Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3056: Kim Thế Cảnh Sơ Kỳ Chiến Khôi.

Đã biết Diệp Hạo nắm giữ máy gian lận Đại Mộng Tam Thiên Niên, Hàn Diệu Thu cảm thấy lời nói của Diệp Hạo cũng có đạo lý.

Không có thiên phú thì đã thế nào?

Dựa vào thơi gian đắp vô là được.

- Công tử, chúng ta có cần bí mật tạo ra một quân đoàn không?

- Cần, nhưng quân đoàn này cũng chỉ có thể ở trong tiểu thế giới của ngươi hoặc là sinh sống trong cấm địa.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Quy mô thế nào?

- Gấp ba lần so với bề ngoài.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ rồi nói.

Sau khi rời khỏi tiểu thế giới của Diệp Hạo, Hàn Diệu Thu liền bắt tay kiến tạo thế lực Nhân tộc.

Mà lá cờ Hàn Diệu Thu dùng chính là Tinh Hà.

Thanh danh đệ nhất Thiên Bảng thực sự quá lớn, trong lúc nhất thời người đến từ chỗ nào cũng có.

Hàn Diệu Thu một mặt mở rộng quy mô Tinh Hà Tông, một mặt bắt đầu chọn lựa đầu vào Nhân tộc.

Diệp Hạo cũng không hề nhàn rỗi.

Hắn đi khắp thế giới cướp đoạt tài nguyên ở Cửu Cung vực.

Hắn biết rõ muốn thành lập một thế lực ngũ cấp cần bao nhiêu tài nguyên.

Mà lúc Diệp Hạo cướp đoạt tài nguyên, kỳ hạn mười năm cũng đến.

Diệp Hạo đứng đầu Thiên Bảng, bởi vậy hắn lấy được năm vạn điểm.

Dựa vào năm vạn điểm này, bây giờ hắn có thể đổi một chiến linh Kim Thế cảnh sơ, bất quá hắn lại không đổi.

Không cần thiết!

Khi tu vi hắn đặt chân đến Nửa Bước Cấm Kỵ là có thể có được một chiến linh Kim Thế cảnh sơ kỳ.

Mà bây giờ hắn cách cảnh giới này không còn bao xa.

Diệp Hạo cẩn thận suy tính rồi đổi một lượng lớn tài nguyên đẳng cấp cao.

Sau đó Diệp Hạo liền trở về Tinh Hà Tông.

Tinh Hà Tông qua nửa năm phát triển đã dần thành hình.

Diệp Hạo khai đàn giảng đạo một lần rồi đi vào trong tiểu thế giới của Hàn Diệu Thu, ở trong đó Diệp Hạo ngoại trừ tiến hành đặc huấn với Hàn Diệu Thu còn tiến hành trọng điểm bồi dưỡng ám quân mà Hàn Diệu Thu tìm được.

Mười năm sau đó Diệp Hạo đều ở Cửu Cung vực.

Dưới quá trình dốc lòng bồi dưỡng của hắn, Tinh Hà Tông đã trở thành một thế lực khá mạnh mẽ.

- Công tử, ngươi muốn rời khỏi sao?

Hàn Diệu Thu có chút không nỡ nói.

- Tinh Hà Tông phát triển đã lên quỹ đạo, trăm năm tiếp theo sẽ không cần ta.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ta lo ta quản lý Tinh Hà Tông không được.

Hàn Diệu Thu nhẹ nhàng nói.

- Không, ngươi quản lý rất tốt.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Còn nữa bây giờ ngươi đã đứng thứ hai mươi ba trên Thiên Bảng, ngươi hoàn toàn có thể đảm nhiệu vị trí Phó tông chủ Tinh Hà tông.

- Công tử, lúc nào ta mới có thể trùng kích mười vị trí đầu?

- Bây giờ ngươi đã có thực lực trùng kích vào mười vị trí đầu.

Diệp Hạo nhìn Hàn Diệu Thu nói.

- Nhưng bây giờ ta khuyên ngươi vẫn chưa nên làm thì hơn.

Hàn Diệu Thu cắn môi một cái.

- Kỳ hạn mười năm tiếp theo, muọc tiêu của ngươi là trùng kích hai mươi người đứng đâu, tiếp đó rồi từ từ lên cao, biết chưa

Quá kiêu căng không tốt!

- Tuân mệnh.

- Diệu Thu, hiện tại Tinh Hà tông phải âm thầm phát triển, mười năm trước vì phát triển mạnh, Tinh Hà tông đã để lộ quá nhiều.

Diệp Hạo cảnh cáo nói.

- Thời gian tiếp theo phải vùi đầu khổ luyện, nghe chưa?

- Tuân mệnh.

Diệp Hạo lại dặn dò thêm một ít chuyện nữa mới rời khỏi.

Hắn ở đây mười năm, Tinh Hà tông muốn tiêu hoá hết cũng phải cần gần một trăm năm.

Tiếp tục ở nơi này cũng không có ích gì.

Lục Đạo vực!

Sau khi Diệp Hạo về Lục Đạo vực, hắn vẫn giữa vững trạng thái khiêm tốn.

Viêm Hoàng tông phong sơn, toàn bộ Lục Đạo vực đều biết.

Bởi vậy cũng không có ai dám đi đụng vào ổ kiến lửa Viêm Hoàng tông cả.

Trong lòng Diệp Hạo, Viêm Hoàng tông mới là gốc rạ của hắn, Viêm Hoàng tông phát triển mới là qua trọng nhất.

Một năm qua đi!

Hai năm qua đi!

Ba năm qua đi!

Diệp Hạo ở Viêm Hoàng tông sáu năm, tu vi của hắn cũng tăng lên tới Nửa Bước Cấm Kỵ.

Sau khi đến cảnh giới này, Diệp Hạo củng cố cảnh giới của mình xong liền đồng loạt tăng rất nhiều thần thông lên tới Nửa Bước Cấm Kỵ.

Nửa Bước Cấm Kỵ và Thần Hoàng cảnh là hai cảnh giới hoàn toàn khác biệt.

Bởi vậy Diệp Hạo phải hao phí nhiều thời gian hơn.

Cũng may hắn có Đại Mộng Tam Thiên Niên.

Đợi đến Diệp Hạo tăng toàn bộ lên tới Nửa Bước Cấm Kỵ đã là chuyện của nửa năm sau.

Nhưng Diệp Hạo vẫn không ngưng tụ chiến khôi cho mình.

Hắn cần phải ngưng tục lúc hắn đang ở trạng thái mạnh nhất.

Bảy năm trôi qua.

Tám năm trôi qua.

Khi đến năm thứ chín, Diệp Hạo đã đi đến cuối con đường Nửa Bước Cấm Kỵ cảnh.

Tiếp đó là đột phá Cấm Kỵ chi cảnh.

Cũng ngay lúc này Diệp Hạo chọn ngưng tụ chiến khôi cho mình.

Mà lúc này chiến khôi ngưng tụ ra chính là chiến khôi Kim Thế cảnh.

Diệp Hạo tin chiến khôi này ở tỏng cấp độ Kim Thế cảnh tuyệt đối sẽ không hề yếu.

...

Đường Phiên Phiên đi tới nơi bế quan của Diệp Hạo liền thấy một thân ảnh đứng ở bên cạnh hắn.

- Đây là chiến khôi Kim Thế cảnh sao?

Đường Phiên Phiên sáng mắt nói.

Những năm này Viêm Hoàng tông dưới sự dẫn dắt của Đường Phiên Phiên, ngoại trừ có được sức chiến đấu đứng đầu ra, lực lượng trung thành cùng với lược lượng tầng dưới đã vượt qua thế lực ngũ cấp.

Nhưng Đường Phiên Phiên vẫn lo lắng.

Đó chính là Viêm Hoàng tông không có cường giả đứng đầu.

Vô luận chiến linh hay lệnh bài, cũng chỉ được xem như át chủ bài.

- Chiến khôi của ta ở cấp độ Kim Thế cảnh sơ kỳ, sức chiến đấu hẳn thuộc về trung thượng đẳng.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Sau khi ngưng tụ được chiến khôi này, Diệp Hạo cũng thở dài một hơi.

Bây giờ Viêm Hoàng tông phát triển thực sự quá nhanh, nếu không có sức chiến đấu đứng đầu bảo vệ, rất có thể thành hoa trong kính trăng trong nước.

- Chừng nào ngươi mới có thể đặt chân đến Cấm Kỵ cảnh?

- Bất cứ lúc nào cũng có thể đặt chân đến Cấm Kỵ cảnh.

- Vậy sau khi ngươi đặt chân đến Cấm Kỵ cảnh có phải sẽ ngưng tục được một chiến khôi Kim Thế cảnh trung kỳ không?

- Kế hoạch của ta là chờ đến Cấm Kỵ đỉnh phong chi cảnh mới ngưng tụ chiến khôi, đương nhiên điều kiện tiên quyết là những đối thủ đang ẩn nấp kia cho ta chút thời gian này.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Chẳng biết tại sao Diệp Hạo mơ hồ cảm thấy mình không thể ngưng tụ được chiến khôi khi ở Cấm Kỵ đỉnh phong.

Đối thủ sẽ không cho hắn nhiều thời giờ như vậy.

- Có chiến khôi này, chí ít bây giờ chúng ta có thể thở phào một chút.

Đường Phiên Phiên có chút thương tiếc nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi cũng đừng quá mệt mỏi.

- Ta biết.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Mà đúng lúc này Khinh La lại đi đến.

- Có phải ta đến không đúng lúc không?

Khinh La nhìn Đường Phiên Phiên rúc vào trong ngực Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Nói đi, chuyện gì?

Diệp Hạo dần dần cũng kéo Khinh La vào trong ngực.

- Phu quân, tài nguyên trong phủ khố còn chưa đến một phần ba, dựa theo tiêu hao trước mắt cũng không thể kiên trì được mười năm.

Khinh La lo lắng nói.

- Tiêu hao nhanh như vậy?

Diệp Hạo giật nảy mình.

- Bây giờ bàn về quy mô, quân đoàn của Viêm Hoàng tông còn mạnh mẽ hơn nhiều so với Tử Phủ, chúng ta muốn làm được đến mức này đương nhiên phải điên cuồng đập tài nguyên vào.

Khinh La khẽ thở dài.

- Tài nguyên tiêu hao mỗi ngày đều là con số thiên văn.

- Vậy đi, ngươi đi vào tiểu thế giới của ta lấy mười năm tài nguyên ra.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận