mắc.

Hàn Diệu Thu cung kính nói.

Nếu như đã quyết định thần phục Diệp Hạo, thái độ của Hàn Diệu Thu cũng cung kính hơn.

- Thuỷ tổ Tử Phủ đã từng thấy trước một góc tương lai.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Hắn nhìn thấy toạ bộ Nhân tộc bị xoá tên khỏi thiên địa.

- Cái gì?

Sắc mặt Hàn Diệu Thu đại biến.

- Hiện tại thuỷ tổ Tử Phủ đã nhập ma, chính là vì muốn có được lực lượng cường đại hơn.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ta nghĩ lúc này chúng ta cũng nên chuẩn bị trước.

- Chuyện ngươi định tạo một thế lực ở Cửu Cung vực có phải đã có từ lâu rồi không?

- Cũng không hẳn.

- Vì sao?

- Nguyên nhân trong đó ta không tiện nói cho ngươi biết.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Nhưng bất kể như thế nào, chẳng lẽ ngươi cứ nghểnh cổ chờ giết sao?

- Giết tộc nhân của ta, diệt truyền thừa của ta, sinh tử đại thù.

Hàn Diệu Thu lạnh giọng nói.

- Dù tương lai nhất định thất bại, cũng phải khiến bọn họ trả giá đắt.

- Cửu Cung vực là một trong những át chủ bài mà ta bày ra.

Diệp Hạo nhìn Hàn Diệu Thu nói.

- Ta không biết tương lai có nhiều tác dụng hay không, nhưng chí ít chúng ta phải nỗ lực hết sức, không phải sao?

Nói đến đây Diệp Hạo đưa cho Hàn Diệu Thu một túi càn khôn.

- Đây là tài nguyên mà ta chuẩn bị cho ngươi.

Thần niệm của Hàn Diệu Thu quét một lần liền bị giật mình.

Nàng nhìn thấy cái gì?

Năm trăm ngàn Hoàng thạch!

Cả đời này Hàn Diệu Thu chưa từng thấy nhiều Hoàng thạch như vậy.

Trừ một đống Hoàng thạch đó ra còn có rất nhiều tài nguyên.

Giá trị của những tài nguyên này chí ít cũng phải vài trăm vạn Hoàng thạch.

- Công tử, ngươi cho ta nhiều tài nguyên như vậy, ngươi không sợ ta sẽ bỏ trốn sao?

Hàn Diệu Thu yên tĩnh một hồi hỏi.

- Nhân tộc nếu bị hủy diệt, ngươi muốn tư nguyên nhiều hơn nữa, có tác dụng gì?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Nghe vậy Hàn Diệu Thu yên lặng lại.

- Vả lại ngươi muốn những tài nguyên này làm cái gì? Không có gì hơn truyền thừa và tài nguyên đỉnh cấp, mà những thứ này ta đều có thể cho ngươi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Đa tạ công tử tín nhiệm.

Hàn Diệu Thu đứng lên thi lễ về phía Diệp Hạo.

- Hàn Diệu Thu, bản nguyên công pháp mà ngươi tu hành cũng không hề đơn giản nhỉ.

Có thể đứng thứ năm mươi tám trong Thiên Bảng, công pháp của Hàn Diệu Thu làm sao đơn giản được?

- Ta có được truyền thừa của Cổ Nguyệt tôn giả.

- Công pháp bản nguyên của Cổ Nguyệt tôn giả là Kim Thế cảnh trung kỳ.

- Cái này cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền khống chế một sợi thần niệm điểm vào mi tâm Hàn Diệu Thu.

Hàn Diệu Thu tinh tế cảm ứng một hồi, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ hết sức.

- Công pháp Kim thế cảnh đỉnh phong?

Bất kể thế nào Hàn Diệu Thu cũng không ngờ Diệp Hạo lại truyền thụ cho nàng công pháp đẳng cấp cao như vậy.

Kim Thế cảnh đỉnh phong?

Chỉ có mười đai lão đứng đầu mới có tư cách tu hành công pháp này.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại đưa công pháp quý giá như vậy cho nàng.

- Cũng chỉ có công pháp đẳng cấp cao này mới có thể xứng với tư chất của ngươi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo cảm ứng một lần phát hiện tư chất của Hàn Diệu Thu rất cao.

Rất nhiều nữ nhân không thể so được với nàng.

- Công tử, ngươi nói đùa, ản công pháp này có lẽ ta học không được.

Hàn Diệu Thu cười khổ nói.

Vả lại bây giờ bắt đầu tu hành bản công pháp này lại từ đầu, thời gian cũng không kịp.

- Học không được? Không sao.

Diệp Hạo nói xong liền thi triển Đại Mộng Tam Thiên Niên.

Hiện tại Diệp Hạo đã có thể làm đến nhất niệm bốn năm.

Trong thời gian bốn năm này Diệp Hạo dốc lòng chỉ đạo Hàn Diệu Thu, nhưng ngay cả nhập môn Hàn Diệu Thu cũng không thể hoàn thành.

Đợi đến Hàn Diệu Thu đi ra khỏi trạng thái Đại Mộng Tam Thiên Niên rồi nói.

- Môn công pháp Đại Mộng Tam Thiên Niên quả thực là thần khí gian lận mà.

Cho dù chưa nhập môn, nhưng Hàn Diệu Thu cũng không lo lắng.

Một ngày không được, vậy thì hai ngày; hai ngày không được, vậy thì ba ngày.

Dù sao vẫn còn nhiều thời gian để tiêu tốn.

- Bây giờ đến lượt ngươi thiết lập thế lực của Nhân tộc.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Nhớ kỹ, thanh danh không tốt, nhất định không cần.

- Thời kỳ không bình thường....

Hàn Diệu Thu vừa rồi nói đến đây đã bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Thứ ta muốn là một quân đoàn tuyệt đối trung thành, tư chất không đủ cứ đập tài nguyên vào là được.

- Ta hiểu.

Hàn Diệu Thu gật đầu nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận