Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3066: Giao Phó Hậu Sự.

Tiểu viên rất kiêu ngạo!

Trong lòng hắn, đồng giai không ai có thể sánh nổi hắn.

- Tiểu viên, Tinh Hà công tử là người đứng đầu Thiên Bảng đấy.

Vượn già nhẹ nhàng nói.

Vượn già vẫn biết rõ đệ nhất Thiên Bảng mang ý nghĩa gì.

Đối mặt với người đứng đầu trong Thiên Bảng, cho dù là Cấm kỵ chi thể cũng không chiếm được quá nhiều ưu thế.

- Ta vẫn giữ câu nói kia, không có người nào xứng làm đồng bạn chiến đấu với ta.

Tiểu viên cao ngạo nói.

- Nếu ngươi đã tự tin như vậy, chúng ta dùng một chiêu phân thắng bại.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Nếu ta xuất thủ, chính là toàn lực.

Khi tiểu viên nói câu này, ánh mắt nó lộ ra ti tỉ tia điện.

- Không quan trọng.

Diệp Hạo không quan tâm nói.

- Lão tổ tông.

Lúc này tiểu viên nhìn về phía vượn già.

- Vậy các ngươi dùng một chiêu phân thắng bại.

Vượn già vừa cười vừa nói.

- Cửu Huyền Biến.

Tiểu viên nói xong, thân thể hắn không ngừng phóng đại.

Mười trượng!

Một trăm trượng!

Một ngàn trượng!

Khi đạt đến vạn trượng, trên người nó bùng nổ khí tức.

Hư không đều nổ bể ra.

Hắn vẫy tay một cái, một cây gậy phá không mà đến.

Khi hắn mang theo cây gậy, thiên địa tựa hồ đều ngừng vận chuyển.

Cửu thiên thập địa, duy ngã độc tôn.

Mà ở lúc này than thể Diệp Hạo cũng không ngừng phóng to.

Rất nhanh đã đạt đên độ cao vạn trượng.

Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một lư đồng khổng lồ, từ trong lư đồng phun ra áo nghĩa kinh người.

- Giết.

Tiểu viên nói xong cây gậy trong tay liền vung tới đầu Diệp Hạo.

Mỗi lông tơ trên người nó đều tản ra thần mang.

Từ xa nhìn lại giống như một vị thần.

- Giết.

Diệp Hạo mang theo Thiên Địa Lư Đồng đập tới.

Ba ngàn đại đạo, hòa hợp một lò.

Đối mặt Cấm Kỵ chi thể, Diệp Hạo không dám thất lễ.

Ngay khoảnh khắc hai người đụng vào nhau, tiểu viên chỉ cảm thấy từ trên cây gậy truyền ra va chạm kinh người.

Dù nó gắt gao nắm chắc cây gậy thế nhưng miệng nó vẫn tràn ra máu tươi.

- Làm sao có thể?

Ánh mắt tiểu viên lộ ra thần sắc không thể tin được.

Cửu Huyền Biến là một môn chủ công kỳ ảo vô song.

Làm sao Diệp Hạo có thể chống đỡ được?

Khi tiểu viên còn đang định tiếp tục xuất thủ, âm thanh của vượn già vang lên trong tai hắn.

- Được rồi, một chiêu đã qua.

- Ta không bại.

Tiểu viên trầm giọng nói.

- Nhưng ngươi cũng không hề thắng.

Vượn già âm trầm nói.

Nghe vậy tiểu viên yên lặng lại.

Sau một lúc hắn nhìn Diệp Hạo nói.

- Bây giờ ta có thể ký hiệp nghị với ngươi, nhưng thời gian của hiệp nghị chỉ trong ba mươi năm.

- Ba mươi năm?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Không sai, ba mươi năm.

Tiểu viên nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Ba mươi năm sau chúng ta chiến lại một trận, lúc đó nếu ngươi thua, hiệp nghị giữa chúng ta sẽ huỷ bỏ.

- Nếu ngươi thua thì sao?

Vượn già vừa cười vừa nói.

- Ta không thể nào thua được.

Tiểu viên tự tin nói.

- Nhưng nếu ngươi thua?

Lúc này Diệp Hạo lại mở miệng nói.

Tiểu viên người mang Cấm Kỵ chi thể, tương lai sẽ là một trợ lực rất tốt, Diệp Hạo làm sao có thể buông tha được đây?

- Nếu ta thua, ta sẽ làm thuộc hạ cho ngươi.

Tiểu viên lạnh lùng nói.

- Không thể.

Vượn già biến sắc nói.

- Lão tổ, thân ta mang Cấm Kỵ chi thể, làm sao có thể bại được?

Tiểu viên nhìn vượn già nói.

- Nếu như ta thật sự bại, đã nói lên hắn còn mạnh hơn cả ta, như vậy ta đi theo hắn, thì đã thế nào?

Vượn già yên lặng một hồi nói.

- Chuyện này ngươi tự quyết định.

Vượn già biết rõ tư chất và tiềm năng của tiểu viên.

Vả lại còn chiếm được toàn bộ truyền thừa của mình, theo lý thuyết Diệp Hạo không thể nào đánh bại được tiểu viên.

Ngay sau đó tiểu viên ký kết hiệp nghị đồng bạn chiên đấu với Diệp Hạo, nhưng thời gian hiệp nghị lại hạn chế trong vòng ba mươi năm.

Ký kết hiệp nghị xong, tiểu viên hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn về phía vượn già.

- Lão tổ, ngươi muốn rời ta mà đi sao?

- Thiên hạ không có buổi tiệc nào không tàn.

Vượn già vuốt ve đầu tiểu viên nói.

- Lão tổ.

Tiểu viên nói xong nước mắt lại từ từ rơi xuống.

- Ngoan ngoãn tu hành, tương lai báo thù cho lão tổ.

Vượn già nói khẽ.

- Ta biết.

Tiểu viên khí phách nói.

- Ta sẽ đem lột da tróc thịt đám địch nhân của lão tổ.

Không qua bao lâu, tiểu viên lại trở về trong trận đồ tiếp tục hấp thu sinh mệnh bản nguyên.

Bây giờ hắn vẫn còn chưa thể ở ngoại giới quá lâu.

...

Vượn già bận rộn.

Hắn âm thầm chuyển rất nhiều tài nguyên của Thiên Dục thành vào tiểu thế giới của tiểu viên.

Cùng lúc đó vượn già cũng hẹn với mấy người phụ trách sòng bạc đến.

Những sòng bạc này đều là các thế lực có quan hệ tốt với vượn già.

Sau đó vài ngày những sòng bạc đó bắt đầu chuyển đi, mà một màn này bị một vài thế lực để ý thấy.

- Sòng bạc Bạch Dương, song bạc Tử Loan, sòng bạc Băng Yêu vì sao lại rút lui?

- Ba sòng bạc này đều có quan hệ không tệ với vượn già, chẳng lẽ vượn gìa đã đến lúc hấp hối?

- Cũng có khả năng này.

Khi các sòng bạc lớn sợ hãi, bỗng hôm nay khí tức của vượn già đột nhiên biến mất khỏi Thiên Dục thành.

Đúng vậy.

Biến mất.

Các phương xôn xao!

Chuyện gì thế này?

Chẳng lẽ vượn già đã chết?

Không qua bao lâu, môt hắc đỉnh xuất hiện ở phía trên phủ thành chủ.

Hắc đỉnh nhẹ nhàng chấn động, phủ thành chủ lập tức sụp đổ.

- Đây là…?

- Cửu Đỉnh Vương Hắc Đỉnh.

- Không ngờ Cửu Đỉnh Vương lại xuất hiện.

- Nhiều năm trước Cửu Đỉnh Vương đã là Kim Thế cảnh hậu kỳ, ta cảm thấy Cửu Đỉnh Vương muốn cướp đoạt bản nguyên của vượn già, từ đó đặt chân đến Kim Thế cảnh đỉnh phong.

- Giờ ta muốn biết vượn già đi đâu rồi?

- Ta cũng muốn biết.

Đúng lúc này hư không vỡ ra, từ trong đó đi ra một bóng người, không phải vượn già thì là ai đây?

Thân hình của hắn hết sức vĩ đại, nào có tình trạng bệnh tật hồi trước

- Không tốt!

- Vượn già cưỡng ép khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

- Chạy mau.

Một vài cường giả núp trong bóng tối vội vàng lui đi.

Lúc này vượn già là cực kỳ đáng sợ.

Bởi vì hắn không sợ hãi.

- Vượn già, dù ngươi khôi phục lại trạng thái đỉnh phong thì đã thế nào?

Khiến ai cũng không ngờ một trung niên mặc bạch y xuất hiện ở giữa không trung, trong tay hắn cầm một cửu đỉnh màu xanh lam giằng co với vượn già.

- Cửu Đỉnh? Xem ra ngươi rất tự tin với thực lực của mình.

Vượn già cười lạnh nói.

- Nếu ngươi có thể luôn duy trì trạng thái đỉnh phong, ta chắc chắn sẽ không nói lời nào mà lập tức rời khỏi, vấn đề là ngươi có thể duy trì được bao lâu đây?

Cửu Đỉnh châm chọc nói.

- Giết chết ngươi, vậy là đủ rồi.

Vượn già nói xong một quyền đánh tới Cửu Đỉnh.

Một quyền của vượn già cực kỳ đơn giản mà trực tiếp.

Trên thực tế đến mức độ của vượn già, muôn vàn thần thông đều có thể lấy hình thức đơn giản nhất mà xuất hiện.

Tiểu đỉnh hoá thành một tia hắc quang ngăn tại trước mặt Cửu Đỉnh.

Ầm một tiếng, hắc đỉnh bị đánh bay.

Mà khí thế của vượn già vẫn nồng đậm như cũ, hắn ép tới gần Cửu Đỉnh, lần nữa đánh ra một quyền.

Vượn già thi triểu Cửu Huyền Biến, sức chiến đấu trở nên cực kỳ đáng sợ.

Dù Cửu Đỉnh liên tiếp vận dụng chín tiểu đỉnh, thế nhưng vẫn không thể nào ngăn được vượn già.

- Phá cho ta.

Vượn già áp sát tới trước mặt cửu đỉnh, tiếng hít thở của hắn giống như tiếng sấm rền.

Tinh hà chập chờn, thiên địa chấn động.

Cửu Đỉnh thổ huyết, lảo đảo lui lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận