Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3074: Gặp Lại Tô Nhuế.

- Hạo công tử khiêm tốn, ai mà không biết ngươi và Thanh Đế sàn sàn với nhau chứ.

Thanh Hà khẽ mỉm cười nói.

- Ta không bằng Thanh Đế.

Hạo Thương nói đến đây lại nhìn qua Diệp Hạo nói.

- Diệp huynh, có thời gian thì đi một chuyến đến Thiên Cung, lão cung chủ muốn gặp ngươi.

- Chờ ta xong việc ở Thượng Thanh thành đã.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ liền nói.

- Thượng Thanh thành?

- Ta có mua một lượng tài nguyên ở Thượng Thanh thành.

- Thì ra là như vậy.

Hạo Thương nghĩ một hồi nói.

- Vậy ta đi cùng với huynh một chuyến.

- Hạo huynh, ngươi tuyệt đối đừng nên đi theo ta.

Diệp Hạo gấp gáp nói.

Nghe vậy trên mặt Hạo Thương lộ ra tia nghi hoặc.

- Nếu ngươi đi theo, những tên đang ẩn núp sao có thể hiện thân chứ?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Diệp huynh rất thiếu tài nguyên?

Hạo Thương tựa hồ nhận ra được mục đích của Diệp Hạo.

- Rất thiếu.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Hạo Thương hơi chút trầm ngâm rồi đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

- Cho ngươi.

Diệp Hạo nhìn lướt qua, ánh mắt lộ ra thần sắc chấn kinh.

Trong túi càn khôn hắn thấy gì?

Ngoại trừ tài nguyên chất chồng như núi ra còn có hơn một trăn ức Hoàng thạch.

- Những tài nguyên này là do ta chiếm được mấy năm nay.

Hạo Thương nhìn Diệp Hạo nói.

- Cho nên ngươi cứ cầm đi, đừng áp lực gì.

- Ta cảm thấy những tài nguyên này có lẽ Thiên Cung cần hơn ta.

Sau đó Diệp Hạo đẩy trở về.

- Diệp huynh không ưa ta?

Hạo Thương có chút bất mãn nói.

Hạo Thương trời sinh tính hào sảng, tài nguyên mà hắn lấy ra nào có thế thu lại chứ.

- Vô công bất thụ lộc.

Diệp Hạo vẫn từ chối.

Hạo Thương nhìn Diệp Hạo một hồi rồi thu lại.

- Ta ở Thiên Cung chờ ngươi tới uống rượu.

- Được.

Hạo Thương quét mắt toàn trường một cái rồi quay người rời khior.

- Hạo công tử.

Thanh Hà la lên.

Thế nhưng Hạo Thương lại là thèm để ý.

Trên mặt Thanh Hà lập tức lộ ra vẻ u oán.

Diệp Hạo ranh mãnh nhìn Thanh Hà nói.

- Thanh Hà tiểu thư, thật ra ngươi có thể mời ta.

Nghe vậy Thanh Hà liếc Diệp Hạo một cái.

- Ngươi cho rằng ngươi có thể so được với Hạo Thương công tử?

- Dù thế nào ta cũng nằm trong mười người đứng đầu Thiên Bảng.

- Đứng thứ mười Thiên Bảng và nằm trong mười người đứng đầu Thiên bảng vẫn có khác biệt đấy.

Thanh Hà lãnh đạm nói.

- Còn nữa, ngươi biết ta đứng thứ mấy trong Thiên Bảng không?

- Không biết.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Thứ sáu.

- Xếp hạng của ngươi thật cao.

Diệp Hạo giả bộ kinh ngạc nói.

Thanh Hà cho Diệp Hạo một ánh mắt.

Ánh mắt kia giống như đang nói ngươi biết thì tốt.

Thanh Hà rời khỏi.

Nàng không biết rằng khoé miệng Diệp Hạo lại loé ra một vòng trào phúng.

Thứ sáu Thiên Bảng?

Phải biết cho dù là Yêu Nữ đứng thứ ba trong Thiên Bảng ở Cửu Cung vực, Diệp Hạo cũng không để ở trong mắt.

Vì vậy sao có thể vừa ý Thanh Hà được chứ?

Vừa rồi hắn chỉ đang nhạo bám nàng mà thôi.

- Chư vị, còn động thủ không?

Lúc này Diệp Hạo cười híp mắt nhìn bốn phía nói.

Các tộc dù hận nghiến răng, thế nhưng cũng không ai dám đứng ra.

Vừa rồi thật không dễ dàng gì mới có thể tiêu hao một phần thần lực của Diệp Hạo, nhưng lại bị Hạo Thương quấy nhiễu một trận, Diệp Hạo cũng đã khôi phục được không ít.

Mà bây giờ muốn đánh trọng thương thậm chí là giết chết Diệp Hạo, cơ hồ là chuyện không thể nào.

- Nếu các vị đã không động thủ, vậy để ta dọn dẹp chiến trường.

Diệp Hạo nói xong tâm thần khẽ động, mấy chục phân thân liền phân tán ra khắp chiến trường.

- Diệp Dương, tài nguyên trên người bọn họ ngươi có thể lấy đi, nhưng thi thể của bọn hắn ngươi không được đụng vào.

Lúc này từ trong bóng tối truyền ra một âm thanh thâm trầm.

- Nếu ngươi muốn, vậy ngươi có thể gọi cao thủ trong tộc các ngươi tới chiến.

Diệp Hạo không mặn không nhạt nói.

- Diệp Dương, ngươi như vậy sẽ kéo mình vào chỗ chết.

Trong bóng tối lại truyền ra một âm thanh thâm trầm khác.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi nói.

- Ngươi nói cũng đúng, như vậy đi, các ngươi trả tiền mua lại thi thể.

Tất cả mọi người bị choáng váng.

Dùng tiền mua thi thể?

Ngươi đừng cực phẩm như vậy chứ?

- Ta cho chư vị nửa khắc đồng hồ, sau nửa khắc đồng hồ nếu không lấy tiền ra, ta sẽ luyện bọn hắn thành thi khôi trước mặt mọi người.

Ngay sau đó Diệp Hạo nói.

Đám người giận dữ.

Luyện thành thi khôi.

Đây là cách làm của ma đạo cơ mà.

Nhưng bọn hắn không hề có một chút hoài nghi Diệp Hạo có thủ đoạn này.

- Cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong chưa được bao luâ, trước mặt hắn đã xuất hiện một túi càn khôn.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua nói.

- Không biết trong những thi thể này cái nào là của ngươi?

Oanh!

Trên người hơn hai trăm tướng sĩ đã chết xuất hiện tia sáng.

Trong lòng Diệp Hạo tính toán một chút nói.

- Từng này Hoàng thạch vẫn chưa đủ.

- Diệp Dương, ngươi đừng quá đáng, ta đưa cho ngươi tận ba trăm ngàn vạn Hoàng thạch đấy.

- Những cao thủ này không phải chỉ dùng ba trăm ngàn vạn Hoàng thạch là có thể mua được.

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Tám trăm bảy mươi ngàn vạn.

- Ngươi đòi hơi nhiều rồi đấy.

- Nếu ngươi cảm thấy không thể chấp nhận được, vậy ngươi có thể từ chối.

Đối mặt với lời uy hiếp của Diệp Hạo, một cường giả của Ngọc tộc cuối cùng vẫn bổ sung thêm năm trăm bảy mươi ngàn vạn Hoàng thạch vào.

Mọi người thấy Ngọc tộc nhận thua, bọn họ cũng không cứng đầu nữa.

Giờ phút này trong lòng Diệp Hạo cực kỳ cao hứng.

Lần này không những lấy được rất nhiều tài nguyên trong tay những cao thủ đã bỏ mạng, hắn cùn lừa gạt được hơn tám mươi tỷ Hoàng thạch.

Có lượng Hoàng thạch này, Viêm Hoàng tông có thể tiếp tục tăng trưởng mạnh.

Vì sao Viêm Hoàng tông chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã có nội tình không kém hơn thế lực ngũ cấp?

Cũng là do Diệp Hạo bất chấp tất cả mà đập tài nguyên xuống.

Nếu bàn về lượng tài nguyên mà Diệp Hạo đập xuống một năm cũng tương đương với lượng tài nguyên thế lực ngũ cấp sử dụng trong vòng mấy chục năm thậm chí là hơn trăm năm.

Nếu không làm như vậy thì làm sao có thể theo kịp được?

Nhưng thứ Diệp Hạo muốn tạo ra không phải là một thế lực ngũ cấp bình thường, hắn muốn tạo ra một siêu cấp thế lực.

Phải biết toàn bộ thiên địa này cũng chỉ có chín siêu cấp thế lực.

Mà muốn làm được điều đó, Diệp Hạo phải liên tục duy trì quá trình đập tài nguyên không ngừng của mình.

Mục đính lần này của Diệp Hạo khi tiến tới Ngũ Hành vực rất rõ ràng.

Đó chính là để cướp bóc tài nguyên.

Mà bây giờ lượng tài nguyên mà hắn lấy đủ đến chèo chống Viêm Hoàng tông trong một trăm năm tương lai không cần phải lo lắng vấn đề thiếu hụt tài nguyên.

Nhưng đối với Diệp Hạo mà nói từng này vẫn chưa đủ.

Hắn muốn có được nhiều tài nguyên hơn.

Thượng Thanh thành!

Cả hành trình tiếp theo Diệp Hạo không hề gặp bất kỳ nguy hiểm gì.

Có lẽ các đại thế lực đã từ bỏ, cũng có lẽ các đại thế lực đang có âm mưu lớn hơn.

Nhưng Diệp Hạo quan tâm tới nó sao?

Thuận Thông thương hội!

Lúc Diệp Hạo đi tới Thuận Thông thương hội, người đón tiếp hắn vẫn là Tô Nhuế.

Nhưng lời nói của Tô Nhuế khiến sắc mặt Diệp Hạo trở nên âm trầm.

- Xin lỗi, Diệp công tử, nhóm hàng kia ta tạm thời không thể đưa cho ngươi.

- Cho ta một lý do.

Diệp Hạo nhìn nữ tử mị hoặc trước mắt lạnh lùng nói.

- Trước đó vài ngày một vị cao tầng Khổng gia tới tổng bộ thương hội.

Tô Nhuế cắn môi nói.

- Thuận Thông thương hội các ngươi e ngại Khổng gia?

- Thuận Thông thương hội và Khổng gia có dây mơ rễ má với nhau.

Tô Nhuế cười khổ nói.

- Ngươi cũng biết đến mức độ của chúng ta luôn phải bảo trì quan hệ tốt với các đại thế lực.

Diệp Hạo trầm ngâm nhìn Tô Nhuế một hồi nói.

- Địa vị của ngươi trong Thuận Thông thương hội thế nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận